♣Chương 13♣: Dự Định

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày đó Thiên Yết cùng Thiên Kiến Hoa tan rã trong không vui, ba hắn không lay chuyển được hắn, thở mạnh chốt hạ lời nói sẽ không hề quản hắn.

Thiên Yết cũng không thèm để ý, hắn không nghĩ tiếp tục lưu lại nơi làm mình ghê tởm, nguyên bản còn chưa nghĩ nên đi đâu, trùng hợp ngày đó lại thấy Lục Bạch, tồn tại một phần tâm tư, đi nơi đó cũng không tồi, đến lúc đó hợp tác cũng tiện lợi.

Hắn hành động dứt khoát, khó chính là xử lý thủ tục chuyển trường tương đối phiền toái, trong khoảng thời gian ngắn còn không qua được, buổi tối hắn cùng ông ngoại đi nói chuyện này.

Lão nhân gia lớn tuổi liền thích lải nhải nhiều hai câu.

“Con như thế nào chạy tới chỗ xa như vậy mà học, đi nơi đó cũng không biết có thích nghi được hay không, sinh bệnh cũng không ai chiếu cố.”

Thiên Yết lúc này rút đi sát khí, cả người thoạt nhìn ngoan ngoãn lại an tĩnh, gục đầu xuống nghiêm túc nghe hắn lải nhải.

“Ông ngoại yên tâm, con có thể tự mình chiếu cố tốt bản thân.”

Lão nhân cười rộ lên, đôi mắt chỗ có nếp uốn, thoạt nhìn hòa ái dễ gần.

“Vậy được, con từ nhỏ liền có chủ ý, đụng phải cái khó khăn gì có thể cùng ông ngoại nói.”

“Ân.” Thiên Yết đáp, mở ra di động, hắn phát hiện tin nhắn gửi cho Lục Bạch Dương đến nay vẫn chưa hồi, hắn vốn dĩ muốn tìm cái đề tài, thuận tiện đem chuyện mình muốn chuyển trường nói ra, kết quả người này căn bản không hề để ý tới mình.

Chẳng lẽ là thi rớt tâm tình không tốt.

Thiên Yết cảm thấy có khả năng, Lục Bạch Dương bọn họ kiểm tra còn chưa có kết thúc, hắn cũng không phát tin nhắn tiếp.

Thu thập xong đồ vật, hạ lão gia tử mới bắt đầu cùng hắn tiếp tục nhàn khản.

“Con như thế nào đột nhiên nghĩ đến chuyện muốn chuyển xa như vậy, đừng lấy cái cớ nơi này hậu đãi không tốt mà trốn tránh, con liền những cái trường học đó tất cả đều muốn mời đến, rốt cuộc là đánh đến cái chủ ý gì.” lão gia tử thông thấu sự thật.

Thiên Yết biết không thể gạt được: “Con tìm được con gái của người kia.”

Hạ ông sắc mặt hơi hơi chìm xuống, hổ mặt xem hắn: “Con nhưng đừng làm việc ngốc.”

“Ông yên tâm, hơn nữa…… Em ấy cũng không dễ hố.” Thiên Yết không tự chủ được mà nhớ tới ngày đó Lục Bạch Dương trợn tròn mắt kinh ngạc hỏi hắn chuyện này không có thù lao sao, thấy thế nào cũng đều là 1 nữ sinh khôn khéo thấu đáo.

.

Lục hiệu trưởng luôn mãi quan sát cô, phát hiện Lục Bạch Dương không còn cầm di động nhắn tin cho tên xú heo nào đó, không dấu vết mà thở dài nhẹ nhõm.

Lục Bạch Dương hồi tâm chuẩn bị bài kiểm tra tiếp theo, không phát hiện ba của mình đang sầu lo suy nghĩ cái thằng nhóc nào dám thông đồng với con gái mình.

Cô hạ quyết tâm muốn tại kì thi này trổ hết tài năng.

Buổi chiều thời tiết khô nóng, cô xách theo lục hiệu trưởng chuyên môn chuẩn bị tốt ly nước đi ra văn phòng, sau đó mặt vô biểu tình mà cự tuyệt tâm nguyên muốn mang cô đi đến phòng thi của Lục hiệu trưởng.

Không màng chịu đả kích, tạm biệt Lục hiệu trưởng về sau, cô ôm túi đựng bút cùng ly nước hướng tới phòng thi.

Tháng chín đúng là mùa biết càn rỡ, trong phòng học chỉ có quạt, thanh âm phiến lá chuyển động cùng bên ngoài tiếng kêu lên xuống phập phồng, trùng hợp ở bên nhau hình thành tân bản nhạc.

Lục Bạch Dương làm đề tiếng Anh muốn mau rất nhiều, không dùng đến 40 phút cũng đã viết xong, dùng giấy nháp nãy phát xuống mà trên đấy viết giản lược một chút văn đại cương, trong phòng học nhiều người ở phía trước cô liền dừng lại bút.

Đối với bọn họ tới nói tiếng Anh là môn yêu thích nhất, bên trong nhiều câu chọn lựa, có thể ném xúc xắc viết đáp án tiêu ma thời gian.

Buổi chiều giám thị lão sư không còn ở trên người Lục Bạch Dương mà tốn nhiều tinh lực, cô viết xong về sau liền giao bài thi.

Đi ra phòng học thời điểm còn sớm, cô trở lại chính mình phòng học bên ngoài hành lang, ngồi ở trên bậc thang, hai tay chống hàm dưới, cân nhắc kế hoạch tiếp theo.

Cô đối với phương án xoát chán ghét giá trị cũng là phát ra từ tiểu thuyết với nam nữ chính ở chung một màn, làm toàn sách vai chính, Mục Nhân Mã gia cảnh thâm hậu, là Mục gia thiếu gia, thành tích học tập vẫn luôn là đệ nhất.

Mà thành tích Lăng Xử Nữ luôn trong 10 người đứng đầu, lần này kiểm tra, Lăng Xử Nữ lui hai bậc, khổ sở hai ngày, Mục Nhân Mã liền đưa ra việc cho cô học bù.

Vì thế, ‘ thiện lương thích giúp đỡ mọi người ’ người đệ nhất bắt đầu cấp người đứng thứ mười hai học bù, Lục Bạch Dương đều lười đến phun tào đoạn cốt truyện này.

Nơi này là ban 1, tự nhiên cũng là phòng thi đầu tiên (Phòng cho HSG nhất), thời điểm Lục Bạch Dương nghiêng đầu suy nghĩ linh tinh, Bách Song Tử cùng Mục Nhân Mã đồng thời đi ra phòng học.

Bách Song Tử tính tình thực cổ quái, hai ngày trước còn tức giận cô không biết tốt xấu, hôm nay liền đã quên sạch, một bộ dáng quen thuộc mà tiếp cận.

“Cậu như thế nào ở đây”

“Kiểm tra xong liền ra tới a.”

Bách Song Tử: “…… Cậu đừng nói cho tôi là làm được hết rồi đi!?”

“Nga.”

Hắn đợi nửa ngày cũng chưa nghe đến Lục Bạch Dương lên tiếng, vẫy vẫy tay ý bảo bạn tốt đi trước, Mục Nhân Mã không muốn cùng Lục Bạch Dương ở cạnh nhau, hắn tổng cảm thấy ở bên người Lục Bạch Dương không phải chuyện gì tốt.

Nhìn Bách Song Tử ánh mắt thú vị, hiển nhiên là sẽ không theo hắn rời đi, hắn khóe miệng hơi trừu, cảm thấy chính mình ở cùng hắn nhiều năm giao tình như vậy, không thể bỏ mặc.

Rốt cuộc thân thủ của Bách Song Tử hắn hiểu biết, ít nhất là không mấy chênh lệch với Sư Tử, nói cách khác cũng sẽ bị Lục Bạch Dương dễ treo lên đánh, hắn đề phòng đến thời điểm làm Bách Tử Minh đừng nói hươu nói vượn cái gì với cậu ta(Bạch Dương)

Bách Song Tử không chê mà ngồi xổm bên cạnh Lục Bạch Dương, “Cậu sẽ không thật sự di tình biệt luyến đi?”

Lục An Nhiên có lệ mà ừ ừ hai tiếng: “Trong mắt tôi giờ chỉ có học tập.”

Lúc này Lăng Xử Nữ cũng từ trong phòng học đi ra, nhìn đến Mục Nguyễn Khinh vui sướng mà đi lên đón, phát hiện Lục Bạch Dương ở bên cạnh khi, trong ánh mắt hiện lên ám sắc.

Co không có trực tiếp hỏi Lục Bạch Dương như thế nào ở đây, chỉ là lặng yên không một tiếng động tới gần sát Mục Nhân Mã, tuyên bố chủ quyền, ánh mắt lúc xem Lục Bạch Dương cất dấu địch ý.

Lục Bạch Dương phát hiện nam nữ chủ lại ghé vào trước mắt cô, cô tránh còn không kịp, đứng lên vỗ vỗ đồng phục rồi rời đi.

Mục Nhân Mã không có phát hiện Lăng Xử Nữ lo lắng, hắn trong lòng đang nghĩ có nên cùng Bách Song Tử nói rõ ràng không có việc gì thì liền đừng trêu chọc Lục Bạch Dương hay không, cái nữ sinh này không phải quả hồng mềm gì.

“Xử Nữ, chúng tớ đi trước.”

Lăng Xử Nữ rũ xuống tay mới hơi hơi giơ lên, chỉ bắt được không khí, cô nhìn Mục Nhân Mã bóng dáng, trong lòng có chút khó chịu.

Môn cuối cùng cũng kiểm tra xong rồi, Lục Bạch Dương xách theo túi đựng bút về phòng học, lưu lại đỏ vàng xanh tam mao nhìn nàng cô đi.

Lão sư năm ba chấm bài thi tốc độ có thể nói thần tốc, chấm bài thi tầm ba ngày liền sẽ có thống kê thành tích.

Lúc này là từ trường bên cạnh mang tới bài thi, độ khó khăn tăng lên, thành tích học sinh đương nhiên là sẽ giảm xuống một ít.

Ngô kim sinh phụ trách phê duyệt cuối cùng, lúc chấm bài thi đến đầu đau đến tê liệt, rõ ràng cần phải động não nhiều, thay đổi công thức một chút liền có ra đến đáp án khác, có thể nghĩ đến người làm được không nhiều lắm.

Bài thi sắp thấy đáy cũng không thấy được một người có đáp án thỏa mãn, hắn thở dài một hơi, lúc cúi xuống thấy một trương bài thi ánh mắt ngưng tụ bất động.

Chủ nhân bài thi chữ viết nhìn thanh tú, đầu bút đậm rồi lại thập phần sắc bén trương dương, hấp dẫn hắn không chỉ như vậy, mà là bên trong rõ ràng chứng minh ý nghĩ cùng phía dưới đáp án chính xác.

Sau bài thi này lại thẳng tay chấm thẳng, hắn có chút buồn bực, bài thi phía sau đều toàn kém cỏi đáp án, thậm chí là chỗ trống.

Không nghĩ tới vẫn là có học sinh thông minh, hắn lúc trước còn đang an ủi chính mình là ngoại giáo ra đề khó, hiện tại lập tức chuyển biến tâm thái, ngày mai thời điểm phát bài thi quyết định khuôn mặt lạnh xuống, nhất định là đám tiểu tử này nghỉ xong không đem tâm tư chơi đùa thu hồi lại mới kiểm tra kém như vậy.

Bởi vì là câu cuối cùng của đề, mặt khác bộ phận câu đều tính ra tới, hắn lật xem bài thi, trong lòng tính thêm một chút.

.
.
.
.
.

Giây tiếp theo trừng lớn đôi mắt, kinh hỉ đến không được a! 148 điểm! Trừ bỏ bước làm còn thiếu mặt khác đều đầy đủ, đây là cái học sinh nào a!?

Trừ bỏ Ngữ Văn còn chấm dễ một chút, mặt khác các lão sư khác biểu tình khi chấm bài thi đều không thế nào đẹp mắt.

Trình độ lão sư trường Nhất Trung không thua kém lão sư trường bên cạnh, nhưng là điểm số bài thi của học sinh hai bên làm trình độ kém đến khẳng định.

Lục hiệu trưởng chính là so với đa số lão sư năm ba đều phải nóng vội, hắn hai ngày này sắp đem văn phòng của năm ba mấy cái ngạch cửa đạp vỡ.

Chủ nhiệm giáo dục làm một cái dũng cảm tiên phong, xuất hiện ở trước mặt Lục hiệu trưởng, ám chỉ hắn không cần lại quấy rầy các lão sư bài chấm thi, mỗi lần Lục hiệu trưởng tới, ai nấy đều sợ chính mình cầm trong tay Lục Bạch Dương bài thi.

Lục hiệu trưởng bị khuyên bảo đành phải thôi, mắt trông mong mà ngồi ở văn phòng, mỗi ngày ở trong trường học diễn đàn xem có hay không niên cấp chủ nhiệm có báo phiếu điểm ra tới.

Đang đợi ba ngày, thứ sáu buổi chiều, thành tích rốt cuộc ra tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro