♣Chương 12♣: Đóng Kịch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kiểm tra sau khi kết thúc, Mục Nhân Mã trước sau như một mà cắm rễ tới ban 1, sau đó ở của ban 1, cùng Lục Bạch Dương oan gia ngõ hẹp, người đằng sau cơ hồ không thấy hắn, từ hắn bên người vội vàng xẹt qua, hắn dư quang liếc một đến cái bản nháp giấy, mặt trên chỉ có linh tinh mấy cái con số.

Hắn khịt mũi coi thường, sẽ không chính là sẽ không, cũng không biết cô phùng má giả làm người mập* có ý nghĩa gì.

Lục Bạch Dương mới vừa ngồi xuống, nghênh đón các bạn học ánh mắt thăm hỏi nhiệt tình, Bảo Bình làm quảng đại quần chúng đại biểu, không phụ sự mong đợi của mọi người đảm đương bát quái làm phóng viên tiến hành tiền tuyến đưa tin: “Bạch Dương, lần này kiểm tra thế nào mà đề thực khó a.”

Lục Bạch Dương đôi mắt so với màu đen càng thêm thâm thúy, khóe môi cô nhẹ nhàng giơ lên, đem những cái ánh mắt đó, hoặc châm chọc hoặc vui sướng khi người gặp họa toàn bộ thu nạp ở đáy mắt.

Giọng mũi rất nhỏ phát ra e hèm, kia khuôn mặt yêu diễm, phá lệ động lòng người.

Khi bọn họ phát hiện, người vẫn luôn bị bọn họ đạp bên dưới lòng bàn chân lại đứng trên đỉnh đầu bọn họ, sẽ lộ ra cái dạng biểu tình gì, cô thừa nhận đây là chính mình thú vui ác thú...

Cô thong thả mà bổ sung: “Còn tốt, câu cuối cùng chứng minh chưa viết được hoàn chỉnh, phỏng chừng sẽ bị trừ hai điểm.”

“Câu cuối cùng của đề cậu cũng làm được!” Bảo Bình trong lúc nhất thời đều phân không rõ được Lục  Bạch Dương đang nói nói thật hay vẫn là lời nói dối, bài thi toán học câu cuối cùng cô căn bản xem không hiểu, căng da đầu làm một ít phụ trợ tuyến, mà hướng lên chứng minh lung tung một chút.

Trường học bên cạnh ra bài thi căn bản sẽ không yêu thương học sinh mà soạn dễ, cơ hồ còn có vài câu là trực tiếp trộn lẫn công thức cũng có thể ra tới.

Bên kia của Lục Bạch Dương tụ tập rất nhiều người xem náo nhiệt, tưởng không bị chú ý tới cũng khó, Giang Cự Giải hướng tới liếc mắt một cát, dùng thanh âm mà xung quanh có thể nghe được đến nói: “Khoác lác ít nhất cũng phải có điểm đáng tin cậy chứ, đúng là cũng không sợ mất mặt.”

Lăng Xử Nữ lôi kéo giáo phục vạt áo của Cự Giải, ý bảo cô đừng nói nữa.

Giang Cự Giải hờn dỗi mà nhìn cô một cái, hừ lạnh một tiếng: “Nói không chừng cậu ta làm cái chính là muốn hấp dẫn lực chú ý của người khác.”

Cái này người khác chỉ ai liền rất rõ ràng.

Lục Bạch Dương đối với Mục Nhân Mã lì lợm la liếm chuyện này cơ hồ toàn trường đều biết, càng là truyền lưu ra lúc khai giảng muốn ở sân thượng công chúng thổ lộ tỏ tình, kết quả ai biết Lục Bạch Dương đổi tính.

Giang Cự Giải minh tư bổ não hai ngày, càng là cảm thấy Lục Bạch Dương có hành động như vậy chính là vì hấp dẫn Mục Nhân Mã, đối cô càng thêm khinh thường cùng khinh thường.

Mục Nhân Mã ít nhiều cũng có hướng phương diện này suy đoán, cái kia người cuồng nhiệt theo đuổi mình một thời lại nói không liền không

“Cậu đừng nói nữa, tiểu Giải tâm tình cậu ấy có điểm không tốt, Lục Bạch Dương cậu đừng để ý.” Lăng Xử Nữ nhảy ra làm người hòa giải.

Vì càng thêm phương tiện ăn dưa, người xung quanh tự động để ra một cái con đường.

Lục Bạch Dương nhướng mày, lộ ra tàn khốc, vô cớ bị diss chuyện này đặt ở trên người ai đều sẽ khó chịu, hơn nữa Lăng Xử Nữ lời này nói còn có ý khác, giống như nếu cô chỉ trích lại Giang Cự Giải chính là keo kiệt, rõ ràng các cô đều không có xin lỗi, Lục Bạch Dương chưa bao giờ là cái thánh nhân gì

Mục Nhân Mã mí mắt phải nhẹ nhảy vài cái.

Lục Bạch Dương chính là ở trường học có chống lưng, cô cường đại không chỉ có giới hạn trong quyền lực mà còn là vũ lực giá trị.

Trên người cô lệ khí trong nháy mắt tiêu tán, cúi đầu, thanh âm nghe đáng thương hề hề, lại nửa khi ngẩng đầu, hốc mắt chung quanh hơi hơi đỏ lên, đôi mắt cũng thủy nhuận nhuận giống ngậm nước mắt.

“Tôi không tức giận.”

Một màn này trở nên mê hoặc lên, ít nhất phía trước cùng Giang Cự Giải giống nhau sinh ra âm u ý tưởng đồng học đã kịp thời ngừng khuếch tán tư duy, bắt đầu ở trong não vận hành cũng không tưởng tượng nổi Lục Bạch Dương hiện tại lại nào ủy khuất.

Ngày xưa người luôn được nuông chiều ương ngạnh lại thu liễm gai nhọn trên người, nhìn qua đích xác không chán ghét, ngược lại là Giang Cự Giải là đang ác ý phỏng đoán người khác.

Bảo Bình thanh thanh giọng nói, dường như động thân mà đứng ra bao che: “Giang Cự Giải tâm tình không tốt nhưng là chính miệng cậu nói bậy, ít nhất cũng phải xin lỗi a!”

Chung quanh bất thiện ánh mắt động tác nhất trí tụ ở trên người Giang Cự Giải, cô phẫn nộ mà nghẹn đỏ mặt, hung tợn mà trừng mắt nhìn Lục Bạch Dương, cô cho rằng Lục Bạch Dương sẽ giống như trước đây, vỗ cái bàn rồi dùng các loại từ ngữ dơ bẩn mắng mà cô, sau đó toàn ban sẽ cùng cô đứng chung một phía, ai ngờ lúc này Lục Bạch Dương cư nhiên cái gì cũng chưa nói.

Lăng Xử Nữ cắn môi dưới, hốc mắt cũng hàm bọt nước, muốn nói gì lại bị Bảo Bình trước tiên bóp chết ở trong nôi.

“Chúng tôi chỉ là kêu cậu xin lỗi, cũng không làm khó dễ gì đi?.”

Giang Cự Giải biết cái lý này, nhưng là cô tưởng tượng đến phải cho Lục Bạch Dương lời xin lỗi, liền như thế nào miệng cũng không mở ra được.

Lăng Xử Nữ trấn an mà vỗ nhẹ vai cô, chuẩn bị mở miệng thế Giang Cự Giải xin lỗi.

Lục Bạch Dương đột nhiên ra tiếng.

“Không có việc gì,” cô muốn nói lại thôi mà nhìn thoáng qua bên kia, rũ xuống mi mắt: “Tôi biết cậu chỉ là xúc động một chút, không cần xin lỗi.”

Giang Cự Giải biểu tình cùng ăn phân giống nhau, chung quanh ánh mắt càng thêm không tốt, cô hít sâu một hơi, biết hôm nay không xin lỗi, chỉ sợ sẽ bị bạn học xa cách, chịu đựng ủy khuất, cúi đầu: “Thực xin lỗi!”

“Không có việc gì, chúng ta dù sao cũng là bạn học.” Lục Bạch Dương chỉ là tưởng cấp Giang Cự Giải một chút giáo huấn, đừng thường thường tới trêu chọc cô, cô khoảng thời gian này không để ý tới, đừng thật cho rằng Lục Bạch Dương là dễ khi dễ

Mục Nhân Mã là người duy nhất ở đây không có bị Lục Bạch Dương mặt ngoài lừa gạt, hắn rõ ràng nhớ rõ nữ sinh này lúc trước còn hạ đo ván được cả Sư Tử, chẳng những thế còn ngụy trang thành một bộ dạng đáng thương hề hề như người bị hại giành được sự đồng tình của Bách Song Tử

Lục Bạch Dương cũng vừa lúc đã nhận ra tầm mắt hắn, cô cùng Mục Nhân Mã đối mặt tầm mắt, trên mặt đáng thương đều tiêu tán sạch sẽ, khóe môi giơ lên, lộ ra minh diễm tươi cười, ánh mắt ẩn chứa ý cảnh cáo.

Đừng lại đến tìm phiền toái cho cô.

Mục Nhân Mã bị diễm lệ tươi cười chập hạ mắt, hấp tấp mà dời đi tầm mắt.

Giang Cự Giải thực sự không tiếp thu được chuyện chính mình thực sự đã xin lỗi Lục Bạch Dương, cảm thấy đã chịu vũ nhục, phẫn uất mà rời khỏi phòng học, Lăng Xử Nữ đuổi theo sát đằng sau.

Lục Bạch Dương giữa trưa cùng Lục ba ba hứa hẹn sẽ cùng nhau ăn cơm, tan học sau cùng Bảo Bình tạm biệt, đi văn phòng, ngồi ở ghế trên xem tiếng sách Anh, đã sớm đem đống từ đơn thuộc không sót 1 chữ, lại ở trong lòng yên lặng kiểm tra lại.

Thiên Yết chính là lúc này nhắn tin cho cô.

[ Kiểm tra thế nào? ]

Lục Bạch Dương than nhẹ một hơi, cảm thấy chính mình vài lần vẫn có tính tình nhẫn nại rep lại Thiên Yết, nhất định là bởi vì Thiên Yết người này không ở trong phạm vi tiểu thuyết nguyên tác, làm cô có chút để ý, còn có chính là hắn lớn lên quá mức phù hợp với thẩm mỹ chính mình (Editor: Chắc trọng điểm vẫn là câu cuối:)))

Người chung quanh cô lên đẹp mắt thật sự không ít, Mục Nhân Mã cùng Bách Song Tử được xưng là hai đại giáo thảo không nói, đã từng Sư Tử cũng là nhân vật phong vân trong trường học, đám đàn em đi theo trong nguyên tác miêu tả nhan giá trị cũng pha đánh người ngầu lòi, ngay cả bên người cô đỏ vàng xanh mao cũng đều có khuôn mặt ưu nhìn, thanh tú.

Nhưng tướng mạo Thiên Yết thật sự được lòng cô, đáng tiếc.

Lục hiệu trưởng vội vàng gấp trở về, phát hiện con gáu mình mặt ủ mày ê mà nhìn di động, theo bản năng hỏi: “Con đang xem cái gì?”

Lục Bạch Dương thuận miệng trả lời: “Con cùng người khác nói chuyện phiếm.”

“Nga.” Lục hiệu trưởng mở một cái hộp cơm, trong giây lát dừng lại, ngẩng đầu nhìn Lục Bạch Dương ngồi ở ghế trên chơi di động, tiểu tâm mà lại cẩn thận mà nhìn cô: “Con trai hay là con gái vậy ?"

Lục Bạch Dương: “……”

Cô không trầm mê di động đến mức nghe không ra ý tứ trong lời nói của Lục hiệu trưởng.

“Nam sinh, hắn muốn con giúp một chuyện.” Lục Bạch Dương buồn cười mà nhìn Lục hiệu trưởng bỗng nhiên dồn dập mà hô hấp hai hạ, dời đi đề tài: “Con hôm nay kiểm tra làm cũng không tệ lắm.”

Lục hiệu trưởng thực mau liền đem việc có cái xú heo làm phiền con gái hắn ném ra sau đầu, tha thiết mà thúc giục cô tới ăn cơm, một bên cùng nói chuyện phiếm.

“Có lão sư nói bài thi lần này quá khó, quả nhiên là nói bừa.”

Lục Bạch Dương cắn chiếc đũa, không nhịn được cười ra tới, rõ ràng những lão sư đó mới là chuyên nghiệp, như thế nào đến miệng ba cô lại liền thành những cái lão sư đó nói hươu nói vượn.

“Hôm nay thời tiết nóng, dễ dàng mệt rã rời, đợi lát nữa ăn xong đi ngủ sớm một chút, buổi chiều ba chuẩn bị cho con nước đi đến phòng học.” Lục hiệu trưởng lải nhải không để yên.

Lục Bạch Dương chống đầu nhìn hắn một hồi, chỉ "ân" hai tiếng, thái độ cô nhiệt tình không nhiều, lại làm Lục hiệu trưởng đôi mắt nóng lên, thiếu chút nữa ở trên mặt con gái viết chữ "siêu cấp ngoan".

Nếu là cho hắn biết cái thằng nhóc thúi nào tới tìm con gái hắn nói chuyện phiếm, thì không xong đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro