♣Chương 17♣: Xúc Động

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bách Song Tử thường xuyên mà nhìn về phía cửa, giống như ở tại căn nhà gỗ nhỏ, xuyên thấu qua cái cửa bị kẹt xem bên ngoài ngọn lửa dần dần hướng tới nhà gỗ tràn lan, tùy thời sẽ đốt cháy nơi ẩn núp, đem hết thảy hóa thành tro tàn. Mỗi một phút đều là dày vò, tan học biến thành một sự kiện không được chờ mong, ngoài cửa mỗi lần hiện lên một đạo bóng hình xinh đẹp, tim hắn lập tức đập như siêu cao tốc, đúng là dọa người!

Mồ hôi rậm rạp mà trải rộng ở trên trán, người sắp bị tử hình lại đổi thành hắn. Khi đi học còn tại tưởng tượng Lục Bạch Dương sẽ ra cái điều kiện gì, cứ như vậy trong lòng run sợ mà vượt qua một buổi trưa.

Một cái khác đương chính sự nhàn nhã thoải mái mà nằm ở trên sô pha nghỉ ngơi - Lục hiệu trưởng, trên bàn trà còn dưa hấu đang ăn dở ―― Lục hiệu trưởng cố ý đi tiệm trái cây mua tới.

Hiểu rõ Thiên Yết là muốn chuyển trường tới đây, chỉ là sợ bóng sợ gió một hồi, bất quá nếu tìm lấy cớ, cô đi phòng y tế khẳng định bị lật tẩy, dứt khoát liền ăn vạ trong văn phòng.

Lục hiệu trưởng hôm nay vẫn luôn ở xử lý thủ tục chuyển trường của Thiên Yết, trường học cũ của Thiên Yết cũng không cam lòng bị chạy mất một thiên tài như vậy, xem văn kiện liền hoa mắt thời gian rất lâu, chờ xử lý xong về sau, Lục hiệu trưởng ấn giữa mày, từ một chuỗi chưa xử lý bưu kiện nhìn đến chủ nhiệm giáo dục phát tới phiếu điểm thành tích lần này.

Như là muốn mở ra thần bí ma hộp Pandora, như có một cọng lông vũ xoát ngứa trong tim, yết hầu hơi hơi vừa động, răng rắc ấn xuống con chuột, click mở trang web, con chuột run run rẩy rẩy mà dời về phía phía trên tìm tòi, ánh mắt dính vào một chỗ, dừng lại động tác trên tay. Đệ nhất Lục Bạch Dương kia xinh đẹp điểm cực kỳ mắt sáng, Lục hiệu trưởng biểu tình hoảng hốt, trên mặt run run một chút, si si ngốc ngốc mà nhìn mặt trên thành tích, nội tâm như có một con tinh tinh điên cuồng đấm ngực rít gào.

Hắn đột nhiên cảm thấy gió cát bay vào trong mắt, mu bàn tay ở đôi mắt vội vàng chà sát một cái, mu bàn tay lưu lại rất nhỏ ướt át, hắn, chân thật cùng hư ảo lắc lư không ngừng, trong đầu chỉ còn lại có một cái ý tưởng ――

Bạch Dương được đệ nhất danh!

Hắn giật mình một cái, vui sướng thành công áp quá bé nhỏ không đáng kể kinh ngạc, đột nhiên từ ghế trên đứng lên, nhìn đến Lục Bạch Dương đang nghỉ ngơi, hắn kiềm chế nội tâm kích động, tại chỗ xoay hai vòng, tâm tình như là ở không trung nhộn nhạo đám mây.

Mỹ tư tư mà nhìn chằm chằm con gái mình một hồi, trong lòng được đến thật lớn thỏa mãn, hắn chưa đã thèm mà tiếp tục nhìn, đệ nhất dang dùng màu đỏ đơn độc điền sắc ra tới thưởng thức, hoàn toàn không nghĩ xử lý cộng việc.

Một lát sau, Lục hiệu trưởng mở ra nhóm năm ba niên cấp lão sư, đem lần này niên cấp đứng nhất phát ở trong nhóm, hư tình giả ý hỏi một câu: Mọi người đều nhìn không?

Mấy ngày nay mơ hồ chạm đến hiệu trưởng bản chất, các lão sư vô cùng thống hận vì cái gì bọn họ không có tiết học, nhưng cũng không thể bỏ qua tin nhắn của hiệu trưởng, trong lúc nhất thời khổ không nói nổi.

Đang lập hồ sơ các lão sư năm ba cụp mi rũ mắt lại không thể nề hà mà hồi phục xem qua, Lục hiệu trưởng ánh mắt sáng lên, cảm giác hư vinh bành trướng tới cực điểm rồi.

Bay nhanh mà đánh bàn phím, ngẫu hứng phát huy, dối trá khách sáo mà đơn giản miêu tả hắn đối với lần này kiểm tra trình độ vừa lòng, sau đó cường điệu ở trên người Lục Bạch Dương nhắn nhiều câu, trong lúc không thiếu tới ban 1 lão sư từng cái xách ra tới khích lệ một phen, lời trong lời ngoài đều là cảm tạ các lão sư nỗ lực bồi dưỡng.

Các vị lão sư:……

Lá mặt lá trái mà ứng hòa, nghẹn trong lòng nghi vấn, bọn họ còn muốn hỏi Lục hiệu trưởng, cô là như thế nào từ niên cấp cuối cùng giết đến người luôn nắm giữ vương tọa.

Lục hiệu trưởng tâm tình đặc biệt tốt, cảm thấy như bây giờ còn không thể hoàn toàn biểu lộ ra chính mình ý mừng, bàn tay vung lên bắt đầu ở trong nhóm phát ra một cái hồng bao lớn.

Trong thời điểm nhóm chat vô cùng náo nhiệt, Lục Bạch Dương rốt cuộc tỉnh lại, trời nóng dễ dàng mệt rã rời, bất quá ở trên sô pha ngủ không quá thoải mái, cô ngồi dậy bóp cổ, sau đó múc một muỗng dưa hấu, mỹ tư tư mà híp mắt.

Lục hiệu trưởng nhìn đến cô tỉnh về sau, luống cuống tay chân mà hợp dừng tay cơ, ho khan một tiếng: “Còn có mười phút liền tan học, chúng ta đợi lát nữa cùng nhau trở về đi.”

Cô nghiêng đầu nghĩ nghĩ, cự tuyệt nói: “Con còn có một chút việc phải làm, ba ba về trước đi.”

Lục hiệu trưởng bi thương mà che lại ngực, phát hiện con gái hai ngày này giống như đã quen việc hắn đánh ra chiêu đáng thương, hiện tại đã không dùng được việc, tiếc nuối mà buông tay: “Được rồi, nhớ rõ đi một chút liền trở về, học tập tuy rằng quan trọng, nhưng là đừng đem thân thể làm kiệt sức, về sau mệt nhọc mệt mỏi liền tới văn phòng nghỉ ngơi, tốt lại thì đi học.”

Lục Bạch Dương:……

Nhà khác cha mẹ không phải vọng tử thành long chính là vọng nữ thành phượng*, Lục ba ba là cái kỳ lạ ba, chỉ nghĩ làm cô khỏe mạnh vô ưu vô lự.

Thuận miệng đồng ý, sau đó vỗ vỗ mông ném xuống mắt trông mong Lục hiệu trưởng, thập phần lạnh nhạt vô tình.

Khi cô nhớ tới kia ba vị thiếu niên kia, chuẩn bị tan học phía trước chặn lại bọn họ.

Thời điểm đến cửa ban 7 vừa lúc tan học, Lục Bạch Dương liếc mắt một cái liền từ trong phòng học tìm ra tổ hợp ba người, nổi bật màu tóc giống như ánh đèn flash bắt mắt.

Lam mao đang thu thập đồ vật, bị Hồng mao một khuỷu tay đánh vào cánh tay, hắn tê một hơi trừng qua, hồng mao ánh mắt ám chỉ hướng về cửa, là hữu danh vô thục Lục lão đại.

“Cậu ta như thế nào sẽ đến?”

Hồng mao làm mặt quỷ: “Tối hôm qua tôi phát tin tức kêu cậu ta hôm nay đi tiệm net.”

Ba người động tác nhất trí từ phòng học đi ra, bằng vào bọn họ lóa mắt màu tóc thành công đi ra thiên quân vạn mã khí thế.

“Hello!” Lục Bạch Dương cong mi cười nhạt, trắng nõn lòng bàn tay nằm xoài trước mặt ba người bọn họ “Phiếu điểm của các cậu đâu?”

“A!”

Ba người khó có thể hiểu sờ đầu, Lục Bạch Dương không phải tới tìm bọn họ đi tiệm net chơi sao, muốn phiếu điểm làm gì a.

Ban 7 Diêu Thanh trong trong khối có tiếng tăm lừng lẫy, tự xưng là người biết được tin tức lớn nhỏ trong trường, người lúc trước đi ban 2 báo mật cho bọn họ Lục Bạch Dương đệ nhất cũng chính là hắn, lúc này hai chân như thành con quay gió xoáy hướng chỗ bọn họ chạy tới, nói chính xác, là hướng Lục Bạch Dương chạy tới.

Một cái phanh gấp ngừng ở trước mặt Lục Bạch Dương, lộ ra một đôi mắt hưng phấn, trong tay cầm dùng sách cuốn lên tới giả làm micro, để ở Lục Bạch Dương phụ cận: “Lục đồng học, Lục mỹ nữ, phỏng vấn một chút, lần này được đệ nhất là cái tâm tình gì?"

Đỏ vàng xanh tam mao hóa thạch ngay tại chỗ, không tin chính mình lỗ tai nghe được những gì, hoài nghi đầu óc có phải hay không bị cháy hỏng.

Lục Bạch Dương lộ ra rụt rè tươi cười, tay trái khảy một chút micro giả, bày ra đứng đắn thần sắc phối hợp hắn biểu diễn: “Đem tất cả người trong trường đè ở dưới lòng bàn chân cảm giác đương nhiên là sảng!”

Không giấu được kiêu ngạo cùng tự tin.

Diêu đồng học đỡ đỡ mắt kính khiếp sợ mà sắp rơi xuống, hỏi cô: “Lục đồng học, về việc kiểm tra cậu có tuyệt chiêu gì không?”

Lục An Nhiên nửa hạp mi mắt, lười biếng mà kéo trường thanh âm: “Ân………… Trước lúc thi cúi đầu chào Văn Khúc Tinh*, nói không chừng có thể làm tốt một chút.”

Đỏ vàng xanh mao:………… Bọn họ đang nói thứ gì, như thế nào đều nghe không hiểu cái gì.

Diêu Thanh Long như suy tư gì, thu hồi microphone, ôm quyền làm cáo từ thủ thế, sau đó về phòng học cầm lấy bút bắt đầu ký lục, chuẩn bị đem hôm nay sử thi phỏng vấn tin nóng ra tới.

Hoàng mao lắp bắp hỏi: “Lão…… Lão đại, vừa mới nói…… Ai được đệ nhất?”

Lục Bạch Dương cho linh hồn hắn một kích, chỉ vào chính mình, tiếu lệ trên mặt lộ ra tươi cười: “Tôi.”

Sau đó một lần nữa mở ra lòng bàn tay, trong ánh mắt có ánh sáng lập loè làm rung động lòng người: “Phiếu điểm đưa tôi.”

Bị khí thế của cô dọa tới rồi, ba cái thiếu niên giống như học sinh tiểu học tiếp thu lão sư giáo dục hình thức, thành thành thật thật từ trong cặp lấy ra một phần lớp phiếu điểm cho cô.

Lam mao sợ hãi mà dò hỏi: “Lão đại ngươi lần này làm bài được thế nào!?”

Lục Bạch Dương ánh mắt từ từ đi xuống bay nhanh mà tuần tra, ở dưới tìm được tên ba người họ.

“Đệ nhất, cảm giác được vinh dự lây sao?”

Lam mao: “…………”

Bọn họ kiểu tóc Smart, người cũng cà lơ phất phơ, thi kém cỏi nhất chính là Hồng mao, hắn kêu Kim Ngưu, không có một môn nào đạt ở trung bình trở lên, trong lớp cũng nằm ở bên dưới cùng, so với hắn tốt hơn một chút chính là Hoàng mao, hắn kêu Thiên Bình, so Hồng mao hơi chút tốt một chút, Ngữ Văn miễn cưỡng cẩu thả cũng được trung bình, mặt khác như cũ thảm không nỡ nhìn, ổn cư mà từ thứ hai đếm ngược. Lam mao trong ba người liền có vẻ hạc trong bầy gà*, hắn kêu Hách Ma Kết, cư nhiên là ở mười đếm ngược

Lục Bạch Dương ngẩng đầu nhìn bọn họ liếc mắt một cái, ý vị không rõ mà gợi lên khóe môi, lại mở ra di động, bên trong tồn một trương cuối học kỳ 1 thành tích của ba người bọn họ.

Bị nhìn thoáng qua ba vị cả người da thịt căng chặt, thấp thỏm bất an mà đứng ở tại chỗ, lại là không dám chạy trốn.

Cô nhẹ giọng nói: “U a, Hách Ma Kết thi đến không tồi nha, chúc mừng cậu a, so học kỳ 1 thành tích cao 30 điểm, hoàn thành mục tiêu.”

Ma Kết thở dài nhẹ nhõm một hơi, không đúng a! Hắn khẩn trương cái gì a!

Lục Bạch Dương nhìn ba người bọn họ một cái, đem trên tay phiếu điểm đưa cho Ma Kết, biểu tình nhìn qua thiệt tình thực lòng, “Nếu tôi là các cậu lão đại, cũng không đành lòng mà nhìn các cậu đắm mình trụy lạc, hơn nữa niên cấp đệ nhất tuỳ tùng cư nhiên lại là một đám học sinh dở, thế này thật sự không thể nào nói nổi, cho nên đâu? Tôi quyết định cho các cậu học bù!”

Các thiếu niên trong miệng Lục Bạch Dương như gà ngốc lạc đường mà nhìn cô, Kim Ngưu không chút nghĩ ngợi mà lắc đầu, cười pha trò: “Lão đại, đừng nói giỡn, chúng ta nơi nào là thích tập a!”

Nói xong lại lui về sau hai bước, hiển nhiên là thấy đại sự không ổn chuẩn bị bỏ chạy, liền lúc hắn triệt thoái lui về hai bước, cánh tay bị một sức mạnh lạnh lẽo mà tinh tế nắm trụ, hắn dùng sức vung tay chuẩn bị chạy ――

“Ngao!” Mạnh mẽ vung, không kiềm chế chính mình thủ đoạn tay ném ra, bên phải cánh tay ngược lại bị nắm đến phát đau, hơn nữa cánh tay như là sắp bị bóp nát.

Lục Bạch Dương như cũ ở cười nhạt, vân đạm phong khinh mà nói: “Đây là lão đại đối với các cậu ái giáo dục.”

Kim Ngưu hậu tri hậu giác mà ý thức được Thiên Bình vừa mới bỏ đồng đội, một người thoát đi, làm hắn trợn mắt tức giận.

Kim Ngưu dùng một bàn tay thừa còn lại che đôi mắt, tại nội tâm đau mắng Thiên Bình cái óc heo này, có thể hay không lấy đại cục làm trọng, thống nhất đối địch.

.

Bách Song Tử chờ đến tan học cũng không thấy được Lục Bạch Dương, hắn ở phòng học do dự không chừng, không tin Lục Bạch Dương sẽ bình tĩnh như vậy, không, khẳng định không phải, cô nhất định là chuẩn bị lợi dụng cuối tuần này nghĩ ra biện pháp lăn lộn người, hắn như thế nào đều bình tĩnh không đứng dậy.

Mục Nhân Mã không đành lòng bạn tốt như thế bất an, hắn duỗi tay vỗ vỗ Bách Song Tử bả vai: “Nếu cậu ta đến lúc đó làm khó cậu, tớ giúp cậu cầu tình.”

Bách Song Tử lộ ra cảm động biểu tình, huynh đệ tốt a, vì chính mình mà bán đứng sắc tướng:)))

Kỳ thật toàn bộ người trong ban hôm nay đều dong dong dài dài thu thập đồ vật, thà rằng về nhà trễ vài phút, cũng không nghĩ bỏ qua hiện tượng trăm năm khó gặp trong trường, kết quả chính chủ căn bản không lộ diện, thất vọng không thôi.

Thời điểm Diêu Thanh Long đến ban 2, hơn phân nửa cái phòng học còn có người, hắn đẩy đẩy mắt kính, trong đầu hiện lên một cái tiểu bóng đèn: “Các cậu đang đợi Lục Bạch Dương sao? Cậu ấy ở ban tôi tìm nhóm người tam ngũ sắc rồi.”

Bách Song Tử: “…………”

Hắn cảm giác có người hướng trên mặt hắn ném vào một khối giẻ lau, nói hắn lau khô mặt rồi chiếu gương.

Giải nghĩa:
-Văn Khúc Tinh: là vị tinh tú chuyên cai quản công danh và thi cử của con người thế gian.

-Hạc trong bầy gà: Người giỏi giang phải chung đụng với người ngu đốt (thường ở cửa miệng kẻ tự phụ). Cả dời ở với thằng dần không bằng một phút ở gần thằng khôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro