♣Chương 16♣: Chuyển Trường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tin tức Lục Bạch Dương được đệ nhất như là một cổ phong càn quét toàn bộ khối năm ba.

Ban 1 đang không ngừng hoài nghi nhân sinh ――

Mục Nhân Mã sắc mặt đen nhánh, nhìn chằm chằm phiếu điểm mặt sau, hạng 2, Bách Song Tử so với hắn còn muốn tuyệt vọng.

Đệ nhất khóa trước, chủ nhiệm lớp đã phát phiếu điểm, tất cả mọi người đang đàm luận ai đoạt Mục Nhân Mã đệ nhất danh, Mục Nhân Mã từ ngay trên cao mà bị đạp xuống dưới đất.

Hết tiết, liền có người không ngại cực khổ, tung ta tung tăng chạy tới mật báo, nói cho bọn họ Lục Bạch Dương là đệ nhất danh.

Bách Song Tử ngây ra như phỗng mà ngồi năm phút, hắn ngốc, sau đó bắt lấy người đưa tin tức cổ áo, lớn tiếng hỏi: “Cậu lặp lại lần nữa!”

Tựa hồ chỉ cần nói sai liền cũng sẽ không phát sinh chuyện gì.

Mục Nhân Mã đồng dạng là hắc một khuôn mặt, hung ác nham hiểm mà nhìn người tới, hắn nói ai được đệ nhất

Người báo tin thiên chân mà lại rực rỡ, thanh âm to lớn vang dội vang vọng cả phòng học ――

“Lục Bạch Dương là niên cấp đệ nhất!!”

Kế tiếp trường hợp giống như bị bom hướng vào ném, bùm bùm mà nổ vang.

“Là ban 1 Lục Bạch Dương sao!!?”

“Thiệt hay giả?! Hay thế giới sụp đổ rồi!”

Thật tận mắt nhìn thấy đến đứng đầu bảng tên là Lục Bạch Dương về sau, có bộ phận bắt đầu nghi ngờ, kia chính là Lục Bạch Dương đó, niên cấp đội sổ thanh danh vang dội Lục Bạch Dương a!!!

Thành tích phóng về sau, nghiêm túc nghe giảng bài học sinh không nhiều, tâm tư đều ở chỗ khác.

Tieba thượng khí thế ngất trời mà thảo luận lúc này đây, từ niên cấp đội sổ sát ra tới hắc mã*, không hề có thành ý mà nói ngưu bức*, thiếu bộ phận người không thừa nhận, còn ở bên trong rải rác lời đồn nói Lục Bạch Dương sao chép.

Bảo Bình đi học dùng sách che di động, cúi đầu chọc đi vào Tieba, nhìn đến bên trong có người phát tin tức nói Lục Bạch Dương gian lận, cô trừng lớn đôi mắt, tức giận bất bình mà đánh bàn phím.

‘ ĐM ngươi mới gian lận! Ngươi mẹ nó cho ta được đệ nhất thử xem! Lão sư đều nói là bài thi từ trường khác mang tới, chỗ nào có đáp án ’

Triệu Ngư Béo đến gần, trong lúc vô ý nhìn đến cô phát nội dung, kinh ngạc mà kêu một tiếng.

Sợ tới mức Bảo Bình lập tức chế trụ di động, ở trong lòng cùng đám người trên mạng kia mắng to 300 hiệp.

Từ đằng sau sách thò đầu ra, phát hiện lão sư không hướng tới nơi xem mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, sau đó trừng mắt nhìn Triệu Ngư Béo : “Không có việc la lên làm cái gì!!?”

Triệu Ngư Béo hạ giọng: “Cậu cùng Lục Bạch Dương quan hệ khi nào tốt như vậy, còn thế cậu ấy ở trên mạng nói chuyện.”

Bảo Bình trên mặt hiện lên một tia chột dạ, hừ hừ hai tiếng đem Triệu Ngư Béo hướng tới góc tường đẩy ra, “Cậu quản tôi làm gì! Chăm chú nghe giảng bài đi!”

Người khác đều cho rằng cô cùng Lục Bạch Dương có quan hệ tốt, trên thực tế chỉ có cô cùng Triệu Ngư Béo biết chuyện gì xảy ra.

Lục Bạch Dương cũng đang làm việc riêng, cô nếu là biết người khác tỏ thái độ việc cô đứng nhất như vậy, chỉ sợ sẽ vui vẻ mà cười ra tiếng, mặc kệ lại thi tới bao nhiêu lần, cô cũng sẽ đứng ở trên đỉnh đầu của đám người này.

Dù sao đều là muốn xoát chán ghét giá trị, Lục Bạch Dương càng thích xem bộ dáng bọn họ nổi điên, cô lại không hề gấp gáp mà thưởng thức.

Cùng cô nói chuyện phiếm chỉ có mình Thiên Yết.

Đối phương đã gửi tới một tấm ảnh chụp, Lục Bạch Dương cảm thấy có điểm quen mắt, nhìn chằm chằm một hồi bừng tỉnh đại ngộ, này không phải trường cô đang kéo cờ trên đài sao.

Trường Nhất trung kéo cờ phá lệ phong tao, chính là làm ra đế vương cổ đại vương tọa khí thế, muốn cho người ta quên đều khó.

Cô hôm trước mới vừa đem tên WeChat sửa lại, bởi vì Lục hiệu trưởng buổi tối ở bên ngoài cửa bồi hồi nửa giờ, cô thật sự chịu không nổi ngoài cửa có tiếng bước chân, mở cửa hỏi hắn có chuyện gì.

Chỉ thấy ở trường học uy nghiêm trang trọng Lục hiệu trưởng vươn tay ra, mặt trên là một cái mã QR giao diện, co quắp bất an mà nhìn cô, nói muốn muốn thêm WeChat.

Thêm xong về sau, lục hiệu trưởng rối rắm mà chỉ vào tên Wechat: Ta ái mrq, thiếu chút nữa hai hàng nước mắt tung hoành: “Đây là ai?”

(Editor: Mình nghĩ chỗ này chắc là, nguyên văn tên Wechat của Dương tỷ là "Tôi ái Mục Nhân Mã". Nhưng đó là nguyên nữ phụ để nha)

Đại não Lục Bạch Dương chết máy, không nghĩ tới nguyên chủ cư nhiên là một cái nữ sinh như thế nóng bỏng bày tỏ tình yêu, cô nỗ lực trấn định mà trả lời: “Ta mĩ nhân ái tiền.”

Vì có vẻ tự nhiên, cô làm trò ở trước mặt Lục ba ba đổi thành ‘ ta ái xx’, hơn nữa giải thích: “Ta ái học tập.”

Lục hiệu trưởng rốt cuộc cảm thấy mỹ mãn mà rời đi.

Ta ái xx: Đại ca, anh tới trường chúng tôi làm tập kích sao?

Thiên Yết id chính là chính là tên của mình.

Thiên Yết:……

Thiên Yết: Cũng không phải, tôi hiện tại đang đi tới văn phòng hiệu trưởng

Ta ái xx: Đại ca thủ hạ lưu tình, đó là ba của tôi!

Nỗi khiếp sợ không có dấu chấm câu đã qua, tuy nhiên vẫn còn khó chịu.

Lục Bạch Dương có điểm ngồi không được, cô mạc danh không nghĩ làm Lục hiệu trưởng cuốn vào bên trong chuyện này, tuy rằng lý trí nói cho cô Thiên Yết chỉ đang nói giỡn, nhưng là căn cứ vào hai ngày này đối với Thiên Yết có chút hiểu biết.

Đối phương trừ bỏ mặt ngoài lạnh lùng nhưng bên trong không dễ đoán như vậy, trong chốc lát liền có một cái tâm tư, cũng dễ dàng mà thay đổi sắc mặt.

Tuy rằng Lục hiệu trưởng là người trưởng thành rồi, không có khả năng bị một tên nhóc miệng còn hôi sữa làm gì, nhưng vạn nhất mà nhắc tới mẹ cô, Lục hiệu trưởng nghĩ nhiều làm sao bây giờ

Lục Bạch Dương hít một hơi, mấy ngày này Lục hiệu trưởng bổ não rộng mở cô đã được lĩnh hội qua, dù sao nội dung đi học cô đều hiểu, cũng không cần nhất thiết ở phòng học, giơ tay lên đánh báo cáo.

“Lão sư, đầu em có điểm choáng váng đầu, muốn đi phòng y tế.”

Học sinh tốt luôn có ưu đãi, tuy rằng Lục Bạch Dương là nửa đường khai quật ra tới hắc mã, nhưng chỉ bằng ba cô là hiệu trưởng liền đủ để cho đi.

Được cho phép về sau, cô thong thả mà đi ra phòng học, lập tức bước nhanh đến văn phòng hiệu trưởng văn phòng.

Thiên Yết nhìn chằm chằm di một cái tin nhắn cuối cùng, cười lạnh một tiếng, bước nhanh đi theo chủ nhiệm giáo dục bước vào văn phòng hiệu trưởng.

Lục hiệu trưởng đã sớm biết hắn hôm nay sẽ tới, duỗi tay chỉ vào sô pha ý chỉ bọn họ ngồi xuống, Thiên Yết ở trong phòng cởi mũ xuống.

Chủ nhiệm giáo dục phân tâm nhìn cái mũ nhiều vài lần, cảm thấy có chút quen mắt, lại nghĩ không ra đã gặp qua ở đâu.

“Thiên Yết đồng học, em thật sự quyết định muốn tới trường học của chúng tôi sao?” Lục hiệu trưởng nghiêm khắc mà nhìn hắn: “Chúng tôi thực hoan nghênh em đã đến, chẳng qua em cũng biết, trường học bất đồng phương thức dạy học hoàn toàn bất đồng, không bằng để lại cho em chút thời gian suy nghĩ.”

“Dạ, đủ rồi.”

Vẻ mặt của hắn bình đạm, ngữ khí lại chắc chắn.

Lục hiệu trưởng sắc mặt thả lỏng, nói thực ra Thiên Yết một thiên tài như vậy chuyển tới trường học hắn còn cầu mà không được, bất quá hắn càng không hi vọng đối phương ở chỗ này mà huỷ hoại con đường tương lai.

“Bất quá vì cái gì em muốn chuyển tới trường xa như vậy mà học, lại còn có không tham gia kì thi đại học năm ngoái.”

Ánh mắt Thiên Yết dừng ở ngoài cửa sổ: “Có một chút việc, không nghĩ tiếp tục ở lại nơi đó, sau đó có người nói cho em tới trường này học không tồi, em liền tới rồi.”

Lục hiệu trưởng: “……”

Hắn trong lòng nghĩ nên như thế nào nên cảm tạ cái tên quảng cáo Thiên Yết đến đây, Thiên Yết thật sự tới trường bọn họ nói, tuyệt đối là một sự kiện rất tốt!

Hắn bưng lên ly nước uống một ngụm, chậm rãi nói: “Ở trường học gặp được vấn đề gì em có thể tìm Kha lão sư, tôi đem em an bài đến ban 2 như thế nào?”

Lục hiệu trưởng trong lòng bàn tính nhỏ gõ đến vang, Thiên Yết là ưu tú không sai, nhưng là hắn không nghĩ hướng ban 1 mà ném tới, con gái hắn còn ở đó, vạn nhất tâm bị bắt đi rồi làm sao bây giờ!!?

Thiên Yết đã sớm biết Lục Bạch Dương là người của ban 1, nghe vậy lập tức lắc đầu, lấy thành tích của hắn đủ để hướng hiệu trưởng đề ra yêu cầu: “Em muốn vào ban 1.”

Lục hiệu trưởng: “……”

(Editor: Lục ba ba đã tính toán trước, tiếc là vẫn bị Yết ca hớt tay trên:))))

Tự nhận là người phi thường dân chủ hòa ái Lục hiệu trưởng nội tâm vẫn bị đấu tranh dữ dội, hai giây sau quyết định nhận thua, Bạch Dương không cùng Mục Nhân Mã một ban, trước kia không phải cũng bỏ đuổi theo hắn một trận sao.

“Được rồi” Lục hiệu trưởng đáp ứng, “Em tới bên này cũng muốn thu thập một chút đồ vật, thứ hai tuần sau bắt đầu đi học.”

“Cảm ơn hiệu trưởng.” Thiên Yết thời điểm bình thường quả thực là một người hoàn mỹ, đủ loại ca ngợi từ ngữ đè ở trên người hắn cũng sẽ không cảm thấy dư thừa.

Lục hiệu trưởng dùng ánh mắt ý bảo chủ nhiệm giáo dục nói vài câu, có như vậy học sinh ưu tú tới gia nhập, bọn họ hẳn là cao hứng, kết quả đối phương ngơ ngác mà nhìn dưới mặt đất, hắn thở dài một hơi từ bỏ.

Lục Bạch Dương đang đứng ở bên ngoài nghiên cứu cửa văn phòng, cô không biết Lục hiệu trưởng hiện tại có bận gì hay không, không dám tùy tiện đi vào, phát tin nhắn cho Thiên Yết cũng đá chìm đáy biển.

Thiên Yết cùng chủ nhiệm giáo dục mới vừa đi ra ngoài, liền cùng Lục Bạch Dương chạm mặt.

Lục Bạch Dương chớp đôi mắt hai hạ, nhìn đến còn có chủ nhiệm giáo dục, giây tiếp theo trên mặt lộ ra thần sắc thống khổ, sau đó một bàn tay ấn bụng, suy yếu mà nói: “Chủ nhiệm giáo dục hảo.”

Thiên Yết kinh ngạc một chút, bất động thanh sắc mà nhìn cô, muốn nhìn xem cô đang giở trò gì.

Chủ nhiệm giáo dục cùng hiệu trưởng quan hệ không tồi, không thiếu lúc phê bình Lục Bạch Dương, thấy cô mặt tái nhợt ôm bụng, không dám hỏi nhiều, giúp đỡ cô mở ra cửa văn phòng: “Đi vào nghỉ ngơi một hồi.”

“Vâng.”

Nhìn thấy cô đi vào văn phòng hiệu trưởng, chủ nhiệm giáo dục mới vỗ vai hắn, dũng cảm mà đi nhanh về phía trước: “Tôi mang em đi gặp chủ nhiệm lớp, làm quen phòng học một chút.”

Thiên Yết còn không có cùng Lục Bạch Dương nói một lời, xoa xoa giữa mày theo sau.

Đến khu dạy học thời điểm, vừa lúc tan học, năm ba đơn độc ngồi một đống người, ra tới hít thở không khí trong lành đồng học đều thấy được chủ nhiệm giáo dục mang một cái soái ca tới.

Trong lúc nhất thời trên hành lang tràn ngập học sinh bát quái, chủ nhiệm giáo dục cau mày không ngừng quát lớn những cái học sinh đang chạy trên hành lang, hai phút sau mới đến văn phòng giáo viên.

Hắn hướng Hồng Hải Tân thuyết minh một chút về Thiên Yết tình huống, Hồng Hải Tân xem hắn ánh mắt tức khắc cùng xem vàng ánh giống nhau đều nóng rực.

Chung quanh lão sư đều hiếm lạ mà nhìn hắn, đây chính là trường bên dự bị Trạng Nguyên của tỉnh a, liền như vậy tới trường học bọn họ.

Lý lão sư ôm giáo án đi vào tới, hướng chủ nhiệm giáo dục đánh xong tiếp đón, cùng Hồng Hải Tân nói: “Lục Bạch Dương đi học thời điểm nói không thoải mái, mau chân đến xem, cũng không biết thế nào”

Cô không ở cái văn phòng này, chẳng qua là đem học sinh sự tình nói cho chủ nhiệm lớp.

Giáo viên tiếng Anh La Yến ở trong văn phòng hừ lạnh một tiếng, “Lấy cớ đi, nói không chừng lại chạy ra ngoài chơi.”

Chủ nhiệm giáo dục còn chưa đi, hắn không tán đồng mà nhìn thoáng qua La Yến: “Cô nói chính là Lục Bạch Dương sao, tôi đã nhìn em ấy, tiểu cô nương đích xác không được khỏe.”

La Yến sắc mặt lại hồng lại trắng, không lên tiếng nữa.

Hồng Hải Tân cười hòa hoãn không khí, chủ nhiệm giáo dục nói hai câu liền đi trước, ý bảo Thiên Yết thời gian kế tiếp có thể tùy ý.

Thiên Yết cùng Hồng lão sư hàn huyên hai câu, dư quang thoáng nhìn Lý lão sư muốn đi ra ngoài, liền nói hắn đi quanh trường tùy tiện đi dạo, đi ra văn phòng hướng hai bên nhìn thoáng qua, đuổi theo Lý lão sư.

“Lão sư, em có sự tình muốn hỏi thầy.”

“Có chuyện gì?”

“Lục An Nhiên cậu ấy làm sao vậy?”

“Em quen biết người ta?”

“Vâng.” Thiên Yết hơi hơi mỉm cười, hoàn toàn nhìn không ra ngày ấy khói mù, rời đi cái nơi gọi là nhà, hắn tựa như thoát khỏi gồng xiềng xích.

Lý lão sư không đa nghi, trực tiếp nói cho hắn: “Lục Bạch Dương nói đầu chính mình choáng váng, hai ngày này thời tiết nhiệt, có thể là bị cảm nắng.”

“Em đã biết, cảm ơn lão sư.”

Thiên Yết chờ hắn rời đi, khóe môi giơ lên, trong ánh mắt lóe lên thú vị, đầu choáng váng a……

Giải nghĩa:
- Hắc mã: Người có khả năng khiến người khác ngạc nhiên, tiềm năng bên trong, đại loại chắc là giống main giấu nghề
- Ngưu bức: Chỉ sự lợi hại, mạnh mẽ mang ý bất nhã.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro