PHIÊN NGOẠI 2: Ngoại truyện về H kiểu rùa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cái gọi là H kiểu rùa, chính là H theo kiểu tiếp xúc bằng chân tay.
Chuông điện thoại
Rất lâu, rất lâu sau đó, khi ấy Bạch Hiền đã trở thành bạn gái chính thức của boss, có một hôm, boss đột nhiên phát hiện trong điện thoại của Bạch Hiền, nhạc chuông dành cho mình lại giống y những gã khác.
Boss điên máu, lệnh cho Bạch Hiền lập tức đổi nhạc chuông khác với mọi người.
Trước cơn thịnh nộ của anh, Bạch Hiền dè dặt nói: "Điện thoại của em chỉ có 2 loại nhạc chuông, một loại dành cho nam, một loại dành cho nữ, anh muốn là loại thứ ba à?"
Chân tướng gan lợn
Rất lâu, rất lâu sau đó, khi ấy Bạch Hiền đã gả cho Phác tiên sinh, cuộc sống mỗi ngày đều "nước sôi lửa bỏng", cậu đã trở thành bạn chí cốt nơi khuê phòng với Phác tiểu thư. Một hôm, Bạch Hiền tán gẫu với Phác tiểu thư, nhớ lại chuyện xưa, cảm nhận sâu sắc cuộc sống như hiện tại hoàn toàn chính là do tai họa gan lợn của đại tiểu thư gây ra, buồn rầu nói: "Gan lợn một tháng trời em mang đến, thật hại người quá đi."
Đại tiểu thư sửng sốt: "Em mang gan lợn tận 1 tháng trời bao giờ? Chỉ có mấy ngày thôi mà."
Bạch Hiền: "......"
Bạch Hiền hồi lâu mới hiểu ra, tức giận đùng dung nói: "Thật quá đáng, hôm nay chị nhất định phải cho anh ta ngủ ở thư phòng."
Phác tiểu thư nhìn Bạch Hiền với ánh mắt nghi ngờ. Cô là người hiểu rõ anh trai mình nhất, anh trai cô từ nhỏ đã nham hiểm xảo quyệt, trước nay cô chưa chiếm được lợi thế đến quá một lần. Bạch Hiền làm thế nào được chứ?
Đối với sự nghi ngờ trong mắt Phác tiểu thư, một Bạch Hiền đã bốc cháy nay lại càng căm phẫn gật đầu hết sức kiên định hơn.
Sáng sớm ngày thứ hai, Phác tiểu thư đã gọi điện cho Bạch Hiền : "Thế nào? Thế nào rồi? Anh trai em hôm qua ngủ ở thư phòng à?" Bỏ qua sự tò mò của cô ấy đi, làm bà chủ gia đình là công việc vô vị nhất trên thế giới này mà.
"À..." Bạch Hiền ngập ngừng ấp úng trong điện thoại, hồi lâu mới trả lời mơ hồ: "...... đúng vậy."
"Vậy sao giọng chị lại yếu ớt đến thế?"
"À... Chị phải đi họp rồi, gác máy nhé."
"Cạch".
Ngay lập tức trong điện thoại vang đến âm báo bận, Phác tiểu thư giật mình, kiềm chế không nổi sự ngạc nhiên, cả gan gọi điện cho anh trai: "Anh, hôm qua anh, cái đó, Bạch Hiền hình như rất giận, không cãi nhau chứ."
"Không." Giọng của Phác tiên sinh rất tử tế.

"Ha ha" Phác tiểu thư cười khan, "Em đã nói, Bạch Hiền còn kêu phải bắt anh ngủ ở thư phòng, sao có thể thế chứ, ha ha."
"Hôm qua anh ngủ ở thư phòng."
"Hả?" Phác tiểu thư ngạc nhiên kêu lên.
Bên kia điện thoại, Phác tiên sinh như đang cười nhẹ. "Thỉnh thoảng thay đổi địa điểm cũng rất thú vị."
Phác tiểu thư hoang mang, ngủ ở thư phòng cũng thú vị ư? Hơn nữa giọng cười của anh cô có phần kì lạ. Cô còn hỏi thêm, thấy anh trai nói: "Sáng sớm em đã gọi điện đến để hỏi cái này à? Có phải là rất nhàn rỗi không? Anh đi họp đây, gác máy nhé."
"Cạch."
Trong điện thoại lại vang đến âm báo bận lần nữa.
Lại họp? Phác tiểu thư buồn rầu vứt ống nghe xuống, có điều anh cô lại có thể nói với cô những lời tán gẫu nhiều đến thế thật hiếm có. Chăm sóc con trai một chút, cuối cùng vẫn không cam tâm, lại đi hỏi Bạch Hiền, Bạch Hiền vẫn úp úp mở mở, nhanh chóng cúp máy.
Đầu bên kia điện thoại, Bạch Hiền bò ra bàn lặng lẽ gào xót, ôi ~~ hôm qua sao nghĩ mãi cũng chẳng ra, lại đi đơn phương khiêu chiến boss, kết quả, kết quả ......
Kết quả tối qua boss đại nhân quả thực ngủ ở thư phòng đấy, nhưng mà... cậu cũng ngủ ở đó luôn......
Bạch Hiền nhớ đến chuyện tối qua, mặt tự nhiên nóng cả lên, chuông điện thoại đột nhiên báo có tin nhắn, Bạch Hiền cầm lên xem, tin nhắn đến từ boss đại nhân – cái người mà hôm nay có rất nhiều cuộc họp ý——
"Bạch Hiền, tối nay có muốn giam anh trong nhà bếp không?"
PS: thực ra Phác tiên sinh bị oan, gan lợn không phải là ý của anh, mà là ý của đầu bếp...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro