Chương 29: Bắt gian

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Không có khả năng! Không có khả năng!"

Yong tiên sinh ngang nhiên kêu lớn lên, nếu như ông ta bị đuổi theo công ty thì chính là bị theo dõi các nguồn kinh tế, mặc dù trong tay có tiền nhưng Yong tiên sinh đã quen tiêu dùng phung phí, tiền cho một người bình thường thường sống mấy đời, chỉ sợ không đủ cho ông ta dùng trong một năm.

Còn nữa, Yong tiên sinh bắt đầu nóng vì lên tiếng kết hôn với Nana, Đào gia truy nã triệu triệu. Những người khác ở Đào gia đều chạy trốn, chỉ có Nana gióng trống khua chiêng lo liệu tiệc cưới, người đòi nợ không tìm đến cô ta thì còn tìm đến ai?

Hiện tại Yong tiên sinh cùng Nana kết hôn, là vợ chồng hợp pháp, đòi hỏi đương nhiên phải đến tìm Yong tiên sinh. Nhưng hơi tiếc tiền tiết kiệm kia của Vĩnh tiên sinh căn bản không đủ trả. Trừ phi bỏ tất cả bất động sản trong tay, còn cả tài sản trong nhà bán đi may ra mới đủ.

Lần đầu tiên sinh ra hai mắt tròn, trong vòng đệm chỉ lặp đi lặp lại ba chữ "Không thể nào".

Nana cũng trợn mắt, cô ta còn tưởng rằng đến với Yong tiên sinh thì sau này có thể có cuộc sống vui vẻ sung sướng như kiếp trước, ai ngờ cuộc sống đó còn chưa bắt đầu mà đã bị chết từ trong thủy triều.

Nana thái độ lập tức biến chuyển, vừa khóc vừa nói: "Vịnh, mẹ vốn là mẹ kế của con, con giúp đỡ mẹ đi, có được không? Hôm nay là ngày vui của cha con với mẹ, con sao có thể mang những kẻ này truy cập quấy rối chứ?"

Vịnh nghe xong liền bật cười: "Cô nói đúng, tôi hôm nay chính là quấy rối."

Cậu vừa nói xong, Nana thiếu ngủ gật chết, vẻ mặt không thể tin.

Người bên cạnh đều đang xem nhiệt, nghe xong đều cười lên, cảm thấy Vịnh nói chuyện rất có ý tứ, nhìn lại thấy vẻ mặt của Nana thì càng cười không ngừng.

Vịnh không nhanh không chậm nói: "Các người trước kia cảm thấy ta dễ bị ăn hiếp, cho nên tùy tiện chèn ép, thích làm gì thì làm, đúng chứ?"

"Chúng ta không có . . ." Nana thao vàng nói: "Là con hiểu lầm."

Vịnh không để ý tới cô ta, nói tiếp: "Trước đó tôi cùng Mew kết hôn, có người nào không mắt đến làm loạn, trong hôn lễ nói mấy lời khiến người khác buồn nôn, tôi đều nhớ kỹ."

Nana không nghĩ tới Gulf lại đê mê cũ lôi cuốn lại, nhất thời nói không nên lời, chỉ câm nín.

Vịnh nói: "Hôm nay tôi tới để đòi nợ, thuận tiện để các vị nhìn rõ tôi là người thế nào. Người làm ăn, có ai rộng lượng lương thiện không?"

Vĩnh tiên sinh tức giận đến toàn thân run nhuyễn, đưa tay chỉ vào Gulf nói không ra lời, hôn nửa ngày mới nói: "Vịnh, cái đồ vô nhân tính, đối với cha quai nón mày như thế nào, nhất định sẽ gặp báo ứng!"

Vịnh cảm thấy buồn cười: "Yong tiên sinh, ông nói không sai, tôi chính là gặp báo ứng. Từ ngày đầu tiên ông trở thành cha tôi, từ ngày đầu tiên tôi ra đời, tôi liền gặp báo ứng không sao? Nếu như tôi có thể lựa chọn, tôi hy vọng không có chút quan hệ huyết thống nào với ông."

Vĩnh tiên sinh nghe xong càng tức giận, ông ta không biết phải nói cái gì, Đào gia đã phá sản, Vĩnh tiên sinh cũng sắp phá sản, ông ta chưa từng nghĩ đến việc có một ngày tài sản của ông ta sẽ bị hủy diệt bằng một bó lửa.

Vĩnh tiên sinh tức giận đến mặt đen, thoáng hiện trực tiếp xông lên, hô to: "Tao đánh chết mày! Đánh chết mày cái đồ bạch nhãn lang!"

Vĩnh tiên sinh không chỉ xông lên, còn tiện tay lấy ly rượu bên, muốn đánh lên đầu Vịnh, bên trong vẫn sóng sánh rượu vang đỏ.

Mew hung ác nheo mắt lại, lập tức bước lên một bước, nhanh chóng đuổi theo áo vest bay ra, ôm quanh cánh tay rồi đưa ra đỡ.

"Soạt" một tiếng, áo vest nhanh chóng cản được rượu giới thiệu tới. Vịnh đứng nơi đó không nhúc nhích nhưng một chai rượu cũng không được đặt trên người bạn.

Mew hạ ly rượu ném đi, giữ lại được Yong tiên sinh đang xông tới muốn đánh người.

Yong tiên sinh bỗng nhiên hai mắt xẹt qua, trên bụng bị đập một cái, đau đến Yong tiên sinh hô to một tiếng, muốn lui mấy bước.

Cú đánh này tuyệt không thể đùa được, đau đến Vĩnh tiên sinh cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình đều tan nát. Nhưng ông ta cũng không thể lùi lại vì ông ta bị Mew bắt lại.

Mew bắt lấy anh ta, Yong tiên sinh không cao bằng Mew, bị đẩy hất lên hai chân gần như không chạm đất, buông thẳng xuống.

Mew cười lạnh một tiếng, trầm giọng nói: "Ông mà cũng xứng là cha của em ấy? Ngậm ngùi lại, đúng là buồn."

Hắn nói xong, thả lỏng tay đứa Yong tiên sinh ném xuống đất, sau đó liền xoay người chạy về bên cạnh Vịnh: "Vợ, em không sao chứ?"

Vịnh vô sự, một chút việc cũng không có : "Em không sao, anh thế nào?"

Mew ưỡn ngực : "Anh không sao, chính là quần áo vợ đặt cho anh bị bẩn rồi."

Hắn nói xong, chộp đầu xuống nhỏ giọng nói bên tai Gulf: "Lúc đầu nói muốn vợ giúp anh phi, kết quả lại là anh chính phi ra."

Vịnh nghe quay lại bắt đầu không đứng dậy mặt đều đỏ lên, không khí nghiêm trọng như vậy, Mew đúng là chuyên phá khí không bầu mà.

Vịnh nhìn thoáng qua lễ tân hoang không chịu nổi, nhìn qua Nana đã ở lại chỗ ở xa, như phi thường sợ hãi.

Vịnh kéo tay Mew nói: "Chúng ta đi thôi, nơi này đã không còn chuyện của chúng ta nữa."

"Được vợ, anh đói rồi, về nhà ăn cơm." Mew chân chó nói.

Vịnh phá xong cũng không dừng lại lâu, rùng mình cùng Mew rời đi. Nhưng mấy người đến đòi nợ lại không đi, nói người Đào gia quá giả hoạt, thật là mới tìm được Nana, tuyệt đối không thể để cô tùy tiện rời đi, nhất định phải bắt Nana trả tiền mới được.

Yong tiên sinh cùng Nana tỉ lệ hôn lễ, đột nhiên lại bị làm cho chật vật không chịu nổi.

Tới tham gia hôn lễ đều là bạn bè làm ăn, dù sao tất cả mọi người đều là kinh doanh, lợi ích mới là biện pháp duy trì quan hệ tốt nhất. Mà bây giờ Nana Cần nợ triệu năm, khiến Yong tiên sinh nghiễm nhiên trở thành người nghèo, những 'bạn bằng hữu' lúc đầu của Yong tiên sinh lập tức bắt đầu chỉ trỏ Yong tiên sinh, đứng ở một bên chế độ cười khổ.

Vĩnh tiên sinh bị người chỉ trỏ, cảm giác cả đời cũng chưa từng uất ức như thế, tức giận muốn chết. Nhưng ông ta không có chỗ phát tiết, chỉ có thể thở phì phò trừng mắt.

Nana còn ở thời điểm này khóc sướt mướt, giữ chặt tay Vĩnh tiên sinh: "Ông xã, bây giờ phải làm sao?"

Nana kêu đến thân mật, kỳ thật chính là sợ Yong tiên sinh bỏ rơi cô ta.

Yong tiên sinh nghe được Nana gọi, xông khí tức dâng lên, "Ba" một tiếng, hất tay Nana, còn cho cô ta một cái tát.

Nana la lên một tiếng, bị đánh đến lảo đảo, cảm giác răng cũng bị đánh lung tung, ngơ ngác mà kêu lên: "Ông! Ông đánh tôi làm gì?"

"Tôi đánh cô? Tôi còn muốn đánh chết cô đấy? Cô xem xem bản thân đã làm cái chuyện tốt gì chưa!" Yong tiên sinh khắc.

Nana bụm mặt cười lạnh: "Ta làm chuyện tốt gì? Là ta từ hội đồng quản trị của Traipi gia đá ra sao? Ông cái đồ bỏ đi, vậy mà đánh ta!"

Vĩnh tiên sinh trừng mắt: "Cô nương nói ta là đồ bỏ đi? !"

Nana thướt tha: "Ông xem ông bị con trai mình chỉnh chăn như vậy, không phải đồ bỏ đi thì là cái gì? Ông còn có mặt mũi nói sao, tôi là vợ ông, ông không giúp tôi trả nợ còn đánh tôi, đến cùng ông có phải đàn ông hay không?"

"Cô cái đồ phụ nữ nghịch ngợm không biết xấu hổ, kỹ nữ!" Yong tiên sinh tức điên lên, lớn tiếng lỗ mỏ.

Người chung quanh đều choáng váng, bọn họ đến xem đòi nợ, nào ngờ vợ chồng hôm nay kết hôn lại hận ĩ lên, còn hôn nhau rất khó nghe.

Người đến đòi nợ cũng theo đuổi, sau đó khe hở xem kịch vui, chuyện đòi nợ tính sau cũng không khởi.

Nana nghe Yong tiên sinh đuổi mình khó nghe như vậy, cũng không chịu yếu thế nói: "Tôi dâm tặc? Tôi tốt xấu gì còn trẻ, còn ông thì sao, một tuổi già mới hơn bong bóng tuổi không cứng được, ha ha, trách không được nổi một lũ con trai."

Vĩnh tiên sinh hét lên: "Cô! Cô nói bừa nói vượn!"

Nana nói: "Ta nói mùa nói vượn? Còn không biết chúng ta ai nói mùa nói vượn đâu!"

Yong tiên sinh không lưu loát bằng Nana, bị Nana tàn sát đến phun máu chó, cảm giác có chút tôn trọng còn lại bay sạch sẽ, chớp chớp lao tới, "Ba" một tiếng tát Nana.

Lần này tốt rồi, Nana hai bên trên mặt đều cân xứng, mỗi bên một dấu tay đỏ.

Nana lại hét to, nhưng lần này cũng không che mặt nữa mà một phát bắt được tóc Yong tiên sinh dùng sức kéo, lại giày cao Gót đập lên mặt Yong tiên sinh.

Vĩnh tiên sinh kêu thảm một tiếng, lập tức ngã xuống đất, thế nhưng cũng không đành lòng nắm lấy Nana kéo xuống đất, sau đó nắm chặt tóc Nana.

Hai người quả thực giống mấy bà đanh đá đánh nhau ngoài chợ, chớp mắt đã đánh thành một đoàn, trên mặt đều là máu me, quần áo cũng rách tả tơi, vẫn bừa còn phết mấy lời thô tục.

Lần này đánh đến nhiệt độ, mọi người nhìn đều nhìn thoáng qua gọi điện thoại báo cảnh sát, điệu bộ này có khi đánh ra mạng người mới thôi.

Những người khác thì vui vẻ chế giễu, còn lấy điện thoại ra quay lại, kiểu cảnh tượng cô dâu chú rể đánh nhau như kẻ thù trong hôn lễ thế này không có nhiều đâu.

Vịnh cùng Mew từ khách sạn khách sạn đi ra, sau đó liền lái xe về nhà, về đến nhà vừa vặn mười hai giờ, đúng lúc đến giờ ăn trưa.

Vịnh vừa đẩy cửa ra đã nghe thấy một mùi vô cùng thơm, là mùi thịt nướng làm người ta thèm chảy nước miếng.

Nhẹ là người đầu tiên chạy ra đón, trong tay còn cầm dao cắt thịt : "Ta đa, Vịnh à cậu về rồi, buổi trưa hôm nay ăn thịt nướng, cậu coi có thơm không."

Gulf nhắc lại : "Mau bỏ dao xuống, nguy hiểm quá."

Nhẹ giọng nói: "Cái gì mà nguy hiểm, ta còn chưa cạo thịt xong đâu, công phu dùng dao của ta hơi bị tốt đấy."

Mild said xong lại chạy về bếp tiếp tục cắt thịt.

Nhẹ đi, kết quả lại thấy Patch from the kitchen running to.

Vịnh kinh ngạc: "Patch, sao em không đi làm?"

Hôm nay Patch vốn là có chương trình học, bất quá anh ta cố ý gọi điện thoại cho Pest lão sư, chương trình học chuyển về nhà cùng Gulf và Mew ăn một bữa cơm chiều.

Mọi người đều biết, hôm nay là ngày cưới của Yong tiên sinh cùng Nana, Gulf mang Mew đi, nói là giữa trưa sẽ về ăn cơm.

Nhẹ cùng Patch đều không yên lòng, sợ Gulf trong lòng không thoải mái thoải mái cho nên kình ngư chuẩn bị một bữa cơm phong phú, muốn Gulf vui vẻ một chút.

Thế nhưng lúc Vịnh cùng Mew trở về đều cười cười nói nói, hình như không có chuyện gì không vui cả.

Vá nhìn thấy thì nhẹ thở ra: "Vịnh đại ca, mau tới ăn đi, đều đã nướng rồi."

Trong nhà bật máy hút mùi, Bost đã bắt đầu đợt thứ nhất, đám người vây vàng ngồi vây lại ăn thịt nướng.

Nhẹ con mầy cuối cùng đã cắt gọn ra, nhìn liền liền bắt đầu kêu lên: "Cái gì thế hả, đồ ăn còn chưa hết, mấy người đã ăn hết nửa phần thịt, lâu rồi chưa thịt hả?"

Bost cười nói: "Anh có giữ thịt lại cho em nè vợ."

Nhẹ nghe anh kêu đến đỏ mặt, vừa muốn khen Bost, chộp đầu nhìn xuống hai mắt liền sát lại: "Anh bị bệnh hả, một miếng thịt cũng kêu để lại cho em, da mặt của anh đâu rồi hả."

Nhẹ nhìn trong chén còn một miếng thịt lẻ loi khách trọ, đúng là giữ lại mà ít quá đi.

Mọi người vừa cười vừa đùa vừa ăn cả bàn soạn thảo, đến khi ăn gần xong đột nhiên có người gõ cửa.

Nhẹ nhìn thoáng qua cửa: "Ai vậy?"

"Không biết." Gulf nói: "Tôi đi xem một chút."

Mild not to you go : "Để tôi, mọi người cứ tiếp tục ăn đi."

Mild kỳ thật là sợ Nana hoặc cha Gulf chạy đến tìm Gulf vì lẽ ra cậu không nên đi.

Nhẹ đứng lên, tiếp tục nói: "Vịnh a, ta nói với ngươi, căn biệt thự này của ngươi không an toàn, ngươi có muốn suy xét việc đổi chỗ ở không, bảo vệ ở đây căn bản không quản lý người từ bên ngoài đi vào, cổng cũng không có thiết bị cảnh giác, rất không an toàn."

Kỳ thật vấn đề này Gulf cũng có nghĩ qua, bất quá anh trước đó trong tay không có tiền, để mua biệt thự này, cơ hồ đã tiêu hết toàn bộ tiền tiết kiệm của anh. Dù sao bây giờ cũng tốt rồi, cậu lúc đầu trong tay có 38% cổ phần trong công ty, kết hợp với hội đồng quản trị của Yong tiên sinh đá ra, cổ phần của Yong tiên sinh sẽ là hội đồng quản trị đều ra cho các cổ đông.

Vịnh trở mình, trong tay đã nắm tới 55% cổ phần, trong công ty ưu thế tuyệt đối, trong tay cũng ôm được nhiều tiền.

Gulf nói: "Tôi cũng có suy nghĩ đến nhưng vì gần đây bận quá, căn bản không rảnh để ý đến công việc khác."

Nhẹ mở cửa ra, bên ngoài không phải Nana hay Yong tiên sinh, mà là một người đàn ông mặc Âu phục màu xám tro, chừng ba mươi tuổi, nhìn phi thường chín chắn, là Max tiên sinh.

Nhẹ không biết Max tiên sinh, chỉ nói: "Xin hỏi ngài tìm ai?"

Max tiên sinh vẫn đứng ở bên ngoài cho nên mọi người ngồi trong bàn ăn đều không nhìn thấy gõ ta.

Max tiên sinh nói: "Xin hỏi Patch ở đây sao? Tôi là Max."

Vá ngồi ở bên cạnh Vịnh đang thưởng một miếng thịt ba chỉ nướng trong rau xà lách bỏ vào bụng, kết quả nghe được lời nói từ ngoài cửa, thiếu chút nữa liền bắt đầu nghịch.

Miếng dán đau đến hút khí, Lông mày đều nhăn lại, một miếng thịt ba chỉ cuộn rau xà lách cực đại trong bầu cũng không đẻ.

Vịnh cũng nghe được, đứng lên nhìn, vậy mà là Max tiên sinh tìm đến.

By because Max phá hỏng công việc đầu tiên của Patch cho nên Patch rất tức giận, Max gọi điện thoại, bạn ta không nghe, gửi tin nhắn cũng không hồi âm. Max tiên sinh không còn cách nào, lúc này mới tự mình chạy tới tìm người.

Gulf nhìn thấy, nói: "Max tiên sinh mời vào, Patch đang ăn cơm."

Vá vàng cưng trong đồ ăn trong miệng khó chịu xuống, thiếu chút nữa mê man, thẳng đến khi hạ xuống xong mới đứng lên muốn chạy : "Em ăn no rồi."

Patch tiên sinh nhìn thấy, vội vàng nói: "Tiểu Patch, ba có lời muốn nói, đi theo ba một chút, được không?"

Patch không quan sát ta, kỳ thật anh ta không quan tâm nhận điện thoại của Max không chỉ vì chuyện quảng cáo mà còn vì chuyện trước đó anh ta say hôn Max, lúc đầu còn đánh nhau đây, sự thật là không nhìn ra root.

Max lúc nói chuyện, ngữ khí vẫn rất ôn nhu, giống như không tức giận.

Gulf nhìn thấy vận nói: "Không bằng Patch mang Max tiên sinh đi lên lầu nói chuyện đi?"

Vá rất xấu hổ, không nói gì.

Max nói: "Tiểu Patch, chúng ta ra ngoài ăn một bữa cơm, sau đó nói chuyện được không?"

Patch vô thức nói : "Con ăn no rồi."

Max cười : "Thế nhưng ba còn chưa ăn, hiện tại rất đói."

Vá cái nhìn tổng thể nhìn qua khe hở ta, dự kiến ​​nửa ngày vẫn đi qua, mà lề răng chuẩn bị theo Max ra bên ngoài.

Hai người tàn cuộc rời đi, cửa nhà vừa đóng Nhẹ liền hỏi: "Chuyện gì a? Vị tiên sinh này sẽ không phải kẻ buôn người chứ, bọn Vá mang đi đâu thì sao?"

Bost buồn cười nói: "Ăn cơm của em đi."

Nhẹ liếc mắt xoay tròn : "Vị Max tiên sinh kia không phải là người Patch thích chứ?"

Lượn lờ như có chút kinh ngạc nhìn y một cái, chuyện này Nhẹ làm sao biết.

Kết quả liền thấy nhẹ một mình ở đó cười xấu xa, không biết cười cái gì.

Bost nói: "Em lại suy nghĩ tường bao vậy?"

Nhẹ giọng nói: "Không có a, em là học Lôi Phong giúp người làm niềm vui."

Max mang Patch đi, hôm nay Max tiên sinh cũng không mang bác sĩ cùng lái xe theo, Diệt ta tự mình lái xe đưa Patch về nhà hàng, cố ý chọn phòng thanh tịnh một chút.

Max biết anh đã ăn no cho nên gọi ly nước trái cây cùng một chút điểm tâm ngọt bánh, còn có kem ly, đều là vị Patch thích.

Vá nỗi thấy xấu hổ chết đi được, cũng không biết mình nghĩ như thế nào, lúc ấy liền nổi cơn tam bành Max tiên sinh.

Max nói: "Tính tức thời phải không?"

Patch không nói chuyện.

Max nói: "Con còn nhỏ, loại phim có cảnh hôn hít kia không thích hợp với con."

Patch nghe xong liền nói : "Con đã mười tám! Trưởng thành rồi."

Max không được cười nói: "Tiểu Patch đúng là lớn rồi nhưng vóc dáng vẫn hơi thấp."

Vá bị chọt trúng chỗ đau, cậu ta cao không bằng Vịnh, dáng chê cũng gầy tong, nhìn qua thì cứ tưởng nhiều nhất là học sinh lớp mười, đặc biệt ngây ngô.

Vá lập tức cảm thấy chán nản, cũng biết mình không xinh đẹp như phụ nữ có ngực có mông, cũng không giống Mew dáng người tốt. Cả người khô quắt lùn, hớt không được ba ba không thích mình.

Max nhìn thấy, đánh vàng xin lỗi: "Ba ba nói sai, Tiểu Vưu đừng nóng nảy, Tiểu Vưu như vậy rất tốt, rất đáng yêu."

Vá tức giận đến không biết làm sao, trừng mắt xóa sổ ta một cái, sau đó cầm tâm điểm nhét vào trong miệng, ác độc đau nhức.

Max nhìn cậu ta ăn nhanh như vậy, sợ cậu ta say, lướt mang nước trái cây đưa qua : "Uống nước đi, đừng để bị ốm, không đủ thì gọi thêm."

Vá không khách khí nhận nước trái cây, điểm tâm xong liền nối một trận lớn.

Cậu ta uống quá nhanh, có ít nước trái cây thuận theo khe hút chảy xuống, lập tức chảy nước về phía cổ, áo cổ vì thế nào cũng bị ướt.

Max tiên sinh có chút bất đắc dĩ, dùng khăn tay cổ lau nước trái cây trên cùng áo của Patch: "Quả nhiên vẫn như bé con, không khiến người ta bớt lo."

Patch nghe vậy liền tức giận, trừng mắt Max nhưng lại không biết làm cái gì cho phải.

Max giúp anh ta lau sạch sẽ nước trái cây, kết quả là đầu khô ngước lên nhìn lại thấy kho mùi của anh ta còn một vệt dài nước trái cây, nhìn trộm trực tiếp dùng tay lau qua khoắt của anh ta: "Vẫn còn này."

Miếng dán cảm giác tay Max ôm phải môi mình, mà môi bạn lại giống như đặc biệt dưỡng cảm, có chút tê dại, toàn thân đều run nhẹ một chút.

Phản ứng kia của Patch diễn ra cực nhanh, trong đầu cậu trống rỗng, không hề suy nghĩ liền nối đầu nảy linh hoạt ra, thừa cơ hôn tay Max ở bên môi trường mình.

Max phiêu lãng, như không nghĩ tới Patch sẽ có hành động như vậy, trên đầu ngón tay nóng hầm hập còn trơn, bởi vì quá mức kinh ngạc cho nên Nháy ta cũng quên ngón tay rút lui.

Vá xong, lập tức đỏ bừng cả mặt nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ của Max lại đột nhiên quyết định há miệng ra, đau nhẹ vào ngón tay chưa kịp thu lại của Máy, lại vào ngậm trong miệng, nhẹ nhàng thu hút còn lại đầu không ngừng trượt láp.

Thoáng một cái Max liền ngơ ngác, Nháy ta chưa từng ở trước mặt người khác lộ ra mặt như thế.

Vá ngậm lấy tay diệt ta, trong cổ còn lại phát ra âm thanh mũi, "Ngô. . ." một tiếng, thanh âm kia thực sự quá mờ, làm cho cổ ảo Max có chút phát khô.

Loại chuyện sắc tình này, Patchlàm mà mặt đỏ tới mang tai, thế nhưng vẫn kiên trì làm vì Mild nói nó có tác dụng!

Mọi người ở cùng một chỗ, Vá tính cách mặc dù nhìn im lặng nhưng thật ra là trẻ con rất ngoan, mỗi ngày đều cực kỳ chăm chỉ, sau khi đi về liền giúp một tay dọn dẹp trong nhà hoặc đang nấu cơm.

Không qua Patch nấu cơm rất khó ăn, bởi vì cậu ta từ nhỏ đã đi theo Max, Max tiên sinh thương còn không kịp sao có thể để cậu nấu cơm. Kỳ thật Patch bị sủng đến kỹ năng sống tàn phế cấp chín, căn bản không biết nấu cơm là cái gì.

Lúc nấu cơm nhẹ , Patch sẽ ở bên cạnh trợ thủ, đồng thời học hỏi. Cho nên Patch cùng Mild hai người ở trong phòng bếp vừa làm cơm vừa tâm sự, sau đó liền nói tới Max tiên sinh. . .

Mild chỉ biết Patch thích một người lớn tuổi hơn mình, đặc biệt ổn trọng thành thục, còn là người có tiếng tăm trong thương trường.

Mild nghe xong phát hiện ra nguyên lai Patch thích người như vậy, trong giới thương nghiệp một đống kẻ mặt người dạ thú, nhìn thì chững chạc đàng hoàng, kỳ thật bên trong bẩn thỉu không chịu được.

Mild nhắc nhở Patch đừng để bị bề ngoài lừa gạt, không chừng là ông chú thích SM gì đó.

Patch bị Mild làm cho buồn cười, cha nuôi của cậu ta mới không phải người như vậy, rõ ràng rất đứng đắn rất cứng nhắc a.

Mild lại nghe nói Patch đơn phương, ông chú kia còn không thích Patch cho nên Patch rất đau khổ.

Mild nghe xong liền nảy ra chủ ý xấu, làm cơm tối xong liền mang Patch vào phòng, nói muốn dạy Patch mấy chiêu.

Bost đang tắm một nửa thì nghe bên ngoài có tiếng ư a a rất kỳ quái, đặc biệt đáng nghi, anh nhanh chóng lau người, mặc quần áo đi ra ngoài xem thử.

Kết quả vừa từ trong phòng tắm đi ra liền thấy Mild cùng Patch đang ngồi trên giường nhìn chằm chằm vào màn hình laptop.

Patch sắc mặt đỏ ửng, mắt trợn thật lớn, trên mặt đỏ đến nhỏ ra máu, bộ dáng không biết nói thế nào cho phải.

Bost lập tức đau đầu muốn chết. Mild vậy mà mang Patch đi xem "Phim tình cảm hành động" .

Mild bộ dạng hiên ngang nói đây là đang dạy học, nói Patch quá đơn thuần ngây thơ, như thế này sao có thể câu dẫn được ông chú.

Cuối cùng Patch xám xịt bỏ chạy, cảm giác xấu hổ chết đi được, Mild cười đến ngã xuống giường đau cả bụng.

Bost dứt khoát đem người đặt lên giường, dọa Mild trừng mắt : "Làm gì?"

"Làm gì?" Bost nói : "Em học rộng tài cao như vậy, theo anh thấy, để anh lãnh giáo một chút đi."

Patch bị Mild đùa giỡn, nào ngờ, hôm nay thật sự dùng biện pháp ôi thiu của Mild đến "Câu dẫn" Max tiên sinh.

Patch dùng hết sức bình sinh mút đến miệng đều mỏi nhừ nhưng Max tiên sinh lại một mực ngẩn người, giống như hoàn toàn không bị "Câu dẫn", khiến Patch lòng lạnh như tro tàn.

Bỗng nhiên ngay lúc này, Max đem ngón tay rút ra, Patch giật nảy mình nhìn lại liền thấy Max híp mắt nhìn cậu ta rất lạ.

Patch nhịn không được rụt cổ lại, cảm giác ba ba hình như đang tức giận, cậu chơi lớn quá rồi.

Patch hoảng sợ muốn chạy trốn, nào ngờ cậu ta vừa đứng lên liền bị Max ôm lấy eo.

Bị kéo một cái, cậu lập tức ngã vào trong ngực Max.

Max híp mắt nhìn cậu : "Ai dạy con?"

Patch vội vàng trả lời : "Không có. . . Không có. . ."

Max nói : "Chẳng lẽ là thầy mà người đại diện an bài cho con?"

"Không không không, không phải." Patch vội lắc đầu, hiểu lầm lớn rồi a.

Max không nói gì thêm, bất quá vẫn híp mắt, ánh mắt thâm trầm khiến Patch trong lòng cực kỳ sợ hãi, đẩy bả vai Max chuẩn bị chạy trốn.

Nhưng cậu đẩy mấy cái chẳng chút tác dụng, ngược lại bị ôm càng chặt, eo đều muốn đứt mất.

Patch không biết hắn muốn làm gì, chỉ ôm cậu không nói lời nào, khiến Patch sắp bị dọa khóc.

Max dùng ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm môi Patch không thôi, qua chừng mười phút đồng hồ mới phát hiện Patch bị hù dọa, vẻ mặt chực khóc, lúc này mới vội vàng buông cậu ra.

Patch lập tức chạy đến cửa phòng, thiếu chút nữa liền mở cửa chạy trốn.

Max nhanh chóng đứng lên, nói : "Để ba đưa con về."

Thức ăn trên bàn ăn chưa được bao nhiêu thì Max đã đưa Patch trở lại nhà Gulf. Trên đường đi hai người cũng không nói chuyện, Patch cảm thấy mình lại khiến ba ba không vui, quả thực hỏng bét.

Đám Gulf thu thập bàn ăn, rửa chén xong còn đang ở phòng khách tán gẫu thì Patch trở lại, dọa mọi người kêu to một tiếng.

Mild - kẻ cầm đầu xúi giục, nói : "A? Patch, nhanh như vậy đã trở lại rồi?"

Patch nghe xong, đầu rủ xuống muốn chạm đến cả ngực.

Gulf nhịn không được nhỏ giọng nói với Mew : "Sẽ không phải là lại cãi nhau chứ?"

Mild nhìn thấy chạy tới nhỏ giọng nói : "Tiểu Patch, thế nào? Biện pháp anh chỉ có hữu dụng hay không? Vài phút là bắt được cái ông chú thích giả vờ kia rồi."

Y còn chưa nói xong, Patch liền ngẩng đầu lên trừng Mild một cái, sau đó chạy lên lầu đóng cửa lại.

Mild bị trừng mắt thì không hiểu ra sao : "Chuyện gì vậy a?"

Bost nhìn thấy liền nói : "Còn chuyện gì nữa? Cái chủ ý ngu ngốc của em có thể thành công sao, khẳng định là làm hại Patch."

"Cái gì mà chủ ý ngu ngốc chứ, đó là biện pháp đơn giản hữu hiệu nhất đó." Mild không phục nói.

Gulf không hiểu ra sao : "Mild lại nảy ra chủ ý ngu ngốc gì sao?"

Mild không chịu nói, Bost đành đem nội tình đơn giản vạch trần ra.

Gulf cùng Mew nghe xong đều không biết làm sao, Patch rõ ràng chính là bảo bối ngoan ngoãn, Mew còn coi cậu ta là con trai lớn mà nuôi, Mild vậy mà dám dẫn con trai hắn đi xem AV, còn dạy Patch làm sao "Câu dẫn" người khác, khiến Mew tức đến đau cả đầu.

Gulf dắt Mildđi làm công tác giáo dục, đem Mild quở trách một trận lớn.

Mild ủy khuất : "Tôi chỉ đùa một chút mà thôi."

Patch thất lạc cả một ngày, ngày thứ hai còn phải đến công ty cho nên chỉ có thể đứng dậy đi ra ngoài.

Gulf cùng Mew cũng muốn đến công ty cho nên tiện đường đưa Patch theo.

Gulf vừa lái xe vừa nói : "Patch, giữa trưa tới chỗ bọn anh ăn cơm đi."

Patch ỉu xìu cúi đầu giống như tận thế đến : "Dạ."

Gulf hỏi : "Muốn ăn cái gì?"

Patch nói : "Cái gì cũng được ạ."

Gulf đáp : "Vậy em giữa trưa tới tìm bọn anh, anh nói Pink ở lầu một chờ em."

"Dạ." Patch đồng ý xong liền ỉu xìu cúi đầu đi.

Gulf nhìn thấy nhịn không được thở dài, Mew nói : "Được rồi, vợ à, chúng ta đi nhanh đi, đứa nhỏ ấy mà, khó tránh khỏi thất tình một hai lần."

Gulf hôm nay rất bận, dù sao vừa đem Yong tiên sinh đá ra khỏi hội đồng quản trị, còn có rất nhiều chuyện cần xử lý.

Bọn họ vừa đến cửa công ty liền nghe có tiếng người cãi nhau, nguyên lai là Yong tiên sinh chạy tới phá đám.

Thế nhưng Gulf cùng Mew suýt chút nữa đã nhận không ra ông ta, dù sao Yong tiên sinh hôm qua cùng Nana đánh nhau, cào cấu mặt đầy vết xước, trên đầu vốn có chút hơi hói, bây giờ bị Nana túm cho rụng hết, thực sự là khó coi.

Yong tiên sinh mặt mũi đầy vết thương đứng dưới cổng công ty chửi đổng, nói có việc quan trọng cần nói.

Toàn bộ bảo vệ đều đến ngăn cản không cho ông ta vào, đồ của ông ta đều đã bị dọn dẹp hết, Gulf hôm qua đã để người đưa đến Traipi gia cho Yong tiên sinh, voi cùng nhanh gọn dứt khoát.

Yong tiên sinh nhìn thấy Gulf đến thì tức giận mắng to, nước bọt tung hoành : "Gulf ! Mày kanawut sẽ gặp báo ứng! Mày chờ đó!"

Ông ta mắng xong lại muốn đánh người nhưng lúc này không cần Mew ra tay, một đống bảo vệ đã đem Yong tiên sinh đè xuống đất, ông ta căn bản không sờ tới được một góc áo của Gulf.

Gulf nhìn thoáng qua Yong tiên sinh ở trên đất chật vật không chịu nổi : "Đi thôi."

Mew lập tức đi theo Gulf lên tầng, hôm nay còn rất nhiều chuyện phải làm, ai cũng không rảnh lãng phí thời gian với Yong tiên sinh.

Công ty được điều chỉnh lại một chút, Yong tiên sinh bị đá ra khỏi hội đồng quản trị, chướng khí mù mịt trong công ty nháy mắt trở nên thoáng hơn rất nhiều.

Hiện tại Gulf cầm 55% cổ phần trong công ty, nói một không ai dám nói hai. Những người khác cũng biết không thể tiếp tục đối nghịch với Gulf, ngay cả mấy người trước kia là người của Yong tiên sinh đều thành thành thật thật, không dám nói tiếng nào.

Gulf xử lý xong công chuyện của công ty, mấy ngày tới còn phải đến Ayutthaya gia tham gia thọ yến cho nên thời gian cần phải tranh thủ, mấy ngày nay khó tránh khỏi bận bịu một chút.

Đến trưa, Pink liền tự động xuống dưới lầu chờ đón Patch.

Patch người này thực sự là người gặp người thích, ngay cả Pink nhìn thấy cậu ta cũng tình mẫu tử tràn lan, đặc biệt thích đùa giỡn Patch, nghe Patch tới liền chạy xuống lầu thật sớm chờ.

Gulf lúc đầu muốn dẫn Patch ra bên ngoài ăn nhưng Mew đề nghị cậu, vẫn là nên ăn ở công ty thôi, gọi thức ăn ngoài đến ăn ở trong phòng làm việc.

Kỳ thật Mew là sợ Patch trong lòng không thoải mái lại uống rượu đến say mèm, lần trước đã rất mất mặt rồi, lần này ngàn vạn lần không thể giẫm lên vết xe đổ nữa.

Gulf nghe xong cảm thấy có lý, dứt khoát quyết định ăn ở phòng làm việc, gọi một vài món ngon bên ngoài tới.

Pink đi xuống lầu đón Patch, một hồi lâu vẫn chưa trở về, Gulf nhìn thoáng qua thời gian, nói : "Sao còn chưa tới? Sẽ không phải là có chuyện gì chứ?"

Cậu vừa mới nói xong điện thoại liền reo lên. Gulf bắt máy, còn chưa lên tiếng, bên kia Pink đã lo lắng nói : "Gulf tổng, Patch hình như xảy ra chuyện rồi."

"Cái gì?" Gulf vội hỏi : "Làm sao vậy?"

Pink nói : "Vừa rồi tôi ở tầng một chờ Patch, chờ hoài không thấy liền đi ra ngoài xem thử thì thấy có một người đang chặn đường Patch ở bên ngoài."

"Ở đâu?" Gulf nói : "Chúng tôi lập tức đến đó."

Pink nói : "Ngay hẻm nhỏ bên cạnh công ty."

Gulf không dám chậm trễ, lập tức mang theo Mew chạy tới.

Mew vừa đi vừa hỏi : "Đến cùng là chuyện gì xảy ra?"

Kỳ thật Gulf cũng không rõ : "Cụ thể em không biết, đi qua xem thử đã."

Lúc bọn họ tới, Pink đã ở bên cạnh Patch.

Cô ở tầng một công ty chờ nửa ngày, trái không thấy Patch, phải cũng không thấy Patch, chờ đến sốt ruột liền ra bên ngoài xem, nào ngờ xa xa nhìn thấy Patch bị một người đàn ông ngăn lại trong ngõ hẻm.

Pink , một cô gái, chạy tới cũng không giúp được gì, dứt khoát gọi điện thoại cho Gulf trước, sau đó mang theo một bảo vệ trong công ty chạy qua hỗ trợ.

Gulf cùng Mew đuổi tới liền thấy một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi. Người kia trong tay giơ một cái máy ảnh, vênh váo tự đắc chỉ vào Patch nói gì đó.

Gulf chạy tới, lập tức đem Patch bảo hộ ở sau lưng : "Vị tiên sinh này, ông có chuyện gì sao?"

Gulf cùng Mew cũng không biết người đàn ông này, hắn ta nhìn thấy một đống người đến cũng không sợ : "Tôi thì có chuyện gì?"

Hắn ta nâng máy ảnh trong tay lên : "Nhìn thấy sao? Trong này có không ít ảnh xấu hổ của Patch, đây đều là nhược điểm của cậu ta. Kỳ thật tôi cũng không có ý đồ xấu, tôi là người đại diện của Patch, có thể đối với cậu ta thế nào chứ?"

Gulf nghe xong thì mù mờ, người đại diện?

Patch sợ bị lộ cho nên không nói với Gulf mình là diễn viên, lúc này người đàn ông kia nói ra khiến Patch đều hoảng.

Mew cũng đau đầu, chẳng qua nghe người đàn ông kia nói là người đại diện của Patch thì đột nhiên tỉnh ngộ, người này hắn chưa từng gặp nhưng thanh âm lại rất quen, người đại diện trước từng để Patch đi tiếp rượu, Mew còn cùng người kia nói chuyện qua điện thoại.

Nguyên lai người đàn ông này chính là người đại diện cũ của Patch, tên Hasan, bởi vì bắt Patch đi tiếp rượu, bị Mew phát hiện cho nên Kwan tự mình thông báo với cao tầng, khai trừ người đại diện tên Hasan này.

Hasan mất việc, đương nhiên ghen ghét Patch cho nên mấy ngày nay không làm việc gì cả, chỉ theo dõi Patch, rồi chụp rất nhiều ảnh của cậu.

Patch bộ dáng gấp gáp : "Trong tay hắn ta có rất nhiều ảnh chụp."

Hasan cười lạnh nói : "Hừ, làm kỹ nữ còn đòi lập đền thờ, trước kia tao muốn mày đi tiếp rượu mày không nguyện ý, hiện tại ngược lại càng làm càng vui vẻ? Tao cho mày biết, những hình này tao nếu đưa lên mạng, mày cả đời này tiền đồ liền hủy hết, biết chưa?"

Patch nghe hắn ta nói, lập tức trừng mắt : "Tôi không làm cái gì hết."

"Không làm?" Hasan đại diện khinh thường : "Ảnh chụp ở đây, có muốn nhìn một chút hay không? !"

Hắn ta nói xong, lôi từ trong túi ra một xấp ảnh chụp ném xuống, "Phần phật" một tiếng bay đầy đất.

Gulf cùng Mew cúi đầu nhìn, lập tức liền nhíu mày.

Tên Hasan này vẫn một mực theo dõi Patch cho nên chụp được rất nhiều ảnh.

Những ảnh này đều là chụp lén cho nên không rõ ràng lắm, trong ảnh là Patch ở cùng với người khác, Gulf cẩn thận nhìn, bên trong còn có cả cậu.

Đương nhiên, khi Mew nhìn qua, bên trong cũng có hắn!

Bởi vì chụp không rõ ràng cho nên những tấm rất bình thường cũng trở nên mập mờ.

Có một tấm hình là Mew mặc quần áo thoải mái,Patch đi ở bên cạnh, bọn họ hẳn là ở trước cửa nhà Gulf . Patch đang cùng Mew nói chuyện nhưng bởi vì Patch quá thấp cho nên nhất định phải ngửa đầu mới được.

Chu đại diện không biết chụp từ góc nào, vậy mà nhìn giống như Mew đang cùng Patch hôn nhau.

Mew thật sự là nghẹn họng nhìn trân trối, Gulf cũng đều sửng sốt, nhịn không được ngẩng đầu nhìn Mew.

Mew vội vàng quơ tay, Gulf chỉ là quá kinh ngạc mà thôi, không phải không tin Mew, thiếu chút bật cười.

Trong tấm ảnh Mew cúi đầu, lại không quá nét cho nên căn bản thấy không rõ mặt, hắn lúc ấy mặc quần áo thoải mái, cùng với bây giờ mặc đồ vest thực sự quá khác biệt cho nên Hasan căn bản không nhận ra.

Hasan đại diện đắc ý : "Nhìn thấy chưa, Patch cùng nhiều người có quan hệ không bình thường như vậy, đều là chứng cứ vô cùng xác thực."

Hắn ta vừa nói xong, đột nhiên nhìn kỹ Gulf, sau đó khinh thường nói : "A, nguyên lai cậu cũng là một trong mấy kim chủ của Patch a, vậy cậu cần phải cẩn thận một chút, Patch trừ hầu hạ cậu, còn hầu hạ qua rất nhiều người đấy."

Gulf bị hắn ta nói cho ngơ ngẩn, nguyên lai thời điểm Gulf cùng Patch đứng chung một chỗ cũng bị cái tên Hasan này chụp lén.

Hasan đại diện sợ Gulf không nhận, vội vàng lật ra một tấm ảnh, chỉ vào cho bọn họ nhìn.

Trên tấm ảnh thật đúng là Gulf cùng Patch, hai người cùng một chỗ từ trong xe đi ra, Gulf tay khoác trên lưng Patch, hình như là đang nói cái gì đó, dáng vẻ cười cười nói nói.

Mặc dù chỉ là một động tác khoác vai thế nhưng nhìn qua rất thân mật, hoàn toàn rất dễ khiến người khác hiểu nhầm.

Thế nhưng đây không phải cái khiến người ta kinh ngạc nhất, kinh ngạc nhất chính là có một tấm ảnh, nhân vật chính là hai người Patch cùng Max .

Đương nhiên cũng là chụp lén, hơn nữa còn là cách một cái cửa sổ chụp.

Trong bức ảnh, chỉ có bóng lưng Max, hắn ta ngồi đem Patch kéo qua, Patch cúi đầu, nhìn cũng giống như là đang cùng Max hôn nhau.

Gulf cùng Mew nhìn thấy tấm ảnh kia đều lập tức quay qua nhìn Patch.

Patch nháo cái đỏ hết cả mặt, cái này không phải là trưa hôm qua Max dẫn cậu ta đi ăn sao? Bọn họ ở bên trong phòng riêng có cửa sổ, không nghĩ tới lại có người ở phía bên ngoài chụp lén.

Patch vẫn đang ở nhờ tại nhà Gulf, sao có thể đòi tiền Gulf nữa : "Anh ấy không phải kim chủ của tôi, ông hiểu lầm rồi, tôi không có nhiều tiền đưa cho ông đâu."

"Ui da? Định chạy làng đúng không?" Hasan đại diện nói : "Không có tiền? Được, vậy mày đi theo tao. Chỗ của tao vừa vặn có một ông chủ, hắn nói lần trước gặp mày liền muốn chơi đùa với mày, muốn cùng mày lên giường, coi như gán nợ đi."

Patch nghe hắn ta nói xong nhịn không được giận đỏ mặt.

Hasan đại diện càng cười ngông cuồng : "Mà tao trước kia thật cũng không để ý, vẻ ngoài của mày đúng là rất không tệ, chờ vị Frode tiên sinh kia chơi chán, mày cũng theo tao vài bữa đi, biết đâu tao cao hứng sẽ đem mấy tấm hình này tiêu hủy."

Gulf thực sự là nghe không được nữa, vừa muốn quát lớn đã bị Mew ngăn lại.

Mew nói : "Vị tiên sinh này, ông đang kể chuyện cười sao? Ông muốn đưa những tấm hình này ra ánh sáng, đương nhiên không có ai ngăn cản. Tôi chỉ sợ ảnh chụp của ông không có tờ báo nào dám nhận."

"Mày. . . Mày nói cái gì?" Hasan đại diện trừng mắt.

Mew nói : "Còn chưa nói đến việc ông trước đó trường kỳ theo dõi Patch đã xâm phạm vào đời tư của cậu ấy, chuyện này Patch nhất định sẽ cùng công ty phản hồi, ông vẫn là trước hết nghĩ cách làm thế nào đối phó với việc kiện cáo đi, đừng có ở đó mà nằm mơ giữa ban ngày nữa."

Hasan đại diện tức giận : "Tốt tốt tốt, các người chờ đó, chờ mà thân bại danh liệt đi!"

Người đại diện kia nói xong liền cầm máy ảnh phẫn nộ rời đi.

Patch thấy hắn ta đi thì có chút bất an : "Thật xin lỗi, em không biết lại mang đến cho các anh phiền toái lớn như vậy."

Gulf vỗ đầu Patch : "Nói gì đó, cái này không thể trách em."

"Những tấm hình kia. . ." Patch nói : "Em vẫn là nên rời khỏi nhà Gulf đại ca đi, em cảm thấy hắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho em như vậy, nếu lại bị chụp nữa thì không tốt."

May mắn trong tấm ảnh không có Bost, nếu Bost cùng Patch bị chụp ở cùng một chỗ, không chừng ngành giải trí lại muốn bùng nổ.

Gulf nói : "Em dọn đi đâu? Ký túc xá công ty cho em đã chuẩn bị xong chưa?"

Ký túc xá xác thực đã được chuẩn bị xong, chẳng qua là còn mới, mùi sơn tường vẫn còn, nếu vào ở khả năng đối với thân thể không tốt lắm.

Patch vội vàng nói : "Được được, em dọn đến ký túc xá được."

Mew đập cái ót Patch một cái : "Vẫn là ở lại đi, một mình em ai có thể yên tâm."

Patch thật sự rất cảm động, lúc cậu ta mới bắt đầu vào ở nhà Gulf, Mew là người đầu tiên không nguyện ý, bất quá bây giờ không nguyện ý cũng không được, dù sao trong nhà còn có hai tên Mild cùng Bost mỗi ngày làm bóng đèn, thêm Patch cũng không nhiều, thiếu Patch cũng không ít.

Lại nói, vừa rồi Hasan đại diện còn nhắc đến, có người nhắm vào Patch, tựa hồ là muốn nhúng chàm cậu ta, đối với cậu ta không có ý tốt, Mew càng không yên lòng, sợ con trai lớn chịu thua thiệt.

Gulf nói : "Được rồi, cơm trưa sắp lạnh rồi, chúng ta về ăn cơm trước, chuyện này lại nói sau."

Patch đi theo phía sau, chuyện cũng đã xảy ra, chỉ đành nghiêm chỉnh theo Gulf cùng Mew về công ty ăn cơm trưa.

Cơm trưa mặc dù là gọi bên ngoài nhưng lại phi thường phong phú.

Patch ăn cơm trưa cùng Mew và Gulf, tâm tình dường như tốt hơn một chút, cuối cùng cũng nở nụ cười.

Gulf để Mew thu thập hộp thức ăn mang ra ngoài, sau đó uống một ngụm nước mới nói : "Patch, tới đây, ngồi xuống chỗ này."

Patch vội chạy tới, nghiêm chỉnh ngồi trước mặt Gulf.

Gulf nói : "Trước đây anh không hỏi công việc của em là vì anh không muốn can thiệp quá nhiều vào chuyện riêng của em, chỉ là mới vừa rồi người kia. . ."

Patch bị hỏi lập tức liền hoảng, vội vàng dùng ánh mắt tìm kiếm Mew phát tín hiệu cứu trợ.

Mew nghe xong cũng rất đau đầu, đều do cái tên đại diện chết tiệt kia. Mew vội vàng nháy mắt ra dấu lại cho Patch.

Gulf nhìn thấy nói : "Hai người nháy mắt cái gì? Cho là em không nhìn thấy sao?"

"Không có không có." MJew chân chó chạy tới : "Vợ, uống miếng nước."

Patch không biết làm sao giấu diếm, ấp úng nói : "Chính là. . . Chính là diễn viên. . ."

Gulf kỳ thật rất ngạc nhiên bởi vì Patch ngoan như vậy, cậu có chút không thể tin được lại là nghệ sĩ. Dù sao ngành giải trí loạn như thế nào Gulf ít nhiều cũng biết, không ít kẻ có tiền thích bao dưỡng tiểu minh tinh.

Mild trước kia cũng là hoa hoa đại thiếu cho nên Gulf cũng tuyệt không lạ lẫm.

Patch vội vàng nói : "Cái này. . . Cái này kiếm tiền nhiều! Với lại, với lại em cũng thích diễn xuất."

Gulf vừa rồi nghe người đại diện Hasan kia nói kỳ thật cũng đoán được một chút. Patch nói thích diễn xuất, Gulf cũng không có cách nào, cậu cũng không muốn để Patch từ bỏ sở thích của mình, chỉ nói : "Vậy em bình thường chú ý một chút, đừng để bị người lừa gạt. Mấy cái việc tiếp rượu kia, phải từ chối không đi."

"Em biết." Patch liên tục gật đầu.

Mew nói : "Vợ em yên tâm đi, anh sẽ để ý đến Patch."

Gulf nói : "Anh không quấy rối là may rồi."

Gulf nghĩ nghĩ, vẫn là có chút lo lắng mấy tấm ảnh trong tay cái người Hasan đại diện kia, mặc dù bọn họ đích xác không có gì, nhưng nếu chuyện này rơi vào tay đám săn tin và mấy anh hùng bàn phím chỉ sợ thiên hạ bất loạn trên mạng kia, đến lúc đó sẽ ảnh hưởng không tốt đến Patch.

Gulf nói : "Chuyện ảnh chụp, anh sẽ nghĩ biện pháp sai người xử lý, em không cần lo lắng."

Patch vội vàng nói : "Cảm ơn Gulf đại ca."

Kỳ thật chuyện ảnh chụp, Mew định đi tìm Kwan xử lý. Kwan ở đó có đoàn đội chuyên nghiệp, mỗi ngày đều sẽ tiến hành giám sát đám săn tin, bình thường rất nhiều ảnh chụp trước khi bị vạch trần đều có thể đoạt lại, một vài thứ không thể vạch trần cũng sẽ dùng tiền mua rồi tiêu hủy.

Gulf muốn sai người đi xử lý chuyện này, chẳng qua Traipi gia cùng giới giải trí không thân thuộc, nhờ người ta liền sẽ rất phiền phức. Mew cũng không dám nói thẳng chuyện này giao cho mình, kết quả buổi chiều Patch vừa rời đi, Mew liền phát hiện vợ mình lại gọi điện thoại cho Kwan.

Mew bị dọa đến một thân mồ hôi lạnh, tưởng là mình bị lộ hay gì đó, quả thực là có tật giật mình, kỳ thật Gulf chỉ gọi điện thoại xin nhờ Jong Gia tiểu thiếu gia xử lý chuyện này.

Mew ở bên cạnh một bộ lơ đãng nhưng lại nơm nớp lo sợ nghe lén, nghe nửa ngày mới nhẹ nhàng thở ra.

Kwan sảng khoái đáp ứng, trong lòng tự nhủ chuyện chị dâu nhờ vả, chỉ có thể vâng vâng dạ dạ, tuyệt đối không thể chối từ.

Nếu Gulf đã nói với Kwan chuyện này thì Mew cũng không cần phí lời nữa, cảm thấy chuyện này tuyệt đối không có vấn đề.

Buổi chiều Gulf có cuộc họp, Mew lúc đầu muốn đi theo thế nhưng lúc ở trong hành lang nhận được điện thoại của Kwan, không biết Kwan bên kia xảy ra chuyện gì. Mew đành phải chạy đến chỗ vắng nhận điện thoại.

Mew nói : "Chú gọi điện thoại cho anh làm gì vậy?"

Kwan liền nói : "Jong lão đại, không tốt rồi."

"Làm sao?" Mew nghe cậu ta nói không tốt, trong lòng lập tức liền lo lắng, không biết lại xảy ra chuyện gì.

Kwan nói : "Chuyện ảnh chụp chị dâu nhờ em đi xử lý, em đã liên hệ nhưng muộn một bước, tất cả ảnh chụp đều bị người khác mua rồi."

Mew nghe xong nói : "Ai mua? Mua lại là được rồi, không phải nhiều thêm chút tiền thôi sao."

"Không phải a." Kwan nói : "Người ta không chịu bán cho em."

Mew nhíu mày : "Sẽ không phải là đối thủ một mất một còn nào của Jong Gia đấy chứ?"

Kwan nói : "Đối thủ một mất một còn em cũng không sợ, là cái tên Trubbayya gia mặt người dạ thú Eric ngốc kia a."

Mew thiếu chút không kịp phản ứng, Eric ngốc là cái quỷ gì.

Kwan nói : "Vị hôn phu của anh đó, cái tên hơn một mét tám mà nhất định phải đóng vai bé thỏ trắng đó."

Mew : ". . ."

Mew nói : "Chú chớ có nói hươu nói vượn, cái gì mà vị hôn phu, anh đã kết hôn rồi, giấy hôn thú cũng nhận rồi."

Kwan nói : "Dù sao cũng chính là hắn, không biết trúng gió cái gì đem ảnh chụp tất cả đều mua hết, em gọi điện thoại cùng hắn thương lượng, hắn nói ảnh chụp không bán, hắn tự có chuyện cần dùng, tuyệt đối là muốn giở trò!"

Mew nghe được là Eric thiếu gia, trong lòng có chút bồn chồn, không biết Eric rốt cuộc có ý gì : "Hắn có nói ảnh chụp dùng làm gì không?"

Kwan nói : "Không nói, hắn chỉ bảo nếu như anh thật muốn ảnh chụp thì gọi điện thoại cho hắn, tự mình cùng hắn thương lượng."

Mew không biết Eric trong hồ lô muốn bán cái gì đành nói : "Anh biết rồi, để anh gọi điện thoại cho hắn ngay bây giờ, chuyện này để anh xử lý."

"Đại ca, tự cầu phúc đi." Kwan nói.

Kwan cúp điện thoại, Mew nghĩ nghĩ, vẫn là gọi một cuộc cho Eric thiếu, dù sao ảnh chụp đều ở trong tay hắn ta, những tấm ảnh kia bị lộ ra thì không tốt cho Patch, hơn nữa còn có Mew trong đó, vạn nhất bị lộ ra, tuyệt đối sẽ có người nhận ra thân phận của hắn.

Mew gọi qua, còn tưởng rằng đối phương sẽ không nhận, dù sao cũng là số lạ, thế nhưng không ngờ tới, đối phương nhận rất nhanh, chỉ mới hai tiếng chuông nghe tiếng trả lời.

Tiếng một người đàn ông nghe rất trẻ trung mang theo ý cười vang lên : "Là Jong tiên sinh sao?"

Mew nói : "Là tôi."

Người đàn ông nói : "Biết ngay Jong tiên sinh rất nhanh sẽ gọi điện thoại cho tôi mà."

Mew nói : "Tôi muốn mấy bức ảnh trong tay cậu."

"Ảnh. . ." Người đàn ông nói : "Có thể cho Jong tiên sinh, chẳng qua tôi có chút việc muốn cùng Jong tiên sinh nói chuyện trực tiếp cho nên muốn cùng Jong tiên sinh hẹn gặp mặt."

Mew nghe xong liền nhíu mày, còn muốn gặp mặt, thực là phiền phức.

Bất quá đối phương kiên trì yêu cầu như vậy Mew cũng không có cách nào, dù sao đối phương trong tay vẫn đang giữ ảnh chụp.

Hắn nhìn thoáng qua thời gian, còn hai tiếng nữa mới đến lúc tan làm, Gulf đang họp, hẳn là một lát nữa cũng sẽ chưa xong, nếu như chính mình đi nhanh về nhanh, hẳn là có thể trước khi buổi họp kết thúc liền trở về.

Bởi vì lần trước Mew vụng trộm hẹn Patch bị Gulf phát hiện cho nên rút được kinh nghiệm, không dám ở quán cà phê dưới tầng trệt hẹn Eric , cố ý hẹn ở một nơi xa một chút, phải đi xe nửa giờ.

Một lần đi về cần một giờ, nhiều nhất hai người gặp nhau bàn chuyện lại cần một giờ, tuyệt đối đủ thời gian.

Vì không để cho mình lộ tẩy, lúc Mew rời đi còn cố ý tìm Pink : "Nếu như Gulf tổng họp xong sớm, cô liền nói với Gulf tổng tôi đi siêu thị, mua chút đồ ăn tối về nấu cơm, rất nhanh sẽ trở lại."

Tiểu thư ký Pink không nghi ngờ gì, gật đầu đáp ứng.

Mew vội vàng ra khỏi công ty, đến dưới lầu đón xe đến điểm hẹn.

Ai ngờ Mew chân trước vừa đi, chân sau Gulf liền từ phòng hội nghị đi ra. Bọn họ vốn là có hợp đồng trọng yếu phải ký, bên trong có một vài điều khoản cần cẩn thận thương thảo nhưng đối phương lại thực sự quá khách khí, cho rằng đây là lần thứ nhất hợp tác nên cho Traipi gia chút ngon ngọt, cho nên điều khoản đều rất nhượng bộ, bởi vậy Gulf rất hài lòng, hợp đồng tự nhiên là ký rất nhanh, xong xuôi liền tan họp.

Gulf đi ra ngoài không nhìn thấy Mew, Pink liền đem lời của Mew nói lại với Gulf .

Gulf không biết Mew đi mua gì nhưng cũng không hoài nghi.

Gulf nhìn đồng hồ nói : "Anh ấy có nói đi siêu thị nào không?"

Pink lắc đầu.

Gulf gọi điện thoại cho Mew thế nhưng Mew để điện thoại ở chế độ yên lặng cho nên căn bản không nghe thấy.

Gulf không còn cách nào, vốn định đi tìm Mew, hiện tại cũng chỉ có thể chờ Mew trở về.

Cậu nhìn đồng hồ, lại gọi cho Patch một cuộc. Muốn hỏi Patch lúc nào thì về nhà, vừa vặn có thể đón luôn cậu ta cùng về.

Patch nhận điện thoại của Gulf liền nói : "Gulf đại ca, em bây giờ không có ở công ty, đang ở ngoại cảnh, xong việc em sẽ tự về nhà."

Gulf nói : "Ngoại cảnh? Là ở nơi nào, có xa hay không, anh hiện tại không có việc, cứ để anh đi đón cậu."

Patch hôm nay được Pest đưa đi ngoại cảnh, chẳng qua không phải đi quay phim hay là quay quảng cáo, mà là xem người khác quay phim mà học tập.

Patch không nghĩ phiền phức đến Gulf, thế nhưng Gulf hiện tại cũng không có việc làm, nghĩ muốn lái xe đi đón Patch, vừa lúc Mew mua đồ trở về liền có thể cùng nhau về nhà.

Patch nói địa chỉ, cách công ty Gulf cũng không quá xa, Gulf nghe xong liền cầm chìa khóa đi đón Patch.

Patch cùng Pest chào tạm biệt, đứng trước cổng toà nhà chờ Gulf.

Hiện tại vẫn là mùa hè, mặc dù sắp sang mùa thu nhưng vẫn cực kỳ nóng, Patch đứng chốc lát liền muốn bốc khói, vội vàng chạy đến dưới bóng cây tránh nắng.

Cậu ta cả mặt đều bị hun đỏ, đưa tay quạt quạt cho mình, vẫn nhìn quanh bốn phía, không biết Gulf lái xe từ hướng nào tới.

Patch nhìn quanh nửa ngày, vẫn không thấy Gulf , ngược lại nhìn thấy người khác có điểm giống Mew.

Patch còn cho là mình hoa mắt, dù sao nơi này cách công ty Gulf có chút xa, Triệu Giản phải ở cùng Gulf mới đúng, sao lại đột nhiên một mình chạy tới đây?

Người đàn ông cao lớn cực giống Mew kia xuống xe taxi, bước nhanh vào một nhà hàng rất có phong cách bên cạnh.

Patch căng mắt nhìn, cứ tưởng người đàn ông cao lớn tiến vào nhà hàng liền biến mất, nhưng không nghĩ tới hắn vừa tiến vào trong, vị khách ngồi gần cửa sổ liền đứng lên, hướng về phía người đàn ông cao lớn vẫy vẫy tay.

Kết quả Mew liền đi qua ngồi đối diện vị khách kia.

Thật đúng là Mew!

Patch trừng lớn mắt.

Patch lại nhìn lên, người đàn ông ngồi cùng bàn với Mew kia, đôi mắt đào hoa, dáng vẻ không tồi, khoảng hơn hai mươi tuổi, lúc nói chuyện vẫn luôn mỉm cười, không biết đang nói cái gì nhưng có vẻ tâm tình rất không tệ.

Patch dường như hiểu ra gì đó nhưng ngay lúc cậu ta đang suy nghĩ, bỗng nhiên một chiếc xe dừng lại trước mặt cậu ta.

Gulf hạ cửa sổ xe xuống : "Patch, nhìn cái gì đấy, mau lên xe, nhìn em nóng quá."

Patch nhìn vào xe thăm dò, quả nhiên không thấy Mew , vội vàng hỏi : "Gulf đại ca, đại ca em đâu?"

Gulf thuận miệng nói : "Pi Mew nói đi siêu thị, không biết muốn mua cái gì."

Pi Mew không ở đây, còn tìm cớ đi siêu thị, nhưng thật ra lại cùng một người đàn ông đẹp mắt ở cùng một chỗ hẹn hò. . .

Patch não bổ, nháy mắt cảm thấy chuyện này lớn rồi đây!

_______________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mewgulf