Chương 30: Vợ ghen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mew run rẩy từ công ty chạy tới, vừa xuống xe đã nhìn đồng hồ, tới đây chỉ cần hai mươi phút, thời gian vẫn nằm trong kế hoạch, không bị chậm.

Mew cảm thấy rất hài lòng, bước nhanh vào nhà hàng đã hẹn. Anh vừa vào cửa liền thấy Eric đang ngồi ở bàn bên cửa sổ, còn đang đánh dấu tay chào.

Mew đi qua, ngồi xuống trước mặt Eric, một câu nói dư thừa cũng không nói: "Tôi muốn những tấm ảnh kia."

Eric và Mew cùng tuổi, trước kia cũng quen biết, chỉ là khi còn bé thì gặp tương đối nhiều, lớn lên lại chưa gặp mấy lần. Thế nhưng đến khi gặp lại, hóa trang Eric so với khi còn bé vẫn như vậy, cặp mắt đào hoa kia chính là đặc trưng của Nghiêu ta, ngoại hình thì phi thường thân thiện, phi thường vô hại, giả qua Mew biết Eric chính là người không thể tỏa sáng nhất ở Trubbayya gia đình.

Eric nói: "Ta đây muốn hẹn hò được Mew tiên sinh rất khó khăn, xem ra lần này ta cầm chủ bài trong tay rồi."

Mew nhìn thoáng qua đồng hồ : "Tôi có việc gấp, chúng ta nói rút gọn lại, anh đưa ảnh chụp cho tôi, anh muốn tiền hay là muốn tôi giúp anh làm việc gì?"

Eric cười, khi Nhất ta cười lên, cặp mắt đào hoa kia quả thực khiến người kinh diễm: "Tiền đương nhiên là không muốn, chỉ là muốn mời Mew tiên sinh giúp ta làm một việc."

Mew nghe xong, trong lòng nói ra một câu quả nhiên: "Chuyện gì?"

Eric nói: "Mew tiên sinh nhất định cũng biết ý tứ của Jong lão gia, Jong lão gia muốn Jong gia cùng Trubbayya gia liên hôn, như vậy hai nhà nhất định có thể từ đó thu hoạch không ít lợi ích."

Jong gia cùng Trubbayya gia, đây chính là hai nhà môn đăng hộ đối, đều là người đứng ở đỉnh cao giới thương nghiệp. Hải nhà xem như cũng có giao tình,Jong lão gia cùng Trubbayya lão gia là bạn đã từng hợp tác, quan hệ rất không, vẫn muốn hai nhà kết thân, như vậy có thể thân mật hơn.

Mew tự nhiên biết, anh nội đã nói với đầu, về công về tư đều hi vọng Jong gia cùng Trubbayya gia đình liên hôn.

Mew nói: "Tôi cùng Gulf đã kết hôn rồi."

Eric cười, đôi mắt hoa đào đến là đẹp mắt, thật là qua lại khiến người ta tàn mình: "Mew tiên sinh hiểu lầm, ta cũng không có ý định chia đời hạnh phúc hôn nhân của người khác. Dù sao ta cũng được xem là người có mặt, chuyện này nếu truyền ra thì thật không dễ nhìn."

Mew nghi hoặc : "Eric thiếu gia có thể hiểu rõ thì tốt. Vì ý của Eric thiếu gia là . . ."

Eric đỡ cà phê trong tay lên một trận: "Lần trước Jong lão gia đến Trubbayya gia làm khách, đã hỏi tôi có nguyện ý cùng Jong gia liên hôn không, lúc đó tôi đã đáp ứng Đường lão gia."

Mew nghe xong đau hết cả đầu, ông nội quả nhiên thích Eric .

Eric nói tiếp: "Không gian qua Đường lão gia có thể là đã hiểu lầm cho nên cực lực tác hợp hôn sự của ta cùng Mew đại thiếu."

Mew cúi đầu nhìn một ta cái : "Ý của anh là . . ."

Eric cười nói: " Dù sao Mew tiên sinh anh bây giờ cũng đã kết hôn, Jong lão gia cũng đừng nhắc lại chuyện đó nữa. Có điều, mục tiêu của tôi xác thực là rất muốn cùng Jong gia kết thân, về công về tư đều có người hỗ trợ giúp với, phải không?"

Mew tự cho là nghe không hiểu, nhưng thật ra là hành trình không ý nghĩa tới : "Anh là muốn . . ."

Eric nói: "Mew tiên sinh là người thông minh, Quan là em trai anh, nghe nói anh em hai người tình cảm không tồi, thật là khiến người ta ao ước. Như vậy Mew tiên sinh anh nhìn xem, tôi cùng Quan kết hôn thì như thế nào? Hi vọng Mew tiên sinh có thể giúp đỡ một chút."

Mew nghe xong mồ hôi lạnh đều mưa ra, nguyên lai Eric muốn cùng Kwan kết hôn.

Anh ta không được thăm dò Eric vài lần, vui vẻ bên ngoài tuyệt đối là bạch mã vương tử trong mắt người khác. Nhưng Mew biết, Eric giỏi nhất là giả, phía sau cặp mắt đào hoa kia phát hiện thủ đoạn ngoan độc không phải chuyện đùa, cảm sợ Kwan sẽ không chịu nổi mà bị đùa nghịch xoay quanh.

Mew cảm thấy mình nếu câu trả lời hỗ trợ, câu chuyện này nhất định có thể thành công. Dù sao ông nội cũng hi vọng Jong gia cùng Trubbayya gia liên hôn, Mew tùy tiện nói một câu ông nội tuyệt đối sẽ đồng ý, nhưng như vậy chẳng phải là bác Kwan đưa vào hố lửa sao?

Mew nói: "Chuyện này, tôi cần suy nghĩ một chút."

Eric nói: "Mew tiên sinh thật không cần lắng nghe, tôi thật lòng thích Kwan cũng không phải chuyện một ngày hai ngày, là một tấm chân tình."

Mew: ". . . "

Mew nhìn chằm chằm ta cười tủm tỉm, một chút cũng không phát giác được cái gì là chân tình, chỉ thấy toàn là âm mưu.

Kỹ thuật diễn xuất này của Eric mới gọi là dày công tôi luyện, lúc này bên trong đôi mắt đào hoa đều tràn ngập thâm tình, người không biết còn thật sự cho rằng Kiếp ta cùng Quan là Ngưu Lang Chức Nữ lưỡng tình tương duyệt , khắc phục sự cố ghi tâm.

Mew đang muốn nói điều gì đó, đột nhiên dư quang lướt qua cửa sổ khiến Mew khởi động tức thì bị đe dọa, đứng dậy.

Vá phát hiện ra Mew vụng trộm chạy đến đây, còn có một người đàn ông trang phục đẹp mắt "Hẹn hẹ", chuyện này thật sự là không có được

Vá cảm thấy Gulf đối với mình rất tốt cho nên chuyện này tuyệt đối không thể Giấu diếm Gulf đại ca, Giấu diếm chính là vô trách nhiệm với hai người bạn của họ.

Thế là Patch lập tức kéo cửa xe Gulf nói: "Vịnh đại ca, anh mau xuống đây, nhanh lên."

Vịnh hoàn toàn không biết chuyện xảy ra, còn tưởng rằng Patch gặp phiền toái gì: "Làm sao vậy Patch?"

Patch nói: "Vịnh đại ca anh nhìn xem, người bên kia có phải là đại ca của em không?"

Vịnh nghe Patch đột nhiên nhắc đến Mew thì kinh ngạc, liền theo hướng tay của Patch nhìn sang.

Lúc này người vốn nên ở trong siêu thị mua đồ ngồi lại ngồi trước bàn ăn cạnh cửa sổ thủy tinh, đối diện còn có một người đàn ông trẻ tuổi mặc vest.

Patch nói: "Vừa rồi em nhìn thấy đại ca đi vào, hai người kia còn cười cười nói."

Nếu như Mew biết Patch nói cái gì, thì nhất định oan uổng phát khóc. Từ đầu đến cuối, Mew căn bản không có cười, tất cả đều là Eric cười một mình, hơn nữa còn là nụ cười giả tạo sau lưng xây dựng lông tơ.

Vịnh nhìn qua kinh ngạc trợn mắt, bởi vì người kia thật sự là Mew, quần áo cách ăn mặc đều giống nhau, làm sao có thể nhận không ra?

Vận tốc vàng bước xuống, sau khi khóa xe liền trục kéo Patch bước nhanh đến nhà hàng kia.

Khi người thủy chung họ đi đến trước cửa sổ tinh thì Mew còn đang cùng Eric thương lượng, ai ngờ nhìn thoáng qua liền thấy bảo bối nhà mình, còn có cả 'em ba'.

Mew đờ đẫn. Patch đang còn kéo lấy Gulf khoa tay múa chân không biết nói cái gì, cách một tấm gương không nghe được nhưng Mew đã không bổ sung ra một đống chuyện, cảm thấy hai người kia chính là bắt gian.

Eric cũng phát giác ra, nghiêng đầu nhìn cười nói: "Hai vị này là. . ."

Mew nào có giới thiệu thời gian giới thiệu với đánh răng, màn vàng nói : "Tôi có việc gấp, phải đi trước."

Eric cũng không ngăn cản, chỉ nói: "Mew tiên sinh xin cứ tự nhiên, hi vọng Mew tiên sinh có thể dành chút thời gian cho ta một câu trả lời."

Mew cảm thấy mình đúng là bị Eric hại chết rồi,chạy vàng chạy ra khỏi nhà hàng

Patch lôi kéo Gulf Ngăn trước cửa nhà hàng, nhìn thấy Mew đi ra, Patch là người đầu tiên hỏi: "Đại ca, anh không phải nói là đi siêu thị sao? Sao lại ở chỗ này? Người đàn ông nói chuyện với anh là ai?"

Mew có thể ngăn cản họ, Thốc cũng không muốn Patch cùng Gulf gặp Eric. Eric đã có thể sử dụng ảnh chụp để nhân lúc đốt nhà đi Nỗi buồn của, vạn nhất thấy Gulf lại viết thêm một cây bút thì Mew sợ rằng mình sẽ táng gia bại sản.

Mew trong đầu xoay thật nhanh: "Vợ, vợ, em nghe anh giải thích."

Gulf ngược lại rất bình tĩnh : "Anh sao lại ở chỗ này?"

Gulf nói chuyện vẫn ôn nhu, không hiện tức giận nhưng Mew nghe xong thì lập tức có chút sợ hãi, vội vàng chạy tới giống chó lớn vây quanh Gulf : "Vợ à, anh sai rồi, em đừng nóng giận, anh cam Mờ anh không có làm chuyện gì xấu xa cả."

Eric nhìn Mew đi rồi thì cũng không gấp gáp, bưng ly cà phê lên uống từ. Xuyên qua cửa sổ thủy tinh, vừa vặn có thể nhìn thấy mấy người đang đứng trước cửa nhà hàng.

Eric đột nhiên cảm thấy thật hài hước.

Mew bên sứ này đầu sứt mẻ, Patch còn ở quấy rối

Vá bé ngoan: "Đại ca, nói dối là không tốt."

Mew rất muốn trừng Patch một cái, tên nhóc chỉ sợ thiên hạ không loạn này.

Mew cái khó ló cái không,và vàng nói: "Là như vậy vợ à, Jong tiên sinh gọi điện thoại cho anh. Em vừa rồi đang gặp, anh liền nghĩ đi siêu thị một chuyến, mưa chút đồ ăn. Ai ngờ vừa ra khỏi công ty liền nhận được điện thoại của Kwan tiên sinh, nói là chuyện ảnh chụp đã xử lý tốt, bảo anh đi lấy ảnh chụp cho nên anh liền đến đây, anh là tới lấy ảnh chụp, không có gì khác ."

Vá nửa tin nửa ngờ, Vịnh lộ vẫn bình tĩnh như cũ, bình tĩnh đến mức Mew toàn thân run rẩy, không biết vợ có phải là nhìn ra sơ hở gì không.

Mew một bên trong lòng lẩm bẩm, một bên đột nhiên có loại cảm giác mê man đại ngộ.

Jong lão gia cùng Mew có một cái ước định, kỳ hạn một năm. Kỳ thật Jong lão gia đơn giản cũng chỉ là muốn cùng Mew cùng Eric liên hôn mà thôi. Mew đột nhiên nghĩ đến, nếu như Kwan cùng Eric kết hôn, như vậy cho dù mình bị lộ ở trước mặt Vịnh cũng thì không có cách nào mình cùng Eric kết hôn nữa, như vậy là nguy cơ cũng liền được giải trừ.

Mew mới vừa rồi còn dự kiến ​​có nên đẩy em trai ruột thịt vào hố lửa hay không, kết quả hiện ra ở phi thường kiên định muốn đk Kwan "gả" cho Eric.

Gulf nhìn Mew vẻ mặt nóng bừng, chỉ nhàn nhạt nói: "Trời nóng, trước tiên đừng đứng chỗ này, lên xe rồi nói."

Mewrun vàng chạy theo bên người Gulf : "Vợ nói đúng, thời tiết quá nóng, vợ em có đổ mồ hôi không? Có muốn uống nước đá không, anh mua tới cho em."

Ba người lên xe, Vịnh nhìn lái xe về nhà, lúc này không cần về công ty cho nên đường xá ngược lại rất gần.

Dọc theo đường đi, tâm tình Mew vô cùng thấp thỏm.

Sau khi về nhà, Vịnh cũng không nói gì, chỉ vào phòng bếp nấu cơm.

Mew trong lòng càng bất an, Patch lại xuất hiện mặt chỉ hận rèn sắt không thành thép, cản đường Mew nhỏ giọng nói: "Đại ca, Vịnh đại ca tốt như vậy, anh nhất định phải biết quý trọng!"

Mew đau đầu nói: "Anh đương nhiên trân quý vợ mình rồi."

"Rồi mà anh còn chạy đi hẹn hò cùng cái đồ hồ ly tinh kia!" Vá mặt.

Mew: ". . . "

Mew nghe xong lại nhớ một chút nữa là lỡ dại, bé thỏ trắng một mét tám đột nhiên biến thành hồ ly tinh, cái này nếu Kwan nghe được khẳng định sẽ cười lăn ra đất.

Mew bất đắc dĩ: "Patch, em nói cho anh biết, em gần đây ở công ty được dạy dỗ cái gì? Cái gì mà hồ ly tinh, người đại diện của em định cho em đóng phim Hàn sao? Cái đó không tương xứng lai đâu."

Patch nói: "Đại ca, em đang nói vấn đề của anh đó."

Mew nói: "Anh thật sự không làm gì cả, anh muốn đi tìm vợ anh."

Mew chạy vào phòng bếp tìm Gulf, không biết Gulf có còn tức giận không.

Gulf đang nấu cơm, rửa xong đồ ăn đang chuẩn bị cắt, Mew mãn mắt liền thấy một củ cà rốt cực lớn, ghét nhất là ăn cà rốt a.

Vịnh vươn tay chém xuống, mây trôi nước chảy "xoạt" một tiếng, cà rốt liền bị chặt ngang làm hai, vết cắt trượt trơn, nhìn qua là biết tay nghề vô cùng thành thục.

Mew đột nhiên cảm thấy có thể ẩn cơn đau.

Mew lặng lẽ chạy tới, từ sau lưng không một tiếng động ôm eo Gulf, lặp lại chiêu cũ ôm Gulf nũng nịu ăn vạ : "Vợ ơi, buổi tối hôm nay ăn cái gì?"

Vịnh nói: "Cà rốt."

Mew Gương mặt khổ qua : "Cà rốt rất khó ăn."

Vịnh một bên cắt cà rốt, một bên nhếch mép: "Anh nói nên ăn cái gì?"

Mew cười một tiếng : "Mơ... Đương nhiên là món ngon nhất của vợ anh."

Cậu nói xong, chộp đầu ở trên phần gáy trắng nõn của Gulf, nhẹ nhàng nhớ một cái.

Vịnh không hẹn chuẩn bị đột nhiên bị ghét, cũng không đau nhưng cảm giác tê tê dại khờ khiến cả người bạn run rẩy, dao động trong tay thiếu chút nữa không cầm nổi.

Mew cảm giác Vịnh trong ngực chạy lên thì cực kỳ sảng khoái : "Vợ, em thật vải cảm, cổ của em đều đỏ."

Vịnh tức trừng phạt trừng mắt, "xoạt", lại dùng sức cắt một củ cà rốt, sau đó kêu lên: "Mau buông tay, nếu không em liền cắt anh."

Mew cảm giác con dao kia nhiệt đưa, thiếu chút xượt qua cổ mình, vội vàng lùi lại một bước: "Vợ, em đừng xúc động, quá nguy hiểm, không bằng trước bỏ đao xuống đi."

Vịnh không buông, tay trái còn cầm nửa củ cà rốt: "Anh đi ra ngoài cho em."

"Không đi." Mew nói : "Vợ, em có phải là tức giận không? Hay là em ghen

Vịnh chôn vùi, rồi chiến vàng xoay người đi : "Ghen cái gì?"

Nhìn thấy vậy, bỗng nhiên có chút cao hứng, cứ gọi là nhảy cẫng lên: "Vợ à, nguyên lai là em đang ghen. Vợ yên tâm đi, trong lòng anh chỉ có em thôi, anh thích em còn không hết, Làm sao có thể đi gặp người khác, em tuyệt đối không nhìn thấu."

Mew nói xong liền tiến tới, thừa dịp Vịnh không chú ý, lập tức con dao trong tay cậu giành lại, sau đó giơ tay lên.

"xoạt" một tiếng.

Mew con dao tùy tiện ném vào bồn rửa chén ở phía sau.

Vịnh trừng lớn mắt : "Hỏng bồn rửa chén rồi đó."

Gulf muốn đi lấy dao về nhưng Mew sao để cậu đi, quay thừa cơ ôm lấy Gulf không còn hung khí ở trong tay, đưa người lên bệ bếp, dùng hai cánh tay vây người lại.

Mew lại bắt đầu chơi xấu : "Vợ, lát nữa nấu cơm cũng được, dù sao thời gian cũng còn sớm."

Mew cố ý nói vào tai Gulf, Gulf cảm giác hơi thở Mew phun lên cổ, lên tai bạn đặc biệt buồn nôn, đặc biệt nóng bỏng, kích thích nhịp tim của bạn tăng tốc.

Mew nhìn anh không nói lời nào, nóng nảy nói: "Vợ, bà xã, chúng ta lưỡng tính tương duyệt, em nhất định phải tin tưởng anh, đời này anh chỉ thích mình em. Em xem vợ anh còn không ăn được đâu." , làm sao có thể chạy đi tìm người khác."

Mew nói thẳng thắng như vậy khiến Gulf nghe xong, cả mặt đỏ bừng không biết nói gì.

Mew thấy anh đỏ mặt thì trong lòng nổi dục vọng muốn làm chuyện thân mật với anh : "Vợ, em đừng thùng, em nhìn anh đi, em có muốn ăn anh không?"

Mew da mặt đúng là dày không tầm thường, lúc này cố gắng câu dẫn vợ nhà mình, quả thực là hormone trên người toàn bộ phát triển, đặc biệt cố gắng khiến mình lộ ra hết lực hút dẫn.

Nhưng mà phải công nhận, Mew không chỉ mặt đẹp, dáng người đặc biệt cũng tốt, chưa kể đến chất khí đặc biệt, phản cố ý hôn một nụ cười nghịch ngợm, Vịnh liền cảm giác mặt càng đỏ thêm.

Bởi vì nguyên nhân thân thể, Gulf dù đã kết hôn với Mew nhưng vẫn không chung thủy Mew làm chuyện gì thân mật. Dù anh biết, Mew rất rõ ràng có thể dị thường của anh, nhưng nếu thật sự phải thẳng thắn đối diện, Gulf lại cảm thấy mình căn bản chưa chuẩn bị xong.

Mew mở ra thế công, hỏa lực cứ phải gọi là tràn đầy, Gulf có chút không chịu nổi, cảm giác hơi thở đều phản công.

Mew thấy được cái bầu không khí Khoảng thời gian mờ này thật sự là quá tốt, bắt đầu xuống, ở bên môi Vịnh hôn một cái : "Vợ, em ngọt quá, để anh mứt thử xem có được không?"

Vịnh thở dốc, nhịp tim nhanh đến không chịu nổi sức nặng.

Ngay cái lúc mà không khí đều trở nên hừng hực rực rỡ thế này lại đột nhiên nghe được từ sau lưng phát ra một tiếng nói: "Ngọt cái quỷ anh, Mew anh mau lăn tới đây cho tôi."

Gulf giật mình, lập tức sử dụng sức đẩy Mew ra.

Mew cũng vậy, không kịp chuẩn bị, thiếu chút nữa bị Vịnh đưa cho ngớ ngẩn, cái này nếu mà xông thẳng thì đúng là mất mặt.

Mew quay đầu nhìn qua, lại là Mild!

Mild reback torouble.

Kỳ thật không chỉ có một mình Mild, mà còn có Patch đi theo lưng y. Mew nhìn thấy thì hết sức say đầu, không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn là Vá cái chuyện "Ăn vụng" nói với Mild, cho cũng nên Mild mới chạy tìm xuống mình tính sổ.

Vịnh chiến vàng nói: "Tôi muốn làm cơm, mấy người tránh qua một bên đi."

Nhẹ vén tay áo, giống như muốn kéo lấy Mew đánh nhau. Thế nhưng với cái thân hình tiểu học kia của Mild, hoàn toàn không thể so sánh với Mew. Y đi đến trước mặt Mew liền phát hiện khí thế mình không đủ, còn phải ngửa đầu mới nhìn được người ta

Mew được gọi vào phòng khách, thấy Bost đang nghiêm chỉnh chỉnh ngồi trên ghế sa lon xem tivi, một bộ rất bình tĩnh.

Nhẹ nhàng tức giận nói: "Tên họ Niran kia, anh có ý gì hả, vừa kết hôn không bao lâu, anh đã bắt đầu trò chơi vượt rào chưa?"

Mew cảm thấy mình rất vô tội : "Tôi thật sự không có."

"Không có?" Nhẹ nhàng nói: "Vá đều có chứng cứ!"

Mew kỳ quái quay đầu nhìn Patch, cái gì vậy hả, còn chứng cứ đâu.

Kết quả liền nhìn thấy Miếng dán lấy điện thoại di động ra, Mew đưa tay vuốt mặt khóc không ra nước mắt.

Bản vá đó chụp lại cảnh Mew cùng Eric "Hẹn hẹ", không hổ danh là người của giới giải trí, rất có kinh nghiệm, loại chuyện này chính xác là phải chụp một tấm ảnh bằng chứng.

Ảnh chụp cách một tấm gương cho phải đúng sự thật ra sao cả. Mew cùng Eric mặt không rõ thì thôi, gương lại còn phản quang, Patch chính mình cũng chụp vào, cái này nếu làm phóng viên săn ảnh, chưa đến vài phút chắc chắn đã là công ty giải trí thúy lấy hành hung cho một trận đấu.

Mew nói: "Đây là hiểu lầm."

Nhẹ giọng nói: "Anh cho rằng tôi dễ nói chuyện như Vịnh sao? Vịnh chính là quá ôn nhu, nếu là tôi, tôi lập tức cầm dao chém cái chân thứ ba của anh."

Mew trong lòng ủ rũ, vừa rồi vợ đã cầm dao rồi, nhưng có thể xui xẻo là máy chơi game mới bắt dao ném đi thôi.

Bost ngồi một bên xem tivi không được quay qua nhìn Nhìn nhẹ nhàng.

 Nhẹ trừng mắt: "Nhìn cái gì, anh nếu vượt qua giới hạn, em sẽ chém ba cái chân của anh luôn."

Bost cười: "Đừng lo, em đáp tiêu hết nhu cầu của anh, anh làm sao có tinh lực đi vượt tường?"

Bost ăn nói đường hoàng, làm Patch ở bên cạnh tố cáo Mew nghe xong đỏ cả mặt.

Nhẹ tức đến không biết nói gì : "Anh đừng có quấy rối, đi lên lầu đi."

Không đi được, quay lại ngồi xuống bên người Nhẹ , vừa ngồi xuống liền thấy ảnh chụp trên điện thoại của Patch.

Bost có chút kinh ngạc : "Cho anh mượn xem ảnh một chút."

Vắc đưa động qua: "Đại ca, chẳng lẽ anh biết người đàn ông trong ảnh sao?"

Bost nhận lấy cẩn thận nhìn, liền cười ha ha.

Nhẹ giọng nói: "A? Anh biết người này sao? Người này bộ dáng nhân mô cẩu, sao đẹp mắt bằng Vịnh nhà chúng ta?"

Mew không nghĩ tới Bost còn biết Eric thiếu gia, lập tức sau lưng cuộn trào đầy mồ hôi. Bost ngược lại không trả lời, chỉ nói : "Có chút ấn tượng thôi."

Gulf rất nhanh đã làm xong cơm, ước chừng tầm bốn mươi phút, trong lúc đó Mew vẫn đang làm kiểm điểm, đến khi Mild cùng Patch cảm thấy hài lòng mới tính là xong, Mew dùng miệng làm, nói đến miệng đắng lưỡi khô, nói xong còn uống liền ba ly nước lớn.

Ăn cơm tối xong, Mew lập tức chủ động đi rửa chén, muốn biểu hiện tốt bản thân một chút, như vậy có thể lấy lòng vợ a.

Hắn cần cù chăm chỉ tỉ mỉ rửa chén, không ngờ Bost lại đi vào.

Bost mang quả táo trong tay tới rửa, rất không có thành ý nói : "Không nghĩ tới anh còn quen biết Eric thiếu?"

Eric nghe Bost nói xong, trong lòng nghĩ người này quả nhiên biết người ở trong tấm ảnh là ai.

Bost lăn lộn trong giới giải trí, sinh hoạt cũng không tệ, tự nhiên gặp đủ loại người ở giới thượng lưu, nhất là Trubbaya gia cũng có công ty giải trí, Bost đương nhiên biết cái người Eric Thiếu này.

Mew nhức đầu không thôi, dứt khoát không nói lời nào, coi như không nghe thấy.

Bost cũng chỉ nói một câu như vậy, sau khi rửa táo xong liền đi.

Mew cảm giác cả ngày hôm nay thực sự là quá mệt mỏi, mệt đến bở hơi tai, rửa chén xong liền nhanh chóng chạy lên lầu.

Mew vừa về tới phòng liền phát hiện vợ đã tắm rửa xong, đang ngồi trước máy vi tính xử lý email công việc.

Mew chân chó chạy tới, ngồi sau lưng Gulf, xoa bóp vai cậu : "Vợ ơi, có mệt không, anh xoa bóp cho em, thư giãn một chút."

Gulf "Ừm. . ." một tiếng, sau đó tiếp tục xem email.

Mew bóp hơn nửa ngày, Gulf mới dừng việc trong tay lại : "Anh cũng đi tắm rửa đi."

"A, tuân lệnh bà xã." Mew quả thực ngoan đến không chịu được.

Mew đi vào phòng tắm còn vụng trộm mang theo điện thoại, muốn lén lút trao đổi với Kwan, hỏi thử xem Kwan có muốn cùng Eric Thiếu kết hôn hay không.

Mew ngồi trong bồn tắm nhắn tin cho Kwan. Hắn không dám gọi điện thoại, sợ phòng tắm không cách âm, Gulf phía ngoài sẽ nghe được cho nên chỉ có thể nhắn tin.

Mew tỉ mỉ soạn tin nhắn, tìm từ cẩn thận, tận lực làm cho mình dùng từ chân thành một chút, miễn cho Kwan xù lông.

Mew cuối cùng cũng đem tin nhắn gửi đi.

Trên đó viết : Anh hôm nay gặp Eric Thiếu, đột nhiên phát hiện Eric Thiếu so với khi còn bé tuyệt đối khác xa, người trở nên đặc biệt thành thục, đặc biệt hào phóng! Eric Thiếu bảo anh hỏi em một chút, có hứng thú cùng hắn kết hôn hay không.

Mew gửi tin nhắn xong liền cầm điện thoại chờ, mới vài giây, đột nhiên có điện thoại gọi tới.

Là Kwan gọi.

Mew nhìn thấy thì vội vàng cúp máy, hắn không muốn để vợ nghe được.

Thế nhưng Kwan bị cúp máy, lại chăm chỉ không ngừng gọi tới, cúp một lần gọi một lần, nhất định bắt Mew không thể không nhận.

Mew không còn cách nào khác, chỉ có thể nhận, nhỏ giọng nói giống như đi ăn trộm: "Chú không thể gửi nhắn tin sao? Anh không tiện nghe."

Kwan kích động la hét : "Anh cái đồ bán chủ cầu vinh, em quản anh tiện hay không tiện, anh vậy mà bán em. Eric ngốc trở nên đặc biệt tốt, anh sao không nói anh biến thành phụ nữ đi? Anh muốn đem em đẩy vào hố lửa chứ gì, em có phải em trai ruột của anh không hả!!!!!!!!!."

"Xuỵt xuỵt xuỵt, nói nhỏ chút."

Mew giảm âm lượng di động về mức nhỏ nhất nhưng tiếng của Kwan vẫn rất lớn, hắn vội vàng nói : "Eric Thiếu đặc biệt thành khẩn nói với anh, hắn thích em đã rất lâu, anh đây không phải là bị làm cho cảm động sao? Cho nên mới hỏi ý em một chút thôi, không có ý khác."

Kwan nói : "Anh cho rằng em không biết anh nghĩ như thế nào sao? Anh khẳng định cho rằng, nếu em cùng Eric ngốc kết hôn, anh cùng Gulf nguy cơ liền được giải trừ, có đúng hay không? Anh lại muốn bán em, ô ô ô. . ."

Kwan nói xong còn khóc lên, gào thét khiến lỗ tai Mew muốn nứt ra.

Kwan không nói lời nào, chỉ biết khóc, Mew nói cái gì cậu ta cũng khóc, làm cho Mew bó tay, đành phải bắt đầu sách lược lôi kéo.

Mew nói : "Anh sai anh sai hết, em bình tĩnh một chút, anh cũng không có bức em kết hôn, anh đây không phải. . ."

Mew vừa nói đến đó, đột nhiên nghe "cạch" một tiếng, cửa phòng tắm mở ra.

Mew lúc đi vào cũng không khóa cửa, dù sao trong phòng chỉ có Gulf cùng hắn, đều không phải người ngoài, hắn trước kia cũng không có thói quen này, mặc dù muốn làm chuyện lén lút nhưng khóa cửa thì lại quên, hắn làm sao ngờ Gulf vậy mà đi vào chứ.

"Tỏm" một tiếng.

Mew không có chỗ giấu điện thoại, nhất thời có chút hoảng, điện thoại lập tức rơi vào trong bồn tắm, điện thoại ở bên trong sáng lên một cái, sau đó liền tắt ngúm.

Mew giật nảy mình nhưng vẫn cố gắng để cho mình bảo trì trấn định, mau chóng đem điện thoại đã hư giấu kỹ dưới mông, sau đó vẻ mặt ngây ngô nhìn Gulf đang đi tới : "Vợ, em đi vào làm gì vậy?"

Gulf mặc áo tắm màu trắng, lộ ra bắp chân cùng đầu gối. Mew ngồi trong bồn tắm, vừa vặn đập vào mắt hắn, thiếu chút nữa nuốt nước miếng ực một cái.

Gulf bình tĩnh đi tới, liếc mắt nhìn hắn, dường như cũng không chú ý đến điện thoại di động, khiến Mew nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Gulf bình tĩnh nói : "Anh đi vào cả buổi vẫn không ra, em tưởng anh là đang. . ."

Mew nghe xong vẫn không hiểu Gulf là có ý gì.

Gulf lại nói : "Em còn tưởng anh đang dùng tay giải quyết, cho nên liền tiến vào xem thử."

"Ực. . ."

Lúc này Mew đã nhịn không được, liền nuốt nước bọt, cảm giác trong cổ họng đều phát khô, trong lòng nói thầm, vợ đây là muốn làm gì? Chẳng lẽ muốn phản câu dẫn mình? Không thể nào, vợ không cần câu dẫn, mình đã sớm muốn nhào tới.

Lúc Mew đang suy nghĩ lung tung,Gulf lại rất bình tĩnh buông thõng mắt nhìn hắn : "Muốn em giúp anh không?"

"Ực. . ."

Mew lại nuốt nước miếng một cái, hắn cảm thấy mình là đang ngủ trong bồn tắm rồi bắt đầu nằm mơ giữa ban ngày, nếu không thì lỗ tai của hắn bị hư rồi.

Mew nói : "Vợ, vợ à. . . Em nói cái gì? Anh nghe không rõ."

Gulf không trả lời, nhưng lại càng làm cho Mew chấn kinh, tự mình cho Mew biết cậu rốt cuộc muốn làm gì.

Mew cảm thấy mình quả thật là đang nằm mơ giữa ban ngày.

**************

Sáng ngày hôm sau, chuông báo còn chưa vang, Mew đã tỉnh, vừa tỉnh liền nhìn thấy Gulf đang nằm trong ngực hắn.

Gulf còn đang ngủ, nằm nghiêng tựa vào trong ngực hắn ngủ rất an ổn, chính là nơi khóe miệng hơi bị rách, có chút hồng hồng, nhìn vừa đáng thương vừa kiều diễm.

Mew lập tức nghĩ đến chuyện tối hôm qua, thật sự cảm giác giống như mơ.

Hôm qua Gulf nói muốn giúp Mew không phải nói chơi, mặc dù hai người không làm đến cùng, thế nhưng Gulf dùng miệng giúp hắn giải quyết khiến Triệu Giản bị dọa sợ.

Gulf không có kinh nghiệm, làm miệng bị rách khiến Mew rất đau lòng.

Mew cảm thấy bà xã nhà mình tuyệt đối là đang ghen, sau khi ghen có phúc lợi lốt như vậy, hắn mặc dù rất cao hứng nhưng vẫn có chút đau lòng.

Mew nghĩ vợ hắn trong lòng khẳng định có chút bất an.

Rất nhanh báo thức đã vang lên, Gulf nhẹ nhàng mở mắt ra, nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của Mew. Cậu nhất thời không kịp phản ứng, chốc lát sau, sắc mặt càng ngày càng đỏ, vội vàng xoay người ngồi dậy : "Em đi rửa mặt."

Mew đắc ý đi theo Gulf, Gulf rửa mặt, Mew liền ở ngay bên cạnh, giống y như chú chó lớn, kể cả nếu Gulf muốn đi vệ sinh, Mew cũng muốn đi theo.

Gulf rửa mặt xong, khi nhìn vào gương thì hối hận không kịp, khóe miệng của cậu bị rách, mặc dù không còn chảy máu cũng đã kết vảy, nhưng rất đỏ, để ý một chút liền có thể nhìn ra, phi thường rõ ràng, thực sự là quá mất mặt.

Gulf cảm thấy bộ dạng này của mình là không có cách nào gặp người, hôm nay lại có hợp đồng phải ký, còn có hội nghị phải họp, đúng là tự lấy đá đập chân mình mà.

Đây hết thảy đều do mình hôm qua nóng đầu, ăn dấm quả nhiên sẽ làm ra chuyện không lý trí a.

Gulf chính xác là đang ghen, cậu thật không nghĩ đến một ngày nào đó mình sẽ ghen thành thế này.

Mew vụng trộm cùng người khác đơn độc gặp mặt, còn là một người dáng dấp đẹp mắt, nhìn qua còn là người có tiền, Gulf mặc dù bình thường lý trí nhưng cũng sẽ ghen tị.

Mew dù đã giải thích nhưng Gulf vẫn nửa tin nửa ngờ.

Lúc cậu ở phòng bếp nấu cơm thì nghe Bost cùng Mild ở bên ngoài nói đùa.

Bost nói Mild thỏa mãn anh rất tốt cho nên không có tinh lực đi vượt tường. Thế là Gulf liền rơi vào trầm tư, nhớ ra cậu cùng Mew kết hôn cũng đã không phải một hai ngày, đúng là ngoài cầm tay hôn hôn ra thì không có làm chuyện gì thân mật hơn, dường như có chút. . .

Chỉ là Gulf giãy dụa nửa ngày vẫn không thể bước qua rào cản của bản thân, vẫn sợ hãi Mew cảm thấy mình không bình thường, cho nên dứt khoát cắn răng, quyết định tiến hành theo thứ tự, trước giúp Mew xử lý một chút lại nói sau.

Gulf hiện tại liền ảo não, cậu như thế này làm sao gặp người?

Gulf kiên trì đi xuống lầu, dưới lầu Patch, Mild cùng Bost đều có mặt, nghe được động tĩnh đều ngẩng đầu nhìn lên.

Gulf lập tức đem đầu cúi thấp xuống, hận không thể dính vào ngực, miễn cho bọn họ thấy dấu vết trên khoé miệng.

Mew ba ba đi theo ở phía sau, vẻ mặt vui mừng thoả mãn.

Patch nhiệt tình nói : "Gulf đại ca tới ăn đi, còn nóng đó."

"Được." Gulf đáp.

Patch giúp Gulf cùng Mew mang đồ ăn sáng ra đặt lên bàn, kết quả ngẩng đầu liền ai nha một tiếng : "Gulf đại ca, miệng của anh làm sao vậy?"

Mild cùng Bost lập tức quay đầu nhìn Gulf, Gulf ngay lập tức xấu hổ cực kỳ.

Patch cau mày, lại nhìn thoáng qua Mew : "Đại ca, anh có phải đánh Gulf đại ca hay không, cho nên khóe miệng anh ấy mới rách thành như vậy."

Mew : ". . ."

Mew lúc đầu rất hả hê, kết quả nào biết Patch cái thằng nhóc thối này lại không hiểu phong tình như thế, dám nói mình bạo lực gia đình với vợ, thật sự là nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch, oan đến tuyết cũng rơi giữa tháng sáu.

May mà chỉ có một mình Patch thuần khiết như vậy, Mild cùng Bost nhìn qua, ánh mắt liền phát hiện bất thường, dường như hai người làm gì, bọn họ trong lòng đều biết rõ.

Gulf chịu không được áp lực, ăn hai ngụm đồ ăn liền vội vã mang Mew chạy mất.

Mew cả một đường đều rất đắc ý, tâm tình đặc biệt tốt, đến công ty vẫn như cũ vây quanh Gulf.

Thọ yến của lão gia Pen ở Ayutthaya gia đã cận kề, Gulf phải an bài một chút, sau đó mang theo Mew cùng Patch đi máy bay đến Ayutthaya gia dự tiệc.

Gulf cố ý dặn dò Pink đi mua một chút thọ lễ, cậu vẫn là lần đầu tiên tham gia thọ yến, không biết phải mua gì cho phải nhưng ít nhất cũng không thể mất cấp bậc lễ nghĩa.

Patch gần đây trừ học tập cũng không có chuyện gì, dứt khoát xin người đại diện nghỉ, chuẩn bị cùng Gulf đi ra ngoài chơi, thả lỏng một chút.

Mew thấy Gulf cùng Patch cười cười nói nói, còn thảo luận hành trình mấy ngày ra ngoài, thật sự là chuẩn bị đầy đủ. Mew cảm thấy chính mình mới giống cái bóng đèn, trong lòng nghẹn khuất.

Mew cảm thấy như vậy không được, dứt khoát vụng trộm gửi tin nhắn cho Lê tiên sinh, báo với Max tiên sinh, Patch muốn đi.

Mew còn đặc biệt chơi xấu, chỉ nói là Patch muốn đi, còn cho Max tiên sinh ngày giờ cùng địa điểm, nhưng không nói Patch là đi làm gì để Max tiên sinh hiểu lầm.

Lần trước sau khi Max tiên sinh tới tìm Patch , rồi đưa Patch từ nhà hàng trở về thì không xuất hiện nữa.

Mặc dù Patch mấy ngày gần đây đều không nói nhưng nhìn qua tinh thần rõ ràng là không được tốt lắm, khẳng định là bởi vì nhớ Max tiên sinh nhưng không gặp được người.

Max tiên sinh giống như bốc hơi khỏi nhân gian vậy. Nhưng kỳ thật Max tiên sinh là đang cố ý tránh mặt Patch, hắn ta cảm thấy mình cần phải suy nghĩ kỹ một chút.

Max xây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng, cha hắn ngay từ khi hắn còn rất nhỏ đã mất, mẹ một mình nuôi hắn lớn lên. Max tiên sinh khi còn bé rất nghèo, ăn không nổi mặc không nổi, về sau lớn lên, ở trên thương trường sờ soạng lần mò mấy năm, vậy mà thoáng cái liền trở nên phi thường giàu có.

Chỉ là mẹ Max tiên sinh rất nhanh cũng qua đời, căn bản không hưởng được phúc, trước khi qua đời còn phi thường tiếc nuối, bà không thể nhìn thấy con trai kết hôn sinh con, không thể ẵm cháu.

Mẹ Max trước khi qua đời dặn đi dặn lại, nhất định phải sống thật tốt, tìm người hắn thích chiếu cố hắn.

Về sau Max chính xác cũng muốn kết hôn, dù sao một mình trôi qua cũng rất cô đơn. Hắn ta có quen biết một cô gái họ Lâm, mơ hồ nhớ đến cô gái kia khi cười lên phi thường ôn nhu, nói chuyện cũng rất êm tai, mặc dù so với Max lớn hơn một chút, nhưng là một cô gái nhỏ nhắn xinh xắn, dáng dấp cũng ngọt ngào.

Max lúc đi học đã từng được cô ấy trợ giúp, nếu không thiếu chút nữa liền nửa đường bỏ học.

Chỉ là Max đến quá muộn, cô gái kia đã sớm kết hôn, còn sinh con, không chỉ như vậy, cô ấy không lâu trước đó đã qua đời.

Cô gái kia chính là mẹ của Patch.

Patch cũng không gặp lại cô gái kia nhưng lại nhìn thấy con của cô, cậu bé có một đôi mắt rất lớn không rành thế sự, bên trong chỉ có sợ hãi cùng cô độc, đứa nhỏ như vậy khiến người khác phi thường đau lòng.

Patch lúc ấy qua đúng là không tốt, không ai nguyện ý nuôi cậu ta, một đứa nhỏ như vậy nhưng lại không có khuôn mặt đầy đặn của một đứa nhỏ, ngược lại gầy tong teo.

Max cảm thấy dù sao mình cũng cô độc, không bằng đem đứa nhỏ này mang đi, nếu mẹ cậu trên trời biết, có lẽ sẽ được an ủi một chút.

Max muốn mang Patch đi, lúc ấy người của Lâm gia không đồng ý, nói hay chính là không muốn đem Patch giao cho một người xa lạ, sợ người ta đối với Patch không tốt.

Kỳ thật người của Lâm gia chính là nhìn trúng Max giàu có, muốn uy hiếp hắn ta.

Max cho Lâm gia một số tiền lớn, Patch giống như đứa nhỏ hắn mua từ Lâm gia hơn. Chẳng qua Patch vẫn không nhập vào hộ tịch của Max, thậm chí Max cũng không phải người giám hộ của cậu, người giám hộ của Patch là một người cậu khác.

Lâm gia không nguyện ý từ bỏ quyền giám hộ, dường như về sau còn muốn đe doạ Max lần thứ hai.

Patch theo Max lớn lên, Max đối với cậu ta phi thường tốt, trước giờ không đánh không mắng, vẫn luôn nâng trong lòng bàn tay coi như trân bảo, sợ Patch chịu một chút ủy khuất.

Kỳ thật mẹ Max cũng đối với hắn ta như vậy, mặc dù lúc ấy trong nhà nghèo nhưng mẹ hắn luôn luôn dành cho hắn những thứ tốt nhất, không muốn hắn ta tự ti, không muốn hắn ta chịu ủy khuất.

Max tiên sinh chưa kết hôn, chẳng qua bởi vì bận rộn công việc, lúc có người ném một cành ô liu, Max cảm thấy cũng không tệ, dù sao là hôn nhân thương nghiệp, sau khi kết hôn thì ai sống phần người ấy.

Nào biết được lúc Max cùng đối phương nói chuyện lại bị Patch nghe thấy, Max còn chưa đáp ứng, Patch đã chạy mất, làm Max lo lắng muốn chết, hắn vội vàng đi khắp nơi tìm người, những chuyện khác liền gác lại.

Chuyện Patch đột nhiên thổ lộ với Max khiến Max có chút giật mình.

Max biết mình đúng là cũng rất thích Patch , nhưng không rõ đó là tình yêu hay tình thân, dù sao hắn ta cũng hi vọng Patch vĩnh viễn ở bên cạnh mình, dường như chưa từng nghĩ tới chuyện Patch yêu đương hay cùng người khác kết hôn, hắn ta vẫn luôn an ủi mình Patch còn quá nhỏ.

Patch nói thích hắn, Max cũng không phải không vui, chỉ là có chút không xác định.

Max đã là người trưởng thành, lại hơn ba mươi tuổi, mặc dù còn trẻ nhưng so với Patch thì lớn hơn nhiều. Chủ yếu nhất chính là, Pacth mới tròn mười tám, cậu được Max bảo hộ quá tốt, cái gì cũng không hiểu, cũng chưa gặp qua những người khác, càng không lăn lộn trong xã hội.

Max không xác định được Patch có phải là thật thích hắn ta hay không, hay có lẽ chỉ là ỷ lại. Chờ cậu lăn lộn đủ trong xã hội, nhìn thấy nhiều người muôn hình muôn vẻ, liền sẽ phát hiện, kỳ thật Max tiên sinh rất bình thường cũng không có gì mới mẻ.

Nếu như Patch về sau thích người khác, xin lỗi Max , Max cảm thấy bản thân hắn sợ rằng sẽ không chịu được.

Cho nên Max nghĩ nên để Patch suy ngẫm một chút, hoặc là để cậu trái nghiệm thêm rồi lại nói.

Cho nên những ngày gần đây, Max không đi tìm Patch , làm cho Patch có chút buồn bực.

Mew gửi tin nhắn cho Max để Max hiểu lầm, tưởng rằng Patch tức giận lại muốn chạy trốn.

Hắn ta đi tìm Patch tổn hao bao nhiêu khí lực, giữa lúc đó còn có không ít hiểu lầm, bây giờ Mew còn xuất lực quấy rối.

Max lập tức trả lời Mew, cảm ơn hắn đem tin tức này nói với mình.

Mew nhìn thấy thì lập tức yên tâm, cảm thấy mình quả là thông minh, chỉ vài phút đã giải quyết một cái đuôi nhỏ.

Patch không biết chuyện này, một lòng chuẩn bị đi theo Gulf ra ngoài chơi thư giãn tâm tình.

Vé máy bay đã được đặt trước, bởi vì chuyện của Mild cùng Bost vẫn không ổn cho nên tạm thời không thể rêu rao ra ngoài, chỉ có thể yên phận trong nhà.

Gulf , Mew cùng Patch lên máy bay, phải bay ba giờ đồng hồ, cũng không tính là quá lâu, rất nhanh liền có thể tới nơi.

Lúc trên máy bay, Gulf cùng Patch vẫn ngồi cạnh nhau nói chuyện, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng cười, không biết là đang cười cái gì.

Lúc đầu Mew cùng Gulf ngồi cùng một chỗ, Patch ngồi ở hàng sau. Chỉ là Patch luôn kéo Gulf nói chuyện khiến cậu phải quay đầu lại.

Mew tức giận đến không chịu được, kết quả còn chưa tức xong, Patch đã đứng lên đi tới đẩy đẩy vai Mew : "Đại ca, anh ngồi đằng sau đi, em muốn cùng Gulf đại ca xem phim."

Hai người này muốn mang chung tai nghe xem phim, đầu còn không dán lại một chỗ sao?

Mew đương nhiên không vui nhưng Gulf đã thúc giục : "Anh nhanh ra sau ngồi đi."

Mew ủy khuất, rủ đầu ra sau ngồi.

Ghế sau chỉ có một mình Mew , bên cạnh không có người, Mew một mình ngồi tức giận hừ hừ, nghĩ thầm sao Max tiên sinh vẫn chưa xuất hiện? Sao còn không đem Patch, cái tiểu yêu nghiệt có thể giày vò người khác này thu rồi?

Mew đang nghĩ ngợi, kết quả liền thấy một người từ phía sau đi tới, cả người mặc vest màu xám bạc đi đến bên cạnh Patch liền dừng lại.

Max tiên sinh đương nhiên đã tới, chỉ là không biết Patch ngồi ở chỗ nào, cho nên sau khi lên máy bay phải đi tìm từng ghế rất tốn thời gian.

Patch đang cùng Gulf chụm lại xem phim, nhìn thấy một bóng đen xuất hiện mới ngẩng đầu nhìn lên thì giật nảy mình, trợn to mắt : "Người, người làm sao lại ở đây?"

Max tiên sinh nở nụ cười : "Thật là đúng dịp, Gulf tiên sinh cùng Mew tiên sinh đây là muốn đi đâu?"

Max bản lĩnh mở mắt nói dối cũng rất lợi hại, giả vờ bản thân là vô tình gặp gỡ.

Max tiên sinh nói xong liền ngồi xuống chỗ bên cạnh Mew .

Patch nhìn thấy, lập tức vứt bỏ Gulf chạy về ghế sau, lại đem Mew đẩy trở về.

Patch đã vài ngày không được nhìn thấy Max , cực kỳ nhớ nhung : "Người muốn đi đâu ạ?"

Max nói : "Muốn đi tham gia một bữa thọ yến."

Patch nghe xong kinh ngạc nói : "Thọ yến? Chúng con cũng muốn đi tham gia thọ yến a, chẳng lẽ là cùng đường?"

Chỉ có Patch mới nghĩ bọn họ đây là trùng hợp, Gulf ở hàng trước cũng không cảm thấy như vậy.

Gulf nhìn thoáng qua Mew : "Có phải là anh giở trò quỷ hay không?"

Mew cười nói : "Vợ à, anh đây không phải là vì em trai mà suy nghĩ sao?"

Patch tràn đầy phấn khởi cùng Max nói chuyện, nói đến mệt mỏi liền dựa vào vai Max xem phim, xem một nửa thì ngủ mất.

Mew cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra, vỗ vỗ bờ vai của mình : "Vợ ơi, em cũng tựa lên vai anh xem phim đi, thư thái như vậy a."

Gulf nhìn hắn một cái : "Anh cao quá, không dựa được, không thoải mái."

Mew ủy khuất, dứt khoát duỗi tay ôm Gulf : "Vậy dựa vào ngực đi."

Max lúc đầu không có ý định tham gia thọ yến của Ayutthaya gia, mặc dù hắn ta cũng nhận được thiệp mời nhưng giao tình quá ít, cho nên không có ý định bớt thời gian đi. Chẳng qua nghe nói Patch muốn đi liền dứt khoát theo tới, định sẽ cùng nhau tới đó.

Máy bay rất nhanh đã hạ cánh, bọn họ liền chuẩn bị đến đại trạch Ayutthaya gia.

Mặc dù cách thọ yến còn đến mấy ngày nhưng Gulf gấp gáp muốn nhìn thấy di vật mẹ để lại cho nên liền mới đến sớm.

Max đã chuẩn bị xe, tiện đường mọi người cùng đi.

Ayutthaya gia ở đây rất có danh tiếng, cũng xem như phú thương số một số hai. Đại trạch phi thường lớn, nằm ở vùng ngoại thành, mấy miếng đất lớn lân cận đều của Ayutthaya gia, ngoài ra còn có một đỉnh núi nhỏ.

Thời điểm đám người Gulf đến Ayutthaya gia, người nhà họ Ayutthaya vẫn chưa kịp chuẩn bị, cứ tưởng là Gulf phải mấy ngày sau mới đến.

Xe của bọn họ dừng ở cổng lớn Ayutthaya gia nửa ngày cửa mới mở, một chiếc xe từ bên trong đi ra dừng ở cổng, một người vội vã đi xuống, là người trước kia cậu đã gặp qua, Ken.

Ken nhận được tin thì vội vàng ra tiếp đón : "Mọi người đến thật là sớm, mau mau, trên đường vất vả, vào đi, tôi đã thu dọn phòng cho mọi người rồi."

Ken rất nhiệt tình, lái xe mang theo bọn họ tiến vào Ayutthaya gia.

Đừng nhìn Ayutthaya gia trước đó suy sụp nhưng đến thời điểm hiện tại, tốt xấu gì cũng đã quật khởi, một chút cũng nhìn không ra vẻ sa sút lúc trước.

Ken dẫn bọn họ đến toà nhà dành cho khách, thu xếp ba gian phòng cho bọn họ. Tự nhiên là Gulf cùng Mew một phòng, Max tiên sinh một phòng, Patch một phòng. Ken còn tưởng rằng Patch là theo chân Gulf đến, cũng không biết Max tiên sinh cùng Patch có quan hệ gì, liền đem bọn họ tách ra.

Bởi vì một đường mệt nhọc, lúc tới nơi trời cũng đã tối cho nên Ken mời bọn họ vào phòng nghỉ ngơi trước, nói là cơm tối sẽ để người hầu đưa đến phòng cho mọi người. Sáng sớm ngày mai sẽ mang bọn họ đi tham quan Ayutthaya gia, cũng sẽ mang Gulf đến nơi mẹ cậu từng ở.

Gulf mệt mỏi liền dứt khoát theo Mew vào phòng nghỉ ngơi, chuẩn bị trước ngủ một giấc rồi sau đó ăn cơm tối.

Patch cũng rất mệt mỏi, bất quá cậu ta có chút bất mãn, cậu ta muốn cùng Max ở chung một phòng nhưng lại không tiện nói, dù sao Patch cảm thấy, trước đó Max là một mực trốn tránh mình.

Patch không thể mở miệng, buồn bực vào phòng mình đóng cửa lại.

Max tiên sinh cảm thấy có chút buồn cười, Patch luôn miệng nói bản thân muốn làm diễn viên nhưng có vị diễn viên nào giống như cậu, tâm tình gì cũng đều viết lên mặt, người khác không cần xem lần thứ hai đã liền hiểu.

Max tiên sinh cười cười, sau đó quay người tiến vào phòng của mình, "cạch" một tiếng đóng cửa lại.

Patch tiến vào phòng rồi cũng không đi xa, lỗ tai dán lên cửa nghe ngóng giống như ăn trộm, muốn xem thử Max có tới tìm mình hay không? Không chừng người ta sẽ đến gõ cửa đó.

Không ngờ Lê Thịnh Uyên không tới, đây căn bản chính là không muốn tìm cậu ta.

Patch tức giận muốn chết, kéo cửa ra trừng mắt nhìn cửa phòng sát vách đã đóng lại, tức giận đến mặt đều đỏ lên.

Ngay tại lúc Patch phụng phịu, cửa phòng đột nhiên "cạch" một tiếng mở ra.

Patch giật nảy mình, đang còn đại hận thâm thù trừng mắt nhìn thì thấy Max đứng ở cửa, áo vest đã cởi xuống. Trời nắng nóng thế này nhưng Max vẫn mặc âu phục cẩn thận tỉ mỉ, cảm giác đặc biệt cấm dục, đẹp trai không chịu được.

Patch ngầm trừng mắt bị người ta phát hiện, trên mặt đỏ bừng vội vàng quay đầu, mất tự nhiên nhìn cửa sổ ngoài hành lang : "Con. . . Con đang hóng gió, trong phòng hơi nóng."

Max cười, dựa vào khung cửa nhìn vành tai đỏ bừng của Patch : "Trong phòng mở điều hoà làm sao lại nóng?"

Patch dỗi muốn chết, Max một chút mặt mũi cũng không cho, còn bắt bẻ cậu!

Patch nghiêm mặt kiên trì nói : "Điều hoà trong phòng con khẳng định là hư rồi."

Max cười nhẹ một tiếng, dứt khoát vẫy tay : "Tới đây, Tiểu Patch."

Patch nghe hắn gọi, theo ý thức muốn chạy tới, nhưng chợt nghĩ mình đang tức giận cơ mà.

Max cũng không nóng nảy, chỉ dựa vào khung cửa, lại vẫy vẫy tay.

Patch cuối cùng nhịn không được, hấp tấp chạy qua. Max đưa tay như có như không ôm lấy hông cậu mang cậu vào cửa : "Có mệt không?"

Patch một đường trên máy bay cơ bản đều là ngủ, mà tuổi cậu còn nhỏ, chính là thời điểm tràn trề năng lượng, lắc đầu nói : "Không mệt."

Max lại nói : "Thế nhưng ba ba mệt, Tiểu Patch theo ba ba ngủ một giấc được không?"

Patch rất bất mãn vì hắn dùng giọng điệu dỗ con nít này nói chuyện với mình, nhưng lại cảm thấy đặc biệt được cưng chiều, thật là mâu thuẫn a.

Kết quả là trong lúc đang mâu thuẫn, Patch đã bị Max kéo vào, so với Max còn ngủ nhanh hơn.

Gulf ngủ một giấc ngon, mở mắt ra sắc trời đã tối đen, chỉ thấy Mew đã tỉnh nằm ở bên cạnh, hai mắt phát sáng nhìn cậu.

Mew từ sau lần trước nếm được ngon ngọt, cảm giác nhân sinh đều trở nên sáng hẳn lên, thế nhưng Mew nào dễ thỏa mãn như vậy, đương nhiên muốn tiến thêm một bước nữa.

Bây giờ nhìn thấy Gulf tỉnh liền lập tức ôm lấy cậu mà hôn.

Gulf còn mơ hồ, thiếu chút bị hôn nghẹn, cả người mặt đỏ tới mang tai, thở hồng hộc mới được Mew buông ra.

Mew tựa như chú chó lớn thèm ăn, gắt gao nhìn chằm chằm Gu;f : "Vợ, em ngủ có ngon không? Không bằng chúng ta. . ."

Lời còn chưa nói hết, bên ngoài đã có người gõ cửa, quả thực đến phi thường không đúng lúc.

Gulf nhìn thấy Mew ỉu xìu giống như quả bóng xì hơi thì đặc biệt buồn cười.

Gulf nói : "Cơm tối đến, anh đi lấy đi."

"Nha. . ." Mew đáp ứng, cúi đầu đi lấy.

Đúng thật là cơm tối đến, Ayutthaya gia chuẩn bị cực kỳ công phu, cơm tối phi thường phong phú, lễ nghi gia chủ vẫn là rất đúng mực.

Gulf không biết có phải là mình không quen với khí hậu hay không, sau khi tỉnh ngủ cảm thấy rất đói, nhưng ăn được hai ngụm đã cảm thấy hơi no, giống như là đã ăn nhiều lắm, trong dạ dày còn cảm thấy không dễ chịu. Dù sao lúc trước thân thể cậu cũng đã không được tốt, căn bản không so được với Mew.

Mew ngược lại ăn rất hăng hái, đem lượng cơm của hai người đều ăn hết, còn nói : "Vợ, có phải em ăn nhiều quá không, có muốn anh cùng em ra ngoài tản bộ một chút không?"

Gulf rất muốn trừng Mew , người ăn nhiều rõ ràng là Mew mới đúng, hắn vậy mà còn ác nhân cáo trạng trước!

Chẳng qua Gulf đúng là không thoải mái lắm, liền gật đầu : "Vậy liền đi tản bộ đi, em thấy bên ngoài rất đẹp."

Đây đã là thời điểm cuối mùa hè, Ayutthaya gia bố trí trang viên bên ngoài đúng là không tệ, đường nhỏ hai bên đều là cây, rất nhiều bóng mát, sẽ không cảm thấy quá khô nóng, mà hiện tại mặt trời cũng đã xuống núi, gió nhẹ thổi qua còn mang theo chút hơi lạnh.

Mew cùng Gulf đi xuống lầu tản bộ, từ phòng khách của toà nhà bước ra ngoài, định đi đến vườn hoa nhỏ phía trước đi dạo.

Ayutthaya gia rất yên tĩnh, gần như không nhìn thấy người nào, trong vườn hoa nhỏ lại càng không có ai.

Mew nhìn trái nhìn phải, cảm thấy hoàn cảnh nơi này vừa yên lặng vừa thích hợp là địa điểm hẹn hò rất tốt, rất lãng mạn.

Mew dứt khoát cùng Gulf mười ngón đan xen, tay trong tay đi lên phía trước : "Vợ, cảm giác có khá hơn chút nào không?"

Gulf có chút ngượng ngùng nhưng cũng không đẩy tay hắn ra, khó có khi yên bình như vậy : "Đi một chút cảm giác cũng tốt hơn."

Mew kéo Gulf đi một đường, khó có dịp vợ thuận theo như vậy, Mew muốn đưa vợ đến rừng cây nhỏ ở bên kia, ở đó khẳng định không có ai, có thể làm chút chuyện mặt đỏ tim đập a.

Mew không có ý tốt lôi kéo Gulf đi đến nơi vắng vẻ. Nào ngờ vừa rẽ ngang đột nhiên nhìn thấy trong rừng cây nhỏ bên kia có người.

Bóng người phía trước lặng yên không một tiếng động, ngồi trên ghế băng trong rừng cây nhỏ.

Người kia cúi thấp đầu, không biết có phải đang ngủ hay không, bởi vì sắc trời tối đen cho nên nhìn không rõ ràng.

Mew nhìn thấy, lập tức mất hứng.

Gulf cũng thấy người đó, nhìn kỹ lại thì là một người thiếu niên, không biết mấy tuổi, dù sao cũng còn rất trẻ, thân thể hẳn là không được khỏe mạnh, sắc mặt rất trắng, lại có chút vàng như nến, dáng người cũng gầy teo, nhìn thiếu niên có lẽ chỉ khoảng mười lăm mười sáu.

Một mình cậu ta ngồi trên ghế băng, mặc dù là cuối mùa hè nhưng ban đêm gió lớn, nơi đây lại là vùng ngoại thành, không khí tương đối lạnh lẽo, không biết ngủ ở chỗ này ngày mai có thể bị cảm hay không.

Mew không muốn quấy rầy thiếu niên kia, chỉ là tai của thiếu niên dường như rất tốt, nghe được tiếng bước chân liền mở mắt ra, ngẩng đầu nhìn sang.

Mắt thiếu niên rất lớn, bên trong sáng bóng, tròng mắt màu lam nhạt nhìn đặc biệt sạch sẽ. Cậu ta khi mở mắt ra, dường như càng lộ vẻ yếu ớt.

Thiếu niên mê mang nhìn bọn họ, lúc ánh mắt chuyển tới trên người Gulf thì rõ ràng lộ ra thần sắc sững sờ.

Thiếu niên vịn bàn đá đứng lên nhưng cũng không đi tới, chỉ nhìn chằm chằm Gulf : "Anh là. . . Anh là Gulf kanawut sao?"

Gulf rất kinh ngạc, thiếu niên xa lạ này vậy mà biết mình, nhẹ gật đầu : "Đúng vậy. Cậu là. . . Chúng ta đã từng gặp nhau sao?"

Gulf không nhớ rõ mình từng quen biết một thiếu niên nào như thế này.

Thiếu niên nói : "Tôi đã nhìn thấy ảnh của cô, vẻ ngoài quả thực giống anh như đúc, rất dễ phân biệt."

Cô trong miệng cậu ta, chính là mẹ của Gulf.

Gulf nghe xong liền minh bạch thiếu niên này là ai, hẳn là một người em họ nào đó.

Thiếu niên nhìn chằm chằm cậu hỏi : "Anh sao lại đột nhiên đến đây?"

Gulf nói : "Pen lão tiên sinh tổ chức thọ yến, tôi đến để tham gia."

"Bọn họ mời anh tham gia thọ yến?" Thiếu niên lộ ra vẻ hồ nghi, cũng không biết vì cái gì, chỉ là cảm thấy lời Gulf rất bất ngờ.

Nhưng thiếu niên lại bỗng nhiên bừng tỉnh đại ngộ, nhíu nhíu mày rủ mắt xuống : "Anh đi nhanh đi, không cần chờ tham gia thọ yến, đến lúc đó anh muốn đi cũng không kịp nữa.

______________________________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mewgulf