chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yên tĩnh hồi lâu, Gemini đưa tay móc từ trong cổ áo ra một sợi dây chuyền bạc, có vẻ như hàng đặt làm và hắn đã đeo nó lâu lắm rồi, Fourth thắc mắc rướn người nhìn, mặt dây chuyền hình chiếc chìa khoá được trạm khắc tinh xảo.

Căn phòng này như lãnh địa tử thần mà Gemini đã niêm phong kín 4 năm nay, đến lúc mở nó ra rồi....

Tra chìa vào ổ, sau tiếng "Cách" và động tác xoay nắm vặn nhẹ nhàng, hắn đút hai tay túi quần lách người bước vào.

Thoát khỏi bóng lưng rộng của Gemini, Fourth đơ dại với khung cảnh trước mắt.

"Đây..."

Khắp trên tường trên trần nhà...

Hoa cỏ thơm...

Hình ảnh cánh đồng hoa cỏ thơm bên vầng tịch dương nhuốm đỏ được vẽ kín phòng, bức tranh khổng lồ làm Fourth cảm giác như mình đang đứng tại nơi bờ sông tịch liêu ấy, đâu đó toả ra mùi cỏ thơm nhè nhẹ, bàn ghế, tủ quần áo, giường nệm, chăn...

Nước mắt từng khoả trong suốt rớt tí tách trong câm lặng, chính là cú chấn động quá mạnh vào tim.

Gemini quay lưng lạnh lùng ra khỏi phòng không nhìn Fourth. Cậu xoay người đuổi theo xuống cầu thang kịp thời níu chặt áo hắn.

"Đừng mộng tưởng tôi cũng ở đây! 4 năm trước nơi đây đã trở thành hoang phế rồi, giờ cậu sẽ ở đây. Một mình, mãi mãi!"

"Một...một mình? Không còn ai ở đây?" - giọng cậu run rẩy, cả khu biệt thự rộng thênh thang yên tĩnh đến kinh khủng, cậu phải một mình ở đây, mãi mãi?

"Biết sao không? Vì tôi ghê tởm bầu không khí nơi này. Tận hưởng thiên đường của cậu đi, rộng lớn sang trọng như vẻ hào nhoáng cậu luôn thèm thuồng, chẳng phải sao?"

Ánh mắt lãnh khốc tàn nhẫn chiếu thẳng vào Fourth, Gemini hất tay dứt khoát rời khỏi.

Chiếc BMW đã mất hút từ lúc nào, Fourth vẫn đứng đó đôi tay buông thõng. Bắt cậu một mình đối diện với toàn bộ quá khứ, từ khoảng sân rộng, thảm cỏ bên hoa viên, chiếc ban công nhỏ, gara này, cả nhà bếp, và căn phòng...

Từng góc nhỏ nơi đây đều tràn ngập kí ức của cả hai, cậu phải làm sao đây?

"Anh nói...ghê tởm...là ghê tởm... Ha ha"

Fourth dựa vào tay vịn cầu thang từ từ trượt xuống, càng cười lớn thì tim càng đau, nụ cười mang đến nỗi đau lớn khiến trái tim cậu như tê dại.

"Anh biết không...tuy chỉ mới bắt đầu nhưng em rất mệt mỏi, rất đau! Em có thể...bỏ cuộc không, Pí Gemini?"

Thân ảnh gầy yếu thu người nơi góc cầu thang, cơn gió thoảng cuốn theo hương cỏ thơm lẫn vị bạc hà vỡ oà trong niềm nức nở.

Gemini đang trên đường về biệt thự chính, 4 năm trước hắn đã sang ở cùng mẹ. Một mình trong xe nhìn mình qua gương chiếu hậu, hắn nhếch môi.

"Muốn quên? Dễ dàng thế? Tôi muốn cậu phải nhớ, nhớ thật kĩ!"

Nỗi đau đớn ám ảnh, những cơn vật vã hằng đêm cắn răng trong tiếng khóc đau đớn mà hắn từng thống khổ chịu đựng.

Hắn muốn cậu nếm trải mùi vị ấy từng chút một, căn phòng của cả hai, hắn đã tạo ra nó vì nỗi nhớ Fourth sâu đậm, bây giờ đó sẽ là nhà tù của cậu.

Reng!

"Sao?" - Pond gọi làm gì nhỉ?

"..."

"Imy á? Cứ giới thiệu Phuwin là anh cậu. Loại đàn bà thừa ngực mà thiếu não ấy sẽ kiếm Phuwin gây chuyện đấy"

"..."

"Sao chứ? Đã bảo là vợ cậu rồi? Cô ta đang khóc la ở đấy à? Chuyển máy ngay!" - bên kia có tiếng đàn bà sụt sịt, Gemini đanh giọng.

"Cô có biết công ty sẽ ra sao nếu paparazi vớ được cảnh hay ho này không? Hừ!"

"..."

"Xem ra mảng đào tạo ngôi sao của GEMINI còn yếu kém nhỉ? Quản lí của cô đâu?"

"..."

"Được! Rời khỏi đó ngay!"

Tua...tua...

Gemini giật tai nghe blutooth quăng sang bên, tên ngố Pond sao lại để đàn bà lăn từ trên giường đến tận cổng nhà gây phiền phức thế kia!

Đàn bà trên giường cùng hắn đều biết thân biết phận không bao giờ dám bén mảng gần Prim. Chiếc Ferrari dừng trước cổng, Prim bước xuống.

"Cám ơn đã đưa em về, Pí Dew!"

"Tâm trạng Pí Gemini không tốt, để cậu ấy nghỉ ngơi, đừng phone"

"Pí Dew! Anh, anh..."

Không phải cô ghét Dew, là cô sợ anh, cảm giác mọi cử động suy nghĩ đều bị anh nắm bắt thật đáng sợ...

"Gọi cho tôi nếu em cần tâm sự! Nhưng tốt hơn ngủ sớm đi, trông em rất mệt! Chào!"

Dew phóng vút xe để lại Prim đơ ra đấy, một lúc sau cô cụp mắt thở dài.

"Em còn chưa kịp nói sẽ gọi cho anh mà"

Đêm đầu tiên trở về Bangkok hỗn độn là thế! Fourth trằn trọc lo sợ thế nhưng cơn bất an của cậu trở nên dư thừa khi Gemini sau đêm đó không hề phone hay tìm cậu.

Suốt 1 tuần nghỉ ngơi chuẩn bị cho đợt quảng bá, chỉ có thư kí gặp cậu bàn giao công việc, hằng ngày có người đến dọn dẹp biệt thự, Fourth phải tự nấu ăn.

Mọi chuyện dễ dàng thế sao?

Gemini chịu để cậu yên hay đang chuẩn bị màn trả thù đặc sắc đây?

Trong một tuần sóng yên bể lặng Phuwin thường xuyên sang thăm em trai, trò chuyện và động viên cậu.

Fourth cũng đã phổ nhạc xong cho Kí Ức, khúc nhạc mang âm hưởng dịu dàng mà tráng lệ, toát lên vẻ kiêu kì của đá quý, thuần khiết của pha lê đồng thời ẩn chứa một nỗi niềm yêu thương da diết...

Chiều muộn tại biệt thự, trời mưa nhỏ, Bangkok cũng đã vào đông rồi. Fourth đứng tựa bên lan can nhìn xuống khoảng sân rộng, lá cây trong làn mưa nhẹ nhàng lay động, mấy giọt mưa đập trên mặt hồ vẽ nên vô số vòng tròn nước loang lổ.

"Cuộc sống thật giống mê cung, đâu mới là lối thoát cho em, Pí Gemini?"

Ngày mai là ngày đầu tiên đến công ty, thư kí có bảo cậu phải tham gia casting tuyển diễn viên đóng MV quảng bá.

Cậu là ca sĩ, gười chế tác bài hát, giờ lại bắt kiêm cả diễn viên, muốn cậu đóng thì thôi đi, còn buộc thi tuyển. Gemini đang cố làm khó mình, Fourth biết.

"Đã thế em để rớt tuyển cho xem"

Cậu lầm bầm hớp ngụm trà sữa, chất lỏng ấm nóng chưa kịp nuốt xuống cổ họng đã phụt ra hết vì giọng nói trầm nghẽn vọng đến từ sau lưng.

"Diễn trò, đóng kịch chẳng phải sở trường của cậu sao?"

"Khụ! Khụ... Anh đến từ lúc nào? Không lên tiếng, bộ anh là ma sao? Đúng là âm hồn không tan"

Fourth ho khan to miệng chửi rủa, bất ngờ xen lẫn chút vui mừng. Cuối cùng hắn đã đến, lòng sợ hãi hắn sẽ hành hạ, làm đau mình nhưng đồng thời cũng khao khát được nhìn ngắm vóc dáng thon dài, khuôn mặt tuấn dã ấy. Cảm giác thật mâu thuẫn và bối rối.

Gemini trong bộ trang phục sành điệu, mái tóc lam tím uốn quăn hơi bung, dường như vừa đi hẹn hò về. Hằng ngày đều có người giao báo tận nhà, Fourth biết hắn lại đổi nhân tình, nhớ lại dòng tittle "Con gái thượng nghị sĩ Patawat - Cherry đang cặp kè cùng chủ tịch tập đoàn GEMINI - Gemini, hôn thê Prim Chanikarn Tangabodi vẫn xem như không có chuyện gì!" đọc được sáng nay trên báo, cậu thở dài ngao ngán cụp mắt quay lưng nhìn lên khoảng trời rộng với muôn vàn giọt mưa vần vũ trong không trung.

"Anh đến đây làm gì? Mai tôi sẽ tham gia casting, có tiền là oke!" - Gemini sôi máu vì giọng điệu hời hợt của Fourth.

"Ngày mai nếu cậu để rớt tuyển, đừng trách tôi độc ác! Muốn rớt cũng không dễ dàng đâu, hừ!" - nói xong hắn xoay người ra cửa. Fourth không quay đầu, cậu to giọng.

"Nghĩ cho Prim đi! Cô ấy sẽ thế nào nếu anh cứ trăng hoa như thế! Đừng chỉ sống bằng nửa thân dưới, hoặc là anh hãy ngủ với Prim và cưới cô ấy!"

Đôi tay nhỏ siết chặt thành lan can đến trắng bệch, lòng xót xa vô hạn khi thốt ra lời nói tàn nhẫn với bản thân nhưng Fourth biết Gemini đã không còn thuộc về mình, không còn luyến tiếc mình nữa.

Vậy giúp Prim có hắn trọn vẹn đi, Prim là người con gái nhu thuận ôn tuần, là người cậu biết ơn cả đời...

Nghe mấy lời này Gemini khựng lại nghiến răng. Khốn kiếp, cậu tưởng cậu là ai?

Đùa giỡn thả thê rồi vất bỏ hắn như món đồ cũ rách, bây giờ thì đưa đẩy hắn cho người khác, lên giọng dạy dỗ?

Đang định ra khỏi phòng Gemini đổi hướng quay ngược lại phía lan can.

"Á! Anh làm gì? Mau buông! A!"

Bỗng nhiên cổ tay bị siết mạnh, xương như muốn bị nghiền nát, Fourth nhíu mi đau đớn. Gemini thô bạo tóm Fourth vào phòng, xô cậu xuống nệm. Bị gương mặt hắn kề sát tới làm cho điếng hồn quên cả mở miệng, Fourth theo phản xạ quay mặt, Gemini hơi vận sức đã ghìm chặt được hai chân cậu, hắn đè mạnh xuống khiến cả hai không còn khe hở nào.

"Khốn kiếp! Ngủ với ai mặc xác tôi. Không muốn? Vậy làm tôi vui vẻ đi"

Fourth cố cắn răng không để người mình run lên. Ánh mắt đục ngầu vằn tia giận dữ của hắn hiện lên trong mắt cậu, chưa kịp nhìn rõ vẻ mặt Gemini thì mọi thứ trước mắt đã tối sụp.

Môi hắn đã phong kín tiếng kêu thảng thốt trong lòng cậu. Fourth đấm thùm thụp vào vai Gemini, hoảng loạn điên cuồng, chỉ cảm thấy môi mình ướt đẫm, mùi vị hắn tràn ngập khoang miệng.

Lắc đầu thật mạnh cũng không thể thoát khỏi nụ hôn, cậu hạ quyết tâm nghiến răng lại cắn thật mạnh lên môi kẻ phía trên. Gemini nhíu mày, máu nhuộm đỏ khoé môi Fourth rồi chảy vào kẽ răng tiếp xúc với đầu lưỡi, gợi lên mùi vị mặn tanh nồng.

Hắn đưa tay lên chùi vết máu, lườm cậu một cái rồi liếm môi nuốt hết tàn dư vào miệng. Fourth run rẩy, Gemini vươn lưỡi liếm sạch vết máu của hắn trên khoé môi cậu.

"Ngủ với tôi sẽ có rất nhiều tiền. Không muốn?"

"Cút...mau cút cho tôi!" Fourth cố kiềm nước mắt hét lớn với Gemini.

"Hừ! Khôn hồn thì mai đừng để rớt" - Gemini biến mất sau cánh cửa đóng sầm.

Lặng!

"Xa anh...sẽ không đau nữa chứ?" - Fourth tự nhủ..

Sáng hôm sau Pond nhất quyết đòi chở Phuwin sang đón Fourth đến buổi casting tại tổng công ty GEMINI.

Vừa bước vào phim trường cậu đã choáng ngợp, ngôi sao nổi tiếng đến đầy phòng thế này cậu thắng bằng niềm tin à?

Ai nấy lo trang điểm, trao đổi cùng quản lí, tám chuyện gần đây tham gia MV, bộ phim nào, rồi thì dự án đá quý kì này thật béo bở... Tên khốn Gemini rõ ràng muốn gây khó dễ.

Đột nhiên có một đại mỹ nhân huých vai cậu vượt thẳng tới chỗ Pond, hung hăng trừng mắt Phuwin, khuôn mặt anh cậu vô cảm đến liếc cũng chả thèm.

"Pí Pond! Tại sao cậu ta ở đây?" - lớp phấn trang điểm dày như muốn bung ra vì sự tru tréo của cô ả, Phuwin bình thản dịch xa Pond.

"Tôi là quản lí của người mà cô vừa thô lỗ huých phải đấy. Anh ta mới là người vô cớ đến đây"

"Imy! Tôi đã nói Phuwin là vợ tôi. Thôi ngay đi" - Pond nạt, kéo Phuwin lại gần.

Đang lúc sắp có chiến tranh thì cửa khán phòng mở rộng, ánh flash chớp nhá liên tục quanh đoàn người oai oai vệ vệ tiến vào. Một buổi casting của GEMINI thu hút cánh báo chí đến thế sao?

Hội đồng ban giám khảo gồm toàn những đạo diễn nổi tiếng và diễn viên gạo cội.

SAO? Gemini bế theo một con nhóc khoảng 7 tuổi xinh xắn rất đáng yêu, bên cạnh là Dew, anh ta đến đây làm gì nhỉ? Còn có Cherry vẻ mặt khó chịu nhìn con nhóc.

"Tên mất nết công khai dắt cả nhân tình đến" - cậu lầm bầm thấy buồn cho Prim.

Dew gật nhẹ đầu, ánh mắt cười với cậu. Gemini lướt qua như không hề quen biết, Fourth trố mắt nhìn con bé trên tay hắn cười láu lỉnh luôn miệng.

"Pí Gemini~ Milk lớn lên sẽ làm vợ anh được không~" - trong khi Gemini nở nụ cười điên đảo nháy mắt nhéo mũi nó.

"Được được, Milk đáng yêu nhất!"

Hắn thích con nít sao?

Không phải chứ?

Đồ mê gái, cả trẻ con cũng dụ dỗ bằng được.

Có thông báo tập trung, Fourth tạm dừng mớ suy nghĩ hỗn độn. Cậu gia nhập hàng ngũ 20 nam nữ thí sinh tập trung trước ban đại biểu và hội đồng giám khảo. Cherry đang quấn bên Gemini đột nhiên chạy lại xếp hàng. Cả Cherry đại tiểu thư cũng casting á?

Ôi trời tên khốn này, thì ra không phải chỉ có cậu casting vì quan hệ riêng!

Gemini phong thái đĩnh đạc trong bộ tây trang nghiêm túc đứng dậy phát biểu.

"Hôm nay GEMINI chính thức tổ chức buổi casting diễn viên cho MV quảng bá mẫu trang sức thu đông sắp tới. Rất vinh dự vì sự góp mặt của các vị tiền bối trong ban giám khảo và chào mừng các nghệ sĩ được mời đến buổi casting ngày hôm nay!"

Cả khán phòng vỗ tay, tiếng flash lách tách lia lịa.

MC tiếp tục giới thiệu tên tuổi hội đồng giám khảo. Đến phần chính thức công bố kịch bản, diễn viên, cả khán phòng đều trợn mắt ồ lên, nhất là thí sinh.

Nhân vật chính của hôm nay là Milk, ngôi sao nhí nổi tiếng do GEMINI đào tạo và là cháu gái Dew, chả trách con bé cứ vênh mặt ôm chặt Gemini. Milk trong bộ váy bông trắng đủng đỉnh bước lên xoè váy cười tự tin trước ống kính.

Thí sinh không diễn một mình mà phải nhập vai cùng Milk. Ai nấy nín thở chờ công bố kịch bản, giây phút màn chiếu 3D hạ xuống, kịch bản hiện ra, Fourth lặng người. Ở góc phòng, Phuwin bụm miệng suy yếu dựa vào ngực Pond. Cảm nhận anh đang run rẩy, Pond siết chặt vòng eo nhỏ.

"Em mệt hả Phuwin?" - Pond thì thầm.

"Không"

Tình huống: Milk và bạn là anh (chị) em cùng cha khác mẹ! Cha rất yêu mẹ của Milk nhưng bà mất vì sinh con bé, người cha hết mực yêu chiều Milk nhưng lại ít khi nhìn hay nói chuyện với nó vì sợ đối diện hình ảnh vợ mình qua con bé. Milk cảm thấy buồn và cô độc nên rất ương ngạnh bướng bỉnh, hãy thuyết phục con bé hiểu rằng cha rất yêu nó. Đoạn kết cả hai phải ôm nhau.

15 phút chuẩn bị, 20 thí sinh được phân ra 4 phòng.

"Đề gì thế này? Thôi theo kinh nghiệm của tôi thì con nít luôn thích dịu dàng. Nước mắt sướt mướt tình chị em sẽ làm nó khóc oà thôi blah blah blah..."

Ai nấy đều cắn răng nghĩ mọi cách dỗ ngọt Milk, riêng Fourth trầm tư trong im lặng nơi góc phòng.

Cùng cha khác mẹ, đứa trẻ 7 tuổi kiêu ngạo ương bướng vì cô độc...

Mục đích là tập trung vào Milk, vậy nhân vật casting diễn không khéo sẽ bị lu mờ. Kịch bản rất khó, đóng phối hợp không có sẵn lời thoại.

Hẳn Gemini đang cười hả hê ngoài kia, 15 phút cho một đứa nghiệp dư thì chuẩn bị gì khi đến lời thoại hay trao đổi với bạn diễn cũng không có. Mà Milk rõ ràng khó đối phó, ai biết con bé sẽ nói gì làm gì, dỗ ngọt hay là...

Hết thời gian chuẩn bị, thí sinh không phải ở ngoài đợi đến lượt mà tất cả được vào công khai xem diễn xuất của nhau..

Một người chỉ được diễn trong 7-10 phút. Fourth phải diễn cuối cùng trong 20 người, tên khốn hẳn sợ cậu diễn trước sẽ bỏ về sớm.

Hội trường tắt đèn rất tối, sân khấu chính được chiếu bởi ánh đèn pha trắng sáng rực làm nổi bật diễn viên. Fourth ngồi ở hàng ghế chờ cùng các thí sinh khác xem diễn.

Gemini - Dew - Pond ngồi ở hàng đại biểu, khách danh dự, đương nhiên Phuwin ngồi cạnh Pond dù anh chỉ là quản lí của Fourth.

Bàn giám khảo đối diện sân khấu còn cánh nhà báo quay phim chạy lung tung kiếm góc quay chụp thích hợp.

Thí sinh đầu tiên, diễn viên kiêm siêu mẫu Imy. Cô nàng vuốt tóc lắc lư lên sân khấu tự giới thiệu. Milk không hề thua kém khi bắt đầu màn diễn. Imy trưng ra bộ mặt thiên thần cùng nụ cười thánh thiện.

"Milk sao em lại nghĩ cha không yêu mình? Blah bla bla"

Tỏ ra là người chị thương em, dịu dàng an ủi thuyết phục nhưng con bé đóng vô cùng đỉnh.

"Buông ra! Chị là đồ giả tạo! Cha không yêu tôi hu hu"

Milk giật tóc cô nàng. Hẳn đau lắm đây, Imy bắt đầu nước mắt ngắn dài...

Màn diễn của Imy kết thúc. Đến Cherry, cô ả là người mẫu thôi nhưng chắc đóng kịch không tồi.

Quả đúng như Fourth đoán, ả thêm cả tình tiết mẹ mình mất vì tai nạn để kiếm đồng cảm. Milk hung hăng đá vào chân "người đẹp"

"Chị muốn gợi lại cái chết của mẹ tôi! Đồ độc ác hu hu!"

Sau đó màn nước mắt sướt mướt lại diễn ra... Nào thì "chị thấy cha mua quà cho em blah bla bla"

Các thí sinh về sau diễn tương đối tốt, hoàn toàn tập trung cao độ cho việc thuyết phục làm Milk toả sáng. Vài người gây được ấn tượng bởi diễn xuất khá tốt và lời thoại chuẩn bị phong phú. Cuối cùng cũng đến Fourth, cậu bước lên sân khấu.

"Xin chào! Tôi là Fot, trainee thuộc GMM"

Các thí sinh khác cười khẩy xì xào, cánh nhà báo thắc mắc sao lại có người không tên tuổi như thế được chọn casting.

Fourth nhìn xuống, đây là thế giới cậu sắp bước vào. Đối diện thôi, Gemini vẫn thản nhiên xem trò. Milk cũng tỏ vẻ xem thường kẻ vô danh trước mặt. Nó quyết phải cho thứ nghiệp dư như cậu bẽ mặt mới được.

Đạo diễn vừa hô "action", Fourth nhắm mắt hít một hơi sâu. Mở mắt ra cậu vụt biến thành người khác. Ánh nhìn đanh lại đầy cay độc tàn nhẫn, cậu cúi người nhìn Milk, câu đầu tiên phun ra là...

"Ông ấy ghét mày, ranh con"

Cả hội trường im phắc, không phải thuyết phục sao?

Cậu điên à?

Milk sững sờ, ánh mắt cậu thay đổi chỉ trong chớp nhoáng. Đầy vẻ khinh thường khiến nó tức giận gào lên.

"Im ngay đồ con của vợ lẽ"

"Hơ! Haha ít nhất mẹ tao không vì đẻ tao mà chết. Thế nên ông ấy mới ghét mày đó" - Fourth cười lớn chế nhạo đầy cợt nhả, cậu đang đóng vai phản diện?

Chát! Bàn tay nhỏ vung lên tát thẳng vào mặt.

"Câm ngay. Cha không phải thế"

Đau!

Gemini ở dưới cau mày. Mọi người đều phì cười, thuyết phục kiểu gì? Cậu tiêu chắc rồi!

"Nói thử xem, hừ?"

Cậu nén cơn xót trên má, tiếp tục vẻ nhạo báng. Ánh mắt lạnh như băng bức người. Milk sợ, càng sợ lại càng ghét, càng ghét thì càng nói ngược lại. Fourth biết đó là tâm lí con người, nhất là một đứa trẻ.

Phủ định quá mức chính là khẳng định. Càng phủ định tình yêu càng chứng tỏ bản thân khao khát đến sợ hãi tình yêu đó...

"Cha luôn cho tôi bất cứ thứ gì tôi muốn, luôn cùng tôi đón giáng sinh, luôn hôn tôi trước khi ngủ, luôn dỗ khi tôi khóc, luôn..."

Milk quên cả mình đang diễn, gào lên như một đứa trẻ uất nghẹn. Nước mắt nhạt nhoà trên khuôn má trẻ thơ bầu bĩnh.

Ánh mắt tàn nhẫn vụt biến, chỉ còn thống khổ, xót xa chua chát. Fourth khuỵ xuống nửa quỳ ngang tầm Milk đứng, vươn tay mơn lên vệt nước nhoè ướt mi đứa trẻ.

"Ông ấy...chưa bao giờ làm những điều đó với tôi, dù chỉ một lần trong đời..." - Milk sững người, cả khán phòng đơ dại.

Fourth không phải thụ động thuyết phục, là cậu đang thể hiện nội tâm chính nhân vật mình.

Đứa con của vợ lẽ, không có tình thương. Là cô đơn đau đớn, là hờn tủi tổn thương, là khát khao mong muốn tình cha, là chút ghen tị ngưỡng mộ đồng thời là lòng yêu thương đứa em gái nhỏ chôn giấu sau nỗi lạnh nhạt. Mắt cậu mênh mông ẩn nước, rèm mi đen rung nhẹ.

"Em biết cha yêu em, rất nhiều, không phải sao Milk?" - giọt đắng trong suốt lăn dài...

"..."

"Anh...anh..."

"Ông ấy cũng yêu anh mà, còn có em hu hu"

Milk oà khóc nức nở vòng đôi tay nhỏ ôm chầm cổ Fourth. Cậu nhẹ cười xoa lưng đứa trẻ, ống kính vô thức zoom cận cảnh, người ta thấy một thiên thần-Fourth!

Sau cơn thất thần có tiếng rộ lên, tiếng vỗ tay lác đác, to hơn rồi rộn rã tràn ngập vang khắp khán phòng!

Ban giám khảo đứng hẳn dậy vỗ tay gật gù tâm đắc. Fourth đã có màn trình diễn hết sức đặc sắc và vô cùng thuyết phục, lời thoại không dài dòng hoa mỹ, động tác không nhiều nhưng ánh mắt cậu mang lại một loại tư vị tuyệt vời.

Ánh mắt tàn nhẫn, thống khổ rồi vụt biến ưu thương, dịu dàng ấy khiến người ta không khỏi cảm giác như thể mình đang ngậm một viên mứt tắc ngào đường, vị the cay hơi đắng của vỏ trộn lẫn tí chua của tắc và ngọt ngào của đường...

Nếu Milk là con nhím nhỏ xù lông để bảo vệ bản thân khỏi những thương tổn tình thân thì Fourth chính là cam tâm chịu gai đâm đau đớn để ôm ấp vỗ về sửi ấm đứa trẻ...

Fourth nhìn phía dưới khán đài, Phuwin ghé đầu vào vai Pond nức nở. Sao cậu lại không biết chứ, quá khứ anh cũng từng cắn răng tát cậu thật mạnh thế này.

"PHẢI RỒI ANH GHÉT EM. Con nuôi thì sao chứ? Mẹ vẫn là mẹ của em, mẹ không thương em sao? Hay mẹ yêu em ít hơn anh? Anh ghét em vô cảm lạnh lùng, ghét em từ chối yêu thương! Từ giờ anh sẽ ghét em..."

Chính Phuwin đã lôi cậu ra khỏi bóng đen trầm cảm, ra khỏi tự ti của đứa trẻ mồ côi lạnh lùng khước từ yêu thương vì sợ bị bỏ rơi một lần lại thêm lần nữa.

Chính anh và mẹ đã cho cậu cảm giác gia đình mãi mãi. Môi Fourth khẽ động, qua khẩu hình miệng Phuwin có thể nhận ra.

"Pí Phuwin, em yêu anh! Cảm ơn anh"

Gemini chống cằm suy tư, khuôn mặt nửa cười nửa như không. Khả năng diễn xuất của Fourth làm hắn cảm giác không thể nắm bắt, 4 năm trước hắn chưa hiểu hết về cậu sao?

Là 4 năm trước cậu giả vờ ngây ngô thánh thiện hay vẻ hời hợt tham lam của 4 năm sau mới là đóng kịch?

Dẹp suy nghĩ vẩn vơ khỏi đầu, Gemini đứng dậy tiêu sái bước lên sân khấu đến cạnh Fourth, mỉm cười tuyên bố.

"Hi vọng chúng tôi đã đem đến cho mọi người sự bất ngờ thú vị. Xin giới thiệu Fourth-người sáng tác và phổ nhạc đồng thời kiêm ca sĩ thể hiện ca khúc quảng bá Kí Ức. Ngôi sao mới thuộc GEMINI! Hôm nay là ngày ra mắt của cậu ấy với nghệ danh Fot"

Tất cả rộ lên, nhất là cánh phóng viên bấm máy ghi chép lia tay. Chúa ơi, giờ thì Fourth đã hiểu tại sao cánh báo chí được vào đông như thế, dám nói đây cũng là chương trình trực tiếp lắm, hẳn Gemini đã mua bản quyền phát sóng của đài nào đấy như KBS chẳng hạn.

Nhưng sao hắn liều mạng thế chứ? Nhỡ cậu làm không tốt, diễn không được thì tha hồ xấu mặt. Hay là...hắn đã biết trước...hắn tin cậu nhất định làm tốt ư?

Đang chết lặng trong ánh flash chớp nhá, Fourth chợt nhận ra vẫn đang bế Milk, con bé ôm chặt chả chịu buông, cậu xoa lưng bé con nói nhỏ.

"Milk giỏi lắm, diễn xong rồi buông anh ra nào"

Vòng tay nhỏ buông lỏng, Fourth thở phào nhưng hoá đá ngay sau đó vì hành động của Milk. Con bé mi nhẹ lên môi cậu, cười toe toét.

"Pí Fourth là hoàng tử của Milk, sau này lớn lên Milk sẽ cưới Pí Fourth, nhất định! Khì khì"

"Bà hoàng nhỏ" của giới điện ảnh Thái Lan - Milk đã hôn Fourth, cậu được PR rầm rộ rồi đây. Fourth còn đang đớ ra thì Gemini cau mày.

"Milk đã bảo sẽ lấy anh cơ mà" - con bé quay chồm sang cho hắn bế, thơm lên má hắn một cái.

"Pí Gemini cũng là vương tử, Milk sẽ cưới cả hai"

Fourth kinh ngạc! Ôi trời đứa trẻ này...

Sau khi công bố Fourth thắng casting, cậu phải đi thay đồ make up, tham gia họp báo, trả lời phỏng vấn...túi bụi.

Gemini không liên lạc một tuần vì chuẩn bị những thứ này cho cậu debut sao?

Đến 4 giờ chiều Phuwin mới đưa Fourth về biệt thự, Pond - Gemini - Dew đều trở lại làm việc ngay sau khi buổi casting kết thúc.

Cậu siết nhẹ tay Phuwin tạm biệt rồi xuống xe vào nhà. Tắm nước nóng xong quấn độc khăn lông ra khỏi phòng tắm, Fourth mệt mỏi ngả lên nệm, mùi cỏ thơm vây lấy hương bạc hà toả ra từ cơ thể làm cậu luôn có cảm giác Gemini ở bên mình. Fourth xoài tay, tấm ga giường thẳng đùn lại thành nhiều nếp gợn nhăn như cảm giác chông chênh lúc này trong cậu.

Đã chính thức bước vào thương trường, Gemini sẽ cho cậu gia nhập làng giải trí hay chuẩn bị một kế hoạch khác sau khi đợt quảng bá Kí Ức kết thúc?

Tại sao hắn nhọc công thiết kế cho cậu buổi debut hoành tráng đến vậy?

Tại sao đôi khi ánh mắt hắn nhìn cậu lại đầy luyến tiếc...

Mơ màng ngủ quên đến khi trời tối mịt, Fourth cảm nhận có ánh mắt nhìn mình chằm chằm không rời, cậu nhột nhạt tỉnh dậy.

Trong bóng tối, thân ảnh quen thuộc lặng im nơi cạnh giường, không biết hắn đã đứng đó bao lâu. Thấy có động, Gemini lên tiếng.

"Xuống dưới nhà! Tiệc mừng" - nói xong hắn quay người định bật đèn.

"KHÔNG ĐƯỢC BẬT ĐÈN! DỪNG LẠI!" - cậu hoảng hốt.

Tiếng hét bất ngờ làm Gemini khựng lại theo quán tính.

"Cơ thể cậu còn chỗ nào tôi chưa thấy qua? Việc gì phải gấp gáp thế?" - hắn hừ một tiếng tiếp tục bước về phía công tắc.

Huỵch!

Fourth cùng đường, liều mạng vùng người giật mạnh khiến Gemini ngã nhào xuống nệm đè lên cả mình. Trong bóng tối nhập nhoè tràn ngập hơi thở hổn hển, qua làn da trần Fourth cảm nhận được hơi nóng phả ra từ cơ thể Gemini, hắn cương cứng người có vẻ kinh ngạc.

"Muốn quyến rũ tôi? Cần tiền sao?"

"Không! Tôi... Anh...xuống dưới trước đi, tôi phải mặc đồ"

"Buông tay khỏi người tôi"

Dù cả hai đều nói buông nhưng 4 mắt lại không kiềm chế mà dán chặt vào nhau.

"..."

Mắt đắm trong mắt, Fourth vẫn nắm chặt vai áo Gemini trong vô thức. Tay hắn không tự giác lướt lên bụng...

Pặc!

Cậu nắm tay hắn giữ lại trước khi nó lướt đến vết sẹo.

"Xuống dưới trước đợi tôi, xin anh..."

"..."

"Không muốn vờn nữa? Thật vô vị!"

Gemini tỉnh cơn mê muội, giọng đều đều bật dậy đi thẳng ra cửa. Mùi cỏ thơm, hương bạc hà và cơ thể loã lồ của Fourth như thứ độc dược dụ hoặc, hắn không thể sa vào, không phải lúc này, dưới khách sảnh còn nhiều trò vui đang đợi...

Bước vào khách sảnh, Fourth thất thần! Đây là tiệc mừng mà Gemini nói ư?

Prim cùng Phuwin đang dọn thức ăn ra bàn, dường như đồ đặt từ nhà hàng mang đến. Joong và Pond chụm đầu vào Ipad bàn bạc dự án gì đó, Gemini - Dew - Dunk đang đùa cùng Milk.

Khoan đã?

Con bé cũng đến đây á?

"AAA Pí Fourth của em~" - vừa thấy hoàng tử, Milk te tởn chạy ào lại ôm cứng chân Fourth.

"Milk cậu dặn bao nhiêu lần rồi, sao lại gọi như thế?" - Dew bế bổng con bé lên mắng yêu.

"Sao vậy cậu! Pí Fourth và Pí Gemini khác cơ" Milk gọi Joong Dunk và Pond bằng chú rất lễ phép, chỉ với Gemini là luôn miệng "Pí", bây giờ thêm cả Fourth nữa.

Nhắc mãi vẫn thế, không phải con bé di truyền tính ương bướng từ anh đấy chứ Dew đại công tử?

"Công chúa nhỏ, sao em lại ở đây?" - Fourth nháy mắt cười xoa đầu bé con.

"OA~ Pí Fourth đẹp quá a~ So beautiful~" - Milk mắt chữ O mồm chữ A đưa đôi tay mũm mĩm ôm lấy mặt hoàng tử

"..."

Đổ mồ hôi, phải không vậy? Fourth cười không ra cười mếu không ra mếu, ai đã dạy con bé mấy thứ này, đã dạy sao không dạy "handsome" là ai dạy vậy hả~

Bữa ăn kết thúc, Milk giỡn mệt lăn ra ngủ khì. Dew gọi điện kêu quản lí của con bé sang mang nó về. Lâu lắm rồi Fourth mới được sống trong bầu không khí ấm cúng vui nhộn thế này, mọi người khen cậu diễn xuất rất đáng kinh ngạc, chúc mừng ngày debut... Joong cũng thân thiện hơn với cậu.

Gần 10 giờ tối, tất cả chưa chịu về mà kéo sang phòng bar thưởng thức Cocktail do Dunk pha chế.

Cạch!

Dunk đặt trước mặt Fourth chiếc ly đế cao, cậu nhấp một ngụm nhăn mặt thắc mắc.

"Nó tên gì thế?"

Thứ chất lỏng trong ly trong suốt đẹp như pha lê, màu xanh nhạt mơ hồ đến mức khiến ta cảm giác chúng không có màu. Vừa uống thấy vị rất ngọt nhưng sau đó cay xé đến tê lưỡi, lại mang chút đăng đắng, chan chát, nuốt vào để lại dư vị ê ẩm nơi cổ họng, không dễ uống tí nào...

"The fact! Tên của nó là chân thật!"

Dunk cười đầy ẩn ý. Sự thật luôn vô hình ẩn sau màu sắc mơ hồ không thể nhìn thấy, mùi vị chua chát cay đắng không phải sao?

"..."

Rượu trong li sóng sánh chao, tay Fourth vô thức run lên.

"Nếu...anh nói anh không hại chết bác ấy, em sẽ tin chứ?"

Fourth mê man nhìn như thôi miên vào thứ chất lỏng diệu kì mang tên chân thật.

"Vậy nói đi!"

Dunk chống tay lên mặt quầy chờ đợi, cậu đã thấy Gemini đứng sau Fourth từ ban nãy, ngay khi cậu đặt li Cocktail lên bàn.

"Anh...đã bỏ bác ấy lại! Sự thật không thể thay đổi..."

Aau hồi dằn vặt đấu tranh nội tâm, Fourth ngửa cổ nuốt ực cạn thứ chất lỏng cay đến gay cổ.

Tiếng cộp khô khốc vang lên, cậu đặt chiếc ly rỗng lên bàn quay người xuống ghế. Bỗng thảng thốt đối diện Gemini ngay phía sau, trong mắt hắn tràn đầy lửa hận.

Hắn đã hồi hộp, đã mừng vui trong khoảnh khắc, đã chờ đợi...cái gì chứ?

Hỏng bét! Dunk thở dài, cậu muốn giúp hai người, sao Fourth lại nói thế.

"Em ra với Joong đây!" - 36 kế, tẩu vi thượng sách!

Còn lại Gemini Fourth nơi quầy bar, ban đầu cậu có bất ngờ sợ hãi thật. Nhưng nghĩ lại hắn chẳng phải biết điều này rồi sao?

"Anh uống gì tôi lấy giúp! Đừng nhìn như muốn nhai sống tôi thế"

Gemini nghiến răng lôi Fourth ra ngoài lan can. Prim ở góc phòng nhổm dậy, cô ta cảm thấy lo sợ...

"Em biết mình nên làm gì mà, ngồi xuống đi!" - tiếng Dew đột ngột vang lên.

"..."

"Chủ nhật này anh sẽ đi xem mắt, nghe giống chuyện cười không?"

"Sao chứ?"

Rating 18+

" Anh kéo tôi đi đâu " - hắn lại muốn làm gì cậu đây.

Mặc cho Fourth m vũng vẫy cố gắng thoát khỏi gọng kiềm, hắn như phát điên lôi cậu lên thẳng sân thượng.

"ÁAA!!!"

Fourth kinh hoàng thét lớn khi Gemini siết gáy mình nhấn về phía ngoài thanh chắn lan can nửa trên cơ thể đổ nhào về khoảng không phía trước...

"Khốn khiếp! Lẽ ra cậu nên thế chỗ ông ấy! Tại sao người kẹt trong xe không phải là cậu? TẠI SAO HẢ?"

Tiếng rống giận như thanh âm vọng đến từ địa ngục mang theo hơi thở vương đầy men rượu. Tuy không thể nhìn thấy khuôn mặt Gemini nhưng Fourth biết nếu nhìn hắn lúc này cậu sẽ càng đau đớn, càng sợ hãi…

Tàn nhẫn!

Lời nói tàn nhẫn này của chính người cậu yêu...

Hắn muốn cậu chết, tệ hơn là muốn giết cậu...

"Phải, tôi luôn ước mình ở vị trí đó. Sao không phải là tôi? Muốn giết người? Vậy làm đi!"

Mắt Fourth mở lớn dại ra rồi từ từ khép lại, cậu có thể cảm nhận gió lạnh sượt qua da, máu trong người dồn về não đến khó thở.

Phía trước...

Phía dưới kia, rất xa...

Gemini sẽ xô cậu xuống chứ...

Nếu rơi xuống, mọi khố đau dằn vặt tự trách sẽ chấm dứt chứ?...

Nếu vậy...giải thoát cho cậu đi!

"Hừ! Rốt cuộc tôi cũng nghe chính miệng cậu thừa nhận. Chết? Dễ dàng thế sao, tôi muốn cậu SỐNG KHÔNG BẰNG CHẾT!"

Gemini thô bạo giật đầu Fourth về sau, gằn từng tiếng ghê rợn bên tai cậu.

RẦM!

Bản lề cửa như muốn rơi ra vì cú sập thô bạo, trong phòng tối om không mở đèn, đương nhiên việc Gemini sắp làm đây hoàn toàn không cần mở đèn. Vẫn khóa chặt Fourth, hắn móc điện thoại.

"Đưa Prim về! Giải tán!"

Cạch!

Tua...tua...

Huỵch!

"Á! Á!!! Anh... Anh muốn gì? Đừng... Đừng mà!!! Á!"

Gemini như con thú điên khát máu xô Fourth sóng xoài ra nệm. Lớp vải mỏng không thể ngăn cách hơi nóng hừng hực từ người hắn phả ra thấm vào da cậu, sức nóng ấy không ngừng tăng lên làm Fourth sững sờ hoảng loạn.

Gemini cúi người ép môi cắn lên làn da trắng, nụ hôn quá ư thô bạo. Cậu cố tỏ ra trấn tĩnh không biểu lộ gì.

"Gem...Gemini! Anh không được làm càn. Anh say rồi!"

"Đêm nay tôi muốn vui vẻ, thay vì một con điếm, tôi muốn cậu."

Hắn dứt khoát gạt tay Fourth đang cố sức đẩy vai mình, ghì chúng trên đầu và nắm vạt áo thun của cậu xốc ngược tuột phăng ra.

"..."

Hắn nói gì?

Con điếm ư...

Đột nhiên Fourth buông xuôi ngừng giẫy giụa, chút tự tôn cuối cùng cũng không thể giữ, chống cự làm gì đây...?

Bóng tối, cơn say chống chếnh cùng cơn giận dữ điên cuồng làm Gemini không thể nhận ra vết sẹo chìm được phẫu thuật hết sức tinh xảo, chúng chỉ sưng lên khi Fourth bị dị ứng. Và cơn sợ hãi tột độ không chừa chỗ cho sự đề phòng...

Fourth mở bừng mắt rùng mình khi tay hắn tháo tung đai quần và nháy mắt trên người cậu không còn chút tàn dư nào của vải.

Từng cái vuốt ve chà sát bỏng rát trên đùi xen kẽ những cái cắn nút nhói trên làn da non mịn liên tục kích thích Fourth run rẩy, Gemini lèn người vào giữa hai chân cậu, thân thể nam tính áp sát phía trên khiến khoảng cách giữa hai chân bị tách ra đến cực hạn.

Chúa ơi, Fourth biết thứ gì đang cộm lên trên người mình, hắn nhất định sẽ làm việc này với cậu.

Đương nhiên Fourth không đoán nhầm, câu trả lời có ngay ở giây tiếp theo. Gemini thoát sạch đồ và lật úp thân thể cậu.

"ÁAAÁ...!"

Fourth hét thảng thốt, đau đớn như cơ thể bị xé làm đôi vì cú vào mạnh bất ngờ không báo trước.

Nước mắt trào không ngớt. Không khoái lạc không kích thích không yêu chiều không xót thương, bàn tay thô ráp siết chiếc eo nhỏ, Gemini liên tục động thân.

"Á! Ư..."

Mồ hôi túa khắp cơ thể, Fourth cắn chặt gối kiềm tiếng rên, thống khổ chịu đựng cơn đau đớn bàn xé da thịt. Tấm ga giường nhàu nát bởi bàn tay nhỏ vặn vẹo tìm chỗ bám víu, chân cậu ghì áp trên mặt nệm...

Đây là tra tấn, là tra tấn!

Phương pháp lăng nhục hành hạ khiến cậu sống không bằng chết, đau đến tê tâm liệt phế...

Mỗi cái động thân của Gemini là mỗi nhát dao đâm vào cơ thể nhưng tuyệt nhiên Fourth không hề chống cự.

Nếu tra tấn cậu giảm bớt thống hận cho hắn, cậu cam tâm tình nguyện.

Đừng nói một lần, mười lần một trăm lần cũng đáng. Fourth biết Gemini khổ sở hơn cậu vạn lần, chính tai nghe người mình từng yêu tha thiết thừa nhận hại chết cha mình.

Những đêm vật vã trong nước mắt cô đơn, hận thù vì mất cha, bị dối lừa, bị bỏ rơi,...

Ai trả lại công bằng cho hắn đây?

Cậu sẽ trả, trả hết...

Tư vị có cậu, cảm giác cơ thể cậu run rẩy từng đợt dưới thân mình, Gemini ngậm lấy vành tai mẫn cảm của Fourth.

Ẩm ướt, nóng hừng hực...

Ham muốn, hắn muốn cậu trong giận dữ, trong uất hận, trong cơn thịnh nộ bất chợt, nhưng sự thật là hắn muốn cậu, từ tận sâu yêu thương nơi con tim mà ai cũng nghĩ là sắt đá băng lạnh...

Bốn năm không để bất kì ai đụng vào mình, Gemini là người duy nhất cậu cam tâm nằm dưới thân mà thỏa mãn hắn, nghĩ cho cảm giác của hắn...

Lúc này Fourth mới chua chát nhận ra, trước sau như một, cậu vẫn là người của Gemini.

Nam nhân hoàn mỹ này là người đàn ông duy nhất cậu yêu, yêu say đắm yêu đến ngốc ngếch dại khờ...

Cơ thể bị xốc nẩy theo từng cơn va chạm thể xác, càng ngày càng đau đớn, cậu đâu có chuẩn bị cho điều này...

"A..Ư...ư..hm..." - chịu đựng, chịu đựng, chịu đựng. Không thể chịu được nữa...

"Pí Gemini...van anh..ư..hm..m..hư.."

Fourth rên rỉ trong cơn rã rời, lả đi vì đau đớn nhưng kẻ đang cuồng dã huých từng cú trên thân cậu không hề có dấu hiệu sẽ giảm tốc độ hay nhẹ nhàng hơn.

Ngoài kia...ánh trăng như nước, hơi thở cùng tiếng thở dốc của nam nhân vờn khắp trong gian phòng tối.

Một kẻ là báo thù, một người là trả nợ, cơn hoan ái liệu có giúp cả hai cảm nhận chút tư vị ngọt ngào nào của hạnh phúc được có nhau sau hơn 4 năm xa cách?

Ân oán và tình yêu, giới hạn quá mong manh trước những vô hình của yêu thương sâu đậm...

Khi tiếng thở mạnh thỏa mãn của Gemini thoát ra cũng là lúc Fourth ngất lịm đi vì cơn tra tấn dữ dội!

Hắn hôn lên cơ thể đẫm mồ hôi, cắn đôi môi mọng non mềm còn vương vị Cocktail lạ lùng...

Đêm...

Ái muội...

Có cơn gió lạnh mang theo mùi sương sớm - hương vị mùa đông tràn ngập khoang mũi. Fourth khẽ động thân muốn nép vào người bên cạnh tìm kiếm hơi ấm nhưng cơn đau nhức ê ẩm từ trong xương chạy dọc thân thể làm cậu nhăn nhúm mặt khó khăn mở mắt.

Nhìn dung nhan tuấn dã của nam nhân nằm sát bên, hình ảnh cơn cuồng hoan tối qua hiện ra khiến Fourth không khỏi rùng mình.

Hắn an tĩnh ngủ, rèm mi đen nhánh khẽ rung, đôi mày kiếm nhíu nhẹ như thể gặp điều gì đó khó chịu trong giấc mơ.

"Pí Gemini...em...xin lỗi anh... Em muốn nói mình không hại chết bác ấy, ngàn lần không muốn... Nhưng sự thật em đã để bác ấy lại, em... Chính em còn hận bản thân mình thì sao có tư cách cấm anh hận em...hu...hm..m.."

Fourth vuốt giãn đôi mày đang nhíu của người yêu, nước mắt rơi trong tiếng nấc, cậu bụm miệng ngăn tiếng khóc đánh thức Gemini.

Quay người xuống giường vào phòng tắm, Fourth khổ sở lê từng bước vì đau nhức, hai chân mất sức run rẩy.

Nam nhân gây ra chuyện này vẫn đang say ngủ trong chăn êm nệm ấm.

Khi Gemini tỉnh dậy Fourth vẫn nằm cạnh nhưng quần áo chỉnh tề...

Cậu lặng yên nhìn hắn, không giật mình khi đôi mắt lãnh liệt chiếu vào mình, cậu bình thản nằm ngay lại quay mặt ra hướng ban công, giọng đều đều như không có gì xảy ra đêm qua.

"Tại sao anh nghĩ tôi sẽ diễn tốt, sao anh chắc chắn tôi sẽ chiến thắng?"

"..."

"Quá khứ... Rất lâu, rất lâu về trước... Tôi vốn là trẻ mồ côi..." - lời tâm sự nhỏ khẽ như tiếng lá rơi nghiêng ngoài thềm.

"Anh hiểu cảm giác đứa trẻ lớn lên trong cô nhi viện vui mừng như thế nào khi được nhận nuôi không? Nó nghĩ nó sẽ có một gia đình, được gọi cha, gọi mẹ, được yêu thương... Cố gắng làm mọi thứ cho họ vui, cố gắng học thật giỏi, thật hoàn hảo để họ thấy tôi xứng đáng. Kết quả là họ gửi trả tôi về cô nhi viện với lí do tôi muốn giết con trai họ." - đôi vai nhỏ run lên, Fourth tiếp.

"Tin tưởng... Gia đình không phải nên tin tưởng nhau sao? Tôi cố gắng xuất sắc cũng bị ghét, người ta muốn xô tôi xuống cầu thang lại biến thành tôi muốn giết người... Hơ..."

"Cả cô nhi viện không tiếc lời nhục mạ, phỉ báng mạt sát, khinh thường. Không ai chơi với tôi, không ai tin tôi. Thậm chí bỏ đói đứa trẻ mới 7 tuổi. Lúc đó biết tôi nghĩ gì không?"

"..."

"Lũ khốn nạn! Có ngày tôi sẽ giết tất cả! Tôi đã nghĩ thế, và sống thu mình trong thế giới vô cảm. Không muốn được yêu thương, không tin vào yêu thương. Cho đến một ngày mẹ và Pí Phuwin đến cô nhi viện, mẹ thấy tôi đứng bên chuồng chó, đứa trẻ 7 tuổi gầy sọc lem luốc đang nhai miếng bánh mì cũ mốc. Bà đã khóc, đưa tay ra và nói: Theo ta, con trai..."

"Tôi chỉ cười lạnh trong lòng và nghĩ: thoát khỏi địa ngục này là được, dù phải đến một địa ngục khác cũng không sao."

"..."

Nói không ngạc nhiên là nói dối, lần đầu tiên nghe Fourth kể về bản thân mình. Quá khứ khủng khiếp bởi tàn nhẫn vô tình...

Gemini chỉ thấy được tấm lưng nhưng hắn biết khuôn mặt cậu lúc này đang đầy khổ sở.

"Họ rất tốt với tôi. Yêu thương nào cũng có giới hạn, được bao lâu? Tôi đã sống mà không nói 1 chữ, không tiếp nhận yêu thương cũng không đáp trả. Khi tôi quăng đôi giày mẹ tặng vào ngày sinh nhật, Pí Phuwin đã tát tôi rất mạnh. Anh ấy bảo sẽ ghét tôi, ghét tôi như tôi hằng mong muốn. Lúc đó tôi đột nhiên sợ hãi anh ấy sẽ ghét mình thật, tôi đột nhiên nhận ra mình khao khát được yêu thương như thế nào"

"Rốt cuộc câu trả lời: yêu thương là mãi mãi, là không hối tiếc, là dù tất cả khinh miệt phỉ báng thì đâu đó vẫn có người yêu ta thật lòng. Chỉ là có lòng tin nơi đối phương hay không..."

"Hm..." - có bàn tay đặt trên bờ vai run bóp nhẹ, Fourth khựng lại.

"Đêm qua, quên đi!"

Gemini xuống giường vào phòng tắm. Fourth vẫn nằm đó, một mảng ga giường ướt đẫm, cậu muốn hắn biết Yêu thương chính là tin tưởng.

Nhưng hắn liệu có còn yêu cậu?

Tiếng nước chảy mạnh trong phòng tắm, Gemini ngẩng đầu hứng muôn vàn tia nước nhỏ xối trên mặt mình.

Hắn cần tỉnh táo, sau chuyện đêm qua tuy tinh thần sảng khoái hơn rất nhiều nhưng câu chuyện quá khứ của Fourth làm hắn cảm thấy bứt rứt, thấy những điều hắn nghĩ và những điều Fourth nói vốn không phải sự thật.

Không ngờ cậu từng là đứa trẻ lạnh lùng trầm cảm, không ngờ nội tâm cậu lại phức tạp đến thế...

Hay...tất cả lại là một màn kịch?

Lắc mạnh đầu xua đi những suy nghĩ phức tạp, hắn quấn khăn ra khỏi phòng tắm.

"Thay đồ đi, tôi đưa đến công ty. Hôm nay bắt đầu dự án quảng bá, sẽ rất bận rộn."

"Tôi không muốn bỏ lại cha anh..."

"Nhưng cậu đã làm thế!" - phần nệm bên cạnh lún xuống, Gemini đang chà xát mái tóc ướt đẫm bỗng vất khăn sang một bên, kéo Fourth ngửa ra nệm và ngả đè lên cậu, mắt hắn chiếu vào đôi mắt trong suốt mọng nước.

"Tôi không thể tha thứ khi nghĩ về điều cậu đã làm. Nên đừng nhắc điều đó!"

"Hm..." - dứt câu hắn ép môi hôn lên đôi môi còn vị mặn nước mắt, chỉ lướt qua 1 giây ngắn ngủi.

"Từ giờ tôi sẽ hôn cậu bất kì khi nào tôi muốn!"

"..."

*******

Tại bệnh viện, Prim trầm tư trong phòng làm việc. Dew sẽ đi xem mắt vào chủ nhật ư?

Tại sao sau khi nghe điều đó trong đầu cậu lại quên mất Gemini đang làm gì...

Bốn năm qua Dew luôn ở bên cô như lẽ đương nhiên, giúp cô quyết định nên và không nên làm gì để giữ Gemini.

Gemini là người nam nhân đầu tiên cô muốn, có phải anh là tình yêu mà cô thật sự mong có được?

Hay chính ấn tượng đầu tiên, chính bản thân cô đã thôi miên mình rằng chỉ hắn mới là người cô yêu 4 năm nay.

Đối với hắn, là yêu hay ngưỡng mộ, đột nhiên hôm nay Prim lại thắc mắc: Tình yêu là gì?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro