Chương 4 ( tt )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seungri chuẩn bị bắt xe buýt đi làm vì vậy muốn đi trước anh, như vậy vừa tiện lại không cần phải né tránh. Nhưng xuống lầu đã thấy anh mở cửa xe, mặt không thay đổi ngồi bên trong, chờ cậu đi bước tiếp theo. Seungri do dự một lát, nếu mình ra ngoài bắt xe buýt chắc chắn anh sẽ tức giận. Không do dự bao lâu, cậu tự mình mở của xe ngồi xuống, cậu không muốn anh vì những việc nhỏ này mà tức giận. Jiyong giữ vẻ mặt không đổi, sau khi thấy cậu ngoan ngoãn ngồi vào mới nhoẻn miẹng cười khởi động xe.

Bởi vì lúc nãy hai người đã phí rất nhiều thời gian ở nhà nên khi ra ngoài, để vượt qua dòng xe cộ tấp nập. Jiyong thể hiện kĩ thuật lái xe điêu luyện của mình làm cho chiếc Lamboghini phóng vùn vụt trên đường. Seungri mãi chìm đắm vào từng động tác tuyệt mĩ của anh đến khi hồi phục tinh thần lại thì phát hiện mình còn cách công ty không xa.

- Yong anh dừng xe ở ngã ba phía trước đi, em muốn xuống xe.

Jiyong nhíu mày, bất đắc dĩ nói: "Đến bãi đỗ xe của công ty rồi xuống cũng như nhau thôi". Chủ đề nhàm chán này không biết đã nói bao nhiêu lần nhưng mỗi khi đi làm hai người lại bắt đầu ôn lại nó.

- Không giống nhau, bãi đỗ xe ở ngay bên cạnh cửa chính, nơi đó người người qua lại, nhất định sẽ bị thấy.

- Vậy đến ngã ba tiếp theo thì xuống. Jiyong biết cậu quyết tâm xuống xe nên đành lên tiếng thỏa hiệp, trời lạnh như vậy anh đau lòng khi nhìn cậu phải đi bộ xa.

- Không cần, ngã ba sau cách công ty rất gần, như vậy lại càng nguy hiểm hơn. Seungri cự tuyệt đề nghị của anh "Anh dừng lại ở chỗ đèn xanh đèn đỏ kia là được rồi".

Cuối cùng xe cũng dừng lại. Jiyong miệng không hé nữa lời, mân miệng nhìn cậu xuống xe, tuy biểu hiện giống như bình thường nhưng Seungri biết anh đang giận. Cửa xe vừa đóng, chiếc lamboghini của anh đã phóng ngang nhiên trên đường, vượt qua cả đèn đỏ. Seungri nghẹn họng, nhìn trân trối, có điểm khó tin. Người thận trọng thản nhiên như anh cũng lái xe 500km/h đã thế lại còn vượt đèn đỏ. Riri đứng tại chỗ dậm chân vừa ủy khuất vừa bất đắc dĩ. Đến lúc hồi phục tinh thần mới từ từ đi về phía tòa nhà.

Seungri vừa đi vào đại sảnh, đúng lúc là giờ cao điểm nên trong thang máy đã chật ních người, nhìn hàng người xếp hàng chờ thang máy. Đến lượt mình chắc cũng trễ lắm rồi. Seungri thở dài nhìn cầu thang bộ bên cạnh, không biết đi bộ lên tầng 17 có mệt chết không. Đúng lúc cạu đang loáy hoay trong đám đông thì bắt gặp Hana ở đằng sau.

- Seungri oppa, có phải không vào thang máy được không?

- Ừ hôm nay đi muộn một chút, không nghĩ tới có nhiều người như vậy. Bình thường cậu luôn đi sớm hơn 10ph nên không gặp tình trạng này, hôm nay được thấy quả là mở mang tầm mắt.

- Tại bình thường anh đi sớm thôi còn em thì mỗi ngày đều như vậy. À đúng rồi thông báo bên kia anh có xem chưa?

- Thông báo? Không thấy?. Từ sau lần bị Choi quản lý công khai tỏ tình trên bảng thông báo, kể từ đó Seungri nhìn thấy bảng thông báo đều rùng mình sao có thể đi xem trên đó dán cái gì chứ. Với lại bên cạnh còn có cái loa phát thanh Hana , không lo không biết chuyện gì.
- Là tiệc Noel công ty tổ chức, muốn tham gia thì phải ghi tên trước. Hana hưng phấn nói.

- Tiệc tối?. So với vẻ hưng phấn của Hana thì Seungri lại có vẻ thiếu hứng thú. Ngoài những người cùng bộ phận ra, cả công ty lớn như vậy cậu cũng chỉ quen với vài người. Dự tiệc với một đám người xa lạ thì có gì vui?.

- Đúng vậy, đúng vậy, thời gian còn một tuần nữa. Trên bảng thông báo ghi sẽ có bộ phận cấp cao của công ty tham dự. Mọi người đều dự đoán sẽ có sự xuất hiện của Kwon boss, em nghĩ phụ nữ toàn công ty đều đợi đến ngày anh ấy xuất hiện.

Đúng lúc có thông báo tin nhắn đến. Seungri lấy ra xem thì ra là "Chí Long" gửi đến: "Đến công ty chưa?"

- Đến rồi, sao vừa rồi anh lại vượt đèn đỏ. Seungri giận dỗi đánh mấy chữ.

- Không chú ý. Người bên kia bình tĩnh hồi âm

- Lần sau không nên như vậy, làm em sợ chết khiếp.

- Ừ. Hồi âm ngắn gọn một chữ.

- Em còn đang trước cửa thang máy, đông quá không vào được. Seungri hơi làm nũng, oán giận với người yêu.

- Em đi theo lối thoát hiểm xuống bãi đậu xe, bên trái có thang máy chuyên dụng, đỡ phải đi bộ. Rất nhanh "Chí Long" hạ chỉ thị.

- Seungri mặt mày nhăn nhó, nhìn đám đông đứng xếp hàng, tự hỏi đề nghị của anh có được hay không: "Nhưng thang máy chuyên dụng của anh.... có sạch không?"

Này thì...thang máy...

Tin nhắn đột nhiên yên tĩnh, đợi hai phút vẫn không thấy hồi âm lại.

-Chí Long là ai?. Đầu Hana đột nhiên nhích lại gần, liếc mắt một cái liền nhìn thấy hai chữ "Chí Long".

-Đáng ghét, không được nhìn lén tin nhắn của người khác. Seungri cười mắng một tiếng, khóa điện thoại lại, nghĩ đến khả năng anh có thể gửi tin nhắn lại, cũng cầm cầm trên tay không thả lại vào trong túi.

-Seungri oppa à, em đã nói đã có bạn trai mà anh còn nói không, dùng đến tên gọi thân mật rồi còn không phải bạn trai!!

Hana đắc ý phân tích: "Aizz, đáng thương Choi quản lí trẻ tuổi đầy hứa hẹn của chúng ta, chờ anh ta đi công tác trở về thì nam thần trong lòng đã bị người khác đoạt mất rồi!"

-Nói hươu nói vượn, vào thang máy nhanh đi thôi, bằng không sẽ đến muộn.

"Oppa, chúng ta hôm nào đi mua quần áo đi, em muốn cho mình xinh đẹp một chút, hy vọng đến lúc nào đó có thể câu được một anh đẹp trai." Hana thập phần mong chờ đến dạ tiệc Noel, nói không chừng đến lúc đó có thể chiêm ngưỡng phong thái của Kwon boss, ngẫm lại liền cảm thấy thật hạnh phúc.

"Anh cũng chưa tính đăng ký." Seungri vừa dứt lời, thì thang máy đã xuống tới dưới, nhìn thấy đã tới thời gian đi làm, mọi người cũng không màng gì tới phong độ, ùa lên, phía sau tiếp phía trước chen vào bên trong. Đang lúc cậu theo sau Hana cùng đám người chen vào cửa thang máy, di động lại vang lên, mắt cố gắng tìm Hana trong đám đông, Seungri lui lại mấy bước, bắt đầu đọc tin nhắn vừa đến, Long lại có chỉ thị mới:"Anh ở cửa thang máy, em đến đây, không cho phép chen lấn cùng người khác!"

Nhìn tin nhắn, Seungri choáng váng hai má tự nhiên hồng lên, là ảo giác của cậu sao, những lời bên trong sao lại như dẫn theo một lũ ghen tuông? Đưa điện thoại di động cất vào túi, quay đầu tìm con bé Hana thì đã không thấy bóng dáng, hẳn là đã theo đám người chen vào, như vậy cũng tốt, không cần phiền toái tìm cớ.

Bước đi nhanh hơn hướng tới lối thoát hiểm, thang máy chuyên dụng nằm ở góc của bãi đỗ xe, mọi người khi lái xe đi làm là đi từ bên kia lên, căn bản sẽ không nhìn đến bên này. Seungri thở nhẹ ra, chầm chậm đi về phía góc.
=======================
Xin lỗi các bạn vì sự chậm trễ của mình. *cuối đầu*
Mình chỉ dự định chia chap này thành 2 phần nhưng mà nó dài hơn mình tưởng. Chap 4 tt này có độ dài gần gấp đôi chap trước nẻn các bạn cố gắng đợi mình ra thêm một chap 4 nữa nhé. Cảm ơn mọi người😊😊


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro