Chap 17 : Gặp lại mối tình đầu (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Junghwa mặc kệ mưa gió vẫn điềm nhiên nói:

- "Phải, bạn trai cũ."

Quả nhiên không ngoài dự đoán, Hani bĩu môi, trợn to mắt nhìn chòng chọc Junghwa .

Junghwa lại nói thêm:

-"Chia tay hơn ba năm rồi."

Nói xong, cô hạ mi, ý bảo Hani còn vấn đề gì nữa.

Hani cười gượng nói:

-"Không có gì, thuận miệng hỏi thôi." Sau đó để Junghwa đi, Junghwa xoay người nở nụ cười.

Hai người còn chưa hẹn hò mà ai kia đã ghen rồi. Cảm giác được người ta quan tâm cũng thật tốt. Tâm tình cô cũng tốt hơn.

Hani nhìn Junghwa bỏ đi , lập tức gọi cho Solji , dặn dò cô phải chú ý đến Junghwa và Solar có gì mờ ám hay không khi cô không có ở đây, tình cũ không rủ cũng tới .

Solji đã nghe LE và Jessica tám chuyện Hani thích Junghwa , cô ngạc nhiên khi thấy cô chủ của mình trước hết điều tra bạn gái cũ của bạn gái . Cô chủ đúng là cô chủ, thật không thể khinh thường khả năng của cổ .

Thật ra thì Junghwa cũng không đụng mặt Solar nhiều, vì tổ IPO nằm bên phía Đông của công ty, còn tổ thương mại nằm bên phía Tây, hai tổ cũng không mấy khi hợp tác với nhau trong công việc.

Buổi sáng thứ sáu , hai người tình cờ gặp nhau . Junghwa không muốn bạn bè đã không thể mà ngay cả làm người qua đường cũng chẳng xong, nên cô chủ động chào Junghwa .

Solar nhìn cô bằng ánh mắt phức tạp, đột nhiên nói:

-"Trưa nay cùng nhau đi ăn nhé?"

Junghwa có chút bất ngờ nói :

- "Được."

Giữa trưa, cả hai cùng nhau đến một quán ăn Việt ở gần công ty.

Giống như trước, Solar cầm menu tự quyết định mọi thứ, không hỏi Junghwa muốn gì. Junghwa cũng không câu nệ mấy chuyện này, lúc trước nếu Solar muốn ăn cái gì thì cả hai sẽ cùng ăn cái đó. Chờ khi thức ăn được mang lên, Junghwa thuận miệng hỏi cuộc sống du học của Solar ra sao.

Solar khá thoải mái trả lời, một lúc sau đó cảm thấy thật phiền nói:

- "Đừng hỏi nữa ."

Junghwa lập tức im lặng . Hai người im lặng ăn cơm một lúc, Solar mới lên tiếng hỏi:

-"Em định thực tập bao lâu?"

Junghwa trả lời:

- "Chí ít cũng trước vào học. Đợi xem lịch học sau khai giảng nữa, mỗi tuần có thể làm vài ngày. Nhưng cũng phải nghĩ lại xem có nên thực tập dài hạn hay không. Nghe chị Key bảo muốn ở lại cũng khá dễ."

Solar im lặng trong chốc lát. Sau đó buông chén đũa, nhìn Junghwa đang ăn, nhẹ nhàng gọi tên cô. Tiếng kêu ôn nhu nhẹ nhàng đó, cảm giác như hai người đã trở lại khoảng thời gian thân mật nhất. Junghwa xót mũi, có chút buồn bã.

Solar chậm rãi nói:

- "Sau khai giảng em đừng tới đây thực tập nữa. Cả hai chúng ta không nên làm chung một công ty."

Junghwa nhìn Solar với ánh mắt khó tin.
Mùa hè của hơn ba năm trước, thừa dịp Junghwa tham gia buổi thực tập ngoại khóa, đã không từ mà biệt, từ đó về sau không nghe tin tức gì về cô nữa. Sau đó Lisa mới nói cho cô người nhà Solar đã biết quan hệ giữa hai người từ trước. Cha mẹ Solar không trực tiếp phản đối, mà chỉ phân tích từng khía cạnh gây hại cho tương lai của cô, rồi để cho con mình tự lựa chọn.

Lúc đó Solar cảm thấy Junghwa quá đắm chìm trong mối tình ấy khiến cô cảm thấy áp lực. Cha mẹ cô vô cùng lo lắng, thế là cô không ngần ngại chọn con đường ra nước ngoài du học, cắt đứt mọi quan hệ với Junghwa.

Junghwa đã không tin chuyện đó là sự thật trong một khoảng thời gian dài.
Dù sau này đã chấp nhận sự thật, trong lòng vẫn luôn thầm nghĩ 'Solar sẽ không tuyệt tình với cô như vậy'. Nhưng bây giờ, câu nói đơn giản kia của Solar đã đập tan suy nghĩ ấy của cô.

Cô nhất thời không chịu được, nổi giận nhấn giọng :

"Ý chị là sao? Sợ tôi quấn lấy chị sao?"

Solar giật mình nhìn trái nhìn phải, tức giận thấp giọng quát:

-"Em nhỏ tiếng một chút!"

Junghwa nhìn cô, vẻ mặt khó che giấu sự thất vọng nói:

- "Chị yên tâm, tôi sẽ không bám theo chị, cũng sẽ không đề cập gì đến chuyện trước kia của chúng ta. Còn chuyện sau khai giảng tôi có ở lại hay không, tôi không biết. Nếu có cơ hội, tôi sẽ ở lại, tôi sẽ không vì chị mà từ bỏ."

Solar chợt cảm thấy Junghwa có chút xa lạ, không còn là cô gái năm ấy chỉ biết bám lấy cô. Vẫn là khuôn mặt quen thuộc, nhưng nét trẻ con vừa ngây thơ vừa chân thành trong ánh mắt đã không còn, mà đã trở thành một đôi mắt tràn đầy sự tự tin và chín chắn. Cô không hối hận năm đó mình đã quyết định như thế, nhưng trong lòng vẫn thấy áy náy:

-"Xin lỗi em."

Đối với tiếng "Xin lỗi" nhè nhẹ, Junghwa chỉ cười khổ một tiếng. Solar thở dài nói:

-"Đừng nghĩ chị độc ác."

Junghwa cuối cùng vẫn mềm lòng nói: 

-"Sẽ không."

Trong lòng cô bồi thêm một câu 'chị đã không còn giá trị trong lòng tôi'.

Solar gọi nhân viên tính tiền. Sau đó bỏ đi trước. Junghwa không muốn lãng phí thức ăn, tuy cô nuốt không trôi, nhưng vẫn ngồi đó một mình từ từ ăn bữa tiệc chia tay muộn này. Không ngờ, một giọt nước mắt rơi xuống chén, bị cô nuốt vào bụng cùng với cơm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro