Chương 52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ai đó đã từng nói rằng :" Đợi chờ là hạnh phúc"

Đối với Nhất Bác bây giờ mà nói, "đợi chờ là dằn vặt, đợi chờ là thấp thỏm lo âu"..

Hai tay cậu đan vào nhau, vặn vẹo.

Nhất định sẽ thành công phải không?

-------------------------------------

Trong khi đó, Lý Vấn Hàn đã có mặt tại lễ trao giải.

Anh nhanh chóng tìm chỗ ngồi, lắng nghe chủ trì tuyên bố lễ bế mạc.
.
.
.
-"sau đây là kết quả cuộc thi"

Cuối cùng cũng đã đến phần quan trọng. Lý Vấn Hàn nhìn lên trên bục.

Chủ trì tiếp nhận kết quả từ lễ tân, sau đó chậm rãi mở ra.

-"Đầu tiên là tác phẩm bố cục đẹp nhất- Lý Thù." chủ trì vừa dứt lời, lập tức có hai nhân viên mang một bức tranh đính bằng nam châm lên bục.

-"tiếp theo là tác phẩm sáng tạo nhất- Giang Hải"

-"tác phẩm nội dung ấn tượng nhất- Kỳ Nghiên"

-"...."

-"...."

-"...."

-"...."

Theo từng kết quả được công bố , những người đoạt giải lần lượt lên bục nhận giải.
.
.
.
-"Cuối cùng là phần được chờ mong nhất hôm nay.-Quán quân cùng hai á quân" vị chủ trì giơ cao phong thư kết quả lên , hô to.

-"Á quân đầu tiên- Lý Vấn Hàn, tác phẩm "Con đường mùa xuân""

Bức tranh của Lý Vấn Hàn được trình bày lên bục.

Một thiếu chân trần mặc áo màu trắng kết hợp với quần nâu đen, cậu đi trên con đường đất cằn cỗi, nhưng vẻ mặt lại ngời sáng từng tia hy vọng, xa xa phía trước cậu là cả một rừng hoa. Phía sau cậu là rất nhiều người khuôn mặt ảm đạm, thất sắc, tuyệt vọng.. Họ là những người bỏ cuộc giữa đường tìm kiếm mùa xuân. Gam màu chủ đạo là màu hồng cam, cùng trắng, tạo cảm giác mờ ảo và mộng mị cho bức tranh."

Trong tràng pháo tay của mọi người, Lý Vấn Hàn tiêu sái đi lên bục.

Anh nhìn tác phẩm của mình, nở nụ cười.

Nhất Bác, cậu thấy không? Bức tranh này tôi dành cho cậu, phía trước cậu nhất định sẽ là cầu vồng..

-"Á quân tiếp theo là Như Hân- tác phẩm "Bên kia bầu trời" "
Một người đàn ông không ngừng nghỉ đào vào sâu trong lòng đất với ước mơ tìm đến một nơi trong lành xanh mát, ông ta bỏ lại sau lưng thành phố hiện đại sầm uất, hướng về thiên nhiên. Phía sau ông là mộ của rất nhiều người, họ đã ngã xuống trước ông, và ông tiếp tục con đường của họ.

Một bức tranh vô cùng ý nghĩa, nói lên khao khát hy vọng một thế giới mà ở đó con người hoà hợp cùng thiên nhiên.
.
.
.
-"Quán quân cuộc thi lần này là... " chủ trì nín thở, thần thần bí bí nói.

-"Vương Nhất Bác, với tác phẩm "Thiên Sứ" "

Lý Vấn Hàn gương mặt hoàn toàn rạng rỡ, thậm chí còn vui sướng hơn cả khi nghe xướng tên mình.

Một bức tranh được cẩn thận đưa lên, đặt tại vị trí trung tâm.

Một chàng trai ngồi trên xe lăn, ngược ánh Mặt Trời, chỉ thấy rõ bên sườn mặt của anh, anh mặt áo sơ mi trắng, sau lưng anh một đôi cánh hai màu, một bên cánh héo rũ mất đi sức sống, Một bên cánh lại tuyệt mỹ đến rung động lòng người.

Chân anh bị bó bột, mắt anh bị ác quỷ che đi. Xung quanh anh tràn đầy những dây thép, gai nhọn.. Sự tuyệt vọng bao trùm nửa phần phía dưới bức tranh.

Nhưng bàn tay trái của anh lại được níu giữ bởi một thiên thần nhỏ đến từ thái dương rạng rỡ, người ta thậm chí thấy được hơi ấm từ thiên thần lan toả đến chàng trai.

Ánh sáng Hy Vọng.

Mọi người không hẹn mà cùng nghĩ.

Một tràng pháo tay vang dội..

Thậm chí có người hiểu được thông điệp của bức tranh còn lặng lẽ chấm nước mắt.

-------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro