Onechot 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ôm bảo bối trên giường vào lòng, anh vuốt ve mái tóc mềm mại của cậu. Tuy tức giận nhưng anh vẫn âu yếm, dịu dàng với cậu.

   -Bảo bối của anh, sao hôm nay em dám thân mật với thằng Donghyuk hả? Em có biết em làm vậy sẽ khiến anh tức giận không? Hả?-Bin said

   -Binnie à, DongDong là maknae ngoan hiền của nhóm nên em thương cậu ấy lắm. Không có gì xấu như anh nghĩ đâu mà.

   -Hải cẩu của anh nói hay nhỉ? Vậy thân đến nỗi hay cắn người ta hả? Bây giờ anh mới biết em còn cắn mông nó nữa chứ. Em gan nhỉ?

   -Binnie à! Em với Donghyuk thân nên mới vậy mà.

   -Vậy giờ anh cũng đi cắn thằng Donghyuk em sẽ không có ý kiến, anh có ôm Donghyuk, có nắm tay, có khoác vai Donghyuk em cũng chịu đúng không?

   (Donghyuk: Má nó hãy giờ hắt xì liên tục)

   Suy nghĩ một lúc, cậu bắt đầu nhận ra vấn đề rồi a~ =.=

   -Không được đâu Binnie à! Nếu làm vậy Ú sẽ buồn lắm, Ú sẽ ghen a...

   -Vậy em nghĩ gì về việc làm hôm nay của mình hả?-Bin

   Im lặng suy nghĩ, cậu bắt đầu cảm thấy có lỗi với anh.

   -Binnie à, Chanie xin lỗi. Là em hư, làm anh tức giận.

   -Chanie ngoan. Vậy em nghĩ anh nên làm gì em đây?-Bin

   -Binnie có làm gì Ú cũng chịu hết á ㅇㅅㅇ

   -Vợ hư thì chồng nên làm gì vợ đây?-Bin

   -Binnie định phạt Ú sao? Ộ_Ộ

   -Chanwoo của anh thấy mình không đáng phạt sao?-Bin

-Xin lỗi Hàn Bân ca, em không dám trốn phạt.

Nhìn bộ dạng mèo nhỏ dễ thương vậy anh không nỡ nhưng đành phải ra tay nếu không muốn cậu sau này lại hú hí với thằng khác. Thế là Hàn Bân ca đi lấy roi mây với thước dẻo mặc kệ ánh mắt van xin của con hải cẩu mập trước mặt

-Binnie định đánh đòn ChanChan sao? Em sợ, Binnie đừng đánh, đừng đánh. Chanie đau.

Mèo nhỏ năn nỉ làm anh hơi xiêu lòng nhưng hư nên không thể không phạt. Chuẩn bị xong anh ôm cậu đặt lên giường, làm mặt hăm dọa:

   -20 bàn tay, 5 roi mây và 10 thước. Em thấy đáng tội không? Hay muốn thêm nữa?-Bin

   -Hàn Bân ca giảm bớt đi mà! Đánh ít thôi mà!-mặt van lơn >.<

   -Thì ra em muốn ăn thêm mấy roi nhỉ?-Bin

   -Không cần đâu Hàn Bân ca! Ú còn muốn mông để ngồi.-Mặt ủy khuất

   -Vậy thôi không nói nhiều nữa, mau nằm lên đây.-Bin

   BinBin vỗ vỗ vào đùi kêu cậu nằm lên. Để còn mông để ngồi, Ú đành ngoan ngoãn nghe lời anh.

   -Binnie nhẹ tay hoi nha!

   -Để xem thái độ của bảo bối đã.-Bin

   Tuy trái ôm chặt bảo bối để cậu không nháo và không bị ngã. Sau đó, anh bắt đầu giơ tay lên đét mạnh vào mông cậu. Tuy chỉ dùng một nửa lực nhưng đã là mạnh với làn da mỏng manh của cậu rồi chưa kể anh còn có cơ bắp rắn chắc nữa.

   "Ba ba ba ba"-Ưm...ưm...đau em...

   Mông cậu hồng hồng rồi, người cũng không còn yên vị mà bắt đầu ngọ nguậy cái mông để giảm bớt cảm giác nóng rát.

   "Ba ba ba ba"-ức...hức...đau mà...

   -Còn dám hứa hí với thằng khác nữa không?-Bin

   -Em sẽ cố không như vậy nữa.

   -Hay nhỉ.-Bin

   "Ba ba ba ba ba"-mông phải

   -A...a...a...Binnie...đau quá...

   -Đau mới nhớ.

   "Ba ba ba ba ba"-mông trái

   -Hức...hức...Ú sai rồi...sẽ nghe lời Bin mà. Bin đừng đánh Ú đau.

   Mông cậu đã thành màu đỏ nhạt rồi, cảm giác đau rát từ phía sau truyền đến làm hai hàng nước mắt chầu chực nãy giờ bắt đầu rơi xuống, ướt đẫm gương mặt mèo nhỏ. Bin thấy thì đau lòng lắm, lấy tay lau nước mắt cho cậu, tay xoa xoa mông nhỏ. Được một lúc anh cầm roi mây lên, vụt liên tiếp vào mông cậu 2 cái.

   "vút vút vút"-A...hức...hức...chồng không thương vợ...đánh vợ đau...

   Anh đánh không mạnh nhưng cũng đủ gây tê và nhức làm cậu thống khổ, những tiếng rên rỉ phát ra.

   -Ưm...hức...đau...hức...

   -Chanie ngoan, không nháo. Tại vợ hư nên chồng mới đánh, phạt xong sẽ lại cưng vợ, không bỏ vợ đâu. Lúc nào BinBin đây cũng thương bảo bối.

   Anh lại xoa xoa mông cún nhỏ, được một lúc lại cầm thước lên, cậu thấy thì khóc lại lớn hơn.

   -BinBin còn muốn đánh sao? BinBin muốn đánh nát mông Chanie...huhu...

   -Lúc nãy anh nói gì em quên à? Hay muốn phạt thêm?-Bin

   -Ức...hức...em không nháo nữa...anh đánh nốt 10 thước đi, em chịu.

   -Ngoan.-Bin

   "Chát chát chát chát chát"-phải

   "Chát chát chát chát chát"-trái

   -hức...hức...tha thứ cho ChanChan...ChanChan làm anh giận...là em hư...

   -Ngoan, anh thương! Phạt xong rồi anh không giận nữa.

   Anh xoa đầu cậu.

   -Anh đánh ChanChan đau em có giận anh không?

   -Là vợ hư...đáng phải phạt...em sẽ không giận Binnie đâu a~

   Anh lấy tuýp thuốc trên kệ tủ xuống, bôi nhẹ lên mông cậu. Anh ân cần và dịu dàng để cậu không đau thêm. Đối với anh, không có thứ gì trên đời quan trọng hơn Chanwoo, bảo bối của đời anh, cậu lúc nào cũng là hải cẩu dễ thương mà anh cần nâng niu, bảo vệ. Nhưng anh không muốn chia sẻ cậu với ai khác, vì vậy hành động của cậu sáng nay chỉ do tính hồn nhiên, vô tư, vô nghĩ, không cố ý nhưng cậu đã làm anh giận, cậu đã thân thiết với thằng khác, vì vậy anh mới phải phạt cậu, đánh cậu mà lòng anh xót xa, nghe tiếng nấc của cậu, nhìn cậu khóc mà anh thấy bản thân thật tồi tệ. Vì cảm xúc bản thân mà anh đánh cậu, mông cậu giờ sưng đỏ lên rồi, nhìn thương lắm.

   -Xin lỗi vợ yêu. Anh sai rồi, anh không nên để cảm xúc chi phối mà đánh em, làm em đau như vậy.

   -Không đâu mà. Là em có lỗi, không để ý đến anh mà làm anh buồn , là ChanChan sai, anh đánh là đáng tội lắm.

   Thế là hai người làm lành, lại âu yếm nhau. Anh ôm cậu vào lòng, cậu nép vào khuôn ngực rắn chắc của anh, cảm nhận được cái hương thơm quyến rũ quen thuộc ấy, rồi cả hai chìm vào giấc ngủ sau một ngày dài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro