Chương 19: Heo thần tài, trả tiền

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim gia cùng Park gia đều sẽ gia tộc xí nghiệp, nhưng bàn về tài phú tích lũy hay không kịp Jeon Gia, tập đoàn Jeon thị vô luận là tại Seoul hay ở trong nước, điều sẽ là xí nghiệp dẫn đầu, bất động sản, khách sạn, bách hóa thậm chí còn liên quan đến tất cả các ngành sản xuất.

Theo cô biết, Jeon Jungkook là con trai duy nhất trong nhà, nói hắn là Cao Phú Soái (*) một chút cũng không quá.

Jungkook nhàn nhạt lên tiếng, nhìn Hye Min cặp mắt Tinh Quang sáng chói, trong nội tâm khẽ động.

Nhìn cô hồi lâu, hắn mới ý thức tới xấu hổ, chợt nhớ tới đến cái gì tựa như, theo trong ví tiền rút ra vừa rồi cái kia tấp phiếu nhỏ, bay bổng hướng Hye Min trước mặt quăng ra.

"Heo thần tài, trả tiền."

Lại để cho cô trả tiền? Con ngươi Hye Min thoáng cái trừng lớn, cầm qua hóa đơn xem xét, là phí đổi kính chắn gió cùng phí bảo dưỡng xe.

Khóe miệng cô co rút, đối diện là một chuỗi số 0, ngạo kiều quay đầu, "Không có tiền."

Jungkook khơi mào lông mày, "Thiếu nợ thì trả tiền, thiên kinh địa nghĩa, hơn nữa tôi còn không có tính phí cố ý cùng tổn thất tinh thần đấy, bạn học Kim?"

Ở đâu ra bạn học hả! Rõ ràng chính là hắn keo kiệt lại có bụng dạ xấu xa! Hye Min tại phỉ nhổ cả buổi, tiền thì cô có thể bồi được, thế nhưng mà bồi cho hắn thì đồng nghĩa tiền tiên vặt sẽ không có nha.

Đôi mắt to quay tròn, Hye Min cười tủm tỉm nhìn hắn, "Thế nhưng mà ngày hôm qua thì anh không có đem xe ngừng tiến ga ra nha, muốn nói trách nhiệm cũng là trách nhiệm của anh, tôi chẳng qua là phạm hơi có chút điểm sai." cô khoa tay múa chân nói, lái xe nhìn qua kính chiếu hậu thấy vậy, khóe môi cũng mân nổi lên dáng tươi cười, không nghĩ tới rõ ràng còn có người cùng nhà hắn thiếu gia cò kè mặc cả.

"Kim Hye Min, đó là sân của nhà tôi." Anh lười biếng tựa lưng vào ghế ngồi, "Ta muốn đỗ xe như thế nào, thì đỗ xe như thế ấy."

Hắn ngữ điệu mặc dù lạnh, nhưng lại mang thêm vài phần vô lại, nghe đi lên đặc biệt trầm thấp êm tai.Hye Min bĩu môi, "Vậy thì một nửa một nửa a." Còn lại một nửa tiền tiêu vặt, cô cũng sẽ cố tiếp nhận.

"Trách nhiệm của em." Jungkook thong thả một câu, trực tiếp đem Hye Min cò kè mặc cả chẹn họng trở về.

Hye Min mở to hai mắt nhìn, cô lại không phải cố ý đấy, sao có thể toàn bộ trách cô. Thế nhưng bất kể là miệng lưỡi hay sức chiến đấu, cô đều đấu không lại hắn, hắn cũng sẽ trêu chọc vô lại, "Không có tiền! Hừ!"

Một phân tiền cô đều không để cho, hừ!

Jungkook mí mắt giơ lên, tựa hồ đã sớm dự liệu được Hye Min có thể như vậy rồi. Không gấp không sợ theo trong cặp móc ra giấy bút, nhanh chóng viết xuống mấy hàng chữ, "Không có tiền thì ghi giấy nợ a, từ từ trả, bạn học Kim, ừ, kí tên góc dưới." Hắn khóe môi khơi mào một tia mị hoặc vui vẻ, Hye Min thoáng cái thì thấy sửng sốt, ngây ngốc nhìn cái khuôn mặt kia 360 độ không góc chết khuôn mặt tuấn tú, cả buổi không có vội hồi phục tinh thần.

Khó được chứng kiến Hye Min phạm mê gái (trai) bộ dáng, Jungkook vui vẻ càng sâu, trong nội tâm cũng xẹt qua một tia trào phúng.
Hye Min khí cố lấy quai hàm, "Không ký!"

Khí thế mười phần nói xong, cô liền không nhịn được kêu lên, Jungkook chẳng biết lúc nào móc ra một bình mực, vặn mở nắp bình, kéo tay Hye Min qua dính một ít mực rồi ấn vào vở. Tờ giấy sạch sẽ lập tức hiện lên một dấu ấn.

"Anh... anh..." Hye Min nhất thời chán nản, tuyệt đối không nghĩ tới Jungkook thằng này so cô còn vô lại!

Chẳng lẽ nàng Hỗn Thế tiểu Ma Vương thanh danh muốn hủy trong tay hắn?

Không! Có thể! Có thể!

Hye Min NGAO...OOO một tiếng, linh hoạt theo Jungkook trong tay đoạt lấy mực nước, dính điểm thì hướng Jungkook trên mặt xóa đi mới lạ tiếng Châu Á. xiniqi.

Jungkook phản ứng chậm vài giây, trên mặt cũng đã nhiễm lên nét mực.

"Kim mập mạp! Em dám bôi một chút thử xem?" Jungkook nghiến răng nghiến lợi uy hiếp, Hye Min cười hắc hắc, tay mắt lanh lẹ lại đi trên mặt hắn quăng điểm mực nước, "Anh tại loạn khởi ngoại hiệu thử xem thấy!"

Jungkook mặt đều đen rồi, thấy Hye Min ám thoải mái không thôi.

Hắn mặc một kiện áo sơ mi sạch sẽ, nhìn thì giá cả xa xỉ, Hye Min con mắt di chuyển, giả bộ như người vô tội bộ dạng sáp lại gần, "Thực xin lỗi, anh cũng biết tôi béo như vậy, hành động bất tiện, tay chân vụng về đấy, tôi giúp anh lau lau a!" Nói xong cũng mặc kệ Jungkook có đồng ý hay không, cô duỗi ra bàn tay nhỏ bé hướng Jungkook trên mặt sờ soạng, thuận tiện vẫn còn Jungkook áo sơ mi bên trên xoa xoa tay.

"..." jungkook khóe miệng co quắp rút, không chút nào khách khí xoa tóc Hye Min, hai người ở phía sau trong khoảnh khắc náo trở thành một đoàn.

"Thiếu gia..." Lái xe sợ hãi hỏi một câu, sợ thiếu gia nhà mình chịu thiệt.

"Lái xe của ông !" Một tiếng gào thét, lái xe lập tức ngồi nghiêm chỉnh, nhìn không chớp mắt lái xe, chỉ là khóe miệng vui vẻ bán rẻ hắn.

Kỳ thật như vậy cũng tốt, hắn từ nhỏ nhìn thiếu gia lớn lên, hắn điều thâm trầm ổn trọng như cái tiểu đại nhân, khó được chứng kiến hắn mặt trẻ con của hắn.

Hye Min hai người chiến tranh tiến thêm một bước thăng cấp, Jungkook một tay kiềm chế ở cô, tay kia dính mực nước, tại Hye Min trên mặt vẽ cái mũi heo.

"Hỗn đãn! anh... Khi dễ nữ hài tử!" Hye Min quyệt miệng, dùng hết sức lực giãy dụa.

Jungkook hừ một tiếng, "Em ở đâu ra giống một đứa con gái? Nhà ai nữ hài tử như em khác gì đàn ông?" Ánh mắt không tự giác ngắm đến cô.
Hye Min hướng hắn trợn mắt trừng một cái, quả nhiên là thứ nam nhân ác độc, nói nàng nữ đàn ông, còn ghét cô!

"Tôi muốn nói cho mẹ của anh, lại để cho bác gái thu thập ngươi cái tiểu biểu nện." Hye Min tức giận mà nói, trước kia đều sẽ cô khi dễ người khác, ở đâu bị người như vậy khi dễ qua? Còn không hề có lực hoàn thủ, dưới sự giận dữ liền loại này l bạo phát học sinh tiểu học uy hiếp thủ đoạn đều dùng đến rồi.

Jungkook con mắt quang tối sầm lại, lạnh lùng nhìn Hye Min cả buổi, mới thời gian dần qua buông lỏng tay ra.

Hye Min còn muốn nói chút gì đó, thấy hắn sắc mặt bất thiện, cực có ánh mắt cái gì cũng chưa nói.

Xe rất nhanh dừng lại biệt thự Jeon gia, xuống xe, một thân ảnh hướng Hye Min đi tới, chứng kiến cô chật vật bộ dạng, nhướng mày, "Chuyện gì xảy ra?"

Nhìn Jimin như vậy quan tâm chính mình, còn đứng cửa ra vào chờ mình trở về, Hye Min chỉ cảm thấy trong lòng ấm áp đấy, ai ngờ Jimin chứng kiến trên mặt Jungkook giống ý như vậy, nhìn về phía trên so với em gái mình còn thảm hơn, hắn mày nhíu lại càng sâu rồi.

"Hai người ..."

"Anh, tên này đánh em! Là hắn là hắn chính là hắn!" Hye Min ác nhân cáo trạng trước, trốn được Jimin đằng sau.

Jungkook mài mài răng, nhìn về phía Jimin, "Cậu cảm thấy tôi đánh thắng được con heo này sao?"

Jimin cẩn thận đem Hye Min hộ tại sau lưng, "Lại khi dễ em gái mình, mình sẽ không khách khí!"

Cái này đều cái gì cùng cái gì! Chẳng lẽ hắn cùng Jimin nhiều năm như vậy hảo huynh đệ không bằng tiểu nha đầu này một câu sao? Jungkook thái dương gân xanh nhảy lên, thật muốn đem Hye Min kéo tay đến gõ một phen.

Jungkook: "... Tôi đi về trước." Yên lặng quay người ly khai, Hye Min hướng về phía bóng lưng của hắn làm cái mặt quỷ, lại bị Jimin thấy được cô mờ ám.

---------------------------------------------------------

Mọi người ơi, chẳng là đầu năm học mình có một cuộc thi vô cùng quan trọng nên mỗi tuần mình chỉ có thể ra tầm 2 chap thôi nha. Mong mn thông cảm. và đừng quên vote để cho mình có thêm động lực ra chap cũng như hoàn thành tốt kì thi nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro