Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ầm....."

Bất chợt, thân ảnh Vương Tuấn Khải gục ngã. Cậu cũng theo đó bất tỉnh, nhiều mảnh thuỷ tinh dính vào người, máu thấm ướt loang lổ.

Đứng phía sau Vương Tuấn Khải chính là một người đàn ông đứng tuổi, roi điện một lần nữa lại rơi xuống. Khuôn ngực ông phập phồng, lần này, quả nhiên là ra tay nặng hơn rồi. Biết được khi hắn tức giận có bao nhiêu tàn nhẫn, nhưng là, không ngờ lại đến mức này.
____________

Trong đêm tối, một thân ảnh bị trói chặt vào chiếc ghế, trên người đầy máu là máu. Đôi mắt khẽ nhắm lại.
Từ phía cầu thang truyền đến bước chân. Có vẻ là có người sắp đến, và kẻ xuất hiện đầu tiên là tên ác ma Vương Tuấn Khải.

" Muốn giết thì nhanh đi, ông đây chờ chán rồi "

Đã bị trói còn mạnh miệng như vậy, nếu Vương Tuấn Khải thu phục được  tên này có thể sẽ giúp ích về sau rất nhiều. Nhưng đáng tiếc, lại chạm tới giới hạn của hắn trước mặt bao nhiêu người, hoàn toàn không thể sống.

" Làm đi " Một câu nói ngắn gọn, không rõ đầu đuôi nhưng hoàn toàn có thể nhận ra rằng sẽ chẳng thể xảy ra điềm lành. Giọng Vương Tuấn Khải vang lên đầy quyền uy. Ngay sau đó, hàng loạt tiếng xẹt của điện vang lên chuyền từ ngoài vào trong chiếc ghế. 

Người ngồi trên chiếc ghế kia vẫn không phát ra lời nào, tự mình chịu đựng dòng điện áp cao đến toàn thân run rẩy không thôi. 

Một tiếng cười vang lên khiến nơi đây trở nên u ám, ánh mắt anh như Tu La phóng cái nhìn về phía tên đang ngồi kia, như là địa ngục nhân thế.

Rồi cứ thế, một tên vệ sĩ từ trên hớt hãi chạy xuống.

" Thiếu chủ, Vương thiếu gia cắt tay tự sát ạ "

Tiếng cười của Vương Tuấn Khải liền dừng lại. Mắt trở nên đỏ rực, phát sáng, chuyển hướng nhìn về phía tên áo đen kia, một phát liền bắn chết hắn.
Em dám tự sát... Tốt lắm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro