Chập 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Su -banana
Edit: Mũm x Hy
"A Phúc ! Bộ trong thành này không còn nơi nào có mỹ nhân..." Túân Khải đi cả ngày trời mà không tìm được ai ưng ý, bất giác nhíu mày, giọng điệu buồn bực...
"Bẩm vương gia... Chắc là do đã đựơc ngài bắt hết về phủ rồi ạ..." câu nói có chút hàm ý, nhún nhẹ vai ra vẻ bó tay...
"Ta không tin... Mau theo ta ra ngoại ô một chuyến, ta nhất định sẽ bắt về một đại mỹ nhân..." Vương Túân Khải hắn đã muốn át phải đựơc, những hồng nhan mỹ sắc trong phủ hắn đã ngắn từ lâu rồi...
___
Tại bờ sông nhỏ ngoại ô, một dáng người kiều mị đang tiến đến, một tay cầm sách môt tay cầm một cái thúng nhỏ... Đến gần bờ sông đặt nhẹ cuốn sách xuống bên bờ, cúi người múc nứơc vào thúng, động tác nhẹ nhàng uyển chuyển, tia nắng hoàng hôn phản chiếu trên nứơc rọi vào khuôn mặt thanh lệ cuả y như đang phác hoạ lên vẻ đẹp thuần khiết mà băng lãnh này... Cảnh đẹp ngừơi đẹp khiến xao xuyến lòng ngừơi...
Sau khi thúng đã đầy, Thiên Tỉ cất cuốn sách vào ngừơi, dùng hai tay ngọc ngà xách thúng nước lên, dáng vẻ có chút nặng nhọc nhưng động tác vẫn nho nhã... Đi được một lúc, y vấp vào một cành cây nhỏ, bất giác mà vấp té... Tửơng chừng như sẽ ngã gây thương tích,ngờ đâu xô vào một nam nhân trai tráng...
Huỵch!!!
"Ui... Ngươi không nhìn đường?..." thật không may hắn chính là tên dâm bá Tuấn Khải, Thiên Tỉ cũng vô tình làm ướt vạc áo của hắn...
"Ta... Ta thật xin lỗi vị thiếu gia này..." định thần, Thiên Tỉ thấy mình đang nằm trong lòng hắn vội tách ra, cúi đầu xin lỗi, có chút ngần ngại...
"Hừ ngươi * liếc nhìn tổng thể* mau ngứơc mặt lên..."
"Sao? Vị đây muốn..." Thiên Tỉ chỉ hơi ngẩn lên, khá bối rối vừa có chút bất an...
"Ta nói ngươi ngước lên..." thiếu kiên nhẫn, hắn thô bạo dùng tay nâng cằm y lên...
"A..." hắn hành động vừa bất ngờ vừa thô bạo như vậy khiến Thiên Tỉ không tránh khỏi mà kêu lên...
"Ực..." Túân Khải núôt nước miếng, không nói gì, chỉ nhìn lên khuôn mặt tuyệt sắc đang hơi nhăn nhó của y, tiếng rên nhỏ bé của y vừa nãy thật khiến hắn nổi lên dục vọng, một loạt hình ảnh hắn cùng y hoan ái từng thứơc từng thứơc tuông ra... Khiến hắn không kiềm nổi suy nghĩ đưa y lên giừơng...
"Vị công tử đây có thể buông???" nhìn ánh mắt chứa đầy dục vọng của hắn, Thiên Tỉ khó chịu, muốn lập tức ly khai...
"À... Ta sơ ý rồi..." tỉnh mộng, Túân Khải buông tay xuống, nở nụ cừơi tỏ vẻ thiện ý...
"Không sao... Nếu đã không có chuyện gì thì ta xin cáo từ..." Thiên Tỉ khách khí, đưa ánh mắt băng lãnh nhưng đầy sức hút nhìn hắn rồi cúi xuống phủi phủi cái thúng rồi lại lứơt người nhẹ về phiá hồ...
"Khoan!!! Để ta giúp ngươi..." nhìn phía sau dáng đi nhẹ nhàng đó ... Túân Khải bỗng nghĩ ra một sáng kiến... Trước tiên phải biết nhà mỹ nhân này đã...
"Cảm tạ vị công tử đây nhưng tiểu mỗ không cần..." khựng lại một chút, liếc nhẹ phía sau nói một câu rồi đi tiếp...
"..." hắn không nói gì, ngoắc ngoắc A Hỷ ra dấu...
"Kìa công tử ta đã có ý tốt, ngài đừng khước từ..." nhận đựợc mệnh lênh, tên gia nhân nhanh chóng cứớp cái thúng từ tay Thiên Tỉ, thoát cái chạy biến ra sông múc nứơc...
Thiên Tỉ không nói gì, vẻ mặt rất ư là khó chịu, bực bội mà đi tiếp mặc kệ con người kia đang nở nụ cười đắc ý đi theo phía sau y về tới nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro