Chương 27: Tranh Tài

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Tuấn Khải vội vàng né, nhìn Thiên Tỉ nổi giận đùng đùng, cau mày nói: Thiên Tỉ, tính khí của cậu thật sự không tốt, nếu không thay đổi, nhất định sẽ thua thiệt!

Chờ sau khi anh cưới cậu, anh tuyệt đối sẽ đem tính khí nóng như lửa này của cậu sửa lại một chút, nếu không nếu khi gặp người như Hắc Lang, nhất định cậu sẽ thiệt thòi lớn .

Thiên Tỉ tức giận nhìn anh chằm chằm.

Vương Tuấn Khải, còn anh, ngay cả phong cách nóng nảy cũng không có!

Thiên Tỉ thực sự nói thật, thời gian qua, cậu đã đem tính khí nóng nảy của mình biến thành phong cách, không ngờ sau khi tới nơi này liền toàn bộ bộc phát!

A, xem ra tôi phải chịu trách nhiệm!

Vương Tuấn Khải vuốt cằm, vóc người cao lớn rắn rỏi, anh tuấn phóng khoáng, thật khiến người ta phải choáng váng.

Thiên Tỉ căm tức nhìn anh, không vui nói.

Anh rốt cuộc có muốn so tài hay không?

Nói nhảm nhiều như vậy, vừa nói xong, bày ra tư thế chuẩn bị bắt đầu.

Vương Tuấn Khải gật đầu: So, dĩ nhiên so!

Thiên Tỉ, tôi sẽ không xuống tay lưu tình, cậu phải cẩn thận!

Vương Tuấn Khải rất nghiêm túc nói, thu hồi vẻ mặt trêu đùa,Thiên Tỉ trừng mắt lạnh lẽo nhìn anh: Tôi không cần lời nhắc nhở của anh!

Vương Tuấn Khải hài lòng gật gật đầu, hai người chuẩn bị xong liền đánh nhau.

Động tác của Vương Tuấn Khải nhanh nhẹn, mạnh mẽ, mỗi một chiêu đều RẤT chính xác, lực đạo vừa phải.

Còn thân thủ của Thiên Tỉ thì lại thoăn thoắt, mặc dù vóc dáng không cao to, nhưng mỗi một cú đá, mỗi một động tác đều mạnh mẽ mười phần, nhìn có vẻ như nhu nhược, nhưng khi bộc phát lại mãnh liệt khác thường. Ra tay vừa nhanh, vừa tàn nhẫn, vô cùng chính xác!

Lúc mới bắt đầu Vương Tuấn Khải còn hơi khinh thường, nhưng khi nhìn được quyền pháp của cậu thì chợt giật mình, ngay sau đó liền nhếch môi cười nhẹ, chuyên tâm ứng chiến.

Thiên Tỉ cũng không ngờ Vương Tuấn Khải này quyền pháp lợi hại như thế, vốn còn tưởng rằng mình có phần thắng , nhưng khi thấy anh càng ngày càng tiếp cận gần hơn, ngày càng ứng phó không xuể.

Vốn muốn dùng mười phần sức lực, nhưng nghĩ đến việc tay chân anh vẫn chưa có hoàn toàn bình phục, nên giảm đi mấy phần, Vương Tuấn Khải hình như cũng phát hiện ra điều này.

Tập trung tinh thần chút đi, đánh cũng không tệ!

Thiên Tỉ thấy anh ứng phó rất tự nhiên, bắp đùi thon dài liền đá ra một cước, tốc độ cực nhanh, khiến Vương Tuấn Khải thất kinh, chân đột nhiên truyền đến một cảm giác tê dại, có chút không cẩn thận, một cước cứng rắn đá vào lồng ngực, không khỏi lui về phía sau mấy bước.

Này, anh không sao chứ!

Thiên Tỉ thấy anh bị đá trúng vội vàng dừng động tác lại, Vương Tuấn Khải lắc đầu đáp: Không việc gì!

Anh thua!

Thiên Tỉ cao ngạo ngẩng đầu lên nói, Vương Tuấn Khải liền gật đầu khen: Không tệ, nhưng cậu còn phải so bắn súng với tôi!

Bản lĩnh mặc dù rất quan trọng, nhưng một việc cũng quan trọng không kém, đó chính là bắn súng,ở thế kỷ 21, võ thuật không tệ, nhưng bắn súng cũng phải giỏi, bởi vì thời đại này không giống như thời cổ đại chỉ dựa vào võ công mà quyết định mọi việc.

Thiên Tỉ nhếch môi cười nhạt, dáng vẻ vô cùng quyến rũ đáp:

OK, Vương Tuấn Khải, tôi sẽ cho anh xem một chút cái gì gọi là xạ thủ chân chính!

Bắn súng vẫn là việc khiến cậu luôn tự tin nhất, nói tới xạ thủ bách phát bách trúng, cũng chính là nói người như cậu .

Vương Tuấn Khải chỉ cười không nói.

Vương Tuấn Khải đưa Thiên Tỉ vào một gian phòng mật ở tầng một, bên trong toàn bộ đều là súng ống và đạn dược, khiến Thiên Tỉ mở mang tầm mắt, hàng bày la liệt, hơn nữa toàn bộ đều là các loại súng thuộc hàng thượng đẳng.

Tùy tiện chọn một cái đi!

Vương Tuấn Khải đã bắt đầu chọn súng, động tác thuần thục không còn ngượng nghịu nữa, đạn dược thượng hạng, quay đầu nhìn lại Thiên Tỉ, không thể nín được cười!

Xem ra chúng ta thật là tâm linh tương thông, chọn súng đều giống nhau!

Vương Tuấn Khải nhìn khẩu NC trong tay Thiên Tỉ, Thiên Tỉ trừng mắt nhìn anh, phản bác.

Không biết xấu hổ, đợi đấy, sẽ khiến anh mở mang kiến thức về tài thiện xạ của bản thiếu gia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jh