Chương 30: Qua đêm ở bên ngoài

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Tuấn Khải nhẹ nhàng tránh thoát khỏi kiếp nạn này, nhìn gương mặt Thiên Tỉ đang đỏ ửng lên, nụ cười trên mặt càng đậm.

Tôi thấy cậu đã xem rất nhiều phim cấm rồi, nếu không tôi đâu muốn nói với cậu cái đó!

Vương Tuấn Khải bật cười nói, vẻ mặt Thiên Tỉ túng quẫn, căm hận nhìn anh chằm chằm , Vương Tuấn Khải cầm bát đũa trong tay đi ra bên ngoài, sau đó liền vào bưng thức ăn.

Thiên Tỉ dọn dẹp xong, Vương Tuấn Khải liền bê thức ăn ra, sau khi Thiên Tỉ ngồi vào bàn, mọi thứ đều đã bày biện sẵn sàng.

Ăn đi!

Vương Tuấn Khải lạnh nhạt nói, giống như anh chính là người vừa nấu ăn xong, hơn nữa còn đi tới giúp Thiên Tỉ  kéo ghế ngồi, khiến Thiên Tỉ vô cùng bất ngờ.

Vương Tuấn Khải, anh không phát sốt chứ?

Sắc mặt Vương Tuấn Khải lập tức tối lại, mình chỉ là muốn học cách ở chung hòa thuận với cậu như thế nào thôi, có cần “chân chó” như vậy không?

Ăn cơm đi!

Vương Tuấn Khải rút tay về, đi tới vị trí của mình ngồi xuống, bới cơm vào chén của mình rồi bắt đầu ăn, Thiên Tỉ nhìn dáng vẻ cổ quái của anh, không khỏi bĩu môi!

Vương Tuấn Khải, tôi không trở về đâu!

Thiên Tỉ đột nhiên buông chén đũa xuống, nổi giận nói.

Tôi biết rồi!

Vương Tuấn Khải tiếp tục ăn, lạnh nhạt nói, Thiên Tỉ nhìn anh, thận trọng hỏi, Anh không phải định đuổi tôi đi sao?

Vương Tuấn Khải buông chén xuống, quan sát cậu, rồi hỏi rất nghiêm túc.

Cậu cảm thấy tôi đuổi cậu đi, cậu sẽ đi sao?

Thiên Tỉ lập tức lắc đầu: Dĩ nhiên sẽ không! Cậu mới sẽ không rời đi, cậu quyết định mặc kệ anh phản đối thế nào cũng sẽ không rời đi!

Vương Tuấn Khải liếc mắt: Chính là như vậy!

Nếu cậu không chịu rời đi, vậy anh thì cho cậu một cơ hội, để cho cậu rèn luyện kinh nghiệm!

Anh mới vừa ở trên lầu bận rộn lâu như vậy, vì chính là muốn bố trí cậu vào đội hình, lại làm giảm nguy hiểm đến mức thấp nhất cho cậu!

Vương Tuấn Khải!

Thiên Tỉ nhìn anh, trong mắt tất cả đều là hưng phấn!

Tôi đột nhiên cảm thấy anh cũng không đến nỗi khó tính như vậy, nói xong liền bắt đầu ăn cơm, lúc này cậu mới cảm thấy được thức ăn mà mình nấu rất ngon.

Vương Tuấn Khải lắc đầu không đáp, chàng trai này thật là!

Xem ra anh nên suy nghĩ thật kỹ, nếu sau khi kết hôn, mình nên để cho cậu bắt đầu công việc như thế nào, đối với anh, chuyện vợ của mình làm việc ở cục cảnh sát có sự uy hiếp rất lớn.

Bởi vì anh làm những chuyện rất nguy hiểm, kẻ địch rất nhiều, có rất nhiều người sẽ tìm anh xuống tay, mà sau khi kết hôn, Thiên Tỉ tất nhiên là người được chọn lựa đầu tiên.

Sau khi ăn no, Vương Tuấn Khải liền chủ động dọn dẹp chén đũa, không để cho Thiên Tỉ sờ vào.

Thiên Tỉ ở một bên nhìn, nhìn động tác thuần thục của anh, không khỏi tò mò.

Vương Tuấn Khải, anh rất biết làm việc nhà?

Nhìn bộ dáng làm việc nhanh nhẹn của anh, thật rất hoài nghi anh chính là “bà nội trợ”.

Không có, chỉ thỉnh thoảng làm một chút thôi!

Vương Tuấn Khải rửa chén đũa xong, lau khô bỏ vào tủ chén!

Có muốn ra ngoài ngồi một chút hay không?

Vương Tuấn Khải nhìn Thiên Tỉ đứng một bên nhìn vườn hoa ngoài cửa sổ nhàn nhạt hỏi, Thiên Tỉ quay đầu lại: Có thể không?

Cuộc chiến lớn sắp diễn ra, bọn họ đi ra ngoài như vậy có thể bị nguy hiểm hay không?

Cậu đã biết, Vương Tuấn Khải có thể tự do ra vào ngôi biệt thự này.

Vương Tuấn Khải gật đầu một cái.

Hắc Lang không thể hành động nhanh như vậy được!

Nếu như anh không tính toán sai, giờ phút này hắn đang sắp xếp xem ám sát anh như thế nào, dù sao anh cũng là thượng tướng, ám sát anh, cũng không phải là chuyện dễ dàng!

Được, tối nay tôi ngủ bên ngoài!

Thiên Tỉ hưng phấn chạy đi, bất ngờ đụng đầu vào cây dù, bị dội ngược trở về

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jh