Chương 68: Vương Tuấn Khải, da anh lại dày như vậy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu thật sự không biết đó là khăn lau chân, hơn nữa nếu không phải là nhìn sắc mặt anh thúi như vậy, cậu mới không vội vã làm sai, còn bị anh mắng, Thiên Tỉ càng nghĩ càng uất ức, từ nhỏ mình vẫn luôn rất thông minh, kể từ sau khi gặp anh, không biết vì sao sao liền thay đổi trở nên ngu độn như thế!

Vương Tuấn Khải nhìn cậu quệt đôi môi đỏ mọng, bộ dạng uất ức, vốn vẻ mặt đang tức giận cũng nhất thời biến mất không thấy dấu vết!

"Mở nước cho tôi tắm rửa đi!"

Thở dài, Vương Tuấn Khải lạnh nhạt nói, lăn qua lăn lại như vậy, không tắm sao ngủ được!

Thiên Tỉ nhìn cánh tay của anh, cau mày hỏi.

"Tay của anh có thể đụng nước sao?"

Mấu chốt anh chỉ có một tay có thể tắm sao?

Vương Tuấn Khải nhìn cậu, "Không phải còn cậu nữa sao? Đừng nhìn tôi nói không, cậu đều đã giúp tôi tắm rồi!" Vương Tuấn Khải nói một hơi, Thiên Tỉ chu môi đỏ mọng, không phải là giúp anh tắm mấy lần sao?

Khi đó không phải là mình khẩn trương muốn chết sao, nhưng bây giờ mình lại phải giúp anh tắm sao?

"Cậu xấu hổ sao? Sợ cái gì, cái gì nên nhìn cũng đã nhìn, cái gì nên làm cũng đã làm, còn gì mà xấu hổ!" Câu nói củaVương Tuấn Khải khiến Thiên Tỉ nhớ tới lần đầu tiên của anh và cậu, nhất thời trên mặt lập tức nóng hừng hực!

Người đàn ông đáng chết, chỉ là nhìn anh đi vào phòng tắm, cư nhiên mình rất không xương sống cũng đi vào.

Đổ đầy nước, Thiên Tỉ nhìn Vương Tuấn Khải
Anh đứng ở nơi đó, cao cao tại thượng giống như ông hoàng, chờ đợi cô phục vụ.

Thiên Tỉ đi tới, cời nút áo của anh ra, khi nhìn thấy bắp thịt mạnh khỏe cường tráng trước ngực anh thì không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt,đáng chết, bộ dạng xinh đẹp, vóc người cũng tốt như vậy, cậu nhìn có chút không dứt ánh mắt ra được nữa rồi.

Những cơ bụng kia, mỗi một khối cũng làm cho cậu nhìn mà nuốt nước miếng.

Lòng không yên cởi hết áo, lại giúp anh cởi quần,chuyện nàu cũng xem như là đơn giản, khóa kéo cởi ra, dùng sức kéo, quần lót và quần dài cùng lúc được kéo xuống!

Ngồi chồm hổm trên mặt đất, ngẩng đầu lên, cư nhiên nhìn thấy tiểu đệ đệ của anh hùng dũng ngẩng đầu ưỡn ngực.

"Nhìn được không?"

Vương Tuấn Khải câu khóe môi, nhẹ nhàng cười hỏi.

Thiên Tỉ tức giận trừng mắt liếc anh một cái.

"Có cái gì tốt mà nhìn, lợn giống!"

Không có việc gì thì vểnh lên làm gì! Thật muốn dùng tay đập bẹp!

Vương Tuấn Khải cười nhạt đi vào bồn tắm, thoải mái rên rỉ lên một tiếng, Thiên Tỉ nhìn anh chằm chằm, mắng nhỏ.

"Biến thái!"

Tắm cũng rên rỉ, khiến không khí mập mờ như thế!

"Dịch Dương Thiên Tỉ, chà lưng cho tôi!"

Vương Tuấn Khải ngồi ở chỗ đó lạnh nhạt nói, Thiên Tỉ rất muốn nổi giận,mắt liếc thấy bàn chải đang nằm một bên, toét miệng, nhếch môi cười.

"Được, anh không được nói tôi dùng sức quá độ a, anh cũng biết, tôi là quân nhân, động tác cũng không dịu dàng gì!"

Nói xong cầm bàn chải chà trên lưng anh, vốn cho rằng Vương Tuấn Khải sẽ gầm thét, không ngờ anh cư nhiên thoải mái rên rỉ ra tiếng, hơn nữa âm thanh càng ngày càng vang.

Thiên Tỉ nghe thấy âm thanh của anh thì trong đầu không ngừng hiện lên tình cảnh hôm đó, không khỏi cắn môi, đáng chết, thì ra anh là cố ý!

"Rửa sạch xoàn xoạt, bên trái soàn soạt soàn soạt, bên phải soàn soạt soàn soạt, bồn cầu soàn soạt soàn soạt! Rửa thật sạch sẽ, thật sáng bóng!"

Thiên Tỉ thuận miệng thì thầm, Vương Tuấn Khải đang thoải mái tiếng rên rỉ lập tức ngừng, gương mặt đẹp trai trở thành màu gan heo, thì ra người con trai này xem lưng anh như bồn cầu mà chà!

"Dịch Dương Thiên Tỉ, nhẹ một chút!"

Cảm giác sức lực của cậu ăng thêm, Vương Tuấn Khải rống lên.

Thiên Tỉ ‘”a” một tiếng, tiếp đó lại bắt đầu chà xoàn xoạt!

"Vương Tuấn Khải, da sau lưng của anh thật dày, thật giống như da heo!"

"Dịch Dương Thiên Tỉ, cậu là cố ý!"

Cuối cùng Vương Tuấn Khải cũng hiểu, cậu đây là cố ý chọc giận anh!

Nhếch miệng lên nở nụ cười lạnh.

"Dịch Dương Thiên Tỉ, tắm cho tiểu đệ đệ của tôi một chút!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jh