Chương 69: Coi như xúc xích

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vương Tuấn Khải, anh không biết xấu hổ hả?"

Vương Tuấn Khải vừa nói xong, ngay lập tức Thiên Tỉ vô cùng tức giận mắng to, người đàn ông xấu xa đáng chết, tự nhiên gọi cậu tắm chỗ đó cho anh,chính anh tắm không được sao?

Rõ ràng cố ý đùa bỡn cậu!

"Tôi không biết xấu hổ, em còn phải giúp tôi rửa mặt, vừa rồi mặt tôi đã bị em dùng giẻ lau chân lau, rất bẩn!"

Vẻ mặt Vương Tuấn Khải nghiêm chỉnh, nhìn dáng vẻ nóng nảy của Thiên Tỉ, anh cảm thấy rất thỏa mãn, rất thoải mái!

Thiên Tỉ cắn răng nghiến lợi nhìn anh, nơi nào đó vẫn hùng dũng ngẩng caođầu, Vương Tuấn Khải nhẫn nhịn rất khó chịu, cởi hết ngay trước mặt một người con trai, hơn nữa nơi nào đó bành trướng lại không có được sự an ủi, cảm giác khó chịu như thế nào!

"Vương Tuấn Khải, anh nhất định phải bắt tôi tắm chỗ này cho anh?"

Thiên Tỉ nhếch lên một nụ cười tà ác, Vương Tuấn Khải cười nhạt, muốn ám hại anh, có khả năng sao?

"Dĩ nhiên, chỗ này của người đàn ông rất quan trọng, mặc dù sau này em không cần, nhưng tôi cũng phải để dành cho người phụ nữ cần nó chứ! Em thấy có đúng không?"

Vương Tuấn Khải nói rất nghiêm túc, nhịp tim Thiên Tỉ nhanh chóng đập thình thịch, hưng phấn thiếu chút nữa kêu thành tiếng.

"Vương Tuấn Khải, ý của anh là anh sẽ giải trừ hôn ước với tôi sao?"

Nếu như vậy thì cậu nhất định sẽ hầu hạ anh thật tốt!

Vương Tuấn Khải nhàn nhạt nhìn cậu một cái, "Xem xem khoảng thời gian này em biểu hiện thế nào, nếu như khiến tôi hài lòng, dĩ nhiên tôi sẽ suy tính!"

Vương Tuấn Khải nói xong, nhìn ánh mắt hưng phấn của cậu không ngừng lóe lên những tia sáng, thật là kìm nén tới cực điểm.

Anh tệ đến vậy sao? Đến nỗi khi cậu nghe được mình có thể được giải trừ hôn ước liền vui mừng đến như vậy?

Thiên Tỉ đi tới trước mặt anh, hào hứng nói, "Anh phải nhớ kỹ, nói lời phải giữ lời, đến lúc đó sẽ giải trừ hôn ước với tôi, tôi sẽ làm tốt vai trò vệ sĩ, bảo mẫu, chăm sóc anh không công, đến lúc đó anh sẽ đi tìm mười tám người phụ nữ, tha hồ ân ái hàng đêm!"

Thiên Tỉ vì quá hưng phấn nên lời nói không được mạch lạc, hoàn toàn không nhìn thấy gươngmặt anh tuấn của Vương Tuấn Khải đã đen tới cực điểm.

Đôi tay cầm trên tiểu đệ đệ của anh, nhẹ nhàng xoa xoa rửa rửa, cảm giác anh căng thẳng, trên mặt thoáng qua vẻ lúng túng.

Vương Tuấn Khải lại thoải mái tới cực điểm, cậu vừa chạm vào, càng thêm ngẩng đầu lợi hại, hận không thể tìm được cái động chui vào.

Nhưng Thiên Tỉ lại nghĩ tới việc sau khi mình và Vương Tuấn Khải giải trừ hôn ước, cậu và Cody lãng mạn nói yêu thương, cùng làm việc với nhau!

Kể từ sau lần Cody cứu mình, tình cảm của cậu đối với Cody càng tăng cao,cậu cảm thấy người đàn ông mình cần phải giống như Cody vậy, dáng dấp đẹp trai, tính tình ôn hòa, không giống Vương Tuấn Khải, lúc nắng lúc mưa,tuyệt đối không phải là loại người cậu thích, nguyên nhân chủ yếu nhấthai người có liên quan với nhau là do được đính hôn từ bé mà thôi.

Cậu chán ghét nhất chính là thói quen cổ hủ cứng nhắc, hứa hôn từ bé, nếu truyền đi sẽ khiến người ta chê cười đến chết mất!

Vương Tuấn Khải cầm tay của cậu, để cho hai tay của cậu, lúc lên lúc xuống rửa sạch, Thiên Tỉ nắm tiểu đệ đệ của anh, lúc mới bắt đầu còn có chút không được tự nhiên, sau đó lại nghĩ, coi như là nắm xúc xích đi!

Cho nên lúc rửa lên rửa xuống, trong đầu chỉ tưởng tượng lan man, hoàn toàn không nhìn thấy Vương Tuấn Khải thoải mái tới cực điểm, tiếng thở dốc nặng nề, cho đến khi cảm giác có gì đó phun trên tay mình, lúc này mớicúi đầu, nhìn chất lỏng màu trắng trên tay, nhất thời sắc mặt hồng thấu.

Vương Tuấn Khải thở hổn hển, không ngờ bàn tay mà cũng có thể khiến anh thoải mái như thế, nằm ở trên bồn tắm miệng há to để thở!

"Vương Tuấn Khải!"

Thiên Tỉ thật sự nhịn không nổi nữa, hướng về phía anh rống to, đáng chết,cư nhiên bị anh lừa, lần đầu tiên lấy tay giải quyết cho anh!

"Đinh linh linh!" Còn không chờ Vương Tuấn Khải trả lời, chuông cửa liền vang lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jh