Chương 67: Sự thật 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thân thể của Hana vẫn thật yếu đuối, sau một buổi sáng cố giải thích tất cả mọi chuyện, cuối cùng cô không thể chịu được, ngủ một giấc dài.

"Riri, thật không ngờ Hana lại đáng thương như vậy, nhưng tình huống đã xảy ra như thế, hiện tại cậu nên làm gì bây giờ? Vài ngày nữa, Ji Yong sẽ về." Trong phòng khách, Daesung hạ thấp giọng, lo lắng hỏi Seungri.

"Daesung, chị ấy vẫn còn rất yêu Yong, hai người họ vốn là một đôi, chị ấy đáng thương như vậy, làm sao mình có thể nhẫn tâm làm thương tổn chị, cho nên, mình quyết định sẽ tác hợp cho hai người họ , có Yong yêu chị, chị ấy nhất định sẽ nhanh chóng khỏe lại... ." Khóe mắt Seungri ngấn lệ, cố làm ra vẻ tươi cười, nếu bất đắc dĩ phải chọn một người, giữa chị và Yong, như vậy cậu nhất định sẽ chọn chị mình.

"Nhưng còn cậu thì tính sao bây giờ? Đừng nói đến chuyện Ji Yong sẽ nghĩ như thế nào? Haizzz, thật khó nha....., mình thật sự không hy vọng nhìn thấy bất kỳ ai, giữa cậu và Hana phải chịu thương tổn." Daesung bất đắc dĩ thở dài.

"Daesung, mình sẽ không bị tổn thương, nếu chị mình có thể hạnh phúc thì nhất định mình cũng sẽ hạnh phúc." Ngoài miệng Seungri nói như vậy, nhưng mà buông người mình yêu ra, cái loại đau đớn này, không ai có thể biết được.

"Daesung, cậu ở lại trông nom chị ấy,mình đi mua chút đồ ăn, mình muốn bồi bổ thân thể chị thật tốt."

"Được, cậu đi đi." Seungri vừa đi xuống lầu, thì tiếng di động vang lên , thật ra không cần xem, cậu cũng biết là Ji Yong gọi tới .

"Alo...em yêu...em có khỏe không, có nhớ tới anh không??? Anh nhớ em quá." Những lời nói tình tứ buồn nôn của Ji Yong từ đầu dây điện thoại bên kia truyền ra.

"Có... em rất nhớ anh." Seungri nghe điện thoại , trong lòng vừa thấy thật ngọt ngào, lại vừa dâng lên cảm giác chua xót.

"Em đang làm gì thế?" Ji Yong ở đầu dây bên kia hỏi.

"Em đang tiếp bố mẹ của Daesung..., thôi không nói nữa..., bọn họ đều đang nhìn này,...chào anh nhá!!!!" Seungri nói xong, vội vàng cúp máy, cậu không thể tiếp tục yêu anh, cậu phải hoàn toàn quên anh, từ nay về sau anh sẽ chỉ thuộc về một mình chị.

Từng đợt hương thơm từ trong nhà bếp truyền ra.....

"Hana, thật không ngờ tay nghề của Riri lại khá như vậy?" Daesung ngồi ở ghế sô pha , ra sức hít hương thơm.

"Biết chứ......Đừng quên, mình là chị của em ấy, chị em liền tâm." Hana cười nói .

"Phải, đúng là hai chị em liền tâm ...." Trong lòng Daesung lại thở dài, thế nhưng hai chị em lại cùng yêu một người, nếu là cổ đại thì tốt rồi, cả hai có thể lấy chung chồng.

"Dinh...doong....." Tiếng chuông cửa vang lên.

"Để mình ra mở cửa." Hana đứng dậy, đi về phía cửa.

"Riri, thơm quá nha, từ bên ngoài cửa đã ngửi thấy rồi, xem ra hôm nay lại có có lộc ăn , Ji.... ...." TOP đứng ngoài cửa hưng phấn nhìn Hana ở trước mặt nói.

Daesung đang ngồi ở ghế sô pha thấy TOP đang đứng cửa, hoảng sợ, trời ơi, biết làm sao bây giờ? Cậu vội chạy lại, ôm cổ anh, nhanh chóng ngăn đôi môi đang lải nhải của anh lại , sau đó tựa vào ngực anh ngọt ngào nói :

"TOP, anh tới đón em ah???Em rất nhớ anh, mau vào ngồi đi." TOP hoàn toàn ngây ngẩn cả người, chuyện gì xảy ra vậy? Nhớ tới nụ hôn của cậu, thật mềm , thật ngọt, không khỏi nở nụ cười, cũng không tệ lắm....

....

Hana nhìn bọn họ ngọt ngào, dáng vẻ hạnh phúc, trên mặt nở một nụ cười, vươn tay ,nói: "TOP, chào anh, em là Hana." TOP từ trong sợ hãi bình tĩnh lại, lần này cả người như hóa đá.

"Hana?", không phải anh nghe lầm chứ.....Trời ơi!!!.

"Chào em, Hana, thật là em, em đã trở lại." Hơn nửa ngày, TOP mới vươn tay ra, không dám tin tưởng hỏi.

"Chị....ai đến vậy ?" Nghe được tiếng người ở bên ngoài, Seungri từ bếp đi ra.

Nhìn thấy hai  người giống nhau như hai giọt nước trước mặt, TOP lúc này mới dám tin, Hana thật sự đã trở lại.

"TOP, là anh ah???" Seungri bất an nhìn anh chỉ có Daesung biết cậu đang lo lắng cái gì?

"Riri, anh ấy tới tìm mình, muốn ở lại dùng bữa, cậu không phiền chứ?." Daesung cười ngọt ngào kéo cánh tay TOP.

"Đương nhiên không ngại, mau vào đi, lập tức ăn cơm thôi ." Seungri hiểu ý,liền cười nhiệt tình mời anh....trong lòng rất cảm ơn Daesung , bằng không cậu không biết làm thế nào để giải thích với chị mình.

"Hana, em.... ........" Trong lúc ăn cơm, TOP muốn hỏi Hana xem rốt cuộc cô đã đi đâu....Tại sao nói đi thì bỏ đi, rồi lại đột nhiên quay trở về, vậy sau này Ji Yong phải làm thế nào bây giờ.

"Anh ah...món này ngon lắm...anh thử đi." Daesung đương nhiên biết anh muốn hỏi điều gì? Sợ chạm tới nỗi khổ của Hana , lại sợ anh lỡ lời, vội vàng gắp một miếng thịt nhét vào miệng anh, chặn lại lời muốn hỏi, thế nhưng dáng vẻ rất thân mật.

TOP ở bên cạnh cũng nhìn ra cậu cố ý, biết cậu không muốn anh hỏi điều đó.... Lại nhìn Seungri không ngừng chăm sóc Hana, lúc này anh mới phát hiện sắc mặt Hana rất kém, có lẽ đã xảy ra chuyện gì? Không tiện nói ra sao? Chớp mắt, anh đã ôm lấy vòng eo quyến rũ của Daesung, mê đắm ngửi mùi hương trên người cậu, bộ đạng say mê, làm cậu hận không thể đấm cho anh một phát, nhưng rốt cuộc cậu cũng không thể làm thế, chỉ có thể làm vẻ ngượng ngùng nói :

"Anh ăn cơm đi, Riri với Hana đều đang nhìn đấy."

"Không sao, hai người coi như chúng tôi không tồn tại, tốt lắm, TOP, anh phải đối xử tốt với Daesung." Hana ở một bên cười cười nói, lại nhìn hai người bọn họ đang liếc mắt đưa tình.

Seungri biết anh cố ý, có chút buồn cười, đồng tình nhìn xem Daesung đang cúi đầu, cười yếu ớt , không nói chuyện.

"Được anh sẽ ăn...Em yêu...Ăn cơm thôi.." TOP nhanh chóng hôn một cái trên mặt Daesung, khóe miệng nhếch lên .

Daesung hận đến nghiến răng, vội đặt tay trên lưng anh, lặng lẽ dùng sức nhéo một cái.

"Ui da...." Đột nhiên đau đớn khiến TOP không khỏi kêu lên.

"Sao vậy? TOP." Seungri cùng Hana đồng loạt nhìn về phía vẻ mặt đau đớn của anh, hỏi.

"Anh yêu, sao vậy? Có phải anh cắn phải lưỡi không? Sao lại không cẩn thận như vậy chứ?" Daesung làm bộ thật quan tâm nhưng ánh mắt lại vô cùng đắc ý nhìn anh, nói thầm: "Ai biểu anh ăn đậu hũ của tôi.... ...!^^".(Đôi này dễ thương wa!!!!^^)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro