Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc ban đầu khi Lộc Hàm thích Ngô Thế Huân, nằm mộng cũng muốn có thể mỗi ngày nhìn thấy anh, nhưng sau đó, cậu trở nên có chút e ngại khi thấy anh. Lúc anh đi xa thì không đến nỗi, nhưng chỉ cần ở khoảng cách gần, cậu liền không thể nói nên lời, khẩn trương cùng sợ hãi, huống chi ba tháng trước còn xảy ra chuyện như vậy...

Lúc này anh ngồi đằng sau cậu, giọng nói của anh, hơi thở của anh, cậu đều có thể cảm nhận rõ ràng. Lộc Hàm khẩn trương tới mức lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi.

Ngô Thế Huân cùng đạo diễn bàn luận về một số phim điện ảnh và chương trình truyền hình. Anh nói rất ít, mà chủ yếu là đạo diễn thao thao bất tuyệt. Nhưng mỗi lần Ngô Thế Huân lên tiếng, đều làm cho đáy lòng Lộc Hàm run lên kịch liệt.


Đến cuối cùng, cậu không chịu nổi nữa, đành buông đôi đũa trong tay xuống, lấy cớ đi toilet nói với Khánh Thù rồi đứng lên.

Không biết có phải trùng hợp hay không, lúc Lộc Hàm đứng lên, Ngô Thế Huân cũng bật dậy.

Toilet phía sau Lộc Hàm, cửa ra đại sảnh buổi tiệc sau lưng Ngô Thế Huân. Cậu xoay người, anh cũng xoay người, hai người cứ như vậy không kịp phòng bị bất ngờ đối mặt nhau.

Lộc Hàm vừa chạm phải tầm mắt Ngô Thế Huân, liền hoảng sợ vội vã cúi đầu, tránh đi ánh nhìn của anh.

Lộc Hàm và Ngô Thế Huân thành vợ chồng đã được năm tháng, nhưng là kết hôn trong bí mật, nên trong con mắt của người ngoài, hai người bọn họ chỉ là người xa lạ không có quan hệ.

Lộc Hàm siết chặt bàn tay, cố gắng kiềm chế đáy lòng đang rung động của mình, vờ không quen biết Ngô Thế Huân như những người khác, hướng phía anh cung kính chào chào hỏi : "Chào ông Ngô."

Ngô Thế Huân không thay đổi sắc mặt nhưng đứng bất động, ánh mắt có chút mơ hồ dường như căn bản là không nghe thấy tiếng của Lộc Hàm. Qua một hồi thật lâu, anh chợt chớp mắt, xoay người, vòng qua bên sải bước hướng về cửa ra đại sảnh buổi tiệc rời đi.

Từ đầu đến cuối, anh đều không liếc mắt nhìn Lộc Hàm lấy một cái, như thể người con trai đứng trước mặt anh không phải là người vợ đã kết hôn cùng anh năm tháng qua.


Ngô Thế Huân tính tình cô lãnh, toát ra hơi thở người-lạ-chớ-tới-gần. Hơn nữa, trong làng giải trí anh một tay che trời, khiến mọi người gặp anh khó tránh khỏi căng thẳng cẩn trọng. Hiện tại anh đã đi rồi, không khí buổi tiệc dần khôi phục lại sự huyên náo, tất nhiên cũng bởi vì sự xuất hiện của anh, nhiều người không kiềm chế được bàn tán xôn xao về anh.


"Ngô Thế Huân thật đúng là huyền thoại của giới showbiz!"

"Đâu chỉ là huyền thoại thôi, mà thật sự là một huyền thoại khó tin! Phải biết rằng từ lúc anh ta gia nhập đến nay, suốt mười năm mà không có một scandal hay vụ bê bối tình ái nào."

"Hơn nữa anh ta dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, nghe nói lúc anh ta gia nhập giới showbiz chỉ là một thanh niên nghèo, đòi tiền không có tiền muốn bối cảnh không bối cảnh, chịu không ít uất ức, nhẫn nhịn gần bốn năm mới hết khổ. Và rồi từ đó ra khỏi tầm kiểm soát, liên tiếp trong sáu năm nay, mười kiệt tác điện ảnh được bình chọn trên mạng, trong đó có sáu bộ phim anh ta đảm nhiệm vai chính, hai bộ là vai phụ."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro