Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lisa lắc đầu nhìn nàng, Chaeyoung cũng không có ý kiến gì mà vui vẻ kéo vali của mình vào phòng ngủ, vô tư sắp xếp cả một lúc lâu. Thói quen mỗi lần gặp chuyện gì khó khăn hay muốn than vãn với ai đều nhớ đến Lisa đầu tiên, ai bảo lúc trước nuông chiều nàng quá làm gì, mỗi lần như vậy là mỗi lần được cô dỗ ngọt yêu thương, không chỉ nàng mà bất cứ ai cũng có thể dễ bị Lisa đánh gục.

Cô thì vẫn còn đang mơ mơ màng màng đứng ở khuôn bếp nhỏ, cái gì mà sửa nhà, cái gì mà nhớ đến cô, cũng chẳng hiểu tại sao bản thân một lần kiên quyết từ chối cũng không làm được, một lần bỏ mặc nàng cũng làm không xong.

Một tiếng sau, Chaeyoung tắm rửa xong liền nằm gọn ở trên giường lăn qua lăn lại mấy vòng, tâm trạng bây giờ là đang rất vui, nếu được còn muốn gọi cho Jennie để khoe khoang chiến tích nhưng sợ bị người ta nghe thấy nên thôi. Nàng cũng không phải là lần đầu xa nhà, mà nếu ở nhà thì cũng chỉ có một mình, ba và anh hai đều nhốt mình trong phòng làm việc, không có chút gì gọi là ấm áp nên nàng buộc phải đi đến nơi có thể giúp nàng sưởi ấm.

Lisa mở cửa phòng nhìn này, tiến đến lấy một cái gói gối rồi lại quay lưng ra hướng cửa.

"Chị đi đâu vậy?"

"Ngủ ở ngoài, em ngủ ở đây đi, có gì bất tiện thì gọi tôi, nhớ hối mấy người sửa nhà cho em làm ơn nhanh lên"

"Xì! Lisa, chị biết em sợ tối mà"

"Em cũng không phải trẻ con" - Lisa nhìn nàng, đúng là chuyện đó cô có biết qua nhưng chẳng lẽ mấy năm rồi lại không thay đổi? Ngủ lúc nào cũng phải mở đèn sáng rực? Tốn điện lắm, cô không đồng ý đâu!

"Chị ngủ ở đây đi, em nằm dưới đất cũng được mà, em sợ thật đó" - Chaeyoung ôm chiếc gối vào trong lòng, thật sự đứng dậy đặt nó xuống sàn nhà, Lisa không muốn nằm cùng nàng cũng không sao nhưng không thể bỏ nàng một mình ở đây được, đây cũng không phải nhà mình, không thể mở đèn sáng cả một đêm, người ta cũng biết cảm thông lắm đó, thân bây giờ là ăn nhờ ở đậu rồi nên không dám đề nghị chuyện gì.

"Chaeyoung, đừng có nằm giữa đất như vậy, ai nhìn vào lại tưởng tôi bắt nạt em đó!"

Lisa lập tức ngăn cản, rồi leo lên giường lấy gối ôm trắng ở giữa giường, ở một mình quen rồi, hôm nay lại có một nữ nhân đến ở cùng khiến cô vô cùng lúng túng, hơn nữa người đó lại là Chaeyoung nên khiến cô càng lúng túng hơn. Sắp xếp xong chỗ nằm thì cũng liền nằm xuống một bên, cô có ý định đợi khi Chaeyoung ngủ say xong rồi lhần mình sẽ đi ra ngoài ngủ.

Chaeyoung cũng vui vẻ leo lên giường, nằm gọn một bên, liếc nhìn cái người bị mình làm phiền suốt một buổi tối. - "Ngủ ngon"

"Ừm"

Lisa nhìn nàng, đợi đến khi Chaeyoung nhắm nghiền đôi mắt lại, ôm lấy chiếc gối ôm chắn ở giữa thì mới đưa tay tắt đèn đi, trả lại không gian tối đen như mực quen thuộc hằng đêm. Cô nhìn nàng một lúc, người ở gần như vậy nhưng tại sao lại cảm thấy nhớ nhung vô cùng, những ngày đầu chia tay cô nhớ nàng đến ngủ không yên giấc, cứ như vậy trằn trọc cả một đêm nhưng lại không gọi cho nàng dù chỉ một cuộc, chắc cũng vì lẽ đó, mọi sự kiên định của cô đối với Chaeyoung đã đổ dồn vào những ngày đó cả rồi nên bây giờ khi nàng vừa than thở thì đã không thể nào từ chối.

                                    ...

Sáng hôm sau, Lisa thức giấc trước nàng, tắm rửa chuẩn bị mọi thứ để đến công ty nhưng có cô nàng phó giám đốc nào đó vẫn đang nằm ngáy ngủ, không có dấu hiệu muốn đến công ty, cô đành phải đến gọi nàng vậy nhưng lại bị kéo xuống bắt phải ngủ cùng. Mới sáng sớm đã bị dây dưa đến suýt chút nữa thì trễ giờ làm việc, cô cũng không quên việc mỗi lần đi trễ thì sẽ bị trừ lương nên ngày nào cũng có mặt rất đúng giờ.

Lisa đi đến công ty bằng xe của mình, đương nhiên không thể đưa Cheayoung đi cùng được, để nàng tự bắt xe đến.

Tâm trạng của Chaeyoung hôm nay cực kì vui vẻ, biến điều ước của Dungi thành hiện thực là trong một ngày không càu nhàu hay làm khó gì anh ấy nữa. Tối hôm qua nàng đã có một giấc ngủ ngon cùng với một giấc mơ đẹp, đó là lợi ích khi được ngủ cùng với người mình yêu đó, người ta nói " người buồn thì cảnh có vui bao giờ" thì cũng có trường hợp ngược lại, được ở cùng Lisa khiến nàng vui vẻ nên cả trong mơ cũng thấy toàn là màu hồng hạnh phúc.

"Lisa, chị xem em đem cái gì theo này" - Yoo Jung nhìn cô, cười cười rồi đưa lên một cái lồng cơm thật to.

"A? Hôm nay tự làm cơm mang theo sao?" - Lisa trố mắt, cô bé này lấy đâu ra thời gian để làm nó vậy?

"Đúng vậy, chị ăn cùng em đi, đặc biệt đem theo nhiều để cho chị cùng ăn đó" - Yoo Jung hí hửng khoe thành tích của mình, cô tuy không khéo tay, không có tài năng gì đặc biệt như biết chơi nhạc cụ nhưng cô tự tin về tài nấu ăn của mình, ai ăn rồi cũng đều khen mùi vị rất được khiến cô vô cùng vui vẻ, càng có thêm động lực để làm thêm nhiều món nữa.

Lisa cũng vừa nhìn Yoo Jung đang bày tất cả các khay ra bàn, có sườn xào chua ngọt, có canh rau cải, còn có cả đồ xào, cô nhìn thôi là đã thấy thèm rồi. - "Em thật tài nha, ai lấy được em là may mắn lắm đó"

"Nếu chị muốn, em nấu cho chị suốt đời cũng được"

Câu nói vô tư nhưng dường như chứa thật nhiều hàm ý, Lisa trơ ra người nghe câu nói có phần thơ tình cảm. Yoo Jung cũng nhận ra, hai bên má thoáng đỏ ửng, là đang vui quá nên không kiềm chế được, nghĩ cái gì thì nói cái đó. - "Chị ăn đi!"

Yoo Jung đưa cho cô khay cơm cùng với đôi đũa, Lisa cũng phì cười, không để ý nhiều, chỉ biết bụng mình thì đang rất đói còn đồ ăn thì lại bày ra trước mặt vô cùng đẹp mắt lại còn rất thơm nữa, cô gắp một đũa rồi cho ngay vào miệng thưởng thức, thật ngon, thật hợp với khẩu vị của cô, đôi ba lần muốn thử nhưng lại không ra được thành phẩm ưng ý như thế này.

"Ngon thật đó!"

Yoo Jung ánh mắt trông chờ cuối cùng cũng được toại nguyện, vui vẻ cùng ăn.

"Chị không biết nấu ăn sao?"

"Biết nhưng không ngon như em làm, chỉ là ăn cho qua bữa thôi" - Lisa cười gượng, thật mất mặt quá đi thôi, cô cũng là nữ nhân mà chuyện bếp núc lại vô cùng qua loa, vốn nghĩ chỉ có một mình nên cũng không sao, làm những gì bản thân thấy thích là được.

"Chị ăn thử cái gì đi"

Lisa há miệng nhận đũa thức ăn của Yoo Jung, cô vốn không nghĩ nhiều về chuyện giữ khoảng cách giữa hai người, cô biết mình có cảm giác với nữ nhân nhưng cô xem Yoo Jung như em của mình, không nghĩ đến chuyện tình cảm nên hành động phóng khoáng.

"Hai người đang ăn trưa à?"

Đúng rồi, là " nhân viên phòng kĩ thuật" đến để tìm cô, Chaeyoung nhướng mày tiến lại phía hai người, chủ yếu xuống đây để tìm Lisa nói chuyện phiếm một chút nhưng ai ngờ lại phải nhìn thấy cảnh uyên ương đút nhau ăn như vậy. Nàng biết mà, Lisa chỉ mới vào làm được mấy tháng mà đã có người để ý rồi, chỉ có Lisa ngờ nghệch không hiểu rõ tâm tình, của người ta qua mấy cử chỉ tưởng chừng như bình thường đó mà thôi, nàng cũng không trách, dù sao cũng mới là để ý mà thôi.

"Đúng rồi, chị có muốn ăn cùng không? Là tự em làm đó"

Chaeyoung nhẹ lắc đầu, là đồ tự tay nên muốn san sẻ cho nhau ăn, nàng làm sao dám động đũa, cũng thật may bản thâh cũng ăn no căng bụng rồi mới xuống đây. - "Chị ăn rồi, cảm ơn em"

"Dạ, vậy thì tiếc quá!"

"Em đang tìm ai hả?" - Lisa nhìn nàng, bộ dạng này có được xem là đang giả ngốc không? Chaeyoung chịu lộ mặt để đi đến tận đây không phải để tìm cô thì tìm ai cơ chứ? Vậy mà vẫn cố tình hỏi? Thật tức chết mà!

"Chán quá nên sang đây tìm chị nói chuyện chơi thôi" - Chaeyoung chắp hai tay ở đằng sau, thâb người lắc qua lại khiến bảng tên trước ngực cũng lay theo, trên bảng tên ghi rõ nàng là nhân viên của phòng kĩ thuật, đây là nàng vừa mới nhờ quản lý Sooyoung làm cho mình một cái đó, cô ấy cũng không thắc mắc gì nhiều, nghe cấp trên nhờ thì lập tức làm theo mà thôi.

"Ùm"

"Hai người quen biết nhau sao?" - Yoo Jung thắc mắc, nếu cô nhớ không lầm thì cô gái này vừa mới gặp họ vào tuần trước thôi mà?

"Bạn của chị"

"Ra là vậy"

"Ăn ngon không? - Chaeyoung cười.

"Hả? Ừm...ngon"

"Làm phiền hai người rồi, tôi về phòng đây~~"

Chaeyoung nói rồi một mạch xoay lưng lại bước ra ngoài, Lisa nhìn nàng bỏ đi dễ dàng như vậy bỗng thấy hoài nghi. Chaeyoung vừa đi ra ngoài liền thay đổi nét mặt, nàng không vui khi nhìn thấy Lisa thân thiết với nam hay nữ nhân khác ngoài mình, lại còn tự tay nấu cho nhau ăn không khác gì một cặp đôi vừa mới yêu. Như vậy mà Lisa vẫn không để ý, còn tỏ ra vui vẻ như vậy quả thật khiến nàng đau lòng muốn chết!

Chaeyoung nghĩ lại mình không biết nấu ăn, từ trước đến giờ mấy việc bếp núc chẳng bao giờ động đến, bây giờ nàng chỉ biết nấu mì, chiên trứng, còn người ta thì lại nấu ăn rất ngon, có lẽ về khoảng này nàng không bằng cô ấy. Nếu Lisa thích thì nàng có thể học, nhưng nàng thì lấy đâu ra thời gian để học chứ, cả ngày ở công ty, chỉ có buổi tối là rảnh rỗi nhưng bây giờ nàng muốn dùng nó để lấy lại cảm giác gần gũi với Lisa.

Ngày trước đi học cũng là chị đưa đón, ăn gì cũng là chị mua, chăm lo cho nàng từng chút một vậy mà một chuyện đơn giản là nấu một bữa cơm cho Lisa nàng cũng không biết, vậy thì dựa vào đâu để bắt cô ầy yêu nàng lần nữa? Nàng phải cố gắng để bản thân vượt trội hơn khiến Lisa khi nhìn đi đâu cũng thấy nàng trong mắt.

Chaeyoung nhìn xuống cổ mình, trên đó có một chiếc lắc nhỏ được làm bằng bạc, còn khắc rõ hai chữ LC, nàng làm sao quên được cái vòng bé xíu này khiến Lisa phải đi cả một tháng lương, nàng thật sự cảm động đến muốn khóc khi nhận nó đó.

Nàng thật sự yêu nhưng mỗi khi nghĩ đến Lisa thì lại bĩu môi. - "Đáng ghét!"

_______________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#🙂🙂