Chap 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không khí trời se se lạnh, Chaeyoung cảm thấy rất thoải mái, chỉ là lâu lâu đầu lại ong ong lên vài tiếng rồi thôi, bởi vì bên cạnh nàng có liều thuốc hữu hiệu nhất là Lalisa, liều thuốc riêng cho mỗi mình nàng.

Lisa cũng không để ý nhiều, cô ngắm nhìn dòng người qua lại, trai gái nắm tay nhau vui vẻ dạo phố có lẽ đã trở thành nét đặc trưng của nơi này rồi, bởi vậy người ta mới nói đừng ra phố đi bộ một mình, bếu vậy thì có khi sẽ ghen tị đến chết ở ngoài đó mất. Cô nhìn những người đang mặc bên ngoài bộ đồ thú bông, cô nhớ đến mình Lúc trước cũng đã từng làm qua nghề này, bộ đồ đó rất nóng nhưng ngặt nỗi mỗi lần có dịp mọi người đua nhau xuống phố thì lúc đó buôn bán rất được nên cô phải đành làm.

Mười lăm tuổi đầu đã lao thân ra ngoài kiếm sống không phải là chuyện dễ, cô lại là con gái nên có những chuyện không thể ngoan cố làm được, nhưng không nhọc nhằn thì lương lại không cao, chỉ đành phải làm nhiều việc cùng một lúc. Sáng làm phục vụ, trưa đi phát tờ rơi, tối lại xuống phố trong bộ đồ nóng nực nhưng trẻ con lại cực kì yêu thích, bản thân cô đã cố gắng rất nhiều cho tương lai, Lisa vẫn luôn biết ơn bản thân lúc trước đã không ngừng phấn đấu nhưng rồi cũng không với tới nổi một nữ nhân.

"Lisa" - Chaeyoung khẽ gọi, ánh mắt dịu dàng xoay sang nhìn cô.

Lisa đang trong dòng suy nghĩ mê man, nghe nàng gọi, cô thoáng giật mình.

"Hửm?"

"Chị đã thấy yêu em chưa?"

"Em...em đừng hỏi vậy" - Vì chị sẽ không biết trả lời như thế nào cho phải.

"Em yêu chị" - Chaeyoung bất giác nói, hai người đang ở rất gần nhau, tay còn đan chặt, như vậy mà người kia còn không chịu thừa nhận lòng mình, tùy tiện hỏi một người đang đi ở ngoài kia để hỏi thì chắc chắn họ sẽ ngỡ rằng hai người là người yêu. Nhưng cô mong muốn nó được thoát ra từ miệng của Lisa hơn, đôi môi đó vào ba năm trước từng dùng để hôn nàng, nói không biết bao nhiêu lời yêu thương say đắm nhưng bây giờ có cạy cũng không chịu nói, nàng thật sự không biết đã xảy ra những gì.

"Em nói thật đó..."

"Chaeyoung...tôi..."

"Đừng Lisa! Đừng xưng tôi với em nữa, mỗi lần nghe chị nói chữ "tôi" đó, tim em liền đau nhói, chị biết không?"

Lisa nhìn nàng, lúc trước xưng hô thân mật biết bao, là "chị-em", đôi khi gọi nàng là bảo bối, nhưng bây giờ quy lại chỉ còn một chữ "tôi" nghe sao xa cách ngàn trùng, mỗi lần nói chuyện với Lisa, trên dưới mười chữ "tôi" như vậy, làm sao nàng chịu nổi? Nàng ghen với Yoo Jung vì được Lisa gần gũi trong từng cái xoa đầu, trong từng tiếng chị tiếng em thân thuộc, nàng cũng muốn được như vậy, nàng không muốn bị đơn giản xem là người yêu cũ không chút lưu luyến.

Lisa mím môi, bản thân hơn một tháng qua đã dùng cái ngữ điệu ấy nói chuyện với nàng, nàng nghĩ nó xa cách cũng là đúng với mục đích của cô rồi, cô muốn Chaeyoung chán ghét mình, muốn nàng vì thế mà tránh né cô càng tốt nhưng không ngờ Chaeyoung vẫn có thân thiết rồi cuối cùng lại nhã từng chữ đáng thương sau nhiều lần uất nghẹn.

"Chị biết rồi"

"Lisa, em chỉ cần chị ở bên em, những thứ khác em đều không cần đến, xin chị đừng dối lòng mình nữa..."

Chaeyoung nói mà dường như nức nở, duy chỉ một câu nói như thế mà đã gây nên trong đầu Lisa một mớ hỗn độn, những thứ cô lo sợ giờ đây nàng nói nàng không cần, lời yêu cô phủ nhận giờ này cũng đã kêu cô đừng cố dối, cô nhất thời bị làm cho lay động, hình ảnh một Chaeyoung lúc xưa hiện về trước mắt.

Chaeyoung nhướn người, hai đôi môi thật kẽ tiến đến gần nhau, nàng vui vì không thấy Lisa đẩy nàng ra như trước nữa mà đang nhẹ nhàng đáp trả lấy nàng. Nhắm mắt lại chờ đợi cá chạm môi chứa đầy xúc cảm.

"Cô Park!!!"

Cả hai giật thót mình, Lisa mở to mắt, khẽ nuốt nước bọt rồi ngồi ngay ngắn lại, chỉ còn một chút nữa là hai người đã hôn nhau rồi. Chaeyoung nhíu mày nhìn về phía phát ra tiếng động, nàng đã rất khó khăn mới lay động được Lisa mà kẻ nào lại phá ngay trong lúc quan trọng nhất của nàng vậy chứ?

Nhìn về phía đối diện, một tên nam nhân đang chạy hì hụt về phía nàng, là người nàng không bao giờ muốn gặp nhưng cứ xuất hiện trước mặt nàng mãi, phiền phức, chán ghét không biết phải nhét vào đâu mới đủ. Chaeyoung xoay sang nhìn cô, bĩu môi tiếc nuối, lòng thầm mong công sức đừng đổ trôi ra biển, ít ra cũng phải vương vấn được đôi phần.

Hyo Joon chạy về phía nữ nhân của mình đang ngồi, hôm nay có ngẫu hứng đi dạo cùng đám bạn, không ngờ lại gặp được mĩ nhân mình ôm mộng ở đây, hắn tự tin là do ông trời sắp đặt để cho mình có thể tiếp cận được Chaeyoung.

"Cô Park, tình cờ quá, gặp cô ở đây"

Lisa nhìn nàng rồi lại nhìn sang anh ta, người này là ai? Nói chuyện gì cô cũng không hiểu nên tốt nhất là ngồi im quan sát, tay đang nắm lấy tay nàng muốn thu về nhưng bị Chaeyoung nắm chặt, thậm chí còn chặt hơn lúc nãy nhiều lần.

"Thật tình cờ quá, anh cứ chơi tự nhiên, chúng tôi có việc phải về rồi"

Chaeyoung đối với người này không có gì phải kiên phải nể, nắm lấy tay Lisa kéo dậy, không khí lãng mạn của hai người bị tên này quấy nhiễu, nàng không đem hắn băm ra đã là may lắm rồi còn ở đó nói chuyện tình cờ với nàng.

Hyo Joon đương nhiên không để mỹ nhân của mình đi nhanh như vậy, lập tức chặn đường, quan sát từ trên xuống dưới rồi đi cùng Chaeyoung, không có gì đặc sắc cả ngoại trừ gương mặt cũng có chút xinh đẹp nhưng vóc dáng lại không được như Chaeyoung. Lisa cũng thấy được ánh mắt đó quét qua người mình, nhìu mày nhìn hắn, cái loại dòm ngó cơ thể phụ nữ bằng ánh mắt đểu cán như vậy gọi là gì mới phải đây?

"Cô Park, đây là?"

Chaeyoung vểnh mặt lên nhìn hắn. - "Người yêu tôi"

Lisa giật thót mình, không chỉ cô mà hắn cũng như thế - "Chaeyoung, em nói gì vậy?"

"Cô Park...cô đùa sao? Không thể được...được đâu" - Hyo Joon bị sốc đến muốn điên đảo, Park Chaeyoung yêu kiều mà không biết lại thích nữ nhân hay sao? Không thể, chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra, liếc sang Lisa một cái, không có dáng vẻ của một người có tiền, danh tiếng nếu có thì ít nhiều hắn cũng phải biết qua đôi chút chứ? Vậy Chaeyoung đồng ý người này là vì cái gì chứ?

"Cái gì mà không thể? Đây là người yêu của tôi, anh làm ơn tránh đường cho"

Chaeyoung kéo tay Lisa lách qua người hắn nhưng nhanh chóng cổ tay bị người ta nắm lại, kéo ngược trở về. Lisa nhíu mày gạt tay Hyo Joon ra khỏi tay nàng, dù là ai đi nữa thì hành động như vậy cũng là không phải phép. Chaeyoung lập tức nép vào người Lisa, ánh mắt tức tối nhìn hắn.

"Anh làm cái gì vậy hả?" - Lisa

Hyo Joon tức giận nhìn nữ thần của mình bị cướp mất nhưng người đó lại là một nữ nhân khác khiến hắn cảm thấy mình vô cùng kém cỏi. Nghĩ lại chuyện Chaeyoung đã không thích mình từ lâu, hắn biết chuyện đó nhưng là ngoan cố muốn cho nàng vào tròng nhờ vào mối quan hệ giữa ba mình và chủ tịch Park, cũng là ba của Chaeyoung, có lẽ vì như vậy nên mới lấy cớ để lãng tránh, nghĩ đến đây, Hyo Joon cảm thấy nhẹ nhõm hẳn.

"Cho rằng em thích nữ nhân đi, thì cô ta có cái gì để cho em thích chứ? Nhìn cách ăn mặc cũng đủ thấy là kẻ tầm thường, em là đang nói dối để tránh mặt anh đúng không?"

Lisa khựng người, nhìn lại bản thân mình rồi nhìn sang anh ta, từ tóc tai đến giày hiệu rất ra dáng một công tử, những lời an ủi lúc nãy của Chaeyoung lập tức bị phủi sạch, cô lần nữa chạnh lòng. Chaeyoung nhìn thấy sắc mặt cô như vậy liền muốn tán cho tên này một cái thật đau cho chừa cái tội nó ăn nói cuội.

"Anh thôi đi! Anh không được nói chị ấy như vậy! Tôi nói cho anh biết, anh không có quyền phán xét tôi!"

"Chuyện gì vậy Chaeyoung? Em đường đường là con gái của công ty YG mà lại yêu đương cùng với người như vậy sao? Anh có tiền, có danh tiếng, anh có gì thua cô ta chứ?" - Hyo Joon chỉ ngón tay thẳng vào người Lisa, không biết dựa vào đâu mà nói lên những lời lẽ khó nghe nhưng những lời đó như dao cứa vào trái tim Lisa, không thương tiếc.

"Anh câm miệng! Anh biết cái gì mà nói chứ? Đừng tưởng ai cũng mê tiền giống như anh!"

"Chaeyoung...em! Cô kia, cô là ai? Cô có lo được cho cô ấy không mà đòi hỏi hả? Trèi cao thì té-"

Bốp!!!

"CÂM MIỆNG!"

Chaeyoung không nhịn nổi, lập tức tát hắn ta một bạt tay, cái thói lưu manh côn đồ này của hắn ở đâu ra vậy chứ? Ở giữa bao nhiêu người mà không biết mặt mũi hét toáng lên như vậy, nàng cũng chẳng là gì của hắn, lấy quyền gì xen vào chuyện nàng yêu ai hay làm gì, hơn nữa còn động vào Lisa của nàng, Chaeyoung tức đến nóng bừng cả mặt.

Hyo Joon lãnh trọn năm ngón tay trên mặt in rõ mồn một, bên má trái tựa hồ như đau rát ngước lên nhìn Chaeyoung, tay nắm chặt thành quyền nhưng không thể đánh nàng. Hắn có cái gì mà không bằng cô gái đó chứ? Tiền tài không cần phải bàn tới, nếu Chaeyoung muốn bao nhiêu thì một khắc sẽ có ngay, cớ gì phải đi cùng với hạn người thấp bé như vậy, thật điên lên mà, hắn muốn nàng đến phát điên rồi.

Lisa biết Chaeyoung đang bảo vệ mình, nhưng đã làm gì chứ? Không phải hắn đã nói đúng rồi hay sao? Nếu những sinh viên cùng trường đã dạy cho Lisa hai câu "đũa mốc mà chòi mâm son" "đỉa mà đòi đeo chân hạc" thì hôm nay nam nhân này lại lần nữa nhắc cho cô nhớ "trèo cao thì té đau". Cô thầm cảm ơn hắn vì đến đúng lúc để giúp cô tỉnh ngộ, nếu không có lẽ đã lần nữa ngã vào lưới tình đang giăng đầy bốn ngã. Đó, nếu bên nhau thì bọn họ sẽ được những gì? Được những lời miệt thị nói ra nói vào không ngớt của những người xung quanh?

Lisa cảm thấy bản thân bị hạ thấp đến cùng cực, cô cũng chưa từng nghĩ việc mình yêu một người lại khiến bản thân trở thành người không ra gì, cô không biết nói gì liền xoay lưng chạy đi thật mau, không biết đi đâu, cũng không biết đi hướng nào vì mắt bây giờ sao chẳng thể nhìn rõ, đã bị nhòe bởi một tầng nước trong suốt.

"Lisa...đợi em!LISA!"

_____________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#🙂🙂