Episode 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hyomin đã đến được nơi xảy ra vụ án, xung quanh đó đang được cảnh sát phong tỏa nhưng những người dân hiếu kì đang tụ tập rất đông làm nên cảnh tượng hỗn loạn và chen chúc.
Hyomin lách qua đám người đó một cách khó khăn, nhưng khi đến được ngay dải băng ngăn cách màu vàng thì cô lại bị một viên cảnh sát chặn đường, Hyomin đưa huy hiệu cảnh sát ra, hơn nữa lại còn là thanh tra

Các nhân viên cấp dưới ngay lập tức mở lối cho cô vào

" Báo cáo đi " - Hyomin đeo găng tay vào

Hyomin nhìn sơ qua một lượt, xác người đàn ông trung niên còn đang nằm đó, máu hòa quyện với vũng nước dưới lưng ông ta, xung quanh ngổn ngang những vỏ chai rượu bị đập bể

" Nhân viên bán hàng đã khai nhận, vào 30' trước nạn nhân lao vào quầy rượu như một kẻ điên và bắt đầu đập bể các chai rượu để uống, ít phút sau ông ấy chết vì phổi bị ngập trong rượu, vẫn chưa xác định được danh tính nạn nhân "

" Uống đến chết à ? " - Hyomim chăm chú nhìn cái xác, ngoại trừ vũng máu lẫn với rượu do ông ấy nôn ra thì vết thương trên tay ông ấy đã thu hút sự chú ý của Hyomin

Đúng lúc đó có một ai đó đang cố chen vào trong, Hyomin nghe ồn ào nên ra xem, hóa ra là Eunjung

"Cho cô ấy vào " - Hyomin ra lệnh

" Nhưng cô ấy không phải là cảnh sát "

" Không sao, tôi sẽ chịu trách nhiệm " - Hyomin nói

Eunjung được đưa vào trong, dường như nhận ra nạn nhân là ai... Eunjung lấy trong túi áo của ông ấy ra một sợi dây chuyền vàng có hình sao năm cánh

" Đồ ngốc... Sao không gọi tôi ? " - Eunjung nói

" Cậu quen ông ấy ? "

" Đây chính là cha JungHyun ở nhà thờ, phải... Ông ấy chính là người đã tìm những vụ án trừ tà nổi tiếng cho nhà thờ, và cả mình " - Eunjung nói

" Cậu xem vết thương này thử đi, rất kì lạ đúng không ? " - Hyomin chỉ vào vết thương trong lòng bàn tay của ông ấy

Eunjung nhìn nó rồi lấy một viên nước đá ở gần đó xoa nhẹ vào vết thương, sau khi vết thương được làm mềm ra thì Eunjung lấy ra một cái khăn trắng, cô ấn vào vết thương và hình dạng vết thương được in ra cái khăn đó

Nó có kí hiệu của ma quỷ ~

Hyomin nhìn Eunjung, cô đã biết tiếp theo mình nên làm gì. Hyomjn sử dụng khả năng của mình để ngửi cái xác này !! 

" Mùi thuốc lá ~ loại cocaine bạc hà " - Hyomin nói khi ngửi trên xác của nạn nhân

" Cocaine bạc hà ? Balthaza ~ chính là hắn " - Eunjung nghiến răng nhìn quanh, thấy một nhân viên bán hàng đang trao đổi với cảnh sát liền lao tới túm áo cậu ta lôi ra phía sau cửa hàng cùng với Hyomin

" Cậu có thấy một người đàn ông mặc vest xanh lá bước vào cùng thời điểm nạn nhân chết hay không ? " - Eunjung hỏi

" Có ~ là anh ta... Hắn lướt ngang nạn nhân rồi chỉ mua một chai nước suối để uống, nếu tôi nhớ không lầm thì anh ta cũng chứng kiến cái chết rồi sau đó rời đi rất nhanh "

" Là hắn ~ " - Eunjung tức giận

Người giết cha sứ chính là Balthaza, mấy phút trước hắn còn cả gan gọi điện trêu tức cô. Eunjung bỏ đi ngay sau đó, còn vụ án được lập hồ sơ là nạn nhân đã tự sát bằng rượu - case closed

Hyomin cùng đi với Eunjung, cô cũng thắc mắc về cái tên Balthaza đó, hắn là ai mà lại làm cho Eunjung phải tức giận đến như vậy

Eunjung nhất thời không chấp nhận được cái chết của ông ấy, cô dừng lại ở một cái ghế trong công viên và ngồi xuống bất động

Hyomin cũng chỉ biết ngồi xuống bên cạnh chia sẻ mất mát này của cô

" Từ bé mình đã thấy những thứ mà người thường không được thấy.... Bố mẹ mình còn làm những việc tệ hại hơn ~ trại tâm thần "

" Nhưng cậu đã cố tự sát ? " - Hyomin cũng biết được phần nào về gia đình của Eunjung

" Mình không cố... Mà đã chính thức chết trong vòng hai phút, khi đó mình đã xuống địa ngục. Sau khi mình tỉnh lại, mình đã biết những gì mình thấy là sự thật "

Hyomin im lặng nghe Eunjung nói, có lẽ tâm trạng của cô đang rất tệ sau cái chết của vị cha sứ. 

Điều mà Eunjung đang cố nói đến chính là thiên đàng và địa ngục đang ở quanh ta, ẩn hiện sau mỗi bức tường, cửa sổ... Và bất cứ thứ gì... Và thế giới con người chính là ở giữa
Thiên thần và quỷ dữ không thể xuất hiện công khai ở thế giới loài người, đó là sự thật !!

Thay vào đó sẽ có những kẻ lưng chừng, những kẻ vận dụng sự ảnh hưởng... Họ có thể thì thầm vào tai ta, những từ có thể khiến con người ta trở nên vô cùng phấn khởi hoặc sẽ rơi vào tình huống bi đát... Chúng biến những thú vui của chúng ta thành những cơn ác mộng kinh hoàng
Những kẻ có linh hồn của quỷ dữ.... Hay những người có bàn tay thiên thần !!

Đó chính là thế cân bằng

Khi có một con quỷ vi phạm, nhiệm vụ của Eunjung chính là tống khứ nó về địa ngục

" Cô vẫn là đang tìm một lối đi lên thiên đàng ? "

Phía sau lưng họ phát ra một giọng nói quen thuộc, cái mùi đáng ghét đó lại xộc vào mũi của Hyomin

Park JiYeon

" Mình không hiểu lắm.... " - Hyomin nhìn Eunjung

" Cô ấy đã tự sát khi còn bé, em sẽ làm gì khi bị kết án tù giam ? Khi Eunjung chết chỉ có một nơi để cô ấy có thể đi... " - JiYeon giải thích, chuyện của Eunjung, cô đã được Soyeon cho biết từ sớm

" Địa ngục ~ " - Eunjung tiếp lời

" Rồi cậu sẽ làm gì với một nhà tù mà trong đó hơn một nửa phạm nhân cậu đã tống khứ chúng về ? " - Hyomin hỏi Eunjung

" Bị chúng xé xác thôi " - Eunjung ngả lưng ra ghế

JiYeon đi ra phía trước mặt hai người họ, một tay ôm gọn Hyomin kéo vào lòng mình mà véo mũi cô

" cục cưng, muốn tối nay ăn gì ? "

" Cô làm ơn tránh ra khỏi người tôi ngay " - Hyomin nổi giận

" Mình cần đến nơi mà dì cậu đã tự sát " - Eunjung nói

==============

Jihyun dạo gần đây ngủ không hề ngon, cô cứ có cảm giác như ai đó đang dần dần xuất hiện trong giấc mơ của cô

Khi giật mình thức giấc, Jihyun lại vô ý thức nhìn ra cửa sổ...

Màn đêm đang vây kín khắp nơi, thứ mà cô ấy nhìn qua khung cửa sổ chỉ là một cái cây đầy lá đang đung đưa trong gió, bóng tối chính là thứ hạn chế tầm nhìn của cô

Jihyun ngồi dậy đi tắm cho thoải mái hơn, cứ gần nửa đêm là cô lại bị giật mình. Trong tâm trí xuất hiện một thứ hình ảnh mờ ảo về đôi cánh màu đen

Kẻ đang ngắm nhìn cô chính là Soyeon, ẩn thân trong bóng tối để Jihyun không phát hiện ra cô, những giọt nước mắt màu máu khi cảm thấy bản thân mình không xứng đáng với cô ấy

Soyeon lợi dụng lòng tin của Jihyun để lấy đi cốt trí tuệ của cô ấy theo yêu cầu của Mammon, cái giá phải trả chính là Jihyun không thể nhớ ra quá khứ của cô cũng như thấu hiểu lòng cô như thế nào

Jihyun chỉ biết cô là quỷ dữ ~

Soyeon lại hóa thân thành con mèo đen quen thuộc, chỉ khi đêm về mới lẻn vào trong phòng của Jihyun để ngủ cùng cô, khi đó là khoảng thời gian bình yên nhất của Soyeon

Hôm nay có một chút khác biệt, đó chính là Soyeon đã cả gan đi vào phòng tắm bấp chấp nơi này kị loài mèo, Soyeon cũng rất sợ nước, khi bị nước thanh tẩy... Soyeon sẽ phải hiện nguyên hình

Jihyun đang ngâm mình trong bồn nước nóng... Đèn trong phòng đột nhiên chuyển sang mờ ảo rồi tắt hẳn !!

Linh cảm có chuyện không hay, Jihyun vội đứng dậy khỏi bồn tắm và lấy khăn quấn vào người, cô hiện nguyên hình là thiên thần với đôi cánh màu trắng ướt đẫm

Cô men theo tường rời khỏi nhà tắm... Cả căn hộ của cô chìm vào màn đêm, chỉ có tiếng gió thổi lá cây làm bạn ngay lúc này

Jihyun ~

Một giọng nói như thể đang quyến rũ cô... Jihyun bị vướng phải một cái bẫy khiến bản thân bị bất động !! 

Bàn tay nhẹ nhàng chạm vào đùi cô rồi mơn trớn kéo lên eo, tay và dừng lại ở cổ !! Một nụ hôn nhẹ chạm lên gáy khiến cô rùng mình

Cảm giác này sao thật quen thuộc đến thế, Jihyun không hề tự chủ liền thả cơ thể và cảm xúc đi theo bàn tay kì lạ đó

Một luồng khói xám mang cô lên giường, Jihyun bị mất đi cốt trí tuệ hoàn toàn không còn sức mạnh như một thiên thần nữa, cô ngay lập tức bị rơi vào cõi dụ hoặc của một loại bùa chú 

Jihyun không thể cử động tay chân, chiếc khăn rời khỏi cơ thể cô mà rơi xuống sàn.... Lại là bàn tay đó đang chạm đến những nơi mẫn cảm nhất của cô, Jihyun có thể cảm nhận thấy những nụ hôn đang kéo dài từ vai xuống đến vùng thắt lưng rồi dừng lại ở đó

Hơi thở ấm áp nhưng rất gần gũi đang ôm trọn lấy cô ~

Đèn sáng bừng lại một cách ngẫu nhiên, Jihyun chợt tỉnh giấc và lấy lại ý thức nhanh chóng, mùi hương đó vẫn còn lẩn quần quanh giường, cái bóng đen đã rời đi và mọi thứ trở lại bình thường

Trong đầu Jihyun ngay lúc này chỉ có một cái tên duy nhất cứ ám ảnh lấy cô không ngừng

Park Soyeon ~ cô đang ở đâu ? 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro