Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đến giờ cơm.

*mọi người chú ý là Hani vẫn đang mang bộ dạng con trai nghe!*

Jungkook gọi mọi người đến phòng ăn.

– Ủa? Cậu nói cậu sống cùng 3 hyung mà, sao không thấy họ vậy??-Namjoon nhìn xung quanh.
– À, hyung của tôi không được khoẻ.

– Nhà cậu có người bị ốm sao?-Hoseok tròn mắt.

– Hình như họ bị trúng độc thì phải?-Hani liếc nhìn bọc thuốc trên bàn.

– Sao cậu biết?-Jungkook ngạc nhiên.

– Tôi có biết chút y thuật. Hay là để tôi thử xem bệnh cho họ nhé!

(*chú thích: Mẹ của công chúa, tức Teukie hoàng hậu vốn là một thần y. Vì trong 4 anh em chỉ có mình Hani hứng thú với y thuật nên cô bé đã được mẹ dạy cho rất nhiều thứ=>có thể coi là một tiểu thần y. Chuyên môn: giải độc.*)

Jungkook nửa nghi nửa tin, nhưng vẫn đưa Hani đến xem bệnh cho 2 hyung của cậu. Cậu nghĩ hồi chiều lục soát hành lí của họ không thấy có gì khả nghi. cứ thử xem sao? Nếu họ giúp được thì tốt quá.

Jungkook đưa 3 anh em đến một căn phòng khác. Có hai chiếc giường trong phòng ấy, trên giường, hai người con trai đang mê man. Mồ hôi ướt đãm trên trán họ.

Hani tiến lại gần, cô cham tay vào trán họ và sửng sốt vô cùng:

– Tam thập liên hoàn chưởng!

Cũng may là cô chưa thốt ra tiếng, cô vội nói:

– Không sao. Loại độc này có thể giải được. Họ thế này đã bao lâu rồi?

– 4 ngày rồi.

– Chừng ấy thời gian thì nguyên khí chưa bị tổn thương.

Hani rút trong túi ra lọ thuốc gì đó, cô cho hai người ấy uống. Sau đó cô dùng kim châm vào một huyệt đạo trên tay họ.

Một lúc sau.

Cả hai đột nhiên ho đữ đội và phun ra máu.

Jungkook hoảng hốt:

– Cậu cho họ uống cái gì vậy??

– Không sao! Họ đẩy hết chất độc ra rồi. Cậu có thể xem, dấu tay in trên lưng họ đã mất.

Jungkook vội cởi áo 2 người ra xem. Quả nhiên vết hằn bàn tay trên lưng hai hyung của cậu đã biến mất.

– K… Kookie.-Một ngưòi trong số ấy mở mắt ra thều thào gọi.

– Jinie hyung.. Cậu mừng rỡ reo lên.-Hyung thấy sao rồi.

– Hyung,, không sao…Còn Baekie...

– Em không sao..-Người còn lại lên tiếng.

À! Baekie và Jinie. Namjoon nhận ra mùi hương ấy. Anh nhận ra nó.

Thì ra cậu tên là Jinie.

*Au: Này mọi người? Có ai còn nhớ thái tử của chúng ta còn đang trúng thuốc mê không?*

—————————–

– Sao cơ? Tam thập liên hoàn chưởng???- Namjoon và Hoseok há hốc mồm.

– Vâng! Cũng may mà nội công của hai người ấy rất cao cường chứ nếu không họ bỏ mạng lâu rồi!

– Không nghi ngờ gì nữa. Họ đúng là mấy tên thích khách hôm nọ.

– Phải về cung báo với phụ hoàng!

Anh em vội vã trở về phòng.

– Tae đao! Dậy đi!- Han cố sức lay Taehyung dậy.

– Oppa đừng gọi nữa oppa ấy trúng thuốc mê rồi!

– Dậy đi!Hyung!- Hoseok lao đến. Giật ngay một sợi tóc của Hani ngoáy ngoáy vào mặt Yesung.

“Hắt xì”.

– Hyung mau dậy đi! Có chuyện rồi!

Thái tử mắt nhắm mắt mở mò dậy. Nghe Hoseok kể lại đàu đuôi sự việc.

– Cậu ta quả nhiên có nghi ngờ chúng ta!

– Nghĩa là hyung nhìn thấy cậu ta đánh thuốc mê!

– Ùa.

– Sao oppa còn uống??

– Oppa có uống nhưng em đã cho oppa thuốc giải để sẵn trong người còn gì?

– Tức là em không ngủ??

– Vâng!

– Thế sao ta gọi mà không dậy.-Namjoon giơ chân đạp Taehyung không thương tiếc.

– Chúng ta rời khỏi đây mau thôi.

4 người nhanh chóng thu dọn hành lí và rời khỏi nông trang.

Vừa ra khỏi nông trang, gió thổi mạnh hơn.

Có người đang đuổi theo họ.

Một bóng người nhỏ bé bay qua với dải lụa bảy sắc. Người ấy chặn đường họ lại.

– Cậu quả nhiên là người của Jeon gia trang!- Taehyung cười nhẹ.

– Phải là ta! Bọn ta cũng là người đã vào cung hành thích Lang Đồ đó!-Jungkook trả lời không trốn tránh.- Và vì các ngươi đã biết quá nhiều chuyện nên đừng nghĩ là sẽ ra được khỏi đây. Tuy nhiên ta muốn hỏi?

– Hỏi?- Hoseok thắc mắc.

– Các ngươi thật ra là ai?

– Cậu cần biết đến thế sao?- Namjoon vẫn cười thản nhiên.

– Ta đã cứu anh cậu mà cậu lại lấy oán trả ân thế sao?- Hani nói.

– Không nói thì thôi!

Jungkook nhếch mép cười.

Dưới ánh trăng khuya. một bóng người lướt qua trên không trung.

Tiếng vũ khí chạm nhau.

– TAEHYUNG!!! CẨN THẬN.

” Keng”
End chap 5

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro