Chương 5: Cự Giải - bang chủ bang Clef

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


(ảnh Xử Nữ)

Đúng như lịch hẹn của bang Clef, buổi tối hôm nay Thiên yết cùng Ma Kết và các đàn em trong bang Evil của hắn đến địa điểm giao hẹn – một sườn đồi nằm ở vùng ngoại ô của Thành phố A.

Đi cạnh Thiên yết mà trong đầu Ma Kết cứ thầm phù hộ cho mình: ''Lạy trời phù hộ cho con đừng chết trong hôm nay, đặc biệt là chết trong tay gái T^T đời con còn dài, thanh xuân còn tươi đẹp, gái còn chưa hưởng đủ đâu Lão Thiên ạ T^T'' (au: ý anh này là chưa được hưởng đủ cảm giác được nhiều gái theo, đề nghị các chế đừng nghĩ xấu về ảnh nhé). Đã thế thì chớ, anh còn cầu nguyện là 'nếu chết thì cũng hãy để cho con chết ở chỗ sáng và sạch, đừng chết ở chỗ dơ bẩn', quả là cung Xử Nữ có khác, ăn ở sạch sẽ hết mức.

Đồng thời điểm, người của bang Clef cũng xuất hiện, tất cả bọn họ đều đeo chiếc mặt nạ màu trắng, y phục màu đen ôm sát cơ thể, riêng người cầm đầu của bang Clef thì đặc biệt hơn là ở cổ cô ta có một sợi dây chuyền hình khóa nhạc.

Mặc dù đã từng đánh với bang Clef mộ lần, dù là hỗ trợ với một bang khái khác nhưng từ đó họ cũng đã thăm dò kha khá được về bang Clef này. Tỷ lệ nam nữ cân bằng, đặc biệt là phối hợp theo cặp, một người phòng thủ, một người tấn công, còn người cầm đầu thì luôn gắn bó với một cô gái có vẻ nhí nhảnh nhưng lại rất thâm độc, qua các thông tin tra được thì hai cô gái này đều là phòng thủ và tấn công, đặc biệt là cô gái nhí nhảnh đó chuyên về độc được, nói cách khác thì đó là một người nghiên cứu y học, người còn lại thì...

Thiên yết sau khi nhìn một lượt thì nở một nụ cười như không cười và đánh giá bởi hai chữ:

- Không tồi!

Người cầm đầu bang Clef nở một nụ cười nhạt nhưng lại mang một nét lạnh lùng mà cất tiếng:

- Cảm tạ sự đánh giá của Thiên tổng, không biết chúng tôi có thể xem đó là một lời tuyên bố cuộc chiến bắt đầu chứ?!

Hắc... người của bang Evil – bang bọn hắn như cắn vào lưỡi. Trong thế giới ngầm bọn họ đã gặp qua nhiều loại bang, nhưng chỉ có bang này là đặc biệt, biến lời 'khen đầy tình cảm' biến thành lời tuyên chiến bắt đầu, thực sự là quá tự tin về thực lực cứ nghĩ thắng bang bọn hắn? Nhưng đó chỉ là suy nghĩ của những tên não tàn (tầm 5 tên) chứ còn lại thì họ nâng tầm cảnh giác với bang Clef này lên tận cực điểm, vì nhìn họ yếu mềm vậy chứ thật ra rất ghê gớm, tưởng chừng như có thể ngang ngửa hoặc hơn so với bang Evil.

Và... trận đấu bắt đầu! À không! Phải nói là trận giao hữu bắt đầu, vì họ đấu với nhau chỉ là xem thử thực lực của đối phương.

Cũng như giới thiệu, bang Clef luôn phối hợp theo cặp, nhưng có điều lạ là cầm đầu của hai bang cứ đứng im như pho tượng, người của hai bang thầm van xin:

- Tổ Tông nhà tôi ơi! Đừng có đứng ở đó nữa hộ tôi cái!

Nhưng hai người kia thì nào mà để ý đến bọn họ, hai anh chị cứ đấu mắt với nhau, đấu qua đấu lại một hồi thì...

BÙM...

Vâng! Đó là tiếng bom, nhưng không phải là bang Clef hay Evil mà là của bang Dust – một bang chuyên đánh lén. Đặc biệt là hắn ta rất căm thù hai bang này nên thăm dò được cơ hội nào đó là không bao giờ, chẳng hạn như bây giờ...

Vì sự việc xảy ra quá đột ngột, từ khắp tứ phía một đám người áo đen từ đâu lăn ra liên tục bắn vào bọn họ. Bây giờ bọn họ thay vì tiếp tục cuộc 'giao hữu' kia thì họ chuyển sang hợp tác, cùng nhau hạ gục bang Dust.

Về phía hai người cầm đầu của Clef và Evil, họ đang tìm kẻ đứng đầu của Dust thì từ đâu đó có quả bom nổ ra toàn khói trắng. Vì trời đã tối mà cộng thêm khói nên tầm nhìn của bọn họ bị giảm và đặc biệt từ đâu đó có một phát súng nhằm vào Thiên Thiên Hạo. Mặc dù đang ồn ào nhưng người cầm đầu của bang Clef vẫn có thể nhận biết nên trong vô thức cô đẩy hắn ra và cũng vì thế mà bị trúng phát đạn đó ngay vai. Nhưng đặc biết hơn là đồng thời lúc đó cũng có ba phát súng liên tiếp bắn vào một khoảng không và tiếng người 'a...', tiếp đó là tiếng rơi xuống đất, cô ta chỉ nhếch mép cười mỉa mà khinh thường:

- Dust đúng là Dust! Bụi bặm!

Thiên yết đang đứng tìm kẻ thù thì bị đẩy ra làm mắt cân bằng, xuýt nữa hôn đất mẹ hiền, nhưng may mà lấy lại thăng bằng ngay. Thiên yết chưa kịp phân tích thì nghe thấy tiếng súng, hắn quay qua đằng sau thì thấy bang chủ của bang Clef ngồi sụp xuống đất, tay phải ôm bả vai trái, vẻ mặt cau lại. Hắn vội chạy lại hỏi han:

- Tại sao cứu tôi? – một hồi sau hắn mới nói – cảm ơn! Cô... đau không?

(au: IQ của anh cao vậy mà hỏi câu đó)

Thật sự thì trái tim hắn bỗng lệch đi một nhịp khi nhìn thấy cô gái đó đỡ cho hắn một nhát súng, hắn rất cảm kích. Còn cô, khi nghe câu hỏi của hắn mà mặt đen xịt lại, hận rằng không thể quỳ xuống lạy hắn ba lạy. Cô nhìn hắn nổi cáu:

- Ngươi thử bị bắn đi là biết có đau hay không... hừ!

Cô hừ lạnh rồi cố gắng lấy tay cầm máu. Và bỗng dưng thấy bàn tay mình bị tên nào đó kéo ra và mảnh vải trên vai bị vé một mảng để lộ bờ vai trắng nón dính đầy máu, nhưng điều làm ai đó chú ý nhất chính là vết săm hình khóa sol cách bờ vai khoảng 10 cm (có lẽ là do anh xé áo chị quá lố).

Thấy hắn tự nhiên xé áo mình, cô liền thẳng tay tát hắn một phát rõ đau, miệng quát tháo:

- Tên biến thái, không ngờ người lại dám lấy oán báo ơn, ta đúng là có mắt không tròng lại đi cứu ngươi... blô... bla...

Và cứ thế mà cô chửi hắn một tràng làm hắn không chịu nổi mà hai mày kiếm lại, gần như là dính chặt vào nhau. Cứ thế mà khi Thiên yết không chịu được nữa liền cắt ngang lời cô:

- Cô mắng chửi cái gì, tôi chỉ là đang giúp cô lấy đạn! Phiền toán!

Lần này thì cô cứng họng, lúc chuẩn bị nói gì đó thì:

- Anh... A... A... A... Đau... Đau... Nhẹ tay một chút!

Phải, là hắn đang giúp cô lấy đạn, nhưng vì không có thuốc tê nên cô đau như có ai đó cầm mấy mươi con dao cắt từng miếng gia thịt mình vậy. Mặc dù đã nhiều lần bị vậy nhưng vì viên đây là đạn của 'sa mạc chi ưng' nên sẽ đau hơn bình thường một chút.

Lúc nghĩ đến viên đạn đó làm cô tức thì khi đó bạn cặp của cô đang lôi tên bang chủ của bang Clef đến trước mặt cô, thấy hắn làm cô điên người, không quan tâm đến vết thương trên tay mình mà kích động la lên:

- Bắt! Bắt! Bắt hắn bỏ vào tầng hầm, hành hạ hắn, hành hạ cho hắn sống không được mà chết cũng không xong! A... bực quá, dám đánh lén bổn cô nương... hừ!

Tất cả mọi người có mặt ở đây đều ngạc nhiên nhìn cô người từ sao Hỏa rơi xuống Trái Đất, ngay cả người bạn cặp kiêm chức vụ bạn thân của cô cũng phải thở dài ngao ngán. Đây là bang chủ bang Clef khí thế bất phàm ư? Là họ nhìn thấy ảo giác chăng? Người trước mặt hiện giờ như một đứa trẻ, ngồi bệt dưới đất la oái oái như trẻ nhỏ bị cướp mắt kẹo ngọt. Bạn thân cô vôi ho giả mà nhắc nhở cô:

- Khụ... hình tượng!

- Mình mặc kệ, cậu phải xử tên đó cho thật đẹp vào! – cô ngang ngược không quan tâm gì mà nhất nhất phải xử tên đó (lí do au nói sau).

Lần này thì bạn thân cô cũng không thể nói gì ngoài việc nhún vai:

- Được! Được! Về rồi cho cậu xử đẹp, giờ thì xem vết thương của bà đi.

Vừa nói đến vết thương thì lúc này bên Thiên yết cũng băng bó cho cô xong. Thấy mình được lấy viên đạn ra rồi, cô vội đứng dậy rồi bỏ về mà không thèm cảm ơn. Cũng phải thôi, việc hiện giờ của cô là xử cái tên chết bầm đó. Còn những người còn lại trong đầu chỉ có dấu ba chấm không hiểu.

Đặc biệt là Thiên yết, lần đầu tiên trong thế giới ngầm hắn được người khác cứu và chính hắn cũng là lần đầu cứu người ta nhưng ngay cả câu cảm ơn cũng chẳng có làm hắn đen mặt. Đã thế đàn em của hắn sắp xếp chuyện này làm sao mà lại để cho bang Dust đánh lén. Tưởng chừng như trên đầu hắn có một đàn quạ đang bay lởn vởn trên đầu.

[Quạ: ai gọi tôi đó?]

Hắn nhìn lại tất cả rồi lạnh lùng quả ra một chữ làm người ta không rét cũng run:

- Rút!

Sau đó người của bang nào bang nấy đều rút về.

Nhà bang chủ Clef...

Từ đằng xa đã nghe thấy tiếng cua hai cô gái trong một căn biệt thự nằm cô độc trên núi.

- Tiểu Ngân! Tiểu Ngân!

Bạn thân của Cự Giải hớt hải gọi cô. Phải! Bang chủ của bang Clef chính là Cự Giải kiêm chức vụ thư kí của Thiên Tổng. Cự Giải bực dọc quay qua la oai oái:

- Cậu gọi gì mà gọi cơ chứ?! Xử Nữ, mình cho cậu 3 tiếng để xử đẹp tên đánh lén đó, nếu không cẩn thận mấy cái lọ hoá chất chưa có chuột bạch làm thử nghiệm sẽ không cánh mà bay thẳng vào bụng cậu – cô quay qua nhìn Xử Nữ mà cười nham hiểm – khi đó đỡ tốn tiền mua chuột bạch.

Xử Nữ nghe cái giọng điệu này mà nuốt nước miếng cái ực, lạnh toát cả sống lưng. Cô gấp rút đáp:

- Dạ rõ! – sau đó ánh mắt cô híp lại, nghi ngờ hỏi – nhưng... thường ngày chúng ta bị đánh lén nhiều vậy cậu cũng đâu nóng giận mà làm mất hình tượng như bây giờ?... khai mau, rốt cuộc là tại sao?

Cự Giải bực bội, không kịp suy nghĩ mà trả lời:

- Mẹ nó! Hình tượng cho chó ăn cũng không bằng việc bị đánh lén, đã thế vì vậy mà mình mới bị trúng đạn và bị cái tên Thiên yết kia đụng vào người... a.... bược con mẹ nó nhà mình.

Lần này thì Xử Nữ gật gù:

- Rồi rồi, bớt nóng, trước tiên để mình giúp cậu xử lí lại vết thương đã, dù đã lấy đạn ra nhưng cũng phải khử trùng cẩn thận để không bị bỏng mủ ha?

Cự Giải gật đầu cái rụp rồi để cho Xử Nữ xử lí vết thương. Còn Xử Nữ thì chỉ biết lắc đầu ngao ngán. Thực ra Cự Giải rất trẻ con, chỉ là sau khi Cự Gia sụp đổ, mọi người trong Cự gia đều ra đi thì Cự Giải đã sống khép kín hơn, có một thời gian còn bị tự kỉ, may mán là thoát khỏi, nhưng ý chí trả thù vẫn không bao giờ thoát khỏi tâm trí cô. Vì thế mà trên chiến trường nhìn cô rất lạnh lùng, ác độc... chỉ để che dấu vết thương trong lòng cô. Chứ khi ở một mình hay bên cạnh Xử Nữ cô đều òa khóc như một đứa trẻ.

-------------------

Về phía Thiên yết thì hắn chỉ ngồi trong phòng, khóe miệng vô thức cười và tự lẩm bẩm:

- Thật thú vị!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh