26.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ khoá "Điền Chính Quốc để mặt mộc đến cổ vũ vệ sĩ thân cận Kim Thái Hanh thi đấu" trở thành từ khóa hot nhất ngay thời điểm đó, khiến fans của Điền Chính Quốc kéo đến khán đài ngày một đông.

- Trời ạ. Đoàn phim thì đang chậm tiến độ, mà cậu ấy còn nghỉ để đến cổ vũ vệ sĩ của mình đi đua xe sao? Cậu ta có còn coi kỷ luật của đoàn phim ra gì không?

- Anh biết là từ trước đến nay, Điền Chính Quốc chính là kỷ luật. Tôi đã nói là quay cảnh khác trước đi. Đừng để những lời này đến tai anh ấy, đến lúc Điền Chính Quốc khó chịu lên, rút toàn bộ kinh phí đầu tư, cũng như bỏ diễn hẳn, thì tôi xem phim của anh sẽ thế nào?

Đạo diễn Trình tái mặt, không dám nhắc đến Điền Chính Quốc trước mặt Tiểu Cách nữa.

Thật ra, ngoài Điền Chính Quốc, anh Vỹ và Mẫn Doãn Kỳ, tất cả những fans đang gào thét kia, đều là Điền Chính Quốc nhắc anh Vỹ nhờ fans của mình đến cổ vũ Kim Thái Hanh. Những banner với những lời động viên có phần sến súa ngốc nghếch đó, cũng là Điền Chính Quốc trằn trọc cả đêm thiết kế ra. Điền Chính Quốc muốn Kim Thái Hanh dù có thắng hay thua, khi ngước lên khán đài, sẽ không phải nheo mắt để tìm bảng tên của mình nữa, có thế nào, Kim Thái Hanh cũng không cô đơn nữa, không phải trốn trong mũ bảo hiểm mà nức nở lên nữa.

- Mấy đứa, hét lớn lên cho anh! Có thấy số 95 đang dẫn đầu siêu ngầu không? - Điền Chính Quốc phấn khích giơ banner lên cao, nhắc nhở fans của mình cổ vũ Kim Thái Hanh cuồng nhiệt hơn nữa.

Một cô bé chăm chú dõi theo Kim Thái Hanh, cảm thán:

- Lần nào đi gặp anh cũng gặp anh ấy, mà anh ấy toàn bịt kín mít, hôm nay mới thấy vệ sĩ của anh Quốc cũng thật là cực phẩm nhé. Chưa đội mũ thì siêu soái, đội mũ lên ga trên đường thì ngầu phải nói!

- Vệ sĩ của anh mà lại! - Điền Chính Quốc giọng đầy tự hào

"Các bạn ơi tay đua số 95 Kim Thái Hanh vẫn đang dẫn đầu, chỉ còn một chút nữa thôi, chúng ta sẽ biết nhà vô địch là ai. Không biết số 95 có thể giữ vững ngôi vô địch không hay là một ai khác."

Tiếng động cơ gầm rú và tiếng bánh xe cọ xuống đường đua khét lẹt khiến Điền Chính Quốc hồi hộp hơn ai hết.

1 phút... 2 phút....

"Vâng... các bạn có thấy điều tuyệt vời lúc này không? Tay đua số 95 Kim Thái Hanh một lần nữa lại phá kỷ lục của chính mình. Và trở thành tân quán quân của giải đua thành phố năm nay..." Tiếng ban tổ chức hét lớn.

- Thắng rồi!

Điền Chính Quốc, Mẫn Doãn Kỳ, anh Vỹ ba người vui mừng ôm chầm lấy nhau.

- Mấy đứa, Thái Hanh thắng rồi! Hét lớn lên nào! - Điền Chính Quốc vội vàng nhắc nhở fans của mình.

- Anh Quốc, lần sau bọn em sẽ tự động đến. Bọn em chính thức thành fans của anh ấy nữa luôn. Người đâu vừa đẹp trai lại cái gì cũng giỏi. Kim Thái Hanh anh thật giỏi! Kim Thái Hanh ngầu quá! Kim Thái Hanh đẹp trai quá!

Điền Chính Quốc ôm đầu ngán ngẩm nhìn. Từ lúc nào fans của anh có thể tuyên bố ngay trước mặt anh sẽ hâm mộ thêm cả Kim Thái Hanh vậy. Tại sao họ lại thiếu liêm sỉ đến vậy? Có trách thì cũng trách Kim Thái Hanh quá ngầu đi!

Kim Thái Hanh tháo mũ, hướng về khán đài. Mũ làm mặt Kim Thái Hanh hơi ửng hồng, mồ hôi chảy xuống nhễ nhại. Kim Thái Hanh thực sự đã cố gắng hết sức.

Ánh nắng chiếu xuống dáng người cao lớn đang bước về khán đài, càng làm Kim Thái Hanh đẹp như tranh vẽ.

- Wow nhìn anh ấy quyến rũ quá!

- Soái quá đi!

- Tôi thắng rồi!

Kim Thái Hanh mỉm cười nhìn mọi người, sau đó cúi đầu xuống cẩn thận:

- Cảm ơn đã đến cổ vũ tôi!

Điền Chính Quốc thấy Kim Thái Hanh mồ hôi nhễ nhại, chủ động lấy giấy ướt đưa cho cậu lau mồ hôi. Kim Thái Hanh đứng hình vài giây, nhớ lại lần đầu tiên gặp, anh cũng là đưa khăn cho cậu. Bao nhiêu năm trôi qua, Điền Chính Quốc vẫn luôn tốt với cậu như vậy.

- Cảm ơn anh Quốc! - Kim Thái Hanh thì thào

- Giỏi lắm Kim Thái Hanh.

Điền Chính Quốc mừng rỡ ôm chầm lấy cậu giống như muốn ăn mừng với cậu vậy.

- Ớ!

Mẫn Doãn Kỳ vô thức vui mừng, tự giác bịt miệng mình lại.

Điền Chính Quốc chủ động ôm cậu ư? Cậu còn vừa bỡ ngỡ vì được anh đưa khăn giấy cho, bây giờ anh còn lại chủ động ôm cậu nữa, cứ ngọt ngào chồng chất thế này, Kim Thái Hanh ngộp thở mất.

- Kim Thái Hanh, hình như vừa nãy cậu hơi cố gắng quá sức phải không??? - Điền Chính Quốc thắc mắc

- Hả? Không! Quá sức gì cơ?

- Không à? Thế sao tim cậu đập nhanh vậy?

- Tôi hơi mệt!

Chẳng lẽ Kim Thái Hanh lại nói tim đập nhanh vì được anh ôm à. Fans bên dưới bắt đầu xì xèo, bởi khác với bộ mặt lạnh lùng của Điền Chính Quốc trên truyền hình, Điền Chính Quốc của họ bây giờ giống như một đứa con nít, vui vui vẻ vẻ bên bạn bè thế này, khiến họ cũng vui lây. Thậm chí họ còn không biết tại sao Kim Thái Hanh mới đến, đã khiến Điền Chính Quốc cười nhiều đến thế, khiến Điền Chính Quốc còn đích thân đến trường đua cổ vũ, hẳn là quan hệ cũng không tệ.

- Chết rồi mày ơi tao biết anh Quốc yêu chị Tiểu Cách mà tao nhìn anh với Kim Thái Hanh cũng không thể không tưởng tượng ra... hí hí hí

- Tao cũng ship anh Quốc với anh Thái Hanh đây, nhìn họ quan tâm nhau đi, mày thấy anh Quốc như vậy với ai chưa?

- Anh Quốc với chị Tiểu Cách cũng vậy mà! Đôi đó đẹp đôi chút đi được.

Điền Chính Quốc chăm chú dõi theo Kim Thái Hanh lên nhận huy chương và cup, khẽ lẩm bẩm:

- Kim Thái Hanh là tuyệt nhất!

Điền Chính Quốc vui vẻ chào fans và cảm ơn họ hôm nay đã đến cùng anh cổ vũ Kim Thái Hanh. Vì sau đó số người biết anh đến đây quá đông nên Mẫn Doãn Kỳ bất đắc dĩ trở thành vệ sĩ cùng với anh Vỹ khéo léo đưa anh ra xe trước, đợi Kim Thái Hanh thay đồ xong ra sau.

Kim Thái Hanh mặc lại một bộ đồ thể thao khỏe khoắn, tay cầm cup, cổ đeo huy chương, không đội mũ, cũng chẳng khẩu trang kín mít, vừa ra ngoài đã bị fan Điền Chính Quốc và phóng viên vây kín:

- Anh Kim Thái Hanh anh có thể nêu cảm nghĩ của mình khi hôm nay được đích thân Điền Chính Quốc đến cổ vũ không?

Kim Thái Hanh trước giờ đã chậm nhiệt, còn ngại người lạ, bị bu đông như vậy không biết ứng xử ra sao. Nhưng nếu không nói mà bỏ đi, nhỡ họ lại viết bài: "Vệ sĩ của Điền Chính Quốc khinh người bất lịch sự", đến lúc đó chẳng phải ảnh hưởng xấu đến anh sao? Kim Thái Hanh nghĩ thầm, vội ấp úng:

- Tôi rất vui! ...

- Quan hệ của hai người xem ra cũng không tệ? Xem ra Điền Chính Quốc đối xử rất tốt với vệ sĩ của mình?

- Vâng! Anh Quốc rất tốt, mong mọi người chiếu cố anh ấy nhiều hơn ạ.

Kim Thái Hanh lễ phép cúi đầu, rồi chuồn thẳng ra xe.

- Haha họ lôi cậu lại phỏng vấn à? - Điền Chính Quốc vừa thấy Kim Thái Hanh đần mặt khi bị vây quanh, không khỏi bật cười.

- Được rồi được rồi, ai cũng đói rồi phải không? Vậy đi ăn thôi! - Mẫn Doãn Kỳ đề nghị!

- Được đó! Mọi người muốn ăn gì? Sơn hào hải vị gì cũng được! Hôm nay tôi khao!

- Kim Thái Hanh vui vẻ

- Là cậu nói đó nha, vậy hôm nay mọi người thoải mái đi. Người đầu tư thì có quyền chọn nhà hàng!

- Anh Quốc thích ăn gì cũng được!

Điền Chính Quốc suy nghĩ một hồi, lại đòi đến tận quán há cảo quen thuộc của Kim Thái Hanh:

- Hôm nay không muốn ăn sơn hào hải vị, đi ăn há cảo ở quán quen của cậu được không?

- Nhưng hơi xa! Tôi sợ mọi người!

- Tớ chưa đói lắm! - Mẫn Doãn Kỳ nhanh nhảu cắt ngang

- Nhưng tôi... anh Vỹ còn chưa kịp nói gì đã bị Mẫn Doãn Kỳ bịt miệng lại:

- Gần lắm! Em chỉ đường cho!

.

.

.

.

.

.

Tiểu Cách ngồi bên cửa sổ, uống một ly vang đỏ, vừa lướt tin tức về ngày hôm nay, trên Weibo còn thi nhau đăng ảnh Điền Chính Quốc ôm Kim Thái Hanh chúc mừng Quốc thắng, còn lập ra fanclub hẳn hoi, điên cuồng ship đôi Điền Chính Quốc Kim Thái Hanh.

- Mẹ kiếp! Thằng khốn đó có gì hơn mình chứ! Một thằng khốn, một thằng vệ sĩ quèn, rồi mày xem, động đến Điền Chính Quốc của tao, mày sẽ sống không bằng chết thôi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro