Chương 74: Hứng thú tệ hại của Im Nayeon

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đoàn người ngồi xuống quanh bàn tròn, Min Seul-gi nói: "Soo Soo cũng thích phim của Jihyo sao?"

"Dạ, thích." Kim Jisoo gật đầu: "Phim của em ấy con và Jendeukie đều đã xem, bao gồm bộ phim được chiếu mới nhất kia. Vừa rồi con và Bwi đến rạp chiếu phim, không ngờ vừa lúc nó được chiếu lần đầu ở trong nước."

"Chị xem bộ đó sao?" Im Jihyo nghe cô nói như vậy, liền thuận miệng hỏi.

Kim Jisoo: "Dĩ nhiên."

"Ơ a, chị dâu tư thật quá khen. Không phải là em khoe khoang, lúc này đây mặc kệ là người chế tác nòng cốt, hay là diễn viên, thiết bị hoặc hậu kỳ thì đều là cô nương đây đã bợ đỡ tiêu chuẩn tương đối cao, tuyệt đối không phí tiền vé của chị. Những người khác có phải cũng nên bày tỏ một chút hay không?" Im Jihyo tự luyến nói, sóng mắt lưu chuyển, nhìn mấy anh trai của mình một chút, rồi lại nhìn sang ba mình.

Cha cô ấy khuynh thành cười một tiếng. "Vì con gái cống hiến cho phòng bán vé đương nhiên là không có vấn đề, chỉ cần con vui, ba mang cả bản thân tặng cho con cũng không có vấn đề gì."

Im Jihyo hài lòng gật đầu. "Đã biết vẫn là ba yêu con nhất, chẳng qua con không có hứng thú loạn luân nha! Ngoan, nếu đói khát quá thì tìm mẹ đi, bà xã của ba ôm trong ngực mãi mãi vì ba mà rộng mở."

Im Nayeon: "Chị à, trinh tiết của chị đâu?"

Im Jihyo: "Đó là cái gì? Ăn được không?"

Cô ấy làm một bộ vẻ mặt không quen biết.

Min Seul-gi che mặt, đứa con gái này thật sự là do bà sinh ra sao?

Im Jihyo chuyển tầm mắt sang Min Seok Jin.

Min Seok Jin vuốt mặt mình nói: "Anh biết rõ khuôn mặt anh rất đẹp trai, không cần nhìn chăm chú như vậy."

"Chỉ cần anh bỏ tiền, dù là đầu heo đực em cũng sẽ nói là anh đẹp trai nhất." Im Jihyo nhẫn tâm đả kích anh.

Min Seok Jin cũng là da mặt dày, chút trình độ này đối với anh mà nói hoàn toàn không có bất kỳ hiệu quả nào.

Anh đặc biệt bình tĩnh nói ra bốn chữ. "Anh không có tiền."

Im Jihyo: "Nói xạo sẽ bị sét đánh."

Anh mà không có tiền, vậy trên thế giới này còn có người giàu sao?

Tất cả mọi người thành người dân cùng khổ rồi!

Min Seok Jin: "Anh có hộ khẩu ở nông thôn, ở dưới quê mới lên."

Mọi người: ". . . . . ."

Im Jihyo: "Anh còn có thể càng không biết xấu hổ hơn được nữa không?"

Min Seok Jin bày ra một khuôn mặt tươi cười vô cùng sáng rọi: "Không biết xấu hổ? Vậy trên mặt anh bây giờ là cái gì đây? Mặt nạ à? Em từng thấy mặt nạ nào đẹp mắt như vậy chưa?"

Park Jimin chịu không nổi nằm lăn ra bàn cười sặc sụa. "Min lão tam cậu ở Washington chắc chắn đã bị không ít người mắng rồi đúng không? Đúng không đúng không đúng không. . . . . . ?"

Đây là tài ăn nói cần phải bị người mắng bao nhiêu lần mới có thể luyện ra được đây?

Min Seok Jin hừ một tiếng, đặc biệt khí phách nói: "Vậy cũng phải xem bọn họ có bản lĩnh này hay không, chớ đến lúc đó trộm gà không được còn mất nắm gạo, không biến thành được Hoàng Tước, mà ngược lại còn làm cho cả người tanh tưởi."

Im Nayeon: "Cái ví dụ này, ghép lại thật đúng là. . . . . . Có chút đặc sắc."

"Có ý kiến?"

". . . . . . Không có."

"Tại sao Seok Jin và Chaeyoung chỉ sinh ra thua kém nhau mấy phút mà tính tình lại chênh lệch lớn như vậy?" Min Seul-gi nói ra vấn đề dấu trong lòng đã lâu.

Hai chị em này chính là hai thái cực.

Nếu không phải khuôn mặt tương tự nhau thì không ai cảm thấy bọn họ sẽ là anh em.

Mà lại còn là sinh đôi.

Kim Jisoo vừa ăn vừa nghe bọn họ nói chuyện phiếm, bản chất giữa người tham ăn và người không tham ăn có sự khác biệt nhất chính là chỉ cần trước mặt có đồ ăn, mặc kệ người khác trò chuyện náo nhiệt cỡ nào, ở trong mắt cô, cũng không có gì quan trọng hơn ăn.

Min Seok Jin làm ra vẻ suy nghĩ sâu xa. "Nói đến cái này, con vẫn luôn rất biết ơn Chaeyoung."

Mọi người: "?"

Lúc này Min lão đại vẫn luôn im lặng đột nhiên lạnh nhạt nói: "Bởi vì Chaeyoung ra đời trước chú ấy."

Min lão đại luôn là người của trường phái đơn giản trực tiếp.

Mọi người cũng quen rồi.

Theo lời của anh lại tự hỏi một chút, mọi người trong nháy mắt liền hiểu ý.

Kim Jisoo vẫn như cũ mờ mịt-ing.

Kim Taehyung giải thích với cô: "Ở nhà Chaeyoung xếp thứ hai."

"Ah?" Kim Jisoo suy nghĩ một chút.

Cũng hiểu.

Nếu như Min Seok Jin ra đời sớm hơn Chaeyoung, vậy người đứng thứ hai sẽ là anh ấy, lão nhị, lão nhị. . . . . .

Được rồi.

Xưng hô này quả thật tương đối tà ác, nguyện vọng của người đàn ông rất bình thường.

"Nhưng anh thật sự cảm thấy tiểu tam (*) dễ nghe hơn lão nhị được bao nhiêu?" Kim Jisoo không nhịn được nói.

(*) : tiểu tam là ng' thứ ba trong mối tình hai người, thường bị ng' ta phỉ nhổ. Còn lão nhị thì mình không biết >

Cuối cùng vẫn là Im Yoona mở miệng, không hiền hậu bán đứng bọn họ. "Thật ra thì nói đến trong nhà chúng ta người nào có hứng thú tệ hại nhất, "tuyệt vời" nhất chính là Im Nayeon nha! Khi còn nhỏ con bé âm thầm lắp đặt camera ở khắp nơi trong nhà, ghi lại toàn bộ hành động của mọi người, sau đó chắc chắn có thể bắt được một số hình ảnh đặc sắc! Vốn là tất cả mọi người không phát hiện, sau lại có một lần Jihyo vào phòng con bé tìm nó, phát hiện con bé này thế mà đang biên tập cắt nối làm video, khung cảnh trên màn hình nhìn thế nào cũng thấy quen thuộc, ngay cả người trong hình cũng thế, Im Nayeon muốn tắt máy nhưng không kịp, cứ như vậy liền bị phát hiện! Ha ha ha ha ha ha. . . . . . Có điều đây thật sự là hình ảnh kỷ niệm tốt nhất, muốn nhìn Tae Tae khi còn bé đã làm những việc ngốc gì chắc chắn phải đi tìm con bé đòi tài nguyên, ai da ~ khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn này, hoàn toàn chính là hàng đáng yêu siêu cấp nha! Còn có video của Tae Tae và lão đại nữa, muốn có bao nhiêu kích thích liền có bấy nhiêu, mỗi lần dì không vui đều phải xem nhiều lần, liền chữa khỏi trong nháy mắt đó nha!"

Min lão đại: ". . . . . ."

Kim Taehyung: ". . . . . ."

Kim Taehyung vừa nhìn Kim Jisoo liền thấy hai mắt cô sáng rỡ, trong đôi mắt sáng rỡ chỉ để lộ ra một tin tức, đó chính là "Em muốn xem video em muốn xem video em muốn xem video. . . . . ." . Bất giác cũng nhức đầu, anh đã nói Im Yoona là một nhân vật chỉ sợ thiên hạ không loạn rồi mà, tại sao trời cao còn không mau hốt dì ấy đi?

Nói đến những video này, thật là mấy người bọn họ hung hăng tổn thương.

Im Nayeon không hổ là thiên tài trong giới đạo diễn, từ nhỏ đã bộc lộ tài năng, ban đầu bọn họ cũng không biết con bé lắp đặt camera ở trong nhà, bị con bé chụp không ít cảnh xấu hổ. Không một ai có thể may mắn thoát khỏi, sau lại bị phát hiện rồi, mọi người cũng chú ý hơn, bất kì lúc nào cũng chú ý, con bé cũng liền giảm bớt tần số quay trộm hơn. Nhưng từ đó về sau cuộc sống của bọn họ bị ám ảnh vô cùng lớn, nhất là con bé không chỉ quay những video này, mà còn mang nó chế tác thành các loại phiên bản làm cho trí tưởng tượng người ta bay xa, ở phương diện này con bé rất có thiên phú, kỹ thuật cũng là độc nhất, cắt bỏ mấy chi tiết không cần thiết đi thì giống như thật vậy, một chút cũng không nhìn ra hiệu ứng đóng phim có kịch bản.

Lần nào cũng khiến mọi người không dám khen tặng.

Sau trận kia mọi người cũng đối với Im Nayeon kính sợ tránh xa rồi.

Đúng là hứng thú quá tệ hại rồi!

Suy nghĩ "tuyệt vời" của con bé không phải người thường có thể hiểu được.

Nhưng đám người Im Yoona lại rất thích, lần nào cũng mang nó ra giải trí, còn lưu lại trong đĩa, thỉnh thoảng lấy ra xem một chút.

Qua nhiều năm như vậy, mấy người bọn họ đã dùng hết các loại thủ đoạn muốn hủy thi diệt tích, nhưng Im Nayeon đối với lần này hết sức cố chấp, con bé cũng không phải là kẻ ngu, biết ý nghĩ của bọn họ, cho nên đã sớm phòng bị. Con bé sao chép ra thành nhiều bản, lưu trong điện thoại di động, đĩa cứng, ổ cứng, laptop, ngay cả Park Jimin là thiên tài máy tính, cũng không cách nào hoàn toàn tẩy sạch hết.

Trong đôi mắt Kim Jisoo đều là khát vọng, cực kỳ thỏ trắng nhỏ nhìn Im Nayeon. "Cầu xin video mà~. . . . . ."

Im Nayeon rất dứt khoát đồng ý: "Được."

Kim Jisoo vui mừng quá đỗi, ánh mắt lần nữa sáng lên.

Không ngờ Im Nayeon dễ dàng đồng ý như vậy. Cô vừa định đáp lại em ấy, người lại bị Kim Taehyung đè vào trong ngực. "Sau này cách bọn họ xa một chút."

Giọng nói thanh nhã truyền đến từ đỉnh đầu, lại lộ ra chút buồn bực.

Anh đột nhiên có một loại dự cảm, Kim Jisoo ở cùng những người này lâu dần chắc chắn sẽ bị dạy hư.

Kim Jisoo rất vô tội nằm trên ngực anh, mềm nhũn nói: "Bwi, em muốn xem video xem video. . . . . ."

Hiện tại ai cũng không thể ngăn được suy nghĩ này của cô.

Kim Taehyung thật buồn bực rồi, sâu kín gọi: "Soo Soo. . . . . ."

Loại tâm trạng không thể làm gì này, rõ ràng không muốn cô xem, nhưng lại không thể từ chối quá mạnh mẽ, sợ phật ý cô làm cho cô thất vọng, thật là cực kỳ nhức đầu! Kim Taehyung khi nào từng có tâm trạng như vậy?

"Được rồi, cách bọn họ xa một chút." Kim Jisoo giơ ba ngón tay lên thề.

Sắc mặt Kim Taehyung giãn ra một chút.

Kim Jisoo nói: "Trước hết để cho em xem video có được hay không? Xem xong em bảo đảm cái gì cũng sẽ nghe theo anh."

Kim Taehyung: ". . . . . ."

Im Yoona buồn cười không dứt.

Min Yoongi ngước mắt, vừa hay nhìn thấy tầm mắt Kim Jennie rơi vào trên người anh, bị bắt gặp cũng không hề né tránh, vẫn như cũ quang minh chính đại nhìn anh. Cô vốn chính là tính tình thẳng thắn như vậy, không sợ trời không sợ đất, giống như không gì có thể làm cho cô chịu thua.

Kim Jennie cười hả hê, còn Min lão đại thì khó chịu, khi còn bé không biết là như thế nào. Lần trước Kim Jisoo nói với cô khi còn bé Min Yoongi lúc nào cũng chưng vẻ mặt hình sự, thiếu chút nữa làm cô cười chết. Thì ra tính khó chịu là dưỡng thành từ nhỏ, không trách được bây giờ anh khó chịu như vậy.

Trước kia lúc vẫn còn ở Gwangju, chuyện cô thích làm nhất chính là trêu chọc anh, mặc dù người này từ trước đến giờ không nể mặt, nhưng chưa bao giờ đả kích Kim Jennie nhiệt tình. Mỗi lần nhìn dáng vẻ im lặng của anh là cô lại cảm thấy rất sảng khoái! Rất có cảm giác thành tựu!

Dù là tình cảnh hai người bây giờ là như vậy, nhưng Kim Jennie vẫn không đổi được bản tính, mở miệng nói: "Video nhớ đóng gói gửi cho em một phần, gần đây vừa lúc đang viết một bộ truyện, nói không chừng còn có thể tìm được chút cảm hứng từ trong đó."

Min Yoongi lạnh lùng nhìn cô.

Kim Jennie lộ ra một khuôn mặt tươi cười thật rạng rỡ, ngược lại càng kích thích anh hơn!

Im Yoona đột nhiên hỏi: "Soo Soo, năm nay con sẽ ăn tết ở đâu?"

Kim Jisoo ngồi dậy từ trong ngực Kim Taehyung, sửa sang lại mái tóc rối loạn của mình, nghe thấy vấn đề này, bất giác sửng sốt.

Thật ra thì bây giờ còn cách năm mới hơn một tháng lận mà!

Nhưng giống như tất cả mọi người đang chăm chú vào đề tài này rồi.

Cô theo bản năng nói: "Sẽ phải trở về nhà"

"Ah?" Im Yoona nhìn Kim Taehyung một cái, anh không có biểu cảm gì. "Không phải con và Tae Tae sẽ ăn tết với nhau sao?"

Kim Taehyung cũng đưa mắt nhìn cô.

Kim Jisoo có chút kỳ quái.

Tại sao mọi người đều nhìn cô như vậy?

Lúc này, Kim Tae Yeon nói: "Tết năm nay chúng ta cũng sẽ đi Florence, tháng sau mới trở về."

Kim Jisoo ngẩn người.

Nói cách khác, đến lúc đó cô và Bwi sẽ tách ra một đoạn thời gian rất dài sao?

Kỳ quái, nhà bọn họ ăn tết tại sao muốn chạy đến một nơi xa như Florence?

Kim Jennie vốn là đang nhìn Min Yoongi, nghe thấy thế ánh mắt cũng bất giác tối sầm xuống. Năm mới? Ông nội. . . . . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro