Chương 87: Chạy trốn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yeri cắn môi.

Ánh mắt chị Lisa rất ít khi sắc bén như vậy, giống như chỉ cần cô có một chút không thành thực chị ấy cũng có thể lập tức nhìn ra, không để cho cô vọng tưởng lừa đảo được. Lisa cho tới nay đều rất dễ nói chuyện, tính cách của chị ấy vốn tuỳ tiện, không câu nệ tiểu tiết, thường còn có chút sứt chỉ. Yeri mỗi lần có chuyện gì chọc tới chị ấy chỉ cần nũng nịu chút, nói lời hữu ích một chút bảo đảm sẽ không vấn đề.

Nhưng lần này bề ngoài có chút khó khăn.

Yeri kín đáo nói: "Thì đi ra gặp người bạn, hàn huyên mấy câu, không có gì ."

Lisa đuổi theo không buông hỏi: "Người bạn gì? Chị biết sao?"

"Chị Lisa hôm nay như thế nào mà nhiều vấn đề như vậy? Còn nữa, chị làm gì mà nghiêm túc như vậy? Giống như thẩm vấn phạm nhân vậy." Yeri bị hỏi đến có chút không kiên nhẫn, giọng nói cũng không khỏi cao lên.

Lisa giống như thần mà nói: "Không cần nói cho chị biết em đi gặp Ji Ga Eun rồi."

Bản thân Yeri cũng không có nhiều bạn, phạm vi hoạt động của cô căn bản đều ở Cục Quốc An. Ngay cả làm nhiệm vụ đều đi theo Jungkook Lisa Youngjae, bình thường đều có người mang theo. Bởi vì trong mấy bọn họ Yeri nhỏ tuổi nhất, từ nhỏ, bọn họ cũng sẽ theo bản năng che chở cô. Tận lực không để cho cô bị thương tổn, cũng sẽ không khiến cô tiếp xúc bầu không khí không lành mạnh.

Cho nên bên trong Yeri so với mấy bọn họ đơn thuần nhất, điều này cũng làm cho cô có rất nhiều tiểu tính khí. Bản thân mọi người đều rất bận rộn, chuyện lại nhiều, tự nhiên cũng không có người nào nguyện ý không có việc gì mang theo cái tiểu muội muội chơi. Cố tình để cô là người nhàn nhất, gặp phải nhiệm vụ nguy hiểm Jungkook Lisa cũng sẽ rất ăn ý không mang theo Yeri, lưu cô ấy một mình ở Cục Quốc An, ngược lại càng nhàm chán. Yeri theo chân bọn họ nói thiệt nhiều lần đều vô dụng, vì thế, cô còn ưu thương qua được một lúc, cũng náo loạn không ít tính khí, đều vô dụng.

Kim Taehyung ít trông nom chuyện này.

Anh có chuyện trực tiếp gọi Jungkook Lisa Youngjae là được, Yeri cảm giác mình chính là ăn một lần nhàn cơm, nửa điểm chỗ dùng cũng không có.

Sau lại dần dần cũng bỏ qua, cho đến sau này biết Ji Ga Eun, hai người bọn họ cực kỳ hợp nhau. Yeri khi đó cả ngày đi theo phía sau Ji Ga Eun, giống như cái đuôi ngựa, Lisa khi dễ cô, cô cũng không thèm để ý. Bởi vì Ji Ga Eun nguyện ý theo cô, nguyện ý nghe cô nói chuyện, cũng sẽ không quản chế cô, cô đặc biệt vui vẻ có một người bạn như vậy. Dùng bốn chữ hình dung chính là: hận không gặp sớm!

Càng nghĩ càng có thể, trong mắt Lisa toát ra ánh lửa, gắt gao nhìn chằm chằm Yeri.

Giống như cô dám nói một chữ "Vâng", cô liền lập tức nhào qua bóp chết cô ấy.

Yeri nháy mắt im lặng.

Cô có phản ứng này, càng khiến cho Lisa tức giận. Rõ ràng chính là cam chịu!

"Em có lầm hay không à? Đứt gân não à? Chị không phải đã nói với em không cho phép nữa cùng người phụ nữ kia lui tới sao? Em đem lời của chị để đi đâu? Em rốt cuộc có nghe qua lời của chị nói hay không? Lỗ tai điếc quá à? Tức chết chị rồi! Khốn kiếp, em lại còn cùng cô ta gặp mặt, thấy có cái gì tốt à? Không thấy sẽ chết sao? Lần trước dẫn em đi phân bộ cũng thế, em còn muốn đầu óc không phát triển tới khi nào?" Lisa rất thẳng tính, có sao nói vậy. Phẫn nộ cũng sẽ có chút không lựa lời nói, đầu óc nghĩ đến cái gì cũng không qua não suy nghĩ liền răng rắc nói ra, tốc độ cực nhanh.

Cô trước kia cũng không phải không có dạy qua Yeri, nhưng kích động như thế, lời nói khó nghe như vậy, vẫn là lần đầu.

Yeri căn bản không cho rằng mình có lỗi, cô có thể lý giải tại sao Lisa ghét Ji Ga Eun như vậy, nhưng cũng chỉ là thấy một mặt mà thôi, lại không có cái gì. Chị làm gì tức giận như vậy? Còn mắng mình khó nghe như vậy! Chẳng lẽ chính chị không thích, không muốn cùng Ji Ga Eun chung đụng, nhất định phải ép buộc người khác cũng như chị ấy sao? Coi như Lisa là chị cô, cũng không có cái quyền lợi này!

"Em cũng chỉ cùng Ga Eun gặp mặt, uống ly cà phê mà thôi, chị tất yếu nói chuyện phải khó nghe như vậy sao? Ga Eun không phải người xấu, ban đầu các chị đều bận rộn từng chuyện, cũng không muốn em giúp, là cô ấy coi em như em gái chăm sóc, chỉ có cô ấy nguyện ý dạy em rất nhiều sẽ không mắng em, còn không chê em phiền. Chuyện cô ấy đã làm thật có lỗi với Cục Quốc An, thế nhưng cũng không phải là cô ấy tự nguyện, là Oh Bong lừa cô ấy, lợi dụng cô ấy, đầu sỏ gây nên phải là Oh Bong. Ga Eun cũng là người bị hại!" Yeri hơi kích động nói.

"ĐxxCM đại gia ngươi!" Cô không nói lời này cũng may, vừa nói lời này, Lisa hoàn toàn xù lông rồi !"Chị không có nguyện ý theo em, không dạy qua em, còn chê em phiền? Không ngờ coi chúng ta đều là độc nương nương, còn cô ta một đóa Bạch Liên hoa? Em muốn ngu xuẩn như vậy? Lời nói Ji tiện nhân em cũng tin? Cô ta trừ lôi kéo lòng người còn biết cái gì? Em nhất định chờ bị người ta bán, còn theo người bái làm thầy học thành tài thì vui mừng phải hay không?"

"Ga Eun không phải là người như thế!"

"Sự thật xảy ra kia, chị có oan uổng cho cô ta sao?"

"Sự kiện kia cô ấy đã hối hận, chị Lisa, ban đầu Ga Eun bất quá cũng chỉ vì bị tình yêu che mờ đôi mắt mà thôi! Cô ta muốn vì người mình yêu làm chút gì, điểm xuất phát là không có sai. Sai là sai ở cô ấy yêu sai người! Hơn nữa cô ấy ban đầu còn nhỏ như vậy, chị không thể tha thứ cho cô ấy sao? Thủ lĩnh ban đầu cũng nguyện ý thả cô ấy đi, nói rõ Ga Eun cũng không phải tội không thể tha, chị trước kia cũng không đã dạy em biết sai có thể sửa sao? Còn nói làm người lòng dạ phải rộng rãi, biết bao dung sai lầm người khác, nhưng tại sao đến Ga Eun này, cách làm của chị liền thay đổi vậy?" Yeri cứng rắn không được, quyết định dùng mềm. Đi bài thân tình, từ trước đến giờ đối với Lisa đều là rất có tác dụng.

Nhưng sự thật chứng minh, bất kỳ tình huống gì, cũng có ngoại lệ.

Lisa không chỉ không có chút cử động, ngược lại nói: "Chị cũng vậy đã dạy em giang sơn dễ đổi, làm sao em không nói? Cô ta đời này chỉ có cái đức hạnh đó, cùng Ji Ga Eun nói bao dung, cô ta đáng giá sao? Bao dung cũng phải cần tùy người, cô ta ghê tởm đừng dùng đến cái từ này!"

Yeri nói nhiều như vậy, cũng không có điểm hữu dụng. Tính khí cũng nổi lên, cô vẫn cảm thấy mình ở trước mặt ba anh chị nói chuyện không có phân lượng, bọn họ bình thường giả vờ không nhìn cô coi như xong, hôm nay không những không tôn trọng bạn của cô, ngược lại mọi cách vũ nhục. Yeri tức giận nói: "Chị Lisa, chị thật là quá đáng! Ga Eun chưa bao giờ nói xấu qua bất kỳ người nào, nhưng chị lại nói cô ấy như vậy, chẳng lẽ một lần phạm tội qua một lần sai, sẽ không có cơ hội hối cải sao? Làm sao chị có thể cứ bỏ rơi Ga Eun như vậy? Em đối với chị rất thất vọng!"

Lisa một hơi nghẹn ở ngực, thiếu chút nữa không đem cô tức chết!

Cô quá đáng? Có lầm hay không? Nha đầu này là bị Ji Ga Eun rót ** Thang, còn tẩy não rồi hả ?"Phản bội" triệt để như vậy, mẹ nó!

"Em dám nói cô ta tìm em không có moi tin tức gì? Chị vẫn thật là không tin cô ta từ Đại lão xa xôi chạy đến Gangwon tìm em uống uống cà phê đơn thuần như vậy, trừ phi là Sao Hỏa đụng Trái Đất, đầu gỗ một giây biến thành phụ nữ!" Lisa một hơi nói.

Vẻ mặt hết sức kiên định!

Yeri đánh cục tức, âm thanh cũng so bình thường có chút nhanh chóng."Không có!"

"Là thật không có, vậy thì em bị người ta giả bộ cũng không biết?"

"Chị cứ như vậy không tin tưởng em sao?" Yeri hướng Lisa gào to, cả người đều bộc phát theo. Hai người đã thật lâu không có cãi nhau như vậy, hốc mắt Yeri đều đỏ, mặt có chút đỏ bừng, Lisa có chút không nhẫn tâm, nhưng lại chết cũng không chịu đi an ủi cô. Yeri gào xong trong nháy mắt giống như bóng cao xu xì hơi, tức giận nói: "Em mệt mỏi, muốn trở về nghỉ ngơi. Chị Lisa không có chuyện gì khác, em đi trước."

"Này, Yeri!"

Yeri đã đi xa, Lisa hướng về phía bóng lưng của cô gọi cô, Yeri mắt điếc tai ngơ, thẳng tắp đi về phía trước, cũng không quay đầu lại.

Còn một mình Lisa đứng nguyên tại chỗ dậm chân."Nha đầu chết tiệt, muốn tức chết chị a!"

"Yeri như thế nào trêu chọc cô rồi hả?" Lúc này Jungkook đến, thấy Lisa thở phì phì nhìn chằm chằm bóng lưng Yeri, không khỏi hỏi.

Lisa đang lo tức giận không có ai để trút, này vừa vặn đúng lúc có người đưa tới cửa, cô tuyệt không khách khí. Phun rầm rĩ nói: "Nha đầu chết tiệt kia tính khí càng ngày càng thúi, hiện tại cũng không đem người làm chị để ở trong mắt, thế nhưng trực tiếp thẳng tôi rống lên, vì nghi ngờ tôi không tin em ấy! Anh nói tính tình của em ấy như vậy, nói không chừng ngày nào đó bị người ta lừa, tôi có thể không lo sao? Mẹ kiếp!"

"Còn không phải do cô chiều mới như vậy." Jungkook liếc cô một cái, kể lể một sự thật.

Lisa lúc này tức giận xem thường trả lại."Choáng nha, anh sẽ không chiều? Đem trách nhiệm đẩy lên trên một người chị, làm như tôi trạm thu hồi à?"

Cả người hỏa khí Lisa cô nương không phát hiện, đối thoại bọn họ, giống như một đôi vợ chồng đối mặt với đứa bé phản nghịch cảm thấy rất là đau đầu, ở lẫn nhau hướng đối phương nói rầm rĩ.

Jungkook cười cười."Dạ, đều có chiều."

Lisa nhìn anh ta cười, nhất thời có cảm giác rợn cả tóc gáy xông thẳng da đầu, tên đầu gỗ lại cười, giọng nói còn nhu hòa như vậy, thật kinh hãi a!

Tâm tư của cô cũng biểu hiện ở trên mặt, Jungkook nhìn bộ dáng của cô, trong nháy mắt thu lại vẻ mặt.

Lạnh lùng, mặt cọc gỗ.

Ừ, như vậy mới bình thường sao!

Làm trời sanh vô tư, Lisa quả quyết không suy nghĩ thêm nữa, cô khoác bả vai Jungkook, ca hai tốt nói: "Đi, theo tôi đi luyện quyền một chút! Chị muốn phát tiết buồn bực trong lòng."

Kim Taehyung tự bôi thuốc cho Kim Jisoo.

Cô trừ trên tay bị thương, trên đùi cũng có hai vết lớn, trong đó có một chỗ bị người dùng giày cao gót đạp, vết rất sâu. Lúc xoa cao lên, Kim Jisoo bị đau đến hít vào một ngụm khí lạnh.

"Bwi, anh nhẹ một chút."

Kim Taehyung cúi thấp đầu, không lên tiếng, nhưng động tác tay rõ ràng nhẹ một chút.

Kim Jisoo nhìn tóc anh đen nhánh nồng đậm, thử dò xét hỏi: "Anh tức giận sao?"

"Không có."

"Vậy tại sao không nói lời nào?"

Anh ngẩng đầu lên, vừa đúng chống lại tầm mắt Kim Jisoo, trong con ngươi sâu thẳm kia, như cũ là một mảnh trấn tĩnh. Nhưng trong đó còn kèm theo nhàn nhạt đau lòng."Anh chỉ là đang suy nghĩ, em mỗi lần gặp nguy hiểm, anh đều không có ở bên cạnh em."

"Có sao?" Kim Jisoo cũng không nghĩ nhiều như vậy. Cô nói: "Tại sao em chỉ nhớ mỗi lần vừa gặp nguy hiểm, em đều sẽ nghĩ tới anh, sau đó cả người tràn đầy năng lượng. Chẳng lẽ anh không phát hiện bản lĩnh hiện tại của em nếu so với trước kia mạnh hơn chút sao?"

Cô nói lời này thì giọng nói rất thoải mái, còn mang một ít cảm giác nghịch ngợm.

Kim Taehyung nhếch môi, kéo người vào trong ngực.

Giọng nói mát lạnh trên đỉnh đầu Kim Jisoo truyền đến."Lần sau không để bị thương nữa."

Anh làm như thở dài.

Đi theo bên cạnh anh, muốn không bị thương rất khó chứ? Có lần này còn sẽ có lần sau, đề phòng khinh suất! Hiện tại bắt đầu vì cô mà lo lắng làm thế nào bây giờ?

Kim Jisoo cười cười."Tuân lệnh."

"Đúng rồi, Bwi, anh biết đối tượng Cửa ngầm từ khi mới bắt đầu chính là Hwang phu nhân sao?" Kim Jisoo nói xong lại đi vòng qua về đề tài này.

Kim Taehyung nhàn nhạt "Ừ" một tiếng.

"Jeong núi lớn cùng Hwang phu nhân có ân oán sao?" Bwi nên điều tra chứ?

"Không có."

"Vậy tại sao hắn muốn ám sát Hwang phu nhân?" Còn không chỉ một lần!

"Ừm, cái này em phải đi hỏi Jeong núi lớn."

"Ít nói nhảm, anh nhất định biết một chút nội tình."

"Anh chỉ biết Hwang thị trưởng hoài nghi Hwang phu nhân gạt ông ấy chuyện gì, để cho anh giúp đỡ kiểm chứng." Kim Taehyung không chút để ý nói.

Ah?

Kim Jisoo ngẩng đầu nhìn anh."Làm sao lại như vậy? Hwang phu nhân nhìn qua rất hiền lành, Hwang thị trưởng làm sao sẽ hoài nghi cô ấy? Hơn nữa em xem lúc bọn họ đi chung với nhau rất ân ái!"

Giữa vợ chồng quan trọng nhất không phải là tin tưởng sao? Hwang thị trưởng cư nhiên khiến Bwi ngầm đi điều tra Hwang phu nhân, Kim Jisoo có chút khó tiếp nhận. Đối với lúc trước cô xem, còn cảm thấy bọn họ rất xứng đôi, Hwang thị trưởng đối với Hwang phu nhân cũng rất tốt, sau khi biết sẽ làm cho người ta lần nữa tin tưởng vào tình yêu vợ chồng gương mẫu!

Kết quả . . . . . .

Tại sao muốn nói cho cô biết tin tức này à? Cảm giác tốt tan thành mây khói!

"Lòng người khó dò, có người giấu được cạn, có vài người giấu được sâu."

"Hả?" Kim Jisoo nhất thời không hiểu được ý.

Kim Taehyung nói: "Đừng suy nghĩ, nghỉ ngơi sớm một chút."

Đối với Kim Jisoo mà nói cuộc sống vẫn ở một góc thế giới đơn thuần, người nào tốt, ai không tốt, cũng có thể thông qua thời gian ngắn ngủi chung đụng để đoán được.

Dù là bất hòa cũng tốt, đối địch cũng tốt, đều là rất rõ ở trước mặt. Không có thâm trầm ngụy trang như vậy, dù thỉnh thoảng có người nhìn qua thái độ rất dối trá, cũng không lịch sự.

Đây chính là mặt thế giới cô tiếp xúc, nhưng thực tế, vừa tràn đầy ánh sáng, vả lại ánh sáng lớn xa hơn bóng tối.

Hỗn loạn hơn nhiều so với Kim Jisoo tưởng tượng, tới cũng rất nhanh. Cơ bản không hề có điểm báo trước.

--------------

Đội đặc vụ Mexico tra ra đám súng ống kia được vận chuyển bằng đường hàng không đến, cùng vở kịch giống hệt biết được địa điểm bọn họ giao dịch. Cuối cùng nhóm hàng này đi bằng đường thủy, chọn ở Cảng Incheon giao hàng, ở trên một chiếc du thuyền nhìn như rất không thu hút.

Vẫn như cũ Kim Taehyung dẫn người của mình lùng bắt, may mắn thay, lần này Jeong núi lớn thật bất hạnh. Chẳng những không có giống như lần trước thuận lợi phủi sạch, người chỉ điểm cũng nói không được, hắn trốn cũng không thể trốn thoát.

Cuối cùng bị bắt lên máy bay lái về phía ngục giam Cục Quốc An.

Người có mất chân, ngựa có mất móng.

Lấy câu ngạn ngữ này đặt tại trên người của hắn rất hợp lý!

Dĩ nhiên, kích động nhất chính là Lisa rồi. Mấy ngày trước bị tức giận ở trên người Jeong núi lớn rốt cuộc toàn bộ trả lại cho hắn. Để cho hắn đắc chí như vậy, rồi gặp báo ứng đi? Đắc chí cái mông a! Hiện tại lưu lạc phải ăn cơm tù, chịu tù hình, ngay cả nghĩ đến sắt cũng hả hê không đứng lên được? ! Hừ!

Vốn tưởng rằng Jeong núi lớn bị bắt, Cửa ngầm sẽ lập tức bị chia rẽ, loạn thành một đoàn. Dù sao Quần Long Vô Thủ là vấn đề rất trọng đại, ai ngờ Cửa ngầm không chỉ không có một chút loạn nào, ngược lại cùng giống như lúc Jeong núi lớn ở đó. Tất cả mọi chuyện đều có thể tiến hành, không xuất hiện bất kỳ khác thường nào.

Hỏi Jeong núi lớn, hắn cái gì cũng không chịu nói. Tổng bộ Cửa ngầm ở đâu cũng không biết, Jeong núi lớn mặc dù vóc người có chút khó coi, vẻ mặt thỉnh thoảng còn hơi bỉ ổi. Nhưng là không hổ là con người một đời rắn rỏi, mặc kệ Lisa dụng hình đối với hắn thế nào, hắn đều thờ ơ. Cùng không có cảm giác gì, chính không chịu mở miệng tiết lộ một chữ, quả nhiên một câu không nói.

Tôi không nói thì không nói, xem ngươi có thể làm gì được tôi . . . . .

Cuối cùng Lisa cũng không còn vui sướng!

Rõ ràng người này mặt dài rất tiểu nhân, trong ấn tượng của Lisa chính là loại, kích một kích, ngược một ngược, rất dễ dàng phản bội. Kết quả không ngờ tính tình người ta ương ngạnh như vậy . . . . . .

Nhưng cũng khiến Lisa đổi cái nhìn đối với nhân phẩm Jeong núi lớn, nhiều hơn một chút kính nể. Có thể cam nguyện chịu đựng cực hình như thế, cũng không chịu cúi đầu trước người của quân địch, như thế cũng được coi một hán tử!

Chân hán tử bị bắt, đưa tới hai kết quả không có gì khác, mặt tốt cùng với mặt xấu. Mặt tốt rất dễ nhận thấy là được quần chúng hoan hô, được lòng người dân. Còn hôn nhân của Hwang thị trưởng được tán thưởng. Mà mặt xấu, chính là Kim Taehyung phát hiện Cửa ngầm có thể còn có một người lãnh đạo nữa, và... Kim Jisoo mất tích.

Bi kịch Kim* cô nương vừa ra khỏi cánh cửa liền nhanh chóng bị người cướp đi, ngay cả một điểm báo trước đều không có. Vận dụng tùy thân cô mang bên mình gì đó đều bị tịch thu. Điện thoại di động, súng, vòng tai. . . . . . Muốn tìm người cũng không có một chút đầu mối.

Thật buồn bực chính là cô nương này buổi tối trước một ngày còn nghiên cứu thiết kế đồ

suốt đêm, hiện tại cả đầu đều đau, rất muốn ngất. Ngủ mê man một đoạn thời gian cũng không có tiêu trừ loại cảm giác mệt mỏi, Kim Jisoo chạy chạy, tới một chỗ tốt rồi nghĩ tại chỗ nằm xuống ngủ một giấc.

Thật sự không có tinh thần!

Nhưng nghe thấy tiếng bước chân phía sau đuổi theo, cô lại không dám có ý dừng lại. Chạy trối chết hoặc ngủ, đương nhiên là chạy trối chết quan trọng, khó chịu hơn nữa cũng phải cắn răng chịu đựng.

Nhịn!

Đây hình như là một rừng nhiệt đới, sắc trời đã tối, rất đen. Chỉ có ánh trăng chiếu hơi yếu, có thể mơ hồ nhìn thấy con đường phía trước. Bên tai còn truyền đến tiếng dã thú kêu, ở nơi này đêm khuya yên tĩnh tối thui, có vẻ cực kỳ kinh khủng!

Đây là một buổi tối nguy hiểm mà xao động.

"Mẹ kiếp, mới vừa còn chứng kiến cô ta chay qua bên này rồi, thế nào nháy mắt lại không thấy?" Một âm thanh hàm chứa tức giận ở trong đêm yên tĩnh vang lên, rõ ràng, thô lỗ.

"Con đàn bà thúi, đừng để cho tao bắt được mày! Nếu không mày sẽ đẹp mắt." Một giọng nói khác còn mang theo ác ý, cắn răng nghiến lợi nói.

Vừa không ngừng tìm kiếm bóng dáng của Kim Jisoo.

Nhưng cô gái trốn rất kỹ, ngay cả tiếng chửi rủa cũng dần dần thấp, chung quanh hoàn toàn yên tĩnh lại. Chỉ còn lại tiếng xột xoạt của bước chân.

Có lẽ, bọn họ đang nghe, nơi nào phát ra động tĩnh thôi.

Một lát sau cứ yên tĩnh như vậy, vẫn không thu hoạch được gì. Lúc này, lại nghe thấy giọng nói của một người đàn ông. "Kim* tiểu thư, tôi biết rõ cô ở gần đây, đi ra đi! Cô trốn không thoát đâu . . . . . ."

Yên tĩnh.

Vô cùng yên tĩnh.

Trừ tiếng gió ban đêm, cùng tiếng dã thú gầm nhẹ, không nghe được bất kỳ âm thanh nào trả lời hắn.

Người đàn ông lại nói: "Chỉ cần cô theo chúng tôi trở về, chúng tôi bảo đảm sẽ không làm cô bị thương. Nhưng nếu như cô muốn qua đêm ở trong rừng, nơi này dã thú nhiều như vậy, an toàn của cô chúng tôi không cách nào bảo đảm! Cô nhất định phải hiểu rõ ràng. . . . . ."

Phanh.

Người đàn ông không có cơ hội nói hết lời, đầu đột nhiên bị đập một cái, cảm giác choáng váng truyền đến. Trước mắt trời đất quay cuồng, ánh mắt hắn không tập trung quay về phía sau nhìn lại, vậy mà, không nhìn thấy cái gì, người liền mềm nhũn ngã xuống trên mặt đất.

Kim Jisoo vứt bỏ thanh gỗ thô trên tay, đứng ở bên cạnh người đàn ông, lục lọi một vòng. Cuối cùng từ trên người hắn cầm lấy một khẩu súng cùng điện thoại di động.

Cô không thể ở lại đây lâu nữa hơn được nữa. Cầm hết đồ, lập tức chạy xa.

"CMN! Đàn bà thối kia rốt cuộc trốn đi đâu?"

"Mày nói cô ta có thể đã chạy vào trong rừng rậm không?"

"Không thể nào, nơi này đường cong cong quẹo quẹo, chúng ta có lúc còn đi lạc đường. Huống chi là cô nương kia, ban đầu phu nhân nhìn trúng nơi rừng nhiệt đới rậm rạp này, dễ dàng lạc đường, mới để cho chúng ta nhốt cô ta ở đây. Cô ta không dễ dàng chạy đi như vậy, tìm nhanh lên một chút! Nếu không đến lúc đám sói tới đây, chúng ta cũng có phiền toái!"

"Biết."

Giọng nói đứt quãng càng ngày càng rõ ràng, đang đi tới gần về phía Kim Jisoo vừa mới xuất hiện, rất nhanh. Một bước, hai bước. . . . . .

"Chun Ae, mày xem, có phải Chung Hee không?" Một người trong đó đột nhiên kéo người bên cạnh được gọi là Chun Ae, chỉ về phía một người đang nằm dưới đất dưới ánh trăng mơ hồ kia.

Chun Ae theo tay của hắn nhìn, bỗng chốc ánh mắt dừng lại, hai người nhanh chóng đi tới.

Bình tĩnh nhìn lại, không phải là đồng bọn của bọn chúng đây sao?!

"** CMN!" Chun Ae cầm thanh gỗ bên cạnh Chung Hee lên nhìn một chút, nhất thời mở miệng nói tục!

Một người đàn ông khác đưa tay sờ sờ ở trên người Chung Hee, sắc mặt cũng biến thành nghiêm túc nói: "Chun Ae, súng cùng điện thoại di động trên người Chung Hee đã bị mất."

"Người đàn bà kia khẳng định vẫn còn ở gần đây, mày làm cho Chung Hee tỉnh lại, tao đuổi theo cô ta!"

"Vậy mày cẩn thận một chút."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro