Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Anh có định tìm chỗ nghỉ không đấy?"

"Kẻ lữ hành thì bất cứ nơi đâu cũng là chỗ nghỉ". Jaehwan nhìn cô bằng ánh mắt đắm đuối.

Họ đổ đèo khi trời nhập nhoạng tối. T/b ôm chặt anh, cô sợ khi nới lỏng tay anh sẽ biến mất. Ngực cô áp hẳn vào lưng của anh khiến cho toàn thân của cô nóng ran. Cô nhớ tới nụ hôn khi sửa xe, lưỡi đẩy qua lại, đầy khoái cảm. Cô mường tượng đến những lần họ quấn lấy nhau, lao vào nhau mãnh liệt quên hết sự đời... đầy hưng phấn.

Xe phanh gấp, ngực của cô càng áp sát anh hơn nữa khiến cô muốn đứng lên và ôm hôn anh ngay lúc đó. Nhưng khi chiếc xe trở lại bình thường, cô nghĩ không biết có đang nằm mơ về chuyến đi không, anh có thật hay không. Cô liền đưa tay, sờ soạng chòm râu của anh. Khi tay cô đụng chạm với những cọng râu cứng nhắc, cô mới tin chuyến đi này đang là sự thật.

Khi T/b đưa tay chạm vào râu của Jaehwan, anh giật mình, hơi lùi lại lấy đà và nhanh chóng ngậm sâu ngón tay của cô vào trong miệng của anh. Khiến T/b hét toáng lên, khi ấy cô mới giận dỗi nói với anh.

"Chúng ta đi đâu đây anh?" T/b hỏi như chưa biết mình đang đi đâu.
"Một nơi rất xa, hoặc chẳng đi đến đâu cả". Jaehwan nghĩ đến chuyến đi đầy ngẫu hứng này, kết thúc cũng sẽ là sự ngẫu hứng bất chợt đến hoặc tan biến.
"Đi đâu cũng được, miễn sao anh đừng biến mất như năm năm trước".T/b nói và cười đùa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro