Chương 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sáng hôm sau trên đài Radio tần sóng của miền Trung Bộ đài tiếng nói Việt Nam đưa tin về một vụ án khó hiểu, một người đàn ông bị mất đi tròng mắt nằm giữa con đường quốc lộ số 1 với chiếc ô tô bị cắt dây phanh ... vẫn chưa xác định được thân thế người đàn ông đó là ai ...

Ken với tay tắt đài và ngước mắt lên gương chiếu hậu, nó vẫn nằm ngủ một cách bình thản như không có gì xảy ra ...

... Thành phố New York của Mỹ ...

Hắn ngồi lặng yên trước bàn làm việc, trên bàn là một chiếc túi dán có đựng một tròng mắt trắng vẫn còn máu tươi ... và trước mặt hắn, Chiến đang đứng với dáng vẻ bình thản ...

"Mất khá nhiều thời gian đấy!! Đây là lý do tại sao tôi không để anh hành động một mình!! Sử dụng trực thăng để về đây cũng là giải pháp hay đấy!!" Hắn cắm phập con dao xuyên qua lớp nilong, vẩy tay ném cái túi vào thùng rác, hắn nói: "Nhưng vẫn lộn xộn lắm!!"

"Tôi mang về cho cậu một tin!!"

"Tin??"

" ... ... ..." khẽ cụp đôi mắt, Chiến lấy bình tĩnh và nhìn hắn nói: "Tôi suýt nữa thì giết cô ấy!!"

"Cô ấy ... ý anh là Hương??"

Hắn đứng phắt dậy hỏi như thể muốn chắc chắn hơn ...

"Đúng!! Là cô ấy!!" Chiến gật đầu rồi nói tiếp: "Nhưng bên cạnh cô ấy bây giờ có một người khác nữa!! Một người đàn ông, rất nhạy bén!!"

"Tên đó là ai anh có biết không??"

Đôi mắt hắn vằn đỏ ... giọng hắn gằn lên đầy giận dữ ... hắn không cho phép bất cứ tên đàn ông nào ở cạnh nó ngoại trừ hắn ...

"Biết!!" Chiến nắm chặt đôi tay, khuôn mặt anh ta tối lại: "Chính là "Ẩn Giả", người tôi chưa từng thắng dù chỉ một lần!!"

"Hắn ta là người như thế nào??"

"Khát máu và tàn nhẫn!! Anh ta không tuân theo bất cứ quy định nào ngoại trừ mệnh lệnh của một người bí ẩn!!" Chiến tiếp tục nói: "Cách thức hành động của anh ta không ai có thể nắm bắt được!! Anh ta có thể chém nạn nhân ra thành từng mảnh khi vẫn còn sống!! Dường như với anh ta, được nhìn người khác chết trong đau đớn là một niềm vui!!"

" ... ... ..." hắn ngồi phịch xuống ghế, đôi mắt xa xăm và sâu thẳm...hắn chỉ thoáng ra lệnh: "Được rồi!! Anh ra ngoài đi!!"

Chiến ra ngoài để lại mình hắn ngồi lặng trong căn phòng ... hắn đang suy nghĩ, nghĩ xem giữa nó với "Ẩn Giả" hiện giờ có mối quan hệ như thế nào ... cái biệt danh "Ẩn Giả" đó hắn đã từng nghe qua nhưng tuyệt nhiên chưa bao giờ hắn để tâm đến mặc dù bản thân đang đứng trước mũi giáo ...

"Hương!! Tôi không cho phép ai được đứng bên cạnh em ngoài tôi!! Dù có chết tôi cũng phải có được em!! Hãy chờ xem!!"

... ... ... ...

Nó đang ngâm mình trong bồn tắm ... mùi dược thảo khiến bản thân nó cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều ... mẹ và anh trai nó đã đồng ý quay trở lại Pháp, nhưng điều kiện là nó phải hứa rằng sẽ sang đó thăm hai người trong thời gian sớm nhất ... nó không phải là người thích nói dối nhưng trong hoàn cảnh này nó đã nói dối ... bởi nó không nghĩ rằng sẽ trực tiếp sang đó, trong kế hoạch của nó, hành trình đó không tồn tại ... phải lừa dối chính người thân của mình, nó cảm thấy có lỗi ... nhưng bản thân nó đã mắc quá nhiều tội lỗi rồi ... không có gì có thể gột sạch được tâm hồn đã vấy bẩn của nó ... trừ khi nó chết, như vậy nó mới có thể tha thứ được cho bản thân vì những gì đã làm ...

"Tiểu thư đã ngâm mình hơn 2 tiếng đồng hồ rồi!!"

Ken gõ nhẹ cánh cửa phòng tắm và nói vọng từ ngoài vào ...

"Mọi thứ chuẩn bị xong rồi chứ??"

"Đã xong thưa tiểu thư!!"

"Được rồi!! Tôi ra ngay!!"

Nó quấn khăn tắm quanh người, mái tóc ướt sũng ... nhìn vào gương, nó nhìn thấy một con người khác không còn là nó nữa ... trước đây, khi nhìn vào gương lúc thân phận của nó bị lộ trước hắn, nó cũng đã nhìn thấy một con người khác ... nhưng lúc đó và bây giờ lại hoàn toàn khác nhau ... lúc đó, nó cảm thấy tội lỗi khi nhìn thấy mình trong gương ... nhưng bây giờ, cảm giác của nó là ghê tởm, nó ghê tởm chính bản thân nó ... nó đã biến chính nó trở thành một con người mà bản thân không thể chấp nhận được ... thật chua chát làm sao ...

"Có báo cáo mới thưa tiểu thư!!" lại tiếng của Ken nói vọng vào phòng tắm ...

"Về cái gì??"

Nó gạt bỏ tâm trạng của mình sang một bên, lấy quần áo và nhanh chóng trở lại với hình ảnh thường ngày...

"Về tình hình điều tra của bộ phận phòng chống ma túy!!"

... cạch ...

Nó bước ra, mái tóc vẫn còn đang ướt ... Ken thấy vậy liền đưa cho nó lập hồ sơ và với tay lấy cái khăn tắm mới lau tóc cho nó ...

"Chỉ mới triệt phá được một đường dây nhỏ của chúng thôi sao??"

Nó nhíu mày không hài lòng với bản báo cáo đó ... giọng nói của nó tăng âm đầy sự giận dữ:

"Làm việc như rùa rụt cổ!! Không xứng với những gì tôi đã cung cấp!!"

"Tiểu thư muốn sấy tóc không??" Ken lấy đâu ra cái máy sấy hỏi nó ...

"Có!!"

Nó ngồi yên cho Ken sấy khô mái tóc ... bản báo cáo nằm im dưới sàn nhà ... lúc này nó muốn ngủ, và nó sẽ ngủ ... tuy rằng nó đang chuẩn bị thực hiện một việc cũng có thể nói là quan trọng, nhưng để Ken làm một mình cũng không vấn đề gì, nó sẽ ngủ ...

"Tiểu thư!! Có người của Hell muốn gặp cô đấy!!" Ken sực nhớ ra điều quan trọng cần báo sau cái báo cáo đó ...

"Ai??"

"Hera và Per!!"

"Gọi họ vào đây!! Anh ra ngoài làm những gì cần làm đi!!"

"Tôi hiểu!!"

Nói rồi Ken đi ra ngoài và khép cửa phòng lại ... nó ngồi trầm tư nhìn ra ngoài, nó biết lý do tại sao Nhi và Hân tới đây ... bởi sắc lệnh mới của nó với Hell là dừng hoạt động ... lần thứ hai từ khi Hell ra đời nó công bố sắc lệnh này ... lần đầu tiên có lẽ họ đã hiểu tại sao nó làm vậy, nhưng bây giờ thì chắc không ai còn hiểu được nữa ... bởi suy nghĩ của nó bây giờ sâu và thâm thúy hơn rất nhiều ...

"Hương!!"

Nhi và Hân đứng ngay trước ngưỡng cửa ... nó quay đầu mỉm cười một cái và nói:

"Cả hai ngồi xuống đi!!"

"Ruốt cuộc thì tại sao em lại làm vậy?? Dừng mọi hoạt động của Hell trong thời gian này là sao??" Nhi vừa ngồi xuống là đã hỏi dồn nó ...

"Mày lạ quá đấy!!" Hân cũng ngồi xuống bên cạnh nó nói: "Mục đích của mày là gì vậy??"

"Hãy bình tĩnh!!" nó rót hai cốc nước cho Nhi và Hân rồi bình thản nói: "Em làm vậy là để Giải Tán hội Hell!!"

... CHOANG ...

Hai cái cốc rơi tự do xuống đất, hai khuôn mặt kinh ngạc nhìn nó chăm chăm ... cả hai dường như không tin những gì mình vừa nghe được ...

"CÁI GÌ?? GIẢI TÁN HELL Ư??"

"Đúng!!"

"TẠI SAO??"

"Vì Hades này muốn vậy!!"

" ... ... ..."

Cách nói của nó mang một hàm ý sâu sắc ... Nhi và Hân sững người lại, nó đang muốn trả lại địa bàn cho Z, nó đã từng hứa rằng sẽ không động chạm vào Z hay chiếm lĩnh địa bàn của họ ... Z đã không can thiệp vào hoạt động của Hell suốt thời gian qua, là vì người đứng đầu của Z là Ngọc đã tin tưởng vào nó ... và bây giờ nó muốn đáp lại lòng tin đó, nó trả lại toàn bộ những gì Hell có được cho Z ... những gì từng ở ngoài tầm kiểm soát của Z nay đã bị Hell thâu tóm cả ... là một món quà dành cho Z chăng??

"Còn mọi người thì sao?? Em không nghĩ tới cảm giác của họ ư??"

Nhi nắm chặt hai bàn tay lại với nhau, giọng nói nghẹn đi đầy sự trách cứ ...

"Mày làm vậy các Dirty sẽ nghĩ sao?? Mày chẳng phải nói rằng sẽ không bỏ rơi họ sao??"

"Sát nhập với D!!" nó nhún vai trả lời: "Hãy gia nhập vào lực lượng của D!! Như vậy là ổn cả chứ gì??"

"MÀY NÓI VẬY MÀ NGHE ĐƯỢC SAO??"

"Như tao đã nói!! Hell sẽ giải tán!!" nó đứng phắt dậy nói đầy cương quyết: "Đợi khi Z hoàn toàn lấy lại được thế chủ động, Hell sẽ biến mất!!"

"Hades!!" Nhi lạnh giọng nói: "Hãy đưa ra lý do đi!! 10 người chúng tôi cũng là các cá thế tạo dựng lên Hell, chỉ một câu nói của cô thì không thể giải thể được Hell đâu!!"

Hân giật mình bởi câu nói của Nhi, mới gia nhập Hell nên Hân chưa hiểu rõ được hoàn toàn những con người ở đó ... nhưng cô cảm nhận được họ có một mối ràng buộc rất chặt chẽ với Hades kể cả bạn trai của cô ... đã nhiều lần Hân hỏi Tuấn nhưng chỉ nhận được những câu trả lời ậm ừ cho qua ...

"Đừng quên "Khế Ước" giữa chúng ta!!" nó trở lại là Hades thực sự ... giọng nói trầm mang đầy sự chết chóc: "Một khi Hades chết thì mối ràng buộc giữa chúng ta sẽ đứt!! Vậy nên khi tôi nói Hell sẽ biến mất thì có nghĩ là Hades này cũng biến mất!!"

" ... ... ..."

Nhi trợn tròn mắt kinh ngạc ... chẳng lẽ đây chính là mục đích của nó sao?? Ruốt cuộc thì nó đang nghĩ cái gì trong đầu?? Chỉ vì muốn giải tán Hell cắt đứt mọi mối ràng buộc với các Dirty mà nó nói những lời tàn nhẫn đáng sợ này sao?? Nó có còn là Hades nữa không hay đã biến thành một con người khác??

"Chắc chị đã hiểu!!" nó liếc nhìn Nhi nói: "Tôi còn nhiều công việc cần giải quyết!! Xin phép không tiễn!!"

Nhi lặng lẽ đứng dậy kéo tay Hân ra ngoài trong khi cô vẫn chưa hiểu nó và Nhi đang nói cái gì ... cánh cửa phòng khép lại, nó gục đầu xuống đi thẳng về phía giường ... lúc này nó cần phải ngủ ...

Nằm yên lặng trên giường, nó nhắm hai mắt thả mình vào trong giấc ngủ ... nhưng có lẽ chẳng ai ngờ được những chuyện xảy ra sau khi Nhi và Hân rời khỏi căn phòng ...

"Ngươi là ai??"

Toàn thân nó không chút sức lực ... nó cảm nhận được một ai đó đang ở trong phòng ... hình như nó bị trúng một loại độc dược nào đó khiến các hệ thần kinh bị tê liệt, cảm giác này thật giống như khi nó bị bắt tới trụ sở của Z ...

" ... ... ..."

Không một tiếng trả lời, nhưng nó nghe được tiếng bước chân đang tiến lại gần chỗ nó ... xác định được là một người con gái, nhưng ẩn mình kín đến nỗi cả nó và Ken đều không phát giác thì quả đúng là một người tài giỏi ...

Một cánh tay nắm mạnh vào vai nó lật người nó nằm ngửa ra giường, đôi mắt nặng trĩu nhưng nó vẫn có thể nhìn được người đó ... mái tóc dài đen óng, khuôn mặt bị che mất một nửa bởi một chiếc mặt nạ bạc, khóe môi son đỏ mím lại đầy tức giận, toàn thân toát lên một cái gì đó lấn át được người khác, cái sát khì thực sự rõ ràng ...

"Ra đây là nguyên nhân!!"

Giọng nói mơ hồ nó nghe được trước khi chìm dần trong bóng tối ... nó không nghĩ rằng bản thân lại chủ quan khi để Ken rời khỏi mình trong lúc này ...

Vậy là biến mất, sau khi Ken thực hiện xong nhiệm vụ trở về thì không còn thấy nó đâu nữa ... không một lời nhắn, không một dấu hiệu gì cho thấy nó còn ở trong Dinimon ...

"Ông chủ!! Tiểu thư biến mất!!"

Ken tới thẳng căn phòng làm việc của ông Phong báo cáo ... bởi anh cảm thấy có điều gì đó chẳng lành ... nhất là khi trong phòng nó thoang thoảng một mùi hương kì lạ ...

"Biến mất?? Nghĩa là sao??" đôi mắt ông Phong mở to đầy ngạc nhiên ... trong khi Ken là vệ sĩ của nó mà lại bảo nó biến mất ...

"Tôi cảm thấy đã có ai đó ở trong phòng của tiểu thư!!" Ken khuôn mặt tối lại đầy nguy hiểm ... dấu hiệu cảnh báo cho một việc nghiêm trọng đang xảy ra ...

"Ai đó ư?? Chẳng phải người của Hell vừa gặp con bé sao??"

"Không!! Không phải hai người đó!!" Ken khẳng định, rồi anh lẩm bẩm trong miệng chỉ một mình bản thân nghe được: "Mùi hương kì lạ đó chỉ có một người sử dụng!! Không thể nào là cô ấy được ... "

"Ẩn Giả!! Cậu biết con bé ở đâu đúng không??"

Ông Phong tinh ý nhìn thấy nét mặt chuyển đổi của Ken ... tuy Ken là sát thủ chuyên nghiệp rất giỏi che giấu cảm xúc nhưng ông Phong cũng không phải là con người tầm thường ...

" ... ... ... "

Ken yên lặng ... Ông Phong nén lại tiếng thở dài, ông lên tiếng nói:

"Nếu con bé gặp nguy hiểm!! Ta sẽ không tha cho bất kì ai đâu!!"

"Tôi hiểu!!" Ken cúi đầu nói: "Tôi sẽ đưa tiểu thư về bằng mọi giá!!"

Rồi Ken nhanh chóng rời khỏi căn phòng, ông Phong đứng dậy nhìn ra ngoài cửa sổ ... khóe miệng mấp máy nói vô thức:

"Cháu quá liều lĩnh rồi Hương à!!"

...............

Đứng giữa kho vũ khí, Ken đưa mắt nhìn toàn bộ những thứ anh chưa từng một lần động tay tới ... bởi lẽ, anh thực hiện nhiệm vụ bằng vũ khí do nó cung cấp mà thôi ... khoác vào người hai khẩu Tmp đằng sau lưng, gài thêm hai con dao găm bạc bên cạnh hai khẩu Desert Eagle đen với cái thắt lưng có sẵn 3 quả lựu đạn trong đó có một trái lựu Sk3 có sức công phá gấp 4 lần so với bình thường ... với tay lấy chiếc áo khoác đen mà nó đã tặng cho Ken trong ngày đầu tiên nó đề nghị anh làm việc cho nó ... chiếc áo khoác này được dệt bằng sợi tơ tổng hợp từ bạc và cacbon, loại tơ này rất khó tổng hợp nhưng khi tạo ra được rồi thì ứng dụng của nó là rất lớn, sự mềm dẻo của Bạc và sự vững chắc của tinh thể Cacbon hình tháp tạo nên một lớp giáp chống đạn vô cùng tốt ... nó còn chuẩn bị sẵn bên trong áo hơn hai chục con dao phi tiêu loại nhỏ ... nhưng nó từng nói rằng, chiếc áo này còn có một số bí mật mà khi dùng Ken sẽ biết, có điều anh vẫn chưa tìm ra được bí mật đó là gì ...

Bước ra ngoài, Ken biến mất không chút dấu tích nào ... thông tin nó bị mất tích không có ai biết ngoài Ken với ông Phong ... nhưng dù kín mấy thì kín vẫn không thể giấu được một người, người đó không biết sẽ hành động như thể nào khi làm rõ thông tin này ...

... ... ... ...

Đôi mắt nặng trĩu từ từ mở ra ... trước mắt nó là một màu đen mờ ảo của bóng tối, mùi ẩm thấp của tường đá, tiếng nước nhỏ tóc tóc xuống nền đất ... ánh sáng leo lét của những ngọn nến ... khẽ cựa mình, nó phát hiện ra bản thân đang bị xiềng xích, loại xiềng xích mà chỉ trong thời đại Hy Lạp mới có ... nó thấy mình thật giống như một con thú đang bị xích trong chuồng vậy ... đâu cần thiết phải sử dụng tới loại xích to đùng này chứ?? Riêng cái nhà giam hình bán nguyệt với những song sắt to thế kia đã khó mà thoát nổi rồi ...

... leng keng xềnh xệch ...

Nó kéo lại đoạn xích lỏng lại gần mình, nó cần biết phạm vi mà bản thân có thể hoạt động tự do được ... cũng phải tới khoảng 2/3 căn buồng này ... nó lại ngả người dựa lưng vào bức tường lạnh lẽo và ẩm ướt, cơ thể nó vẫn còn nặng trĩu ... điều này chứng tỏ nó không phải trúng thuốc mê mà là trúng độc dược, loại độc tỏa ra từ mùi hương ...

"Tỉnh rồi à?? Sớm hơn bình thường!!"

Một người đàn ông đứng dựa lưng vào cửa vừa hút thuốc lá vừa nói với nó ... làn khói trắng bay tấp hòa lẫn vào ánh sáng leo lét của những ngọn nến càng làm cho không gian ở nơi đây thêm mờ ảo tối tăm hơn ...

"Ai??"

Nó thản nhiên hỏi, cơ thể vẫn chưa cử động được bình thường nhưng đầu óc của nó đã tỉnh táo trở lại ... nó không biết ai bắt nó nhưng nó có thể biết được người bắt nó có liên quan tới "Tam Kiềng" ...

... Tách ...

Điếu thuốc bay xuống đất, người đàn ông đó dùng giầy di mạnh điếu thuốc, ông ta quay mặt lại nhìn nó, đôi mắt màu đỏ quái dị như xuyên suốt muốn đọc thấu tâm can của nó ...

"Này nhóc!! Thái độ hơi thiếu tôn trọng đấy!!"

"Tùy!!"

Nó thở hắt ra một tiếng, với nó những người dùng thủ đoạn hèn hạ như thế này không đáng để cho nó tôn trọng chứ đừng nói là nói chuyện tử tế ...

"Mang ba đứa nó vào đây!!"

Người đàn ông đó nói to như đang quát ra lệnh cho ai đó ... nó không quan tâm cũng không thèm để ý, hiện tại nó hoàn toàn không còn sức kháng cự, cơ thể vẫn rã rời không sức sống ...

... lệt xệt lệt xệt ...

Tiếng vật gì đó bị kéo lê trên nền đất ... nó khẽ nhíu mày liếc mắt về phía đám người đang tiến lại gần buồng giam bên cạnh ... ba thân thể đang bất động bê bết máu ...

"Chúng nó chết chưa??"

"Đại ca!! Chúng chỉ ngất thôi ạ!!"

"Bọn cứng đầu!! Ném vào!!"

... Bịch ... Á ...

Là con gái, cả ba người đó đều là con gái ... nó cố nheo mắt để nhìn rõ khuôn mặt của họ nhưng không được, mái tóc của họ đã che phủ tầm nhìn không cho phép nó nhìn thấy rõ ... nhưng nó có cảm giác rằng cả ba người rất quen thuộc với nó ...

"Sao thế?? Quen chúng nó à??"

Nó giật mình nhìn người đàn ông kia, đôi mắt sắc lạnh của nó chiếu thẳng vào đôi mắt đỏ rực của ông ta không chút sợ hãi ... có lẽ đây là lần đầu tiên ông ta gặp trường hợp này chăng?? Nó thấy ông ta có vẻ ngạc nhiên khi nó nhìn như vậy ... nhưng quả thực nếu ai đó nhìn thấy đôi mắt màu huyết như thế thì cũng phải hét lên vì sợ hãi ... nó khác, nó vốn không phải là người bình thường nữa, với nó, nỗi sợ hãi lớn nhất chính là việc phải tiếp tục sống ... còn những thứ khác đối với nó chỉ là phù du mà thôi ...

"Họ là ai??" nó lạnh lùng nhìn ba người kia hỏi một cách thờ ơ ...

"Nhóc khỏi cần biết!!" ông ta lại châm một điếu thuốc khác phả khỏi ra không khí: "Tự lo cho bản thân đi!!"

Khuôn mặt nó bỗng dưng tối sầm lại ... đôi mắt nhìn chăm chăm vào bàn tay một người con gái, chính xác hơn là vào chiếc vòng trên tay ... huy hiệu của Hell ... nhưng là huy hiệu cũ, không phải của bây giờ ... nó đã thu lại hết những huy hiệu đó nhưng còn một người thì ... chẳng lẽ ...

"Kry??"

Đôi mắt người con gái kia mở to, đôi bàn tay run run cử động, đôi môi mấp máy khó khăn nói từng chữ ...

"H...Ha...a...des...Hades??"

Nó sững người, khuôn mặt tái xanh ... không phải ảo giác đấy chứ?? Kry đang ở đây ư?? Không phải chị đang sang Úc cùng với Sag và Chi rồi sao?? ... Sag và Chi?? ... không, đừng nói hai người kia là ... Nó lao người tới bên song sắt, đôi mắt hốt hoảng nhìn cả ba người con gái thân thể đầy vết thương ... càng lại gần nó càng nhìn rõ hơn cả ba khuôn mặt ... đúng là Kry, Sag và Chi ... nhưng tại sao cả ba người lại ở đây?? Không phải đã sang Úc ba tháng trước rồi sao??

"Chuyện gì thế này?? Sao ba người lại ở đây??"

"Chị...chị Hương à??"

Chi yếu ớt lên tiếng, đôi mắt đẫm nước nhìn về phía nó ... khuôn mặt bầm tím đầy những vết xước, nó vội vàng hét lên:

"Chi?? Chuyện gì xảy ra thế này?? Sao mày lại ở đây??"

"Em xin lỗi!! Em ... em không biết bố lại là...là người như vậy...em...em..."

Dường như nó hiểu ra mọi điều, quả đúng nơi đây là nơi giam giữ của tổ chức "Tam Kiềng" ... ông Phi đã bị nó vạch trần mọi chuyện thậm chí còn gây thiệt hại cho đường dây buôn bán ma túy của chúng tại Việt Nam ... nó đã quên mất, nó đã không sáng suốt nhìn thấy Chi cũng là mục tiêu của chúng khi ông Phi bị xử ... Trân giờ an toàn trong sự kiểm soát của D lẫn người của tổ chức Trung Gian nên rất an toàn, nhưng Chi thì khác ... tại sao nó lại không nhìn ra chứ?? Để Kry với Sag bên cạnh không đủ đảm bảo an toàn, tại sao nó lại bất cẩn đến vậy??

... RẦM ... LENG KENG LENG KENG ...

Nó đấm mạnh vào song sắt, khẽ răng nghiến chặt vào nhau đầy giận dữ ... buông một câu chửi thề ...

"Mẹ kiếp...tại sao mình lại...AAAAAAAA!!"

Nó hét lên rồi gục người xuống, nó thực sự đang cảm thấy tội lỗi ... tội lỗi khi không bảo vệ được những người không đáng phải chịu những thứ như thế này ... vì nó mà những người vô tội bị liên lụy ... nó căm giận chính bản thân nó, nó cảm thấy thật vô dụng ...

Đôi mắt liếc sang ngang, nó bắt gặp đôi mắt đỏ huyết ấy ... có dấu hiệu của sự thăm dò, có sự phân tích ... ông ta không biết mối quan hệ giữa nó và ba người kia, có nghĩa là ông ta cũng không biết nó là Hades ... ông ta đã nói đích thân "Tiểu thư" bắt nó về đây, tức là cái người được gọi là "Tiểu thư" có thể biết hoặc có thể không biết thân phận của nó ... nó nhớ rằng trước khi ngất đi nó đã nghe thấy người con gái đó nói...nói là... "Ra đây là nguyên nhân!!"...đúng rồi ... câu nói đó thực sự rất nhiều hàm ý ... nhưng không phải tự nhiên mà cô ta lật người nó lên như vậy, nghĩa là cô ta muốn nhìn mặt nó ... có nghĩa là cô ta chưa từng gặp hay nhìn thấy nó ... nó có thể kết luận người con gái kia không biết thân phận của nó và cô ta bắt nó tới đây chắc vì một ai đó ... chắc chắn người đó rất quan trọng với cô ta ...

"Sao em lại ở đây??" Kry trợn trừng đôi mắt cố nắm lấy tay nó ...

"Đừng nói nữa!!" nó gằn giọng lên: "Chị còn sức sao??"

Kry im bặt, đôi mắt nó đang đề phòng một người đàn ông mà cô biết nếu cô nói nữa thì sẽ hỏng hết mọi chuyện ... công sức cô và hai người kia chịu đựng cũng sẽ đổ xuống sông xuống biển ...

"Ông định đứng đó đến bao giờ??"

" ... ... ... ..."

"Nếu tìm Mạnh Phi thì vô ích thôi!! Ông ta chết rồi!!"

Nó trở người ngồi dựa lưng vào song sắt, đôi mắt thản nhiên sâu thẳm ... giọng nói đều đều nhưng mang đầy sự nguy hiểm ...

"Còn ai giết các người chắc cũng đoán ra!!"

Điếu thuốc lá bị vò nát ngay trong bàn tay ông ta mặc dù nó vẫn đang cháy ... đôi mắt đỏ như ánh sáng đầu điếu thuốc liếc nhìn nó chòng chọc tức giận ... ném lại cho nó một câu rồi ông ta rời khỏi cái nơi ẩm ướt tối tăm này ...

"Đó cũng sẽ là kết cục của các ngươi đấy!!"

Nó khẽ nhếch môi cười, vứt xuống nền đất hai cái xích lớn, nó nói với giọng khiêu khích khi người đàn ông kia đã đi khỏi ...

"Vậy ư?? Có làm nổi không??"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro