Chương 10: Hồng trà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thứ Giang Thanh Lương không lường trước được chính là cái miệng nhỏ đang chu chu ra của Tiêu Khuynh Thành. Nàng ấy ngày thường lớn gan lớn mật, cho dù chuyển từ sinh sự thành đeo bám cô, cái miệng nhỏ đó cũng không thay đổi được việc đá xéo người khác.

Phòng lớn trở nên im lặng, khí lạnh tản ra từ người cấp trên khiến cho mọi người không dám hít thở. Chỉ có Tiêu Khuynh Thành, duy nhất chỉ mình nàng là vô cùng sảng khoái, lấy cánh tay người bên cạnh làm điểm dựa, giải trí bằng mấy video hài trên điện thoại.

Mãi cho đến khi đạo diễn lên tiếng, cục diện kinh hoàng này mới bị phá vỡ.

“Thay đổi xong rồi, đại khái cũng không chỉnh sửa gì nhiều. Cô Tiêu, vai diễn của cô sẽ chuyển từ nữ chính thành nữ phụ phản diện.”

Đạo diễn vui vẻ bước đến, đưa lại kịch bản cho Tiêu Khuynh Thành. Ngoài thay đổi vai diễn của nàng, đạo diễn còn phải thay đổi vai diễn của một số diễn viên khác, sắp xếp đội hình cân xứng, khiến nó trở nên hoàn hảo nhất.

Sau khi lướt qua lời thoại kịch bản, Tiêu Khuynh Thành thoải mái cất nó vào trong túi xách. Tiếp theo sau đó, nàng còn phải nghe đạo diễn sơ lược đại khái hành trình trước mắt của mình. Cuộc thảo luận diễn ra trong hai mươi phút rồi kết thúc trong bầu không khí an toàn.

Cảm thấy không còn việc gì quan trọng, Trần Miễu ra hiệu nàng có thể về. Thế nhưng khi Giang Thanh Lương rời khỏi phòng lớn, nàng lại lẽo đẽo theo phía sau cô.

Cô tiến một bước nàng liền tiến một bước, cô dừng nàng liền dừng, rốt cuộc theo đến trước phòng làm việc cũng không có ý định trở về.

Giang Thanh Lương nhíu mày không vui, trước khi bước vào bên trong còn quay lại nhìn nàng một cái.

“Chẳng phải xong việc rồi sao? Còn không mau trở về, đi theo tôi làm gì?”

Tiêu Khuynh Thành nhướng đôi mày xinh đẹp nhìn Giang Thanh Lương, ánh mắt mang theo ngây thơ dối người.

“Không thể theo sao?”

Cô hơi mở khóe miệng, có chút suy tư nhìn biểu cảm đáng thương của Tiêu Khuynh Thành. Cũng không phải không thể, chẳng qua là vì không thể đoán được ý đồ của nàng, cho nên cô vẫn luôn e dè. Đột ngột thay đổi như vậy, cho dù có rộng lòng tin tưởng, cũng khó tránh khỏi nảy sinh nghi ngờ.

Không thấy cô trả lời, Tiêu Khuynh Thành lại cúi đầu e ngại, có chút khó xử nói:

“Nếu em nói em không biết đường ra… chị có tin không? Ở nhà nhàm chán như vậy, lại chỉ có một mình…”

Nàng nói như muốn khóc, khóe mắt tựa hồ rỉ ra một giọt nước mắt vô cùng đáng thương.

Giang Thanh Lương dùng tay đỡ trán, nếu như là người khác, cô sớm đã tống đối phương khuất mắt từ lâu. Nhưng người trước mặt vốn dĩ là Tiêu Khuynh Thành, nếu đã là nàng, vậy thì điều đó cô không làm được.

Cô khẽ cắn môi dưới, bất quá nhìn nàng mở lời:

“Muốn vào trong không?”

Một câu này của cô, Tiêu Khuynh Thành đã đợi từ lâu. Nàng chân thành gật đầu, biểu cảm càng thêm đáng thương, yếu ớt.

Giang Thanh Lương thở dài một tiếng, sau đó mở cửa bước vào bên trong. Không thấy cô từ chối, Tiêu Khuynh Thành cười thầm trong lòng, nhanh chóng theo đôi chân dài phía trước bước vào.

Phòng làm việc rộng lớn thoải mái. Trên bàn, văn kiện xếp thành từng chồng vô cùng ngay ngắn. Nội thất bày trí theo kiểu đơn giản, chủ đạo chỉ có ba màu trắng, xám, đen vô cùng ảm đạm.

Có điều, cảm giác phòng làm việc của Giang Thanh Lương cũng thật oách, không hề xa hoa, lòe loẹt nhưng lại vô cùng sang trọng.

Nàng ngồi trên sô pha dành cho khách, vô cùng thoải mái ngắm nhìn ánh nắng nhàn nhạt đang khẽ hắt vào bên trong.

Kiếp trước, nàng còn không vào phòng làm việc của cô quá ba lần. Chẳng qua là vì vô cùng chán ghét, vậy nên bầu không khí trong phòng làm việc của cô càng khiến nàng bí bách không sao chịu nổi.

Chỉ là lần này lại khác rồi, cảm giác dễ chịu thoải mái này, thật muốn khiến người khác lười biếng, ngủ thêm một giấc.

Sau khi mở cửa cho nàng bước vào, Giang Thanh Lương lập tức rời đi. Chỉ trong mười phút, cô đã trở lại, trên tay mang theo hai cốc giữ nhiệt đã được gài nắp cẩn thận.

Đem một cốc nhẹ nhàng đặt xuống trước mặt đối phương, Giang Thanh Lương lập tức quay đi, hời hợt nói.

“Hồng trà.”

Tiêu Khuynh Thành lén lút nhìn theo, nếu trong cốc nàng là hồng trà ấm, vậy trong cốc cô chính là trà bạc hà. Giang Thanh Lương thích bạc hà như vậy, thông thường đều có thói quen uống một cốc trà bạc hà vào hai buổi sáng và tối.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro