CHAPTER 14 < tiếp>

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

….Cô đang nhắm mắt thưởng thức vị ngòn ngọt chua chua của kem chanh, thì có ai đó đập mạnh vào vai cô. Cô gắt:

-Để yên nào!!

Lần thứ hai vẫn cánh tay nào đó đập vào vai cô nhưng lại thô bạo hơn nhiều.

Cô quay lại :

-Vô duyên vừa nhé! Không Thấy ngta đang ăn à??

- Ba thấy rồi!

-Hả?? Ba!! – Cô ngớ người ra rồi hét toáng lên- Sa…o.. sao ba lại ở đây?

-Ba ở đây làm gì ư?? Con gái, vết thương trên mặt này là sao hả? Con thực sự đi đánh nhau à?? – Ba cô hoảng hốt nhưng hình sự nhìn cô.

Cô lắc đầu vẻ bất cần đời:

-Vẫn thế! Bị một chút thì làm sao đâu!

-Con….!!!!!!!!!!!!!

-Kìa ba! Con cũng phải rèn luyện một chút chứ không thì không có sức… Với lại….

-Với lại cái gì mà với lại hả??

-Với lại…. tại hắn ta thách con đấy chứ!

-Ờ! Đúng rồi! Hay đấy nhỉ? – Ba cô trả lời rồi nói- Nói thật với con, nếu con đánh nhau với cái thằng nào đó mà không bị thương thì ba cũng thay nó làm việc ấy. Hiểu chưa??

-Ba à!!!

-Đứng dậy ngay! Có lẽ thằng Hoàng Duy nó nói đúng!

-Hoàng Duy nào? – Cô ngơ ngác.

Prince thở dài hơi u uất:

-Lucifer đó!

-À! – Cô gật đầu rồi hỏi- Ba à, hắn ta nói gì?

Ba cô gật gù khẽ liếc nhìn Mai Chi, thấy vậy, cô xua tay:

-Mai Chi là người nhà mà ba!

-Ờ… Thì…. Cậu ta nói… chỉ cậu ta mới chế ngự đc con với cả ….có thể thay đổi con nữa

-Dựa vào cái gì cơ chứ? – Cô hếch mặt lên vẻ kiêu ngạo.

-Nó nói là dựa vào tình cảm của hai đứa.

Cô sặc…. kem. ( Kem mà cũng sặc đc. Công nhận. )

-Tình cảm gì chứ? 

- Tình yêu.

Hai chữ đó đập dội vào tai cô khiến lỗ tai cô lùng bùng khó chịu.

Cái gì mà tình yêu chứ??

Cô nghĩ thầm như một tia sáng lóe lên: “ Hay là hắn ta thích mình? Ờ! Phải rồi! Chắc chắn vậy rồi! Tưởng gì! Hô hô! Mình cũng có sức quyến rũ đấy chứ!”

Khương Mai Chi nhìn dáng vẻ của cô.

Nhã Tử Đông Thy là một chị Hai tốt, chỉ tội là hơi …ngốc thôy!

Mai Chi thở dài.

Mái Tóc màu nâu xoăn tự nhiên của Đông Thy được cặp cao lên đung đưa trên cái lưng nhỏ nhắn.

Đôi mắt màu tím ngây ngô và trong sáng…. Thời nay ít người có tâm hồn tựa tờ giấy trắng như Mun. Tất nhiên điều này chưa biết nên vui hay nên buồn đây.

Dáng người mảnh dẻ quá mức của cô từng khiến Mai Chi ghen tỵ đến chết đi được. Cô ăn nhiều như thế mà sao vẫn chẳng thèm lên cân.

Khuôn mặt Mun nói đẹp tuyệt mỹ thì không phải nhưng cô rất thanh thú và ưa nhìn.

Tóm lại, tất cả đều ổn chỉ là …. Cô thi thoảng quá thích tự cao một cách ngô nghê và bị tiền cùng thức ăn chi phối.

Cô mỉm cười nhìn ba:

-Ba yên tâm! Con của ba trên đời này chưa ai chế ngự đc. Mà người chế ngự được thì chưa xuất hiện và có lẽ không tồn tại đâu! Hihi!

Khi cô nói câu ấy, đột nhiên có một số người cảm thấy đau đau và nhoi nhói..

…..

Cô bước xuống phòng Prince:

-Anh!

-Sao?

-Em mượn điện thoại!

-Khỏi đi!

-Sao vậy?

- Hồi nãy, Minh đưa cho anh cái điện thoại Iphone bảo là cho em.

-Thật hả?

-Thật!- Giọng Prince không được tự nhiên và thoải mái lắm, hơi miễn cưỡng và khó chịu nữa.

Cô nhảy chân sáo lên phòng ôm riệt cái Iphone không để ý rằng có hai cái nhìn đang theo dõi cô chăm chú.

…. 

“ Em vẫn như thế! Em gái của anh! Anh biết anh làm thế này là không phải nhưng… anh không thể ngăn chính mình! Em hãy quay lại nhìn anh trai của em. Xin em hãy quay lại đây và bảo anh dừng lại đi.”

…..

“ Cảm ơn em vì em đã xuất hiện trong đời anh! Anh cần em và anh sẽ không nhường em cho bất kì ai! Anh sẽ làm tất cả để được bảo vệ em. “

------Hết chapter 14/2------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro