chapter I

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Yên nhi, lớn lên anh hứa sẽ cưới em làm vợ..."- thằng con trai 15 tuổi đầu đứng kế con bé 9 tuổi sau cười bảo-" nếu em đạt kết quả tốt trong đợt thi anh văn toàn thành phố!"( Au: mẹ cha nhà mày, ta đây còn chưa đi thi được toàn quận mà mày bắt con nhỏ đi thi toàn thành phố?! Thứ ấu trĩ!
Thằng nhóc: ông bà nhà cô, lớn già đầu còn cãi nhau với con nít! Suy nghĩ ấu trĩ!
Au: thằng nhóc, mày được lắm. Ta chỉ cần viết vài từ là mày thành ông cụ ngay được đấy :)) ). Cô nhóc Yên nhi của anh phụng phịu" Anh chỉ giỏi bắt nạt em, Tư Vĩnh! ". Tư Vĩnh nghe thế liền cười, bảo" Cái gì cũng có cái giá của nó Yên nhi à, không một ai đủ bao dung cho đi mọi thứ chỉ để nhận lại con số 0 đâu...". Câu nói đó, đến khi lớn cô mới hiểu ra nhưng lại quá muộn. Dù có cho cô địa vị hay tiền của, cô thề cũng không nói lại câu trả lời mình từng thốt lên khi còn non trẻ đó." Tư Vĩnh, anh sai rồi. Em chính là người có đủ lòng bao dung, cho đi mà không cần nhận lại!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro