Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1: Nguyệt lão chấp thuận

Ta mở mắt ra, thấy mình chỉ trong hình dạng một tiểu tử tầm 13, 14 tuổi, nhưng trí nhớ của kiếp trước của ta vẫn còn, nói cách khác, không phải ta đầu thai, mà là ta trọng sinh.

Ta không biết được chính mình đã trải qua bao nhiêu kiếp người, ta chỉ nhớ được kiếp trước của mình, là một vương gia dưới một người mà trên vạn người, nhưng ta không quan tâm địa vị, chỉ một lòng vì một nữ tử. Nhưng cho đến khi chết, ta vẫn không cách nào có được nàng. Ta thực sự không can tâm. Di nguyện của ta chính là kiếp sau, lại được gặp nàng, có thể cùng nàng kết duyên, cùng nhau cho đến khi đầu bạc răng long.

Lúc chết đi, hóa thành hồn phách, ta không biết vì sao lại được diện kiến Nguyệt Lão.

Nguyệt lão đau đầu hỏi:

- Nhà ngươi đã trải qua bao nhiêu kiếp người rồi, tại sao vẫn cứ mãi cố chấp một đường duyên như vậy? Các ngươi vốn chỉ có duyên không có phận, các ngươi sẽ mãi mãi không đến được với nhau!

Ta nói:

- Con chỉ cần mình nàng. Dù cho nàng có ở kiếp nào, hình dáng nào, con cũng sẽ nhận ra nàng!

- Nàng ta chỉ cứu ngươi 1 lần, ngươi đã trả hết nợ rồi. Ý trời đã định, các ngươi chỉ có thể là người qua đường, không thể nối duyên. Ngươi mỗi kiếp chỉ đều đoản thọ, chỉ sống được hơn 30 năm đều chỉ vì một nữ tử! Nếu chấp niệm của ngươi ngày càng nặng, không chấp nhận sợi dây tơ hồng ta se cho ngươi, ngươi sẽ cô độc đến khi biến thành hư vô!

Ta nhắm mắt, mỉm cười:

- Chỉ cần mỗi kiếp đều gặp nàng, dù chỉ là người qua đường, con cũng không hối hận.

Nguyệt lão tức giận:

- Ngươi là đang ép ta?

Ta lắc đầu:

- Con chỉ muốn nàng!

Nguyệt lão đỡ trán:

- Nhưng kiếp này của ngươi đến sắp đến, nhưng nàng ta thì vẫn đang ở kiếp người ở thời gian rất rất xa, ngươi có biết không?

-..._ Ta trầm mặc.

Nguyệt lão cắn răng, thốt ra từng lời:

- Ngọc hoàng đại đế nhất định sẽ vặt râu ta!

Sau đó, Nguyệt Lão cho ta một chén rượu, nói với ta:

- Ta sẽ thành toàn giúp các ngươi, nhưng ngươi phải hứa với ta, sau khi kết thúc kiếp này, ngươi phải từ bỏ chấp niệm trong lòng! Ngươi a, không biết làm ta đau đầu tới mức nào!

Ta quỳ xuống, dập đầu 3 lần. Tâm nguyện của ta, mãi mãi chỉ muốn được bên nàng.

Lúc tỉnh dậy, ta đã là Dư Chính, trưởng nam của Dư gia, một trong những gia đình giàu có nhất kinh thành. Dư gia là gia đình 3 đời buôn bán lá trà, khắp kinh thành này, không ai là khong biết đến lá trà của Dư gia, đến tận trong ung, đều là trà Dư gia chúng ta cung cấp.

Lại nói, ta bây giờ là Dư Chính 14 tuổi, ta trọng sinh là để tìm nàng, ta còn rất nhiều thời gian để tìm nàng. Nguyệt lão bất chấp cho ta kiếp này để bên này, ta tuyệt không được để lãng phí.

Nàng, bây giờ đang ở đâu?

"咃9n

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro