Chương 1: Mộ gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

         Ta từng có một thời thiếu nữ xuân sắc chớm nở, 

         Ta ngày đêm mong cầu một đời hạnh phúc, ước nguyện cùng trượng phu ân ái đến già, 

        Chỉ tiếc rằng, tất cả đều là vọng tưởng, mãi mãi không đạt được cũng không cách nào quên đi...

                      Nam Hải Quốc, năm Xuân Hòa thứ 27

          Mộ gia, Thiên Hương Viện

        "Tỷ tỷ, ngươi thật xinh đẹp a." Cô nương với mái tóc nâu óng, vẻ ngoài trong sáng, nghịch ngợm đương đung đưa chân cất tiếng. Nàng say sưa ngắm nhìn thiếu nữ đối diện. Cô nương trong gương vẻ đẹp yêu kiều, mị hoặc lại tao nhã, sang trọng đằm thắm, thật khiến người ta muốn chiêm ngưỡng không thôi. Đôi môi sắc đỏ. Mũi nhỏ, thanh thoát. Tóc dày đen bóng, được tự do buông thả, mái trước hơi dài, che đi một phần lông mày phượng, như hoa như ngọc. Nàng nhẹ nhàng đưa lược chải, tuốt mái tóc óng ả thành từng dòng lụa mềm, phả ra tiếng nói êm tai dịu nhẹ:

        - Muội muội Dung Phi vẻ ngoài đáng yêu, dễ thương như đóa hướng dương rực rỡ, không kém phần ta. Muội muốn nghe những lời này phải không?

       - Vẫn là biểu tỷ hiểu ta!-Mộ Dung Phi cười khanh khách, đắc chí nháy mắt, tay đập đập thành ghế. Đuôi mắt nàng cong lên, lộ vẻ ranh mãnh, lòng dâng lên cỗ cảm xúc tự mãn, vui vẻ vì được tỷ tỷ khen ngợi. 

               Nhan sắc nàng quả thật không bằng Mộ Dung Nguyệt, vẫn luôn tự ti ngắm nhìn tỷ ấy từ phía xa. Chỉ có những lời như vậy, an ủi như vậy, xuất phát từ đúng đối tượng, nàng mới có chút tư vị thỏa mãn. Trong lòng nàng đầy cảm khái, đại đường tỷ dung mạo hoa ngọc, lại tài hoa hơn người, không biết tương lai tỷ ấy sẽ chấn danh tứ phương đến mức nào. Cô nương xuân thì đang chải chuốt trước gương này a, biết đâu mai sau sẽ lay động chân tâm của vị đại nhân nào đó thì sao, thật đáng mong chờ. Mộ Dung Nguyệt quả thật không thể không dính dáng đến loại khả năng này. 

              Mộ Dung Phi thầm nghĩ ngợi rồi lại lấy tay vỗ vỗ mặt mình. "Chuyện xa xăm như thế ta tính làm gì chứ?! Dù sao trưởng tỷ cũng từng khẳng định nàng chỉ cầu an yên, không cần vinh hoa danh vọng. Cho dù có hàng loạt các công tử thế gia đến làm quen, nàng cũng chỉ phớt đầu làm lơ. Nói thật vẫn là đáng tiếc." 

              Nàng đăm đăm thở dài, liếc nhìn vị tỷ tỷ quốc sắc thiên hương. Nói đến hiện tại, Hoàng đế cũng đã lập Thái tử, sắc phong Thái tử phi chỉ là chuyện sớm muộn. Cơ hồ Mộ Dung Nguyệt lại sở hữu dung mạo tuyệt đẹp, có thể lọt vào mắt xanh Thái tử, cho dù không là chính phi, cũng sẽ thành trắc phi, mai sau Tân đế đăng cơ, nàng cũng có cơ hội trở thành một nương nương cao quý chốn hậu cung. Mộ gia cho dù là một thương gia lớn của kinh thành, có tiếng tăm, danh vọng nhưng cốt yếu chỉ thiếu một cái tước vị, nên từ bé đến lớn, tiểu thư Mộ gia tham dự yến tiệc thì vẫn có những kẻ mồm miệng ghen ghét, khinh thường cố kị chúng ta. Nếu một trong các nàng có thể đem lại vinh quang cho Mộ gia thì cũng là chuyện tốt, chẳng qua người có tiềm năng trở thành nương nương nhất lại hoàn toàn không có ý nghĩ đó.

         - Muội đang nghĩ gì vậy?

             Thấy biểu muội mặt đăm chiêu không nói, Mộ Dung Nguyệt tò mò tự hỏi phải chăng hôm nay muội ấy có khúc mắc chuyện gì. Hay là lại gặp những kẻ ghen ghét Mộ gia. Hay bị nhị phòng gây sự nên không vui. Nàng không biết, người làm vị đường muội suy nghĩ đến đen mặt lại chính là Dung Nguyệt nàng.  

            Mộ Dung Nguyệt, là đại tiểu thư sinh trưởng trong Mộ gia, một trong tứ đại thương gia chốn kinh thành lúc bấy giờ. Tổ phụ Mộ Sướng của nàng rất có tài, bốn tuổi thông thạo bày vẽ tính toán, mười tuổi tài hoa kinh doanh nổi bật, trị gia nghiêm ngặt, làm chủ Mộ gia. Tổ mẫu, lão phu nhân Lý thị, ôn hòa nhu ái, điều hành hậu viện không một kẽ hở, có hai người con trai. Đích trưởng tử Mộ Thương, nhi tử còn lại là Mộ Phất. 

           Ngoài ra cũng phải nói, tổ phụ nhiều năm chinh chiến thương trường, có vô số nữ nhân ái mộ nhưng chỉ sủng ái duy nhất tổ mẫu, ân cần đối đãi cũng chỉ mình người. Không may trong một lần du hành Giang Nam, ông bị một phụ nữ tính kế, bỏ thuốc trong rượu nên xảy ra chuyện đáng tiếc. Sau lần đó, bà ta lại mang thai, đem cái thai ra dọa dẫm tổ phụ mới có thể bước chân vào Mộ gia, sinh ra một thứ tử, tên Mộ Dật, băng huyết mà chết lúc lâm bồn. 

          Có thể nói, nhị cữu cữu Mộ Dật đó chính là cái gai trong mắt người nhà họ Mộ, tam cữu lúc còn bé gây sự cùng hắn không lúc nào nguôi, chỉ đến khi cha Mộ Dung Nguyệt đứng ra can ngăn nói là dù sao cũng chung dòng màu, chung tình huynh đệ, Mộ Phất mới buông tha.

         Mộ gia có tổng cộng tam phòng. 

         Đại phòng là đích trưởng tử do lão đích phu nhân sinh ra, cha nàng - Mộ Thương. Phụ thân năm mười lăm tuổi gặp tiểu thư Ngưng gia đang dạo chơi ngoại thành, hai người vừa gặp đã yêu, liền lập tức đính ước rồi thành hôn, bao năm tề mi cử án, tương kính như tân, nhất nhất không rời. Đại phu nhân Ngưng Lộ sắc nước hương trời, hiền lương thục đức, sinh ra Mộ Dung Nguyệt thừa hưởng nguyên vẹn nét đẹp của người. Đệ đệ Mộ Trạch phong lưu tuấn kiệt, đích thị cũng không kém mấy phần tư sắc.

         Nhị phòng Mộ Dật là con trai của người đàn bà năm đó. Ông cưới Trùng thị, đôi phu thê nhu nhược yếu đuối, đến bây giờ vẫn chưa thể tự kiếm sống, sống nhờ tại Mộ gia. Con gái bọn họ là Mộ Dung Tĩnh vẻ ngoài trang nhã đài cát nhưng tính nết lại trái ngược, mình đầy tham vọng.

        Tam phòng gồm tam cữu Mộ Phủ và phu nhân Ân thị - Ân Tức. Hai người bọn họ phu thê hòa ái, sinh ra một nam một nữ. Ca ca tên Mộ Trường, muội muội tên Mộ Dung Phi. Mộ Trường tinh nghịch kì quái, hỗn xược phá phách nhưng cũng rất trọng tình nghĩa, yêu thương người thân. Mộ Dung Phi dung mạo thanh thuần, tính cách trong sáng, đáng yêu, là vị đường muội thân thiết nhất với Mộ Dung Nguyệt ở đại phòng.

        Một thời ấu thơ của Dung Nguyệt nàng trôi qua thật bình yên, tuy có đôi ba lần dính vào tai họa vì nữ nhi nhị phòng đó, nhưng không có đến mức quá nghiêm trọng. Mộ Dung Tĩnh bằng mặt không bằng lòng với nàng cũng chẳng làm thành vấn đề gì to tác. Tính tình nàng trước giờ không thích đụng chạm, biểu muội Mộ Dung Phi thì tâm tính trái ngược, ăn mềm không ăn cứng nên dù đại biểu tỷ là nàng khuyên răn nhưng vẫn có chút thù cũ với Mộ Dung Tĩnh. Gia đình trước giờ êm ái hòa thuận, công tư phân minh, quả thật đáng sống. 

       Mộ Dung Phi bị tỷ tỷ chợt gọi, giật mình định thần. Cũng phải, nàng dù sao cũng chỉ là một nữ nhi nho nhỏ, quan tâm thế sự làm gì. Người Mộ gia, nàng cũng biết, trong lòng tự có định đoạt, chỉ là không khoa trương mà thôi. 

       "A không có gì cả. Chẳng qua là muội đang nghĩ nên ăn gì thôi. Đợi tỷ, muội cồn cào cả ruột gan rồi này." Mộ Dung Phi lấy tay xoa xoa bụng, miệng biễu ra, làm vẻ ủy khuất. Hiện tại, nàng chỉ có thể kéo vị tỷ tỷ này dạo phố hằng ngày, mong sao duyên trời định của nàng ta sẽ sớm xuất hiện. 

       Dung Nguyệt cười cười, "Được rồi. Ta xong rồi đây." Nàng đứng lên, theo bước Mộ Dung Phi ra khỏi Thiên Hương Viện. Nơi ở của nàng sau lưng nhàn nhạt hương thơm hoa nhài, thanh tao cao quý như ngọc, như khắc lên thân thể nữ nhi một cỗ hương khí thùy mị, say đắm ngút trời.

       Mộ Dung Nguyệt năm mười lăm ngang tuổi cập kê, cũng chỉ mong một đời thanh yên đạm bạc, phu thê đầu ấp tay gối, tuyệt không hai lòng, không có tam thê tứ thiếp, tranh đấu hậu viện. 

      Hằng đêm thuở bé lắng nghe mẫu thân kể chuyện năm xưa nên duyên cùng phụ thân, nàng thầm ước nguyện tương lai sẽ như cha mẹ. Đứa bé thơ ngây vẽ nên giấc mộng uyên ương trăm năm. Nào ngờ thế sự vô thường, có những chuyện xảy đến khiến con người không thể ngờ, để rồi bất lực trầm luân trong vũng lầy nhân thế. 

      Hữu duyên vô phận, tình yêu không thể cứu rỗi thế sự. Nam Vũ, Gia Luật Tề, Nạp Lan Đức, bọn họ đều là duyên phận của nàng, là tình kiếp mà nàng phải trải qua, trả giá một đời. Dùng một đời từ từ cảm thán, thì ra tình yêu có thể khiến con người rực rỡ đến vậy, cũng có thể khiến con người lụi tàn thành tro.

      Gặp người chính là điều hạnh phúc nhất trong đời ta,

      Cùng người bên cạnh là quãng thời gian tươi đẹp nhất, 

      Hi sinh vì người là phong quang một đời, 

      Không nuối tiếc chỉ có kiêu hãnh chí cao vô thượng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro