chap 6-Gặp nhau tại thư viện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hàn Chu Nho ngồi xuống bên cửa sổ tiếp tục đọc quyển sách còn dang dở..lật.. lật trang sách ra rồi bắt chéo đôi chân lại,thật là dễ chịu không ai làm phiền,tâm trạng thư thái vô cùng .Bỗng cảm thấy mình đang bị ai đó nhìn trộm , nhìn đến khiến cô lạnh cả gáy..   Nhìn qua đó chợt lưu lại ánh mắt trên chàng trai đang nhìn mình. Anh ta ngũ quan thâm thúy, tóc rất đẹp màu tím tím phủ một màu đen nhìn cực kỳ thư sinh nha ,anh ta mặc chiếc áo sơmi màu trắng cỗ trụđôi mắt đen láy vẫn chầm chầm nhìn cô ko có ý định rời, hơn nữa anh đang ngồi cạnh cô.

- Nhìn cái gì? ( cau mày)
Cô cất giọng nói của mình lên phá vỡ bầu không khí ám muội này.

-  À ! Xin lỗi cô bé nhé !
Anh vẫn nhìn như cũ, khuôn mặt đầy bình tĩnh mà cười cợt nhã giống như đang khiêu khích  .Cô bé này ko biết anh tìm cô nhiều lần rồi sao , cứ thế ko quan tầm anh mà dửng dưng ở đây đọc sách.... Thật là vớ vẩn. Huống chi nét đẹp của anh khiến người khác phải mê loạn , còn cô nói chuyện với anh khó chịu đến vậy!!

- Thần kinh
Ko quan tâm đến hắn nữa Hàn Chu Nho di chuyển ánh mắt xuống quyển sách lật.. lật mặc cho ánh mắt hắn bao  phủ trên mặt cô .

Tống Diệc Phàm anh so với quyển sách này còn ko bằng ư ???
- Em chắc rất thích nghiên cứu các nhà toán học lắm nhỉ ? Mấy người họ hấp dẫn hơn cả anh luôn ư ?

Im lặng. Cô vẫn ko nói gì. Nói cách khác cô xem anh là không khí. Động tác vẫn lật.. lật trang sách.

- Bức hoạ Ta -lét em cảm thấy thế nào? Không tệ chứ?

- Tống Diệc Phàm- là anh ư ?
Động tác ngưng lại lập tức, cô nhìn anh với ánh mắt sáng loé. Hành động này khiến Tống Diệc Phàm vui vui, cô gái này còn nhớ tên anh cơ, thật thú vị.

-  Em gái Hàn Chu Nho thật thú vị .

-  Em nghe anh Tống Diệc Nhật nói về anh nhiều, bây giờ mới có thể gặp mặt anh , thật là may mắn được lãnh ngộ anh.
Nụ cười tươi như hoa, đôi môi hồng phấn chúm chím nhấp nhô ,ánh mắt chớp chớp hàng mi cứ thế mà nghịch khiến anh nhìn mãi không rời.
Tiếng chuông vang lên , hai người chưa kịp nói gì mà  tạm biệt trong tiếc nuối , vội vã chạy về phòng học.

Em không hối tiếc ...
Em không than vãn ...
Em thật may mắn khi gặp được anh... ...
.. Em thật bất hạnh khi mãi suy nghĩ về anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kute