Chương 13: Thỏa Hiệp Không Thành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hắn nắm chặt tay cậu kéo lên đỉnh đầu tùy ý truy hỏi
" cả ngày hôm nay vui không? ngay cả ta em cũng dám trốn?"
Cậu lắc lắc đầu giải thích
" không..... tôi không có trốn a..... tôi chỉ là ra ngoài có chút việc..... vả lại má Trình cũng......"

" Không có trốn? tiểu Lạc của ta, em cũng không cần sợ chỉ cần em nói sự thật ta sẽ không trách móc đâu" Vương Thiên Ưng bá đạo cắt lời cậu
Tiểu Lạc nhanh chóng phủ nhận
" tôi không có trốn, tôi thật sự có việc phải ra ngoài ngài có thể hỏi má Trình a"

" Nếu thật như em nói thì chứng minh đi"
Nói xong hắn cúi người hôn cái miệng của cậu. Lạc Hạ kịch liệt giãy giụa nhưng vẫn không thể làm gì hắn, hai tay bị nắm chặt hắn còn xấu xa cọ sát cái thứ đó vào đủng quần của cậu
Cậu sợ hãi thét toáng lên
" ahhh.... đừng mà.... anh tránh ra!!!"
Nhưng hắn vẫn làm như không nghe thấy động tác càng lúc càng nhanh
" Thiếu... thiếu gia.... xin ngài tự trọng... đây.... đây là phòng của tôi a"
cậu cố gắng kéo dài thời gian nhưng lại nghe thấy tiếng cười
" hắc! tự trọng? em nói vậy là không đúng rồi bảo bối, ta rõ ràng đang sủng ái em nha"
Cả người cậu run rẩy khi nghe câu nói của hắn
" tôi... tôi không..... xin anh đi tìm người khác.... tôi nhận không nỗi..."
Hắn nghe xong câu nói này của cậu liền tức giận
" chết tiệt!! em nói lại lần nữa xem dám từ chối ta em là người đầu tiên nha, không tồi"

" Nói đi em muốn gì? tiền bạc, của cải, địa vị, ta đều có thể cho em"
Cậu thở hổn hển kinh tởm nhìn hắn
" thiếu gia.... tôi không cần gì cả... tôi không bán thân... nếu ngài muốn chơi xin đi tìm.... người có năng lực có thể tiếp ngài"
Ánh mắt của hắn như loé lên tia giết người, giọng nói băng lãnh đáng sợ vang lên
" xem ra bây giờ ta nói gì em cũng không nghe lọt tai, có lẽ chỉ khi biến em trở thành người của ta em mới ngoan ngoãn nghe lời hơn"
Nói xong hắn liền xé rách quần áo cậu đang mặc rồi như con sói đói lao đến, khắp căn phòng ngoài âm thanh dâm mỹ do hắn tạo ra còn có tiếng kêu gào vì tuyệt vọng của cậu
" ahhh.... đừng..... đừng mà!!! .... ahhh.... dừng lại.... dừng lại đi mà ...."
  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#damei