Chương 12: Thăm Bệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hôm nay công việc không nhiều nên Lạc ngốc nhà ta đã xin phép má Trình cho mình ra ngoài. Sau khi được sự đồng ý cậu bước ra khỏi biệt thự với tinh thần sảng khoái
" Không còn bị ác ma hành hạ nữa, thời tiết hôm nay thật là đẹp"
Tiểu Lạc vui vẻ ca hát rồi đến bệnh viện thăm mẹ của mình. 😊😆🤣
" Mẹ!! Con đến rồi đây, mẹ cảm thấy khoẻ hơn chưa?"
Cậu đến bên giường bệnh ân cần chăm sóc Lạc Xương - mẹ nuôi của mình. Tiểu Lạc là cô nhi từ nhỏ đã luôn bị bắt nạt, được bà đem về nuôi dưỡng nên cậu yêu thương và kính trọng bà vô cùng
Lạc Xương nằm trên giường yếu ớt trả lời cậu
" đã không sao rồi còn đừng lo lắng, yên tâm đi a"
bà xót xa vô cùng khi thấy đứa con trai của mình phải chịu khổ nên những năm gần đây bà làm việc xuyên suốt dẫn đến bệnh tim tái phát. Khiến tiểu Lạc không những phải kiếm tiền trang trải cho cuộc sống mà còn phải lo cho người bệnh là bà
Nhìn cậu bà rưng rưng nước mắt nhưng không muốn làm cho đứa con yêu quý lo lắng bà mỉm cười hỏi han
" công việc có vất vả không, nhìn sắc mặt tái nhợt kìa con thật là... nhưng ........ môi con làm sao vậy?"
Cậu hoang mang lấy tay che miệng
" con...... chắc là bị va chạm vào thứ gì thôi, mẹ đừng lo a"

" Không lo sao được a, nhìn con xem làm việc ra nông nỗi.... sau này ai dám hôn con nữa?"

" Mẹ!!!!!!!" Cậu nhíu mày giận hờn

" Haha thôi được rồi, mẹ không nói nữa đứa con này...... " Bà nhìn gương mặt cậu không nhịn được cười lớn
Suốt cả ngày hôm đó tâm trạng mẹ nuôi cực kỳ tốt cậu cũng yên tâm được phần nào. Trước khi về cẩn thận hỏi bác sĩ về tình trạng sức khoẻ của bà mới yên tâm rời đi
*( Vương lão gia biết được hoàn cảnh của Lạc Hạ nên cho cậu một phòng trong căn biệt thự, không phải trả tiền thuê lại 'an toàn' nên cậu đồng ý) 😏
Khi về đến biệt thự cũng đã 10 giờ, để tránh làm mọi người tỉnh giấc cậu lén lén lút lút như ăn trộm. Khi đi ngang qua phòng lão gia cậu nghe thấy ' tiếng động lạ' nhưng cậu căn bản không quan tâm chỉ suy nghĩ phải trở về phòng thật nhanh
Vào phòng đóng cửa, lại thấy có một bóng đen xuất hiện tiểu Lạc giơ tay định bật công tắc đèn nhưng bóng đen ấy lại nhanh hơn một bước nắm tay kéo cậu lên giường
Cậu vùng vẫy
" ahhh.... tại sao anh.... lại ở đây?"
Vương Thiên Ưng cười xấu xa nói
" đương nhiên là để... chiếm tiện nghi của em ~"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#damei