Chương 32: Ly Hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sáng hôm sau Lạc Hạ cùng với 2 nha đầu họ Lăng đến bệnh viện đã thấy mẹ mình rửa mặt bằng nước mắt
" Mẹ, mẹ làm sao vậy ...... đừng doạ con mà!" Cậu chạy đến bên cạnh bà
Lạc Xương gương mặt đau khổ nắm lấy tay Lạc Hạ " con nói cho mẹ biết đi, tiền viện phí ..... từ đâu mà có?"
" Mẹ ...... con ...... là .... là lão gia cho con mượn .... con .... con đã nói với mẹ ....."
Chưa kịp nói xong cậu đã bị Lạc Xương quát mắng
" con còn định nói dối mẹ đến khi nào? chẳng lẽ đến khi ta nhắm mắt xuôi tay con cũng không định nói cho ta biết sao?!!!"
Lạc Hạ hoảng hốt nhìn bà_ chẳng lẽ mẹ .... mẹ đã biết ..... _
" mẹ .... con ..... con không hiểu mẹ đang nói gì" cậu cố gắng che giấu
" Con còn định dối gạt ta? chuyện con dùng hạnh phúc cả đời để đổi lấy số tiền 600 vạn ..... tiểu Lạc, sao con lại khờ như vậy a" Lạc Xương đau khổ nhìn cậu
" Tại sao ..... mẹ .... là ai đã nói cho mẹ biết ......" Sau đó cậu không dám tin xoay người nhìn Lăng Huệ và Lăng Vô Song, cả 2 người không hẹn mà gặp đều cùng nhau lắc đầu xua tay _ không phải ta!!!
" Mẹ à .... thật ra con ........." Chưa kịp nói xong tiểu Lạc đã cảm thấy nóng rát bên má. Đúng! Lạc Xương đã tát cậu một bạt tai
" Sao con lại làm vậy chứ ...... tiểu Lạc đáng thương của ta ..... tất cả là tại người mẹ chẳng ra gì này ..... hại con phải vì ta mà bị liên lụy ...." Bà đau khổ tự đánh vào người chính mình
" Mẹ!!! mẹ đừng như vậy mà .... là .... là do con tự nguyện vả lại thiếu gia đối với con rất tốt ..... nên .... nên mẹ đừng làm vậy huhu..." Lạc Hạ ôm chặt Lạc Xương không muốn bà phải tự làm khổ mình
" Con tự nguyện? bị hành hạ như vậy con còn nói tốt cho hắn ta?"
" Con ..... con ....." Cậu không còn gì để nói chỉ biết lắp bắp
Phòng bệnh đột nhiên yên tĩnh lạ thường
Một lúc sau Lạc Xương mới lên tiếng
" đưa ta đi gặp lão gia của con ....."
Lạc Hạ vừa nghi hoặc vừa lo lắng nhìn bà " mẹ .... mẹ định làm gì?"
" Con không cần lo lắng, mau đưa ta đến Vương trạch"
" Nhưng mà ....." Lời nói lại bị Lạc Xương chặn lại
" Không nhưng nhị gì nữa ... hay là con không còn xem ta là mẹ nên ngay cả lời ta nói con cũng không nghe?"
" Con không có ý này, con ..... con ......" tiểu Lạc không dám làm trái ý Lạc Xương, vừa đúng lúc Âu Dương Nhất Minh vào làm xét nghiệm nên cậu đã xin anh cho mẹ mình có thể ra ngoài một chút
Tại Vương trạch, Vương lão gia đang đánh cờ với quản gia thì thấy Lạc Hạ đang dìu ai đó bước vào
" Tiểu Lạc, vị này là ........"
Bà dứt khoát trả lời ông " tôi là mẹ của tiểu Lạc, Vương lão gia lần đầu gặp mặt"
" Thì ra là bà thông gia, mời ngồi mời ngồi ...." Vương lão gia niềm nở đón tiếp
Lạc Xương ngay lập tức từ chối
" không cần, Vương lão gia 2 tiếng 'thông gia' này tôi nhận không nỗi xin ông rút lại cho"
" Chuyện này ...... là sao ....?" Vương lão gia khó hiểu nhìn bà rồi nhìn Lạc Hạ
" Hôm nay tôi đến để xin ngài làm ơn buông tha tiểu Lạc nhà tôi, người mẹ vô dụng tôi đây cầu xin ngài, làm ơn ......" Mặc kệ sức khoẻ không tốt, bà đột nhiên quỳ xuống trước mặt ông làm cho mọi người hốt hoảng
" Bà thông gia có gì từ từ nói, sao lại ...... mau đứng lên ..." Vương lão gia vội vàng đỡ lấy cánh tay bà
Nước mắt giàn giụa trên gương mặt, bà lắc đầu " nếu như ngài không đồng ý tôi sẽ không bao giờ đứng dậy!"
Bà chậm rãi nói thêm " tôi biết 600 vạn kia dù có làm cả đời cũng không thể trả đủ cho ngài nhưng dùng hạnh phúc của con trai tôi đổi lấy, người mẹ như tôi sao có thể nhìn mặt nó đây?"
" Đứa trẻ này từ nhỏ không cha không mẹ đã đủ bất hạnh rồi, bây giờ lại còn vì kẻ không ra gì như tôi ..... mà phải hi sinh cả hạnh phúc một đời" bà nói trong nước mắt
" Hay là cứ lấy mạng của tôi đổi lấy tự do cho tiểu Lạc, dù sao số tiền đó cũng do tôi mà ra ...."
Vương lão gia thổ thẹn nhìn bà, chẳng lẽ ông đã sai rồi sao, vì sự ích kỷ của mình ông đã ......
" Vậy ý của bà thông .... phu nhân đây là muốn ....." Vương lão gia giọng nói có chút run run hỏi
" Tôi muốn ngài đồng ý cho tiểu Lạc ly hôn với cháu của ngài, số tiền nợ kia chúng tôi sẽ cố gắng hoàn trả trong thời gian sớm nhất" bà nghẹn ngào
Vương lão gia thở dài " nếu mọi chuyện đã như vậy thì ..... "
Lạc Xương đưa cho ông tờ giấy ly hôn và đơn xin nghỉ việc " mong ngài hãy hiểu cho tôi"
Ông vẫn im lặng không nói gì
Bà vào phòng Lạc Hạ bắt đầu thu xếp hành lý " mẹ không muốn con có bất kỳ mối quan hệ nào với nhà họ Vương, tối nay tạm thời cứ đến bệnh viện ngủ cùng mẹ .... ngày mai con hãy đi tìm việc làm và chỗ ở khác đi"
Lạc Hạ cúi đầu " con .... con biết rồi"
Bà nhìn con mình, rưng rưng nước mắt " mẹ làm vậy con có hận mẹ không, tiểu Lạc"
Cậu lắc đầu " mẹ là vì muốn tốt cho con sao con có thể ....."
Bà không nói gì nữa chỉ ôm con trai vào lòng
Một lúc sau mọi người trong Vương trạch đều thấy tiểu Lạc cùng mẹ của mình bước ra khỏi Vương trạch

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#damei