chương 43: Cắt ChYm🤣

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi cuộc họp kết thúc Vương Thiên Ưng tức tốc gọi Tôn Du vào phòng tổng giám đốc
" Ai nha, cậu cũng phải cho tôi nghỉ ngơi một chút đi" Tôn Du than phiền
Vương Thiên Ưng quét cái nhìn sắc bén về phía anh
" xem ra phải cho cậu đi công tác ở châu phi khoản 3 tháng rồi"
" Đừng đừng đừng nha, bổn thiếu gia đây chỉ là nói giỡn thôi a, cậu sẽ không nhỏ mọn đến vậy chứ?" Tôn Du tái mặt
" Hừ! nói cho tôi nghe cách thức của cậu xem, nếu không vừa ý tôi thì ....."
Vương Thiên Ưng hăm dọa
" Haha,  tôi ... tôi chỉ là đùa một chút thôi cũng không có mất miếng thịt nào, chẳng lẽ cậu nhỏ nhen như vậy sao?"
Vương Thiên Ưng không muốn nói nhiều với anh liền phun ra mấy chữ
" bớt phí lời, mau nói cho tôi nghe nhanh"
" Ai nha, cái được gọi là 'mặt dày siêu cấp' cũng giống như tên gọi của nó, chỉ cần mặt cậu đủ dày là được a" Tôn Du giận hờn nói
Vương Thiên Ưng tỏ ý khinh thường
" hừ, vậy mà cũng gọi là tuyệt chiêu?"
" Nếu không tin thì cậu tự nghĩ cách đi, còn hỏi bổn thiếu gia làm gì?" Du ba tuổi chu chu cái miệng nhìn hắn
" Cậu hết giá trị lợi dụng, cút được rồi đó" Vương Thiên Ưng giọng nói đầy thỏa mãn
" Tên .... tên khốn nhà ngươi ....."
Hậm hực bỏ đi, Tôn Du đang cảm thấy rất khó chịu lại gặp đúng người không muốn gặp
Tiêu Tử Kỳ đang vui cười nói chuyện với thư ký bên cạnh khi thấy anh thì nụ cười tắt hẳn
" hừ, mới sáng sớm đã gặp phải quỷ, đúng là xui xẻo a"
Tôn Du trên trán nổi đầy gân tức giận rống to không thèm để ý đến hình tượng
" mới nói cái gì nói lại xem, ngươi nói ai là quỷ?"
" Ta cũng không phải là nói ngươi, ngươi tức giận như vậy làm gì, có tật giật mình?" Tiêu Tử Kỳ giọng điệu mỉa mai
Tôn Du thở dài
" phiền nói với ngươi" sau đó nhanh chóng lướt qua
Tiêu Tử Kỳ thấy anh như vậy trong lòng cảm thấy khó chịu, xoay người gào to " đứng lại cho tôi!"
Tôn Du vờ như không nghe thấy bước đi ngày càng nhanh
" Anh được lắm có giỏi thì đừng để tôi trông thấy gương mặt khốn kiếp của anh nữa!"
Tôn Du xoay lại cười châm chọc
" thật quá tốt, đó cũng là điều bổn thiếu gia đây mong muốn nha!!!"
Tiêu Tử Kỳ thấy anh như vậy trong lòng phát điên liền lấy sấp tài liệu trong tay thư ký ném thẳng chuẩn xác rơi xuống đầu Tôn Du lúc này đang tức tối
Anh bị đau giơ tay xoa xoa cái đầu căm tức nhìn người bày ra trò này bộ dạng trông rất khoái chí chạy đến túm lấy cổ áo Tiêu Tử Kỳ
" tiểu tử thối! hôm nay ta không dạy cho ngươi một bài .... Tôn Du ta sẽ đổi theo họ của ngươi!!!"
Tôn Du như chó điên vát Tiêu Tử Kỳ lên vai sải bước đến phòng làm việc của mình
Tiêu Tử Kỳ bị Tôn Du vát lên như heo cảm thấy choáng váng bức tức đấm đấm vào vai anh ta nhưng không ảnh hưởng gì ngược lại còn làm anh tức giận đánh vào cái mông của mình
" Tên khốn! anh có giỏi thì thả tôi ra chúng ta phân cao thấp, thả ra anh là 🐖🐄🐕🐒🐥" Tiêu Tử Kỳ rống lên giận dữ
Mở cửa phòng giám đốc rồi ném cậu lên cái giường phía sau bàn làm việc
" xem ra cái giường này để ở đây bây giờ cũng nên phát huy tác dụng a" Tôn Du cười xấu xa
Tiêu Tử Kỳ thấy anh ta như vậy cảnh giác lùi về phía sau
" anh .... anh muốn làm gì .... đừng có mà phát điên nha ..... tôi .... tôi la lên đó!" hai tay còn thủ sẵn thế võ
" La lên đi, tốt nhất la to vào càng nhiều người bổn thiếu gia ta càng thích" sau đó anh cố ý dồn cậu vào cạnh giường
Tiêu Tử Kỳ thấy anh như vậy trong lòng phát hoảng nhưng vẫn mạnh miệng
" tên .... tên khốn, anh mà dám làm gì coi chừng ...... tôi ..... tôi cắt .... cắt chym anh đó!"
Tôn Du nghe vậy cười mỉa, bắt đầu cởi y phục trên người, Tiêu Tử Kỳ thấy hắn tự nhiên thoát y thì hoàng mang
" anh .... anh ..... anh muốn làm gì, tên biến thái kia!"
Tôn Du cười to
" em không thấy hay sao còn hỏi, ta đang muốn xem em định cắt ta như thế nào" nói xong anh biến thái trút bỏ cái quần tứ giác màu đen đế cho cậu nhìn thân thể của mình

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#damei