Chương 42: Nát

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hôm nay công ty có cuộc hợp cổ đông rất quan trọng cần Vương Thiên Ưng chủ trì nên hắn đã thức dậy rất sớm chuẩn bị một số thứ
Tiểu Lạc ngồi trên bàn ăn nhìn hắn loay hoay lấy làm thích thú_ cuộc họp quan trọng như vậy nếu bị mình phá hư thì hắn ta sẽ phát điên lên cho mà xem kết quả chắn chắn hắn sẽ không chịu được mà ly hôn với mình a
Nhưng phải làm gì đây? ........ có rồi!
Cậu dùng cái đầu nhỏ suy nghĩ đến khi thấy chiếc BNW của hắn ở trước cổng thì ánh mắt loé lên tia tinh nghịch
Lén lút đem một con dao thật sắc bén từ căn bếp đến bên cạnh chiếc xe xấu số
" Có trách thì nên trách tên chủ nhân cầm thú biến thái khốn kiếp của ngươi, đừng trách ta nhé!" Nói xong tiểu Lạc đâm liền mấy nhát vào bánh xe
" Cuộc họp quan trọng này xem anh có thể đi được hay không" sau khi thực hiện nhát chém thứ N, tiểu phu nhân mới hả dạ ném con dao sang một bên phủi phủi tay nhìn kiệt tác do mình tạo ra rồi xoay người rời khỏi hiện trường 😈 ( tiểu Lạc bị chiều hư rồi)
Nửa tiếng sau Vương Thiên Ưng bước ra thì thấy cảnh tượng kinh hoàng 😨
Lốp xe bị đâm thủng nhiều lần
Mui xe thì có những vết cào ghê rợn
Ngay cả nội thất bên trong cũng không còn vẹn nguyên
Chỉ có thể dùng từ NÁT để hình dung
Đối với người yêu xe như hắn thì cảnh tượng trước mắt thật rất đặc sắc a
" Người đâu!!! là kẻ nào to gan dám làm như vậy nhau bước ra đây!!!" Hắn rống giận mọi người trong Vương trạch đều bị gọi ra không sót một ai
" Mau nói, kẻ nào dám làm như vậy?" Hắn chỉ tay vào cái xe yêu quý đã bị phá nát
Mọi người có mặt tầng tầng lớp lớp đều chỉ có một hành động xua tay lắc đầu, miệng mếu máo
" k ...... kh .....không phải tôi .... oan quá ..... thiếu .... thiếu giaaaaaaa!!!"
Vương Thiên Ưng không tin còn nhìn kinh thường " hừ! nếu không phải các người .... thì ai to gan như vậy!!!"
" Là tôi" Lạc Hạ ung dung từ đại sảnh bước ra, trên tay còn đem theo một túi hạt dẻ lạnh nhạt nói
" là tôi rảnh rỗi liền đem xe anh biến thành như vậy a"
Tiểu Lạc tay bỏ hạt dẻ vào miệng cắn cắn nhai nhai, chân lại nhịp nhịp nhìn rất ra dáng một phu nhân cao quý a~
Vương Thiên Ưng cúi mặt không nói gì, tiểu Lạc đứng cách xa nhìn hắn, mở cờ trong bụng_ quá tốt rồi! xem ra lần này hắn quyết tâm đuổi mình đi thật!
Hắn bước thật nhanh đến bên cậu, tiểu Lạc vẫn thản nhiên nhai hạt dẻ trong miệng còn khiêu khích phun vỏ hạt lên người hắn
Vương Thiên Ưng nhìn chằm chằm vào tiểu Lạc hồi lâu sau đó vươn tay ra
Tiểu Lạc trong lòng mong đợi mãnh liệt hắn sẽ đánh mình vài cái rồi thét thật to_ khốn kiếp! dám làm hư cái xe yêu thích nhất của ta, mau cút khỏi Vương trạch, từ nay về sau ta không muốn nhìn thấy ngươi thêm một lần nào nữa!
Nhưng kết quả không như mong đợi, hắn ôm chặt lấy còn hôn hôn má cậu vui cười hớn hở
" em thật đáng yêu nha, bảo bối~"
Lạc Hạ choáng váng _ hắn là vì không chấp nhận được sự thật nên ..... nên phát điên rồi sao?
" Anh ..... anh đang làm trò gì vậy, biến thái?!!!" Tiểu Lạc tức giận mắng chửi
Hắn lại càng ôm chặt cậu hơn giọng nói mang theo ý cười
" em đây là vì không muốn anh đến công ty, không muốn xa anh nên mới giở trò trẻ con như vậy sao?"
" Tôi ...... tôi không ......." tiểu Lạc lắp bắp cả buổi
" Em còn chối? nhưng mà hôm nay công ty có cuộc hợp rất quan trọng nha, anh không thể chiều theo ý em được" hắn nhéo nhéo má cậu sủng nịch
Tiểu Lạc gạt bàn tay đang làm loạn trên má mình ra gấp gáp nói
" anh cần anh chiều? cút ngay cho lão tử"
Vương Thiên Ưng không tức giận còn cười to hơn
" đừng giận dỗi nữa mà bảo bối, sau khi xong việc anh sẽ lập tức trở về nhà với em a~"
" Cút ngay!!!" Nói xong tiểu Lạc phát điên với lấy nắm hạt dẻ trong tay ném hắn
Hắn lại còn đứng đó hồi lâu để cậu ném sau đó bước vào gara lái chiếc xe Ferrari rồi phóng đi mất
Tiểu Lạc tức giận chạy thật nhanh đến hoa viên_ ahhhhh Lạc Hạ sao mày lại ngốc như vậy a! mày quên hắn không chỉ có một chiếc xe hay sao, bây giờ thì xong rồi hắn không những không đuổi mày đi mà còn nghĩ mày bắt đầu động tình với hắn
Vừa suy nghĩ vừa đập đầu mình vào gốc cây đào, tiểu Lạc bây giờ chỉ muốn tìm một cái lỗ mà chui xuống
Vương Thiên Ưng lái xe trên đường vui vẻ gọi điện thoại cho Tôn Du
" Alô, đã đến công ty chưa vậy hay là còn đang quấn lấy bảo bối nhà cậu?" Tôn Du mỉa mai
" Đang trên đường"
" Nghe giọng nói có thể thấy rằng tâm trạng cậu lúc này rất tốt, cậu và tiểu Lạc tiến triển tốt sao?" Tôn Du cười cười
" Không được gọi tiểu Lạc!!!" Hắn bá đạo ra lệnh
" Hừ! được được được, gọi cho tôi là có việc gì" Tôn Du tỏ ý khinh thường
Vương Thiên Ưng im lặng một hồi lâu, dỏng dạc trả lời
" kế sách của cậu ..... tôi đã thực hiện, kết quả .... không tồi"
" Cậu đã làm rồi sao?" Tôn Du không tin hỏi lại
" Ừ, kết quả rất tốt"
" Hắc hắc, tôi đã nói rồi mà, phương pháp này tuyệt đối không sai a, kế hoạch mang tên 'Sủng em đến tận trời' chưa bao giờ hết nóng nha" 😋
Tôn Du tỏ vẻ am hiểu nói thêm
" sau khi cuộc hợp kết thúc tôi sẽ dạy cho cậu tuyệt chiêu cuối cùng"
" Tuyệt chiêu?" Vương Thiên Ưng khó hiểu
Đầu dây bên kia Tôn Du đắc chí cười thật to
" hahaha, đúng! tuyệt chiêu mang tên 'mặt dày siêu cấp' a"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#damei