Chương 46: Buông Lời Khinh Miệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bình minh ở Vương trạch thật rất đẹp, mặt trời xuyên qua hàng cây thông chiếu sáng mọi ngóc ngách trong căn biệt thự, cây đào ở hoa viên khẽ đung đưa trước ngọn gió sớm mai hoa đào rơi nhè nhẹ toả hương thoang thoảng
Ngày hôm nay Vương Thiên Ưng không phải đến công ty, trong lòng vui sướng không thôi
Tất cả mọi người trong Vương trạch thấy hắn tâm trạng tốt nên cũng vui cùng vì họ biết bây giờ Vương Thiên Ưng rất dễ chịu
Chỉ duy một người là cô vợ nhỏ của hắn tâm trạng không những không tốt mà còn rất tệ
" Suốt ngày bám dính theo tôi, anh không chán sao?" tiểu Lạc mở miệng châm chọc
" Cả đời cũng không chán" Vương Thiên Ưng ánh mắt chứa đựng tình cảm sủng nịch tiếp lời
" Anh không chán nhưng tôi chán, cút!" tiểu Lạc gương mặt như trúng độc thiếu kiên nhẫn nói
Má Trình âm thanh kiên kỵ nói với Vương lão gia đang đứng phía trước
" lão gia .... như vậy ...."
Ông chỉ cười cười
" không sao, vợ chồng cãi nhau là chuyện bình thường"
Nhớ lại thời thanh xuân đã qua, khi ông và Trương quản gia giận nhau có lần vì ghen với cô phục vụ dám nói chuyện với quản gia, Vương lão gia đã ra tay đốt cháy căn biệt thự ở thành phố M nên chuyện tiểu Lạc đập phá lung tung thật chẳng là gì
3 tuần không dài cũng không ngắn nhưng đủ làm người nào đó ganh tị đến phát điên_ thời gian này ả rất nhẫn nhịn, cứ tưởng rằng sẽ thấy được cảnh tiểu Lạc bị đuổi đi nhưng có vẻ Lục Xu đã nhầm
Thiếu gia cứ như bị bỏ bùa mê, bất kể Lạc Hạ làm gì, cư xử ra sao ngài không những để yên mà thậm chí ngày đêm cưng chiều sủng ái hết mực
Đứng yên trong góc tối quan sát ả cố gắng kiềm chế cơn giận, với tình hình bây giờ nếu không có kế sách gì chỉ e là ......
Lục Xu cố gắng bình tĩnh không để cơn giận lấn át lý trí. Ả ta có vẻ nhớ ra thứ gì đó liền lên taxi chạy ra khỏi biệt thự
Dường như cơn giận đã vượt khỏi tầm kiềm soát, lục Xu cứ như mụ điên lao thẳng đến phòng bệnh của Lạc Xương buông ra những lời bất kính xúc phạm
" Rốt cuộc bà có biết bản thân đang làm gì không?"
Lạc Xương không hiểu chuyện gì đang xảy ra chỉ chậm rãi hỏi
" cháu Lục, có chuyện gì xảy ra ... sao cháu ...... có vẻ rất giận dữ?"
" Bà đừng giả vờ với tôi! chuyện con trai bà mặt dày bám theo thiếu gia mãi không buông chẳng lẽ người làm mẹ như bà không biết?"
" Cháu nói ..... Lạc Hạ .....?" Lạc Xương không tin nhìn người đàn bà điên trước mặt
" Đúng là thứ lẳng lơ chỉ biết dụ dỗ đàn ông lên giường rồi làm tiền, con trai của bà đúng là xuất chúng nha"
Nghe đến đây tim bà như thắt lại, Lạc Hạ bé bỏng của bà không thể nào làm ra những việc mất mặt như vậy. Thằng bé tiểu Lạc này từ nhỏ đến lớn rất ngoan ngoãn cũng rất nghe lời sao có thể, rõ ràng là đã hứa với bà sẽ tránh xa những người nhà họ Vương sao bây giờ ..... để tay phải lên lồng ngực, Lạc Xương cảm thấy đau đớn có vẻ như bệnh tim đang hồi phục vì chuyện này mà lại tái phát
Lục Xu thấy như vậy lấy làm hả dạ mạnh miệng nói với những người xung quanh
" các vị, tôi khuyên các vị nên tránh xa Lạc phu nhân đây cả con trai bà ta nữa, nhìn bề ngoài có vẻ ngây thơ thuần khiết nhưng thật ra trong lòng lúc nào cũng nghĩ cách câu nam nhân, đúng là tiện nhân mà!"
Lạc Xương bị cơn đau tra tấn còn phải nghe những lời xúc phạm của Lục Xu cùng ánh mắt kỳ thị của những người xung quanh trong lòng không khỏi xót xa
" Cháu .... cháu và tiểu Lạc .... không phải là bạn tốt sao ..... sao cháu lại nói về nó như vậy a?" Lạc Xương nghẹn ngào nói trong nước mắt
" Bạn tốt? nực cười, tôi và tiện nhân sao có thể là bạn của nhau? haha" ả ta cười mỉa mai
Trong phòng bệnh giờ đây chỉ nghe thấy tiếng xì xầm to nhỏ
" Thật không ngờ nha"
" Nhìn bề ngoài trong sáng thì ra là hồ ly tinh không biết xấu hổ"
" Hạng người như vậy tốt nhất nên tránh thật xa"
" Ai nha, hôm trước tôi còn nói tốt với con trai mình về cậu ta, không ngờ ....."
" Phải bảo con tôi tránh xa cậu ta nếu không ....."
" Đúng là không thể nhìn người qua vẻ bên ngoài nha"
.
.
.
Lạc Xương đau lòng khi nghe những lời xúc phạm đó, nước mắt âm thầm rơi xuống, không biết bà đã phải chịu đựng bao lâu chỉ biết khi có người mở cửa bước vào âm thanh cay độc của ả điên Lục Xu vẫn chua ngoa vang lên

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#damei