Chương 49: Oan Gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại quán bar Mộc Phong nơi dành cho những người có thế lực nhất thành phố đến tiêu hoang, Tôn Du tay cầm ly rượu miệng lại luôn mồm chửi mắng
" Con mẹ nó! Vương Thiên Ưng dám đối xử với bổn thiếu gia như vậy, ta là người hầu của ngươi chắc?!!!"
Nói xong một câu Du ba tuổi lại uống cạn một ly cứ liên tục không ngừng nghỉ
" Đại .... đại ca, nữ nhân đó phải làm như thế nào đây?" tên đàn em cả gan hỏi
Tôn Du thờ ơ lãnh đạm
" còn làm gì nữa? đưa sang châu phi"
" Hừ! đúng là đáng ghét, dù sao ta cũng là đại ca hắc đạo tên đó lại không cho ta chút mặt mũi nào, đưa một nữ nhân đầy thương tích bảo ta xử lý, ta là đàn em của hắn sao?"
Đặt cái ly đặt xuống bàn
" Rồi người khác sẽ nghĩ thế nào về ta?"
Uống thêm một ly nữa sau đó đặt thật mạnh xuống bàn
" Hừ! đúng là không nên giúp ngươi mà"
Ném cái ly xuống đất, âm thanh thuỷ tinh vỡ tan nhanh chóng vang lên
Những người có mặt trông quán bar đều kinh hãi chạy mất
Quán bar phồn hoa, sang trọng nhất thành phố chưa bao giờ hết náo nhiệt đột nhiên yên tĩnh đáng sợ
Tôn Du gục mặt xuống bàn ánh mắt lim dim
Lúc này phía xa xa có tiếng người vang lên
" Công ty phía bên Lâm thị giải quyết như thế nào rồi?"
" Vâng, phó giám đốc họ cũng đã đồng ý sẽ theo ý ngài rồi, chỉ có điều ...... Thiên Dự không đồng ý nên là ....."
" Thiên Dự? Thiên Dự có liên quan gì đến việc này?"
" Phó tổng ngài vừa từ Singpore trở về nên không biết, Thiên Dự nắm thầu hầu hết 80% các công ty khác ở thành phố này, nên mọi dự án lớn đều phải thông qua Thiên Dự"
" Chết tiệt! ta đã nhượng bộ như vậy rồi còn dám lên mặt!" nói xong trực tiếp bước vào quán tìm một chỗ thật thoải mái nhưng đã bị người nào đó dành từ lâu
" Tôn Du? đúng là gặp quỷ tại sao đi đâu cũng đều gặp hắn?" Tiêu Tử Kỳ gương mặt như táo bón tức giận đứng phắt dậy định đi nơi khác
" Khoan đã, phó tổng ngài .... ngài định đi đâu vậy, Tiêu phó tổng!!!" Thư ký hoang mang
Tôn Du lúc này đột nhiên ngồi dậy tự giác lẩm bẩm
/ Tiêu ...... phó ........ Tiêu ..... Tiểu Tử Kỳ?/
" Này! đứng lại đó cho tôi" gương mặt anh hớn hở như tìm thấy thế giới mới
Bước đến bên cạnh cậu lảo đảo mấy bước sau đó cười cười cất giọng
" đúng là cậu thật sao? nếu đã vào sao không cùng tôi uống vài ly đi"
Tiêu Tử Kỳ ngoài mặt lễ phép nhưng bên trong lại cảm thấy phiền muốn chết
" Haha, không dám làm phiền Tôn tổng đây uống rượu, tôi còn có việc xin phép!"
" Ai nhô! đi đâu vội thế?" Tôn Du khoác tay lên vai cậu tự nhiên nói
Thư ký lúc này chợt lên tiếng
" đúng rồi! dự án của Lâm thị ..... nếu nhớ không lầm thì đó ngài phụ trách đúng không Tôn tổng?"
Tôn Du nửa tỉnh nửa say nhìn cậu say đắm
" Không sai, sao vậy?"
Tiêu Tử Kỳ nhìn hắn với nửa còn mắt _ hừ, thì ra là tên khốn này không đồng ý với điều kiện mình đưa ra
Cương quyết nhìn anh sau đó dứt khoát nói
" anh ..... rốt cuộc muốn như thế nào?"
" Không có gì, chỉ là bổn thiếu gia đây muốn cậu bồi tôi uống rượu nha~" Tôn Du cười gian còn xấu xa phả hơi rượu vào mặt cậu
Tiêu Tử Kỳ lấy tay xua trước mặt muốn hơi men vơi đi một chút
" anh ..... Tôn tổng, anh đứng đắng chút đi!!!"
" Tôi có gì mà không đứng đắng chứ? chẳng qua chỉ là muốn cùng cậu uống rượu thôi, chẳng lẽ cậu ..... nghĩ tôi có ý đồ gì đó với thân hình kém hấp dẫn của cậu?" Tôn Du châm chọc
Tên chết tiệt, rõ ràng người có ý đồ là anh sao bây giờ lại chuyển sang tôi, dám chơi tôi?
" Vậy ..... hai người vui vẻ, tôi ..... tôi về trước!" Thư ký biết khó mà rút lui
" Này! Thư ký Hà, đứng lại cho tôi!!!"
" Hai người cứ thong thả a"
" Này! này! tôi kêu anh đứng lại cho tôi!!!"Tiêu Tử Kỳ khóc không ra nước mắt
Khung cảnh đượm buồn gieo vào lòng người bao nhiêu cay đắng nhưng đã bị nụ cười đê tiện của Tôn chết tiệt đây phá hư
" Hắc hắc, yên tâm đi bổn thiếu gia sẽ không để cậu thiệt thòi đâu"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#damei