Chương 81: Đồng ý

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Kiều Như Phong như con báo thấy được mồi ngon chậm rãi tiến đến gần quan sát chờ cơ hội nuốt cậu vào bụng
Tiêu Tử Kỳ bị đám đàn em của y khoá cả 2 tay chỉ có thể vùng vẫy như cá mắc cạn
" Chết tiệt, các người mau thả tôi ra, con mẹ nó đúng là không xem pháp luật là gì mà!"
" Nếu tôi coi trọng pháp luật thì đã không bị bắt vào đây rồi, câu nói này của cậu đúng là quá sức ngu ngốc rồi đó, tiểu cứng đầu"
" Anh ..... anh ......."
" Em cũng đừng quá lo lắng, anh đây sẽ hết sức cưng chiều không giống như Tôn lão đại thô bạo kịch liệt làm em sợ hãi bỏ chạy đâu, cưng à"
Cả một đám người nghe xong câu nói của y đều bật cười hết sức thô thiển
Không xong, cậu có dự cảm chẳng lành về tình huống này
Kiều Như Phong nhìn cậu như vậy liền muốn bắt nạt, bàn tay to nhẹ nhàng chạm vào cái eo thon gọn của cậu chậm rãi vuốt ve cảm nhận từng cơn run nhè nhẹ của Tử Kỳ, y quỷ dị cười
" Đúng là nhạy cảm, thật khiến người có máu S như tôi cũng không nỡ hành hạ cậu nga, tiểu cứng đầu"
Trong đầu cậu bây giờ không ngừng gào thét, chẳng lẽ cậu sẽ bị những tên này cường bạo? bị họ xem nhẹ đồ chơi tùy ý chà đạp, chơi đùa?
Không! Không! Cậu không muốn đâu, tại sao lại đối xử với cậu như vậy
Từ nhỏ đến lớn tính tình cậu vốn ngang ngạnh, cứng đầu, lòng tự tôn của cậu rất cao tuyệt không để người khác ức hiếp, không ngờ hôm nay lại lâm vào tình cảnh này, trở thành trò vui tiêu khiển cho họ
Từ khi gặp anh xui xẻo cứ liên tục ập đến khiến cậu trở tay không kịp, mọi chuyện đều là lỗi của anh, Tôn Du chết tiệt tôi hận anh!!!
" Các người ...... các người tốt nhất nên tránh xa tôi ra"
" Cậu thật đúng là tiểu thiếu gia quen sống trong nhung lụa nên đầu óc cũng quá là ngây thơ đi, cậu bây giờ với nhà họ Tiêu đã không còn quan hệ, với nhà họ Tôn càng không có chút quan hệ gì. Nếu đem Tiêu Tử Di và Tôn Du ra hù doạ chúng tôi cậu nghĩ xem chúng tôi ..... sẽ sợ?"
" ................."
" Chi bằng ....... cậu chấp nhận tôi, tôi bảo đảm cậu sẽ không bị thiệt thòi đâu, tiểu cứng đầu"
Không cần suy nghĩ Tử Kỳ nhà ta lập tức đáp lại bằng thái độ tức giận
" Tôi phi phi phi! Tiêu Tử Kỳ tôi dù có trở nên nghèo hèn đến đâu cũng không cần phải làm tình nhân của anh mới có thể sống sót được!"
" Mơ đi!!!"
Kiều Như Phong bị câu nói của cậu làm tức giận liền bóp lấy cái cổ mảnh khảnh gương mặt hiện lên tia tàn nhẫn
" Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt? Được lắm! Nếu hôm nay không làm cậu hối hận tôi không phải Kiều Như Phong!"
Tiêu Tử Kỳ bị y làm cho đau đớn không khí dường như bị rút sạch dù muốn nói cũng không biết phải nói như thế nào chỉ có thể ậm ự vài cái
Oa, không ..... không thể thở được, tên khốn chết tiệt dám đối xử với tôi như vậy, đợi đến khi tôi rời khỏi nơi này người đầu tiên tôi xử lý chính là anh!!!
Y thấy cậu có vẻ sắp ngất đến nơi mới thả lỏng tay khiến Tử Kỳ nhà ta ho đến lợi hại
Y nhân lúc cậu đang thiếu dưỡng khí không thể làm gì liền đưa tay muốn cởi bỏ những thứ trói buộc trên người cậu xuống thì một âm thanh khó nghe vang lên
" Nhau bỏ bàn tay dơ bẩn của các người ra!!!" Tôn Du xuất hiện nhanh chóng biến những song sắt nhà giam thành săt vụn
Anh xông vào ném những tên đang để tay lên người cậu vào tường sau đó liền ôm lấy cậu vào lòng
Tiêu Tử Kỳ lúc nãy đã nghĩ mình sẽ bị những người đó cường bạo đến nơi
Tới khi anh xuất hiện bao nhiêu xấu hổ, tức giận, tủi thân, khuất nhục cứ theo những dòng nước mắt tuông trào
Quả thật anh là người khiến cậu phải chịu khổ sở nhưng khi anh xuất hiện cậu liền cảm thấy an toàn
Tôn Du nhìn thấy cậu như vậy liền đau lòng
Tiêu Tử Kỳ vùi đầu vào lòng anh thút thít
" Huhu ...... mau đưa tôi đi khỏi đây, tôi không muốn ở đây cầu xin anh mau đưa tôi đi, sau này anh nói gì tôi cũng đều nghe theo ..... anh luôn muốn có được tôi đúng không? được, chúng ta lập tức kết hôn chỉ cần đưa tôi ra khỏi đây chúng ta liền kết hôn, tôi sẽ không chạy trốn nữa huhu!"
Anh biết cậu đã bị doạ cho cực kỳ sợ hãi nên mới nói ra những lời như vậy liền ôn nhu an ủi
" Được, được, chúng ta ra khỏi đây em đừng kích động, có anh ở đây không có kẻ nào có thể tổn thương em"
Nói rồi anh liền bế cậu đi bỏ mặt bọn người đó
Khi 2 người khuất bóng gương mặt sợ hãi của họ nhanh chóng bị thay thế bằng sự sung sướng khôn cùng
" Haiz! Cuối cùng cũng xong rồi!!!"
Lúc này Tiêu Tử Di liền xuất hiện vỗ tay tán thưởng
" Mọi người làm tốt lắm, thật không uổng công tôi tin tưởng. Nhất là cậu đó Phong, thật không khiến tôi thất vọng. Cậu không làm diễn viên thật là phí phạm tài năng nga"
Kiều Như Phong gương mặt lúc này sung sướng không gì tả được nở nụ cười sáng lạn nhìn cô
" Haha, ngay cả bản thân tôi đôi khi rãnh rỗi cũng từng có suy nghĩ này, nếu tôi làm diễn viên có khi sẽ trở thành ảnh đế không chừng a"
Kiều Như Phong hài hước đối thoại cùng cô
Những người ở đây đều là tần lớp lao động hôm nay đúng là dịp may hiếm có Tiêu Tử Di người được mệnh danh là công chúa trong lĩnh vực kinh doanh lại cho họ số tiền lớn nói họ chỉ cần doạ sợ Tiêu Tử Kỳ là được
Cầm số tiền lớn trong tay họ rảo bước trên những con phố, thu nhập hôm nay không tệ a
Tiêu Tử Di giải quyết xong chuyện của đứa em trai ngốc nghếch liền nhanh choáng về nhà
Đứa em này rõ ràng đã yêu Du nhưng cứ khăng khăng phủ nhận, đúng là ngốc mà

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#damei