Chương 82: Muốn anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


So về gia thế Kiều Như Phong không có gia thế hiển hách như Tiêu Tử Kỳ, so về tính tình y lại không thánh thiện như Lạc Hạ
Trong đầu y chỉ có tiền chỉ muốn kiếm thật nhiều tiền bằng mọi cách
Chỉ cần không trộm cắp, giết người, phóng hoả thì bất cứ việc gì y cũng làm
Hôm nay bất đắc dĩ hù doạ Tiêu Tử Kỳ cậu cũng cảm thấy áy náy nhưng khi Tiêu Tử Di đem cả đống tiền đến trước mặt y thì sự áy náy ấy tiêu tan gần hết
Có lẽ vì thế mà cô đặc biệt thích Kiều Như Phong bởi vì cô và y là cùng một loại người
Trở lại với Tử Kỳ của chúng ta, trong suốt quãng đường đi xe cậu gần như không muốn tách khỏi Tôn Du
Tùy ý ngồi trên đùi anh, bàn tay nhỏ gắt gao ôm lấy vòng eo cường tráng thút thít như mèo con thỉnh thoảng còn cọ cọ mũi vào ngực Tôn Du
Sau khi bảo thư ký lái xe về biệt thự riêng của mình anh liền bế cậu lên lầu vốn dĩ định đặt tiểu bạch thỏ xuống giường nghỉ ngơi không thể ngờ khi anh cố gỡ bàn tay đang nắm chặt lấy áo mình Tiêu Tử Kỳ như bị ai kích động oà khóc
" Oa oa ..... anh không được đi, không cho phép đi huhu ..... ở lại đây, anh mà đi lão tử đập đầu vào gối chết cho anh xem!"
Tôn Du chưa từng thấy cậu như vậy đương nhiên phát hoảng luống cuống tay chân
" Ách ...... em nghỉ ngơi anh bảo nhà bếp làm cho em chút canh nóng"
" Huhu ..... không cho phép đi, không muốn uống gì hết chỉ muốn anh thôi .... không được đi"
Câu nói này khiến lòng anh dâng lên tia ấm áp
Anh từ từ ngồi xuống choàng tay vỗ vỗ vai trấn an bảo vật trong lòng
" Ngoan, anh chỉ đi một chút thôi, em cứ nghỉ ngơi đi"
Tử Kỳ nước mắt lưng tròng ngước mặt lên nhìn anh để lộ 2 con mắt sưng húp
" Xin anh .... ở lại đây với em có được không?"
Ông trời! đáng yêu quá_ anh thầm nghĩ trong đầu
Đôi mắt long lanh kia hệt như chú mèo bị người khác bỏ rơi
Hơn nữa đây là lần đầu tiên Kỳ Kỳ hạ giọng cầu xin mình, em đúng là tiểu yêu tinh mà
Anh cầm lòng không đậu cúi đầu hôn đôi môi non mềm kia
" Được rồi, bảo bối anh không đi đâu nữa, ở lại đây với em"
Tuy chỉ là nụ hôn chuồn chuồn lướt qua nhưng lại khiến tim 2 người dậy sóng
Tôn Du nhanh chóng trèo lên giường ôm lấy cậu
Tiêu Tử Kỳ cũng không có phản kháng ngược lại còn ôm lấy anh vùi đầu vào ngực tận hưởng hương thơm nam tính kia
Đợi cậu ngủ say anh mới bước xuống giường gọi điện thoại cho Tử Di
" Di, thấy tôi chăm sóc đám người khốn kiếp đó, dám tổn thương vợ tôi đúng là chán sống mà"
" Cậu yên tâm nga, tôi đây đã thay cậu xử lý chúng rồi, dám bắt nạt em trai tôi người chị này làm sao có thể bỏ qua dễ dàng như vậy a~"
Anh nghe cô nói vậy không còn nói thêm gì nữa nhanh chóng cúp máy rồi xuống bếp
Khi anh đang loay hoay chuẩn bị điểm tâm cảm giác được có người đứng sau lưng mình
Theo thói quen anh nhanh chóng áp đối phương xuống cái bàn gần đó khi nghe cậu than đau Tôn Du mới thả lỏng bàn tay
Mà lúc này tư thế của 2 người cực kì ám muội
Tiêu Tử Kỳ nửa thân trên nằm trên cái bàn nửa người dưới lại vòng qua eo anh
Thật sự rất kích thích a
" Em .... tại sao lại không ngủ xuống đây làm gì?" anh lo lắng hỏi
" ......... đói"
Anh bật cười khi nghe câu nói này khiến người dưới thân thẹn đỏ mặt như quả táo
" Cũng may anh đã chuẩn bị điểm tâm cho em nếu không chắc em sẽ ngất đi vì đói mất haha"
" Anh còn dám cười, tôi ra nông nổi này là ai ban cho, còn không phải anh sao?"
" Haha"
" Anh ..... anh còn cười? không biết! nếu bây giờ anh không cho tôi ăn tôi liền ..... tôi ..... tôi liều mạng với anh!!!"
Không ngờ chỉ sau một giấc ngủ Kỳ Kỳ của anh lại trở mặt, bộ dạng ỷ lại lúc nãy của cậu cứ như anh đang mơ vậy, cứ như nó chưa từng xảy ra
Haiz, tại sao anh lại thích một người như cậu a
Tôn Du nhéo cái má phúng phính của cậu dịu dàng nói
" Được rồi, em đợi một chút anh làm sắp xong rồi"
" Hừ, không tính toán với anh nữa, mau xách mông anh đi chỗ khác dám chiếm tiện nghi của lão tử, tên biến thái này"
Anh nhếch mép xấu xa cười
" Chuyện biến thái hơn anh cũng có thể làm, em muốn thử không tiểu bảo bối?"
Tiêu Tử Kỳ nghe anh nói lập tức đỏ mặt đẩy bờ vai anh ra nhanh chóng đứng lên vuốt ve mái tóc
" Tôi ..... tôi đói rồi, anh .... anh còn không mau làm?"
Anh bật cười thành tiếng nhìn cậu bị mình doạ sợ
Tiêu Tử Kỳ tức tối nhìn tên biến thái dám trêu mình_ đáng ghét! sẽ có ngày lão tử đây sẽ trả hết thù xưa nợ mới cùng anh, còn bây giờ ..... phải lấp đầy cái bụng đang đói mốc meo này đã
Những ngày tiếp theo tình cảm của 2 người họ đang có dấu hiệu tốt hơn
Anh luôn đích thân xuống bếp nấu cơm cho cậu
Tiêu Tử Kỳ cũng rất hưởng thụ bữa cơm anh chuẩn bị ăn sạch sẽ không chừa gì
Đến một ngày kia khi anh có việc làm đi Nhật Bản vài ngày cậu liền cảm giác khó chịu
Thức ăn đầu bếp làm đều không hợp khẩu vị, cậu cũng đã thử đến nhà hàng cao cấp nhưng vẫn không thể thoã mãn cái miệng này
Oa, cái quái gì đang diễn ra vậy? cậu ..... cậu ..... rõ ràng lúc trước cậu rất dễ nuôi tại sao bây giờ lại ..... lại như vậy?
Tình trạng bây giờ nguy cấp đến mức báo động, cậu ..... ngoài thức ăn đồ Tôn Du làm ra thì không thể ăn bất cứ món gì
Cái tình huống máu chó gì? chẳng lẽ điều này là báo hiệu cậu cả đời này cũng không thể xa anh dù chỉ một giây hay sao?
Khi Tôn Du về đến chỉ thấy gương mặt bánh bao anh luôn yêu thích bây giờ lại hốc hác kém sắc
Chết tiệt, chỉ đi có vài ngày tại sao bảo bối lại trở nên như vậy a?
Anh tức giận lôi đám người làm trong nhà ra chất vấn trừ 1 tháng tiền lương khiến họ khóc lên khóc xuống
Anh cũng đã gạ hỏi mãi nhưng cậu vẫn không chịu mở miệng mãi cho đến khi cả 2 kết hôn cậu mới xấu hổ nói ra chuyện năm đó khiến anh hạnh phúc đến phát điên liền đè cậu xuống làm vài hiệp nữa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#damei