Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tiềm ngồi im lặng nghe ba anh thuyết giảng

-ba mẹ con bé xảy ra chuyện này rồi nên việc hôn ước sẽ được xúc tiến trước-ông Nguyễn nói trong khi vẫn nhìn chằm chằm vô mặt đứa con quý tử của mình xem nó có phản ứng gì ko, nhưng thằng con ông cũng ko vừa, mặt anh lạnh tanh và đối mắt với bố mình.

-ông có thấy làm khó nó ko?-bà Nguyễn vì thương con nên lên tiếng

-tôi có làm khó gì nó, nó đã đồng ý đến năm 25 sẽ chính thức rước con bé về, nhưng bây giờ bà nhìn xem nó bao nhiêu-ngừng một lúc ông nói-28 tuổi đầu mà vẫn còn ăn chơi bồ bịch, tôi dao công ty cho nó nhưng cũng lo sợ nó phá nát hết cái sản nghiệp cả đới tôi gầy dựng

-nhưng công ty từ ngày có nó đã phát triển lên rất nhiều vả lại con bé đó-bà Nguyễn chưa nói xong thì.

Minh Tiềm đang ngồi bỗng đứng lên

-con đồng ý, ba mẹ cứ sắp xếp cho con nhỏ đó đến chỗ con, con sẽ chăm sóc cho nó

Nói xong Minh Khiêm đứng dậy, anh biết rõ việc mình đồng ý lấy một con bé ít hơn anh 18 tuổi, và bây giờ nó cỡ 9 mười tuổi gì đó là nực cười, ba anh ép quá nên đồng ý cho ông yên lòng. Chàng công tử được mệnh danh là ăn chơi kinh khủng lại chịu bó gối trước một con nhỏ thì khó tin. Nhưng Minh Tiềm ko vừa vì chỉ có đồng ý ba mẹ anh mới thôi bàn về vấn đề này

------------

Minh Tiềm đang ngủ ngon lành trên chiếc giường yêu quý, thì có một bàn tay nhỏ nhắn đụng vào vai anh

-ox dậy chở em đi học

-chờ chút đi bx

-hỏng chịu đâu trễ rồi ngày nào cũng đi học trễ cả.

Bàn tay nhỏ tùm lấy mền của anh kéo kéo, Minh Tiềm kéo cái mền về phía anh, đồng thời bàn tay nhỏ cũng bị lôi theo

-đừng có nghịch nữa-Minh Tiềm nói với giọng bực tức, từ khi đem con nhỏ này về nó ko ngừng làm phiền anh, bắt anh phải xưng hô bx, ox khi nói chuyện với nó, rồi còn chuyện sáng nào nó cũng làm phiền anh, ngay cả cái việc đơn giản nhất là đi tắm nó cũng ko làm được. Tiềm bực mình lắm nhưng nghĩ đến hòan cảnh cha mẹ cô bé mất trong tại nạn mà ko có họ hành gì, nên anh luôn chiều Nhật Tiên, chiều riết thành quen, bây giờ anh ko thể đi chơi khuya được nữa vì phải ru con nhóc đó ngủ.

Nhưng Nhật Tiên đâu phải vừa, cô nhóc ngồi lên người Minh Tiềm lắc qua lắc lại làm anh đau hết cả bụng

-xuống-Minh Tiềm quát xong rồi nhảy xuống giường và đi thay đồ

Nhật Tiên đứng ngoài toalét kêu

-ox nhanh lên

-có tin tôi ném nhóc xuống vườn ko?

-dám

-sao ko?

-tôi là vợ anh

-vợ, tiêu chuẩn của tôi hơi cao đó, ngoại hình và chiều cao phải cỡ người mẫu, biết lái xe giỏi, là người hiểu biết, và vấn đề quan trọng là đừng có quá ít tuổi hơn tôi

-anh cứ chờ đi

-uh thì chơ, chờ để xem một con nhỏ mới 10 tuổi làm dâu thế nào

Nhật Tiên đá vô cửa toalét và tức giận đi ra khỏi phòng xuống nhà bếp

Nhật Tiên ngồi khóc, ba mẹ cô bị mất trong tai nạn giao thông nên cô mới phải đế nhà Minh Tiềm ở cho đến năm 18t thì làm đám cười với anh

Nhưng chuyện đâu có dễ, Minh Tiềm là một doanh nghiệp trẻ, có tiềm năng, đẹp trai tài giỏi, khối cô theo, mà phải bó mình vô 1 con bé mới 10t thì hỏi sao anh ko tức

Mải suy nghĩ mà NT ko biết đằng sau mình có người

-suy nghĩ nhiều mau già lắm đó nhóc

Nhật Tiên ngước lên, cô nhận ra người đang đứng sau mình, 1 anh chàng trắng tóc hơi xoăn, mặc bộ đồ thun trông rất đàn ông. NT nhận ra đó là bạn của Tiềm có lần lục đồ của Tiềm cô thấy tấm ảnh có anh, chỉ vì chuyện này mà Tiềm giận cô bắt cô đi lau nhà. Ko hiểu sao Nhật Tiên ko bao giờ thấy ưa mấy người bạn của Tiềm cả, hôm bữa có 1 cô tự xưng là bạn gái của Tiềm gọi đến xin gặp anh, đã bị NT chửi cho thế là chạy mất dép về nhà Tiềm ko chử cô chỉ bảo NT là đồ ranh con thôi. NT như nhớ ra người đang đứng trước mặt mình là Trung 1 bác sĩ khoa ngọai, đang làm tại bệnh viện tư do anh mở

NT như nhớ lại nên chống chế

-kệ tôi

Trung nhìn Nhật Tiên mà ngạc nhiên, một con nhỏ có đôi mắt to, tỏ ra rất người lớn với giọng nói sắc đến lạnh người

-nhóc có quan hệ gì với nó-Trung ám chỉ nó ở đây là Tiềm

NT ngước cổ và nói với vẻ thách thức

-hắn là ox của tôi

Trung trố mắt ngạc nhiên, kế đến là anh ôm bụng cười ngặt ngoẽo. Thằng bạn anh đời nào chịu sự quản thúc của một người vợ, tuy nó quen với toàn người đẹp có tiếng tăm nhưng đã có ai lọt vô mắt xanh của nó đâu, ko phải tiêu chuẩn nó cao mà nó chỉ bảo nó chưa tìm được người con gái đó thôi. Nhưng nay lại xuất hiện một con bé trông như còn học tiểu học

Trung nhìn xuống NT hỏi

-nhóc học lớp mấy

Nhật Tiên ko thua kém, cô đứng dậy và nói

-lớp 5

Trung càng cười hơn, vậy là mới học tiểu học thiệt, mà ăn nói cứ như 1 bà lão ấy

Nhật Tiên giận bừng bừng vì thấy Trung cứ cười mình liên tục

Nhật Tiên sửa lại dáng, lấy cái chân nhỏ nhắn của mình đang đi đôi dép, đạp thật mạnh lên chân Trung. Bị bất ngờ Trung dơ chân lên kêu

-nhóc chơi ác quá

Nhật Tiên hích mũi

-đó là cách những con bé lớp 5 trả đũa những người nói xấu mình

-đúng là oắt con-vừa dứt lời Trung chạy bằng cái chân cà nhắc đuổi theo Nhật Tiên

Nhật Tiên chạy đi với vẻ mặt thik thú, nhưng ko lâu Trung đã đuổi gần kịp vừa lúc đó Tiềm từ trên lầu bước xuống, như thấy được vị cứu tinh Nhật Tiên tới sau lưng Tiềm

Trung thấy tức lắm

-mày dạy cháu mà như thế hả Tiềm

Tiềm ko biết vì sao thằng bạn xưa nay nổi tiếng là bình tĩnh lại nổi nóng như vậy, chắc là NT lại gây ra chuyện gì rồi

NT cau mày khi Trung bảo cô là cháu của Tiềm

-tôi là vợ anh ta

Như ko nghe Trung vẫn nói với ý nghĩ Nhật Tiên là cháu gì đó của thanừg bạn mình mà ko biết NT đang rất giận

-Tiềm mày dạy lại cháu mày đi

Tiềm ngớ người

-ai

Trung chỉ vào NT

-con nhóc đó

-nó làm gì mày

Trung dơ cái chân đau của anh ra

Tiềm thấy vậy quay sang NT, khuôn mặt anh dãn ra dần anh biết NT rất ma ranh làm ko khéo anh cũng bị vạ

-bx nó là bạn anh mà

-anh ta nói xấu bx của anh sao anh còn bênh anh ta

Quay sang Trung, Trung cũng ngạc nhiên ko kém vậy là con nhóc kia là vợ thằng bạn anh thiệt hay sao, anh nghĩ thầm "bộ mắt thằng bạn anh có vấn đề hay đầu nó bị chập" mà lại lấy con nhỏ vừa dữ, vừa chằn, mà mới học cấp 1 mới chết. Con mắt của Tiềm trừng trừng vô Trung như ý "mày là gì mà để bị vậy"

Trung như ko ăn nhập gì, anh hỏi 1 câu khiền Tiềm muống táng thằng bạn mình quá

-con nhỏ chảnh đó là vợ mày hả? mới lớp 5 mà

-mà người lớn quá chứ gì-Tiềm xen vô

-biết sao còn hỏi

-mày đừng nói bx tao như vậy, xin lỗi Nhật Tiên đi-Tiềm nói rít qua kẽ răng như ý " mày câm được rồi đó" cũng như biết ý, Trung ko nói gì và xin lỗi NT, Trung ko nói gì nhưng anh đang có rất nhiều câu hỏi cho thằng bạn mình.

Trung nghĩ thầm vậy là anh đã biết tên của con nhỏ chảnh đó rồi, tên đẹp nhưng tính thì xấu phải nói, anh chỉ dám nghĩ thầm chứ đâu dám nói ra

NT như hả được cơn giận, mặt cô nở 1 nụ cười với Tiềm

Trung tức lắm, anh ko ngờ mình lại thua một con nhóc tiểu học, mà công nhận nó cười đẹp lắm như tên của nó vậy, ko như lúc nóng giận

Tiềm quay sang Trung

-tao đưa bx đi học

---------------------

Bây giờ thì Trung đã biết cái con bé tiểu học đó đúng là vợ của thằng bạn anh, con bé được định là khi 18t thì sẽ lấy nó, nhưng do nhà của con bé có xảy ra biến cố nên cô nhóc đó đến ở với Tỉềm

-mày đang nghĩ gì vậy-Tiềm hỏi khi thấy thằng bạn trầm ngâm ko nói

-con nhóc đó là vợ mày thiệt sao?-Trung hỏi để đính chính lại

-mày định gặm nhấm nỗi đau của thằng bạn nối khố của mày hả

Trung cười trước con mắt tức giận của Tiềm

-tao công nhận con bé đó hơi bị chằng

-quá luôn

-mày định lấy con bé hả

-nó 18 tao mới lấy

-nhưng lúc đó mày cũng đã ba mấy, chẳng lẽ nó chịu

-ko chịu thì tao cưới em Thủy

Như trố mắt nhìn Tiềm, anh biết thằng bạn anh là chúa lăng nhăng, Thúy là cô bồ anh vừa lòng nhất, nhưng anh ko có tình cảm chỉ xem Thủy như gái qua đường, nhưng ngược lại Thủy rất yêu Tiềm cô là con gái duy nhất của chủ tiệm trang sức Thủy Vân, ba mẹ chỉ có mình cô nên thương cô con gái này hết mực

-mày ko sợ con nhóc đó đánh ghen sao-Trung nói

Cả hai cùng cười và cùng nghĩ đến cái cảnh NT đi đánh ghen, đầu tóc cô xù lên, mắt ánh lên tia căm hờn.

-----------------

Tiềm đang ngồi xem tivi chương trình thời sự thì đột nhiên màn hình chuyển sang kênh khác anh quay lại tìm cái bấm thì anh thấy Nhật Tiên đang cầm. Khuôn mặt chăm chú nhìn lên màn hình

-bật lại kênh hồi nãy

-ko

-tivi của ai

-của anh

-biết sao còn làm vậy

-nhưng tôi là vợ anh

-chuyện đó còn xa vời nhá nhóc

Vừa nói Tiềm bế NT lên chọc léc cô

-có đưa ko

-ko, có chết cũng ko

Nhìn con mắt sáng quắc của NT mà anh chùng lại và nhỏ nhẹ

-bx ngoan đi, lên thay đồ xíu nữa tắm chung

bx ngoan đi, lên thay đồ xíu nữa tắm chung

-đừng hòng-NT phùng má lên nói

Tiềm nhăm mặt, anh đã quá chiều NT nên cô mới như vậy nói ko được anh quát

-có chịu nghe lời ko?

Thấy Tiềm quát, NT tức càng tức

-no and no

-bày đặt nói tiếng anh cơ đấy

-nói tiếng việt anh ko hiểu nên tôi phải nói tiếng anh đấy

Như ko chịu thua, nhưng Tiềm biết anh cần nhẹ nhàng với cô bé này nên anh nhỏ nhẹ

-bx ngoan đi mai anh dẫn đi W

-đừng hòng dụ tôi, mai tôi có hẹn rồi

Tiềm to mắt nhìn NT

-hẹn

Suy nghĩ 1 hồi

-hẹn với ai?

-anh Trung

-nó dẫn nhóc đi W hả

Gật đầu NT cười tủm tỉm

Tiềm thầm mắng thằng bạn vô công rỗi nghề của mình

--------------

-xong chưa ông tướng, tránh ra cho NT xem tivi

-no and no

NT lấy từ người mình ra 1 bức hình rồi nói với giọng điệu uy hiếp

-anh mà còn đòi chuyển kênh NT sẽ công bố bức hình này cho mọi người

Tiềm vẫn như ko hiểu

-bức gì mà quý thế

Giả bộ ho ho NT lắng giọng và nói

-chỉ là chuyện tổng giám đốc "RAP" danh tiếng, nổi danh là 1 công tử hào hoa lịch lãm, ước mơ của bao cô gái. Nhưng lại được xem như 1 đứa con gái khi mới vừa sinh

Chưa nói hết thì NT cũng thấy hiệu quả của lời nói của mình nên cô dừng lại

Tiềm như nhớ ra, ba mẹ anh rất khác mọi người ông bà luôn muốn có 1 đứa con gái thật dễ thương, nên từ khi còn nhỏ anh được xem như 1 cô công chúa ở trong nhà, ba mẹ anh lúc nào cũng chải tóc, mặc đầm cho đứa con trai mình, từ khi học tiểu học anh đã bị chê cười rất nhiều, cho nên khi lên cấp hai anh đã chuyển ra ngoài ở riêng với nhiều lần hăm dọa sẽ cắt mái tóc dài. Ba mẹ anh đã chịu cho ra ngòai ở riêng

Cuộc sống dưới lốt con gái đã ra đi bây giờ anh là 1 thanh niên hết sức quyến rũ

Nếu mà cho mấy bức anh mặc đầm để tóc dài thì anh còn mặt mũi nào

-nhóc lấy đấu vậy

-mẹ đưa cho NT

Đập vô trán anh như nhớ lại, lần trước đốt một moiứ rồi nhưng vẫn còn, anh phải biết tính mẹ mình chứ, chắc bà vẫn còn để lại mấy bức

Ủ rũ mặt mày anh đi lên lầu

NT tỏ ra vui mừng khi mình thắng

------------------

Tiềm lăn qua lăn lại anh còn suy nghĩ mãi câu nói của Trung

-mày nên trân trọng NT, nếu ko lo được tao lo

Tại sao thằng bạn anh lại tỏ ra bất mãm khi anh đi đón NT trễ bắt cô chờ đến tối

Cãng nghĩ càng rồi anh vò đầu đi ngủ

Tiếng sấm vang lên, kém theo chớp và trời dần đổ mưa

Cộc cộc

-ai vậy-tiếng Tiềm vang lên

-NT nè

-có chuyện gì ko?

-mở cửa

-anh ngủ rồi

Ko có tiếng trả lời, Tiềm nghĩ NT đã về giường

Tiếng sấm vẫn vang lên mỗi lúc to hơn

Tiềm nghe rõ tiếng ai đó ngoài hành lang

Anh rón rén đứng dậy và đi ra mở cửa

Anh bất ngờ khi thấy NT đang ở ngoài phòng mình, ngồi ôm gối khóc

-bx

NT quay con mắt ướt đãm về phía Tiềm, anh có thể thấy rõ NT, 1 con bé trong chiếc váy dài tới mắt cá chân đang khóc

-em sợ sấm

Tiềm cười vang, anh ko ngờ NT con bé suốt ngày tỏ vẻ ko sợ trời ko sợ đất lại sợ mưa

-thì em nhắm mắt ngủ là xong

-em muốn ngủ với anh

-ko được

-tại sao

-anh ko muốn ai ngủ trên giường mình hết

-gường mình, sau này nó cũng là của em, em ko biết đâu

NT khóc tiếp, ko chịu được anh liền gật đầu

-thôi vô đi

NT chạy vô phòng anh, nhảy phóc lên chiếc giường yêu của anh và nằm lên cái gối của anh nốt

-anh nằm gối nào

-em đâu biết

Vừa nói xong thì NT đã bị Tiềm dựt lấy cái gối, anh đặt nó xuống chỗ mình và nằm xuống

-em nằm bằng cái gì?

-cái gối trên tay em để làm gì?

-em ôm

-thì đừng ôm nữa

-ko chịu

-vậy thì về phòng mình mà ngủ

Vừa nói xong thì NT đã mắt ướt, Tiềm chịu ko được lên tiếng

-thôi, lấy gối đó nằm đi

-ko em muốn ôm

Quát lên

-ôm anh nè cần gì ôm cái gối đó

-anh ko êm

Như chịu thua anh quay người về phía bên kia

Đoàng đoàng........

Tiếng hét vang lên và tay NT đã ôm lấy eo Tiềm và khóc

Anh quay lại xem NT

-sao nữa

-sấm

-có thế cũng sợ

* * *

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro