Phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


-bộ ko được sợ sao

-thường ngày nói ghê lắm mà

NT cong môi nói

-kệ người ta

-cãi nữa là ko cho ôm đâu

-cứ ôm

-asssssssssssssssssssssssssssssss

Tiếng NT khóc nấc lên

-sao nữa

-NT sợ

-sợ gì?

Quay lại anh thấy NT đang co ro, mà thấy tội

-sợ gì?-lặp lại anh nhìn NT

NT đưa cánh tay nhỏ nhắn chỉ lên cánh cửa đang có mấy cái bóng đung đưa trong gió

Tiềm ôm bụng cười, anh ko ngờ cái NT sợ lại là mấy cái bóng cây

-asssssssssssssssssssssssssss-Tiềm hét lên dọa NT

NT ôm chặt lấy Tiềm khi anh hét lên

-cái gì vậy-tiếng NT lắp bắp

-anh thấy mấy cái bóng bay bay

-NT sợ, đừng nói nữa

-bx nhìn nè

Tiềm nói với giọng nhát ma, khi NT mắt cứ nhắm nghiền

"ta là quỷ vương hút máu người đây" nói xong anh cười KA KA KA làm NT sợ run người, mắt nhắm, mặt xanh lét

Thấy vậy anh ko chọc NT nữa, và để cho cô nhóc ngủ

Vừa bước xuống bếp, anh đã thấy NT đang ngồi khoanh tay nhìn anh trừng trừng, Tiềm nghĩ chắc lại có chuyện gì giận anh đây

-đừng nhìn thế anh mắc cỡ

Đưa con mắt lóe sáng về phía Tiềm, NT nói

-sao hồi tối anh dọa NT

Như làm ngơ anh nói

-dọa, dọa gì? Có ai dọa bx của anh hả

Thấy Tiềm dửng dưng làm NT tức

-anh, anh..

-anh, anh nói mãi, biết ròi anh đẹp trai, ko cần khen

NT tức giận khi Tiềm lái lời nói của cô

-chờ đó

-được, tuân lệnh bx

Nói rồi anh đi mà trên miệng nở 1 nụ cười, vì đây là lần đầu tiên anh tahừng NT

Còn NT thì tức giận phải nói

---------

Tiềm đâm ra sợ, từ khi tận mắt chứng kiến 1 tai nạn khi trên đường đi học, mà NT luôn trần tư, và sợ sệt, cô ko còn là NT trước kia nữa

anh bật hết đèn lên tìm NT, ngoài trời mưa lớn lắm, ông trời đang gào rú 1 cách điên cuồng, anh biết rõ thể nào NT cũng đang ngồi co ro trên cái cửa sổ cạnh giường anh, nơi cô hay ngổi mỗi buổi chiều

anh bước tới gần, ôm lấy NT và bế cô xuống, cô đã ngủ từ lâu và ko nhận ra Tiềm bế cô xuống giường

Nằm 1 hồi NT cựa mình thức dậy, thấy Tiềm đang làm việc NT đi gần lại đằng sau, và bịt mắt anh

-đóan xem ai nào?

-đừng đùa nữa, anh bận lắm

Bỏ tay ra khỏi mắt Tiềm NT nói

-bận mà hôm bữa con cặp với em Tâm, Tâm gì đó

-ghen hả

-ko thèm, mai mốt Tiên sẽ đẹp ngất ngây ai cũng phải theo, lúc đó Tiên sẽ bỏ ox là lấy người khác

-dữ quá ta?

-chứ sao

Anh nhìn Tiên mà bùn cười, anh biết Tiên mới học tiểu học nhưng rất biết suy nghĩ, nên anh ko tin cô lại có suy nghĩ trẻ như vậy.

-nhỏ mà chảnh

-chảnh mới cao giá

-uhm, mai mốt ko có ai lấy thì đừng về đây van xin gì tôi đóa?

-cho cũng ko thèm

-nhớ đó

Nở 1 nụ cười

-xạo thôi, NT nói rồi, NT thik nhất là ox và sẽ chỉ lấy ox thôi

Ôm cổ Tiềm cô lung lay

-NT đói

-tự mà đi ăn, ko ai hầu

-ko-cô nói rồi phùng má lên

Tiềm ko chịu đi, anh vẫn nám lại cố làm xong mấy tập hồ sơ nhưng NT đâu phải vừa cô hết chọc thứ này rồi đến thứ khác làm Tiềm ko tập trung được nên anh đành đi lấy cơm cho cô

-chén nữa

-ăn nhiều ko sợ mập hả?

-ko, NT có dáng rất chuẩn

Như tỏ ý chê bai, anh đưa tay lên cằm và bỉu môi

-người gì đâu trên to dưới nhỏ trông mắc cười thế mà là chuẩn

NT nhăn mặt giận lắm nhưng vẫn bình tĩnh

-để yên cho Tiên ăn

Như nhớ ra cái gì anh nói

-hôm nay anh ko đi đón được đâu?

-vậy ai đón tiên?

-bồ anh

NT phụng phịu muốn khóc

-sao nữa đây?

-anh dấu tôi đi với con nào?

-trời ơi

-gì?

-nhìn nhox bây giờ sao giống mấy mụ sắp đi đánh ghen quá

Tiềm vừa nói xong là NT khóc ngon lành, anh biết là mỗi khi Tiên khóc anh phải nhường ít nhất 9 phần nên anh cười và nói

-dỡm thôi, thằng Trung sẽ đón nhox

Nhảy cẫng lên sau khi khóc, Tiên nói

-Tiên sẽ bảo ảnh chở Tiên đi ăn kem

Tiềm ko nói gì, anh biết Tiên sẽ hành hạ thằng bạn anh ko còn sức để lét về nhà cho coi, anh vui mừng vì đã trả thù được thằng bạn thân vì bữa hổm dám cho bổn công tử leo cây

-----------------

Từ đằng xa anh đã thấy dáng nhỏ nhắn đang đứng ngó nghiêng tìm anh của NT, đi nhẹ nhàng lại anh bế NT lên, cô bé có vẻ hơi phật ý

-bỏ Tiên xuống

-sao vậy?

-anh đến trễ quá

-còn sớm chán, vậy nhox muốn đi đâu?

-tới trường đua

Như ko tin vào mắt mình anh hỏi lại

-em đùa hả?

Như ko nghe NT nói lại

-anh Trung nhanh lên, em muốn tới trường đua

-em định làm gì ở đó

Ko nói gì, NT leo lên xe của Trung

-nhanh lên anh

-uhm mà

----------------

Ko khí về chiều của trường đua vẫn náo nhiệt như thường, mọi người chen lấn nhau

Trung bế NT đến 1 cái ghế trống, hai người ngồi xuống xem

-mấy giờ rồi anh?

-4h30

-vậy là sắp đua rồi

-uhm-Trung trả lời nhưng lòng đầy thắc mắc, sao NT lại biết 4h30 là có 1 trận đấu chứ

-anh nghĩ con nào về nhất

Như trở vè thực tại, Trung nhìn xuống đường đua, anh nhìn rồi con mắt dừng lại chỗ 1 con ngựa màu đen

Chỉ tay về phía con ngựa, anh nói với Tiên

-con ở hàng đua thứ 3

Con mắt Tiên đăm đăm, nhìn vè đường đua và nói:

-anh Trung cũng có con mắt quá

-hồi trước anh là trùm ở đây đó

-còn anh Tiềm thì sao?

Hơi bị quê vì lúc nào Tiên cũng quan tâm tới Tiềm, anh hơi thấy ganh tỵ ko biết vì sao

-nó hả?

-chứ anh nghĩ Tiên hỏi ai?

Như đánh trống lảng, Trung nói

-ai biết

-nói em nghe đi mà

Mắt vẫn hướng về đường đua nhưng miệng thì vẫn năn nỉ

-nó chơi rất nhiều thứ, mỗi thứ nó chỉ kết cỡ mấy tuần thì bỏ, trò nào cũng do nó mở màn và kết thúc cả

Bỗng khôn mặt Tiên reo lên sung sưỡng hòa vào tiếng khán giả

-kị sĩ đúng là kị sĩ

-sao em biết nó là "kị sĩ"

Nhìn ra xa, Tiên nói

-nó là của em, năm em học lớp 4 ba em tặng cho em nhưng chỉ cho em sờ nó đúng 1 ngày xong rồi bán nó đi, ông bảo "nếu em đủ thông minh thì con ngựa đó sẽ là của em" lúc đó em khóc nhiều lắm, nhưng sẽ có 1 ngày em sẽ dành nó về cho mình

Trung ko tin vào mắt mình đây là lời của 1 con bé học tiểu học

Trung chở Tiên đi lòng vòng quanh thành phố theo lời năn nỉ của Tiên

-anh Trung nè?

-gì?

-em muốn ăn kem

Hơi khó chịu nhưng ko biết sao anh trả lời khác với ý nghĩ

-hương gì?

-sôcôla

-chờ anh chút-đỗ xe trước 1 cửa hàng tạp hóa

Trung bước xuống xe, vừa lúc đó Tiên cũng bước xuống luôn, Trung hơi bất ngờ

-sao theo anh?

-em xem anh mua đồ

Trung nói vời chủ cửa hàng

-cho hai hộp kem hương sôcôla

Trung nói xong, anh chờ người bán hàng đi lấy kem, quay sang tìm Tiên thì thấy cô nhox đang nhìn cái gì đó, anh đi tới gần. Hơi ngạc nhiên vì thứ mà Tiên nhìn, đó là 1 mẩu quảng cáo máy chụp hình

-em muốn thứ đó

Gật đầu Tiên nói

-em muốn cái ở giữa, chụp đã lắm

Lại ngạc nhiên với kiến thức của Tiên anh hỏi

-sao nhox biết?

-em từng xài

Nói cụt ngủn, Tiên bỏ đi về quầy khi cô bán hàng gọi

-anh ơi?-giật mình Trung quay về phía Tiên

-sao em

-anh ko trả tiền à

Như nhớ ra Trung tới đưa tờ 50k cho cô bán hàng

------------------

Reng reng................

-sao anh lâu thé?

Vẻ mặt tức giận Tiên nói với Tiềm khi anh ra mở cửa chậm

-đi chơi về trễ mà còn la

Đi ngang qua Tiềm, Tiên đi vô nhà

-mày làm gì con nhox đó hả hả

-Tiên bảo muốn ăn kem, tao mua nhưng bà bán hàng lấy lộn hương, nên-chưa nói xong thì, Trung bị cướp lời

-sao mày phải chiều con bé đó

Ko nói Trung quay ra xe, để lại mình Tiềm đứng đó

Tiềm đóng mạnh cửa rồi vào nhà

Anh đi lên lầu thì thấy Tiên, cô đang ngồi trên chỗ cửa sổ, nơi đã thành 1 thói quen

-nè bx

Hơi tức nhưng Tiềm vẫn xuống nước

-ăn cơm ko?

Bắt đầu hơi nóng, nhưng anh vẫn cố

-hôm nay có giá xào đó

Tức quá vì Tiên vẫn ngồi quay mặt ra cửa nhìn đi đâu đó, ko thèm ngỏan mặt nhìn anh, Tiềm tới gần

-bx

Vì tiếng quát hơi lớn, nên Tiên quay khuôn mặt ngáp ngủ về phía Tiềm, ngáp 1 cái thật dài, cô dang tay ra và nói

-ox Tiên buồn ngủ quá

Tiềm nhìn tuy bực mình nhưng nhìn khuôn mặt ngáp ngắn ngáp dài nên ko nói gì, anh bế Tiên xuống giường, khi cô giang tay ra

-----------------

Như chợt nhớ ra, Tiềm chạy lên lầu

-bx nè

-gì?

-đánh răng chưa

-ko đánh đâu, buồn ngủ lắm rồi

Nhìn khuôn mặt bơ phờ của Tiên hơi tội nhưng anh cũng đánh thức Tiên, anh hơi trách thằng bạn của mình chở Tiên đi chơi dữ quá làm cho nhóc mệt nhoài

-ox bế xuống đánh răng nhá

-ko mà- nhăn mặt cô nói

-có đi ko?

-ko

-ko thì thôi

Anh nghĩ dù sao Tiên cũng là 1 đứa trẻ nên thoáng hơn 1 chút

----------------------

Vừa đi vừa ngáp, Tiên bước xuống nhà bếp

-ra ăn sàng đi

-ăn gì?

Hơi tức vì cái giọng nhát gừng của Tiên, nên anh nói cụt ngủn

-bánh mì

Vừa ngồi, Tiên vừa nhìn Tiềm, anh đang ăn hộp kem hôm qua Trung mua cho cô, hôm qua tức quá nên cũng ko biết dục đâu khi vô nhà

-hương gi vậy?

-đào

-kinh

-anh thik

-khùng

Hơi nóng mũi vì tự nhiên tính tình của Tiên thay đổi

-nhỏ ko được nói vậy

-kệ

-có chuyện gì nói thẳng ra đi

Tiên nhìn Tiềm rồi khóc

-anh ko nhớ sinh nhật Tiên

-sinh nhật

Suy nghĩ 1 hồi

-khi nào?

-hôm qua

-ai biết chuyện đó

Ngồi xuống nền Tiên ăn vạ

-ko biết đâu

-chứ muốn gì?

-quà

-chỉ giỏi vòi

Ko nói Tiên chỉ cười

--------------------

Đi mấy vòng nhưng Tiên vẫn chưa tìm được món quà mình cần

Trong khi đó, Tiềm đã bắt đầu cáu. Hồi xưa khi đưa bạn gái đi mua, chỉ cần đến mấy cái shop lớn lựa đồ là ok

Còn đằng này, đi khắp thành phố nhưng ko tìm được món quà cho 1 con bé

Ngẩng khuôn mặt tui ngỉu lên tìm Tiên, ko thấy cô nhox đâu anh hơi hoảng, chạy một lúc thì thấy Tiên đang nhìn cái gì đó, tò mò anh tới gần, thứ mà Tiên đang chăm chú nhìn là 1 chiếc máy chụp hình chuyên dụ, nó đòi hỏi rất cao ở người dùng chỉ dành cho giới chuyên nghiệp. Anh ko biết vì sao Tiên có ấn tượng với chiếc máy vì nó hơi quá sức với 1 cô bé tiểu học

-thik hả

-ko biết

-sao nhìn

-muốn có

Vẫn cái giọng nhát gừng hồi sáng, hình như cô nhox này vẫn chưa quên vụ kem kiếc gì đó

Anh ngắc nhân viên bàn hàng, nói:

-tôi mua cái kia

Người chủ cửa hàng chỉ tay về phải cái máy ảnh đang chiểm chệ trong tủ

-uhm

Nhìn vẻ mặt vui vẻ của Tiên khi cô mở hộp quà mà anh tặng, anh hơi chựng lại vì trò đùa quá khích của mình

Khuôn mặt tươi tắn đón nhận món quà của Tiềm dần chuyện sang ngạc nhiên và giận dữ

-sao lại thế này?

Khuôn mặt Tiềm cố tỏ ra vẻ vô tội và sửng sốt, nhưng không qua được cặp mặt tinh tường của Tiên

-sao lạ vậy kìa?-anh nhìn vô cái máy đang trên tay Tiên như mình chả liên quan gì

-cái Tiên muốn ko phải cái này?

-nhưng cái này có thể chụp rồi có hình ngay

Như bất ngờ Tiên nói:

-dấu đầu lòi mặt chuột

Tiềm hơi sững vì cách nói độc đáo mà châm biếm của Tiên, thật khó để phân biệt Tiên với 1 cô gái hai mươi mấy

-ko chịu, bắt đền

Nói xong cô dục cái máy ảnh xuóng ghế và khóc

Tiềm hơi hồi hận nhưng anh quyết định dạy cho Tiên 1 bài học, về cái thói hỗn xược trong cách ăn nói, và đòi gì được đó của cô nhox. Vì duy đi nghĩ lại Tiên cũng chỉ là 1 con nhox tiểu học

------------------

Trung gõ cửa đã lâu nhưng chủ nhân của căn phòng vẫn ko mở cửa, mà trả lời anh chỉ là 1 sự im lặng

-Tiên anh nè, mở cửa đi nhox

Quay sang thằng bạn thân đang đứng trước cửa dựa vào tường chơi điện tử như chuyện đang xảy ra chả là cái gì

-dừng nhìn tao với ánh mắt hình viên đạn như thế-bỏ cái máy vô túi Tiềm gác chân nói với Trung

-mày đã làm gì nhox đó?

Khoác vai Trung, Tiềm nói

-ngồi xuống tao kể cho mày nghe

Thế là như 1 diễn viên kịch câm thực thụ Tiềm quơ tay múa chân, diễn tả lại sự việc dưới con mắt kinh ngạc. Kinh ngạc vì anh chả hiểu thằng này do nắng nên ấm ấm cái đầu sao mà cứ câm như hến chả biết làm gì

-mày nói đi, đừng có múa nữa

Thở 1 hơi, Tiềm tối mặt, thế là công toi từ nãy giờ mình anh đọc diễn rồi tự mình hiểu nốt

Thế là đành làm công tác tư tưởng với thằng bạn nối khố

-mày trêu tao phải ko?

-trêu gì

-tao nói cỡ đó mà mày ko hiểu, cứ như mày bảo rằng "Tao hiều tao chết liền" đó

-mày thông mình thật, đóan được cả ý của người khác

-đừng có trêu tao

Cười hòa, Trung nói

-thôi tao hiểu rồi

Thế là Trung cũng như 1 thằng điên diễn lại y chang những gì "diễn viên kịch câm Tiềm" đã diễn 1 cách hào hừng, bất chợt Tiềm nói

-ây

-gì

-sao tao với mày phải như hai thằng điên vì 1 con nhỏ bỏ cơm chứ

-thế ai đã dằn tao, bắt tao dậy từ 5h sáng để chỉ đứng trước cửa phòng 1 con bé, đến bồ của tao cũng ko được ưu ái như vậy

Như suy tư Tiềm cũng đồng ý với thằng bạn thân

Hai người cùng cười to, và nháy mắt nhau

Trung nói:

-mày chọc phải ổ kiến lửa rồi

-ke ke cứ chọc

-cho con kiến chúa chịu ra mới thôi-anh cố ý nói to vọng vô phòng Tiên

Anh như nhướng mày với Trung "mày đúng là 1 diễn viên tài năng" . Tiên rất dễ tự ái nên bị vậy chắc sẽ ra thôi

Đúng như dự đóan chưa đầy 30s sau cửa phòng đã bật mở. Tiên bước ra, khuôn mặt đăm đăm bật khóc

-anh bảo vợ anh là kiến lửa hả

Cả Tiềm lẫn Trung cùng cười to, với ý nghĩ "Tiên vẫn là 1 cô nhox tiểu học thôi"

Thấy vậy Tiên tức mình bỏ vô phòng, vừa lúc đó hai người nhấc bổng Tien lên

-thả Tiên xuống-cô hét lên

Tiên bị đặt vô chiếc inovo Tiềm lái xe, Trung ngồi ghế dưới với Tiên

-thả Tiên xuống?

-ko-Trung nói

-tình gì đây?-khuôn măht hầm hầm cô nói

-đi ăn "mì quảng" đừng giận ông xã nữa-Tiềm nói với vẻ mặt hồi lỗi

Thế là cả hai người đàn ông lịch lãm dẫn theo 1 con nhox tiểu học đến nhà hàng, với con mắt ngạc nhiên của bao người vì vẻ phục vụ chăm sóc của hai chàng trai với con nhox tiểu học như nữ hoàng

Hết tập I

Chờ để xem tập II nhiều cái thú vị lắm đó, Tập II nhân vật nữ chính sẽ xảy ra 1 biến động, bật mì nghen ko phải xảy ra tai nạn kiểu tông xe hay đại lọai như thế

6 NĂM SAU

------------------

Vừa bước ra khỏi Dre, 1 công ty liên doanh nước ngoài, vị giám đốc trẻ đầy tài năng, anh là tổng giám đốc của 1 công ty lớn nhất nhì thành phố sự nghiệp của anh ko thua kém gì ông bố hay bà mẹ của mình, bước đi tỏ ra bực tức khác với vẻ ngoài của mình, anh ngồi lên xe và nói với cô thư kí

-còn cuộc họp nào ko?

-thưa giám đốc, hôm nay ông chỉ có cuộc họp với bên Der thôi

-vậy cho tôi về nhà

-dạ

-chiều giám đốc có đến công ty ko?

-ko

Cô thư kí nhìn anh với vẻ khác lạ, anh bây giờ chả giống với vị giám đốc mà cô biết, luôn luôn nghiêm nghị lạnh lùng như 1 tảng băng, trong công việc anh được mệnh danh là "ông trùm của sự độc tài" anh có thể hạ gục bất cứ ai cản đường anh, bằng bạo lực, quyền lực của chính mình. Tuy đã hơn ba mươi nhưng anh vẫn được các cô gái ngưỡng mộ, dường như trái tim anh vô cảm ko cảm nhận hay rung động bất cứ ai cho đến thời điểm này. Một người như vậy mà cũng lo lắng sao, lắc đầu với suy nghĩ của mình cô thấy thật lạ, lạ vì đây là khoảnh khắc hiếm hoi, năm năm làm việc với anh cô chưa thấy lần nào anh tỏ ra lo lắng như lần này khi nghe cuộc điện thọai. Anh luôn có 1 quy tắc bất di bất dịch là "ko làm việc riêng khi làm việc " thế nhưng hôm nay anh nghe điện thoại trong khi họp, có vẻ đó là 1 người rất quan trọng của anh gọi, vì rất ít người biết số của anh ngay cả thư kí là cô đây cũng ko biết

Anh luôn luôn bí mật, chả ai biết anh đã có gia đình chưa hay còn độc thân, nên các cô gái lao vào anh như thiêu thân vì họ nghĩ với sự nghiệp vững chắc của mình anh đã rất giàu nay còn tài sản của ông bố, bà mẹ nữa thì anh có mà sống tiêu xài thôi ko làm cũng đủ ăn vì anh là con 1 mà. Anh luôn chiều họ nhưng luôn biết dừng đúng mức

(tự dưng có hứng nên đi tả người lần đầu tiên Phượng tả người nhiều đến vậy khi viết truyện đó, con người nhiều màu lắn nên Phượng ko dám nói nhiều vì tuổi đời của Phượng còn quá ít)

------------

Nằm phịch xuống giường anh suy nghĩ miên man về cuộc nói chuyện sáng nay

-alo?

Ko có ai trả lời hơi tức vì sắp đến giờ họp, suy nghĩ 1 hồi anh chợt nhớ ra

-đang ở đâu vậy?

Im lặng 1 hồi, sau 1 lúc thì có tiếng trả lời

-Ý-anh nhắc lại như ngạc nhiên

-báo cho ox biết để khói lo, ở nhà buồn thấy mồ, nên bx đi tình nguyện bên này cho vui vì đang mùa hè mà

Tiếng người con gái lại vang lên

-ox đừng lo bx con nguyên xi đây nè, tất cả từ đầu đén chân

Biết là anh đang giận, cô bồi tiếp

-bx sẽ mua quà cho ox, mua món mứt ox thik nè..

Chưa nói xong, thì anh lên tiếng

-vui ko?

-vui

-bao giờ về

-hai tuần

-hai tuần-anh nhắc lại mà hoảng

-nhưng mà còn mấy bữa nữa thôi, bx biết tự lo cho mình mà, gửi mail cho ox rồi đó, tối nói chuyện

-lại cái vụ chat nữa hả

-sao, bộ ox ko thik nó hả, bx thấy hay mà

Cúp máy anh đi vô phòng họp

Nhớ lại anh hơi bực mình, Nhật Tiên luôn làm theo những gì cô nghĩ, cô nhox còn quá ngây thơ với thế giới hiểm ác này, thở dài anh nằm thiếp đi lúc nào ko hay

-------------

Trở mình thức dậy, anh xuống gường đi tắm, chợt có điện thoại gọi, anh nhấc máy

-có chuyện gì ko?

-mày đã biết NT đi đâu chưa

-rồi

-ở đâu?

-con nhox đang ở bên Ý làm tính nguyện gì đó

-tận bên đó lận sao? Khi nào về ?

-khoảng hai ba ngày nữa, tao chưa biết chính xác

-khi nào biết phone cho tao đó

-rồi thưa ông hai

-em trai ngoan

Anh dục cái máy xuống nệm rồi bỏ vô nhà tắm, anh biết thằng bạn bác sĩ của mình quan tâm NT thái quá, nên đến giờ vẫn bị con nhox đó nũng nịu nên đâu cưới vợ được. Thầm thương thằng bạn

Tắm xong anh cảm thấy đỡ mệt hơn, ngồi vô máy tính làm việc, anh chợt nhớ đến cái vụ chát của Tiên nên anh thử

Anh nhìn vô cái list chỉ vỏn vẹn có 1 cái nick "bx_cua_ox" sáng, đang loay hoay ko biết làm thế nào thì Tiên đã lên tiếng trước

-ox, sao lâu thế bx chờ từ chiều luôn nè

Thế là con nhox này chờ mình, cũng lạ vì Tiên luôn là người thiếu kiên nhẫn mà

-bao nhiêu % đây bx?

-100 ox ạ

-bên đó có lạnh ko?

-lạnh cóng luôn

-cho chừa

Chờ hồi lâu ko thấy Tiên trả lời, nghĩ là cô giận nên Tiềm lên tiếng

-đang ở đâu vậy?

-nhà bạn

-trai hay gái

-trai

-ai?

-ox ko biết đâu ?

Tức mình anh ko nói gì luôn

-ox giận rồi phải ko?

-đâu nhỏ nhen đến vậy

-xạo ke-kèm theo 1 hình mặc cười

-thằng Trung vừa hỏi thăm bx đó

-ảnh hả, bx định gọi cho ảnh lâu rồi nhưng ko biết cái di động đâu mất tiêu

Tiềm nghĩ đúng mà, chắc lại ở đâu trong cái nhà kho trên gác rồi, cô là chúa hay quên mà hay nhiễu sự

-chắc nó trên gác xép

-uhm há thế mà bx quên

-sống bên đó thế nào?

-vui lắm, tối nào cũng thức khuya đi chơi cả, vui quá chừng luôn

Tiềm tối sầm mặt lại, ko có anh quản lý là cô tự tung tự tác như vậy đó

-hồi còn ở nhà, lúc nào ox cũng bắt bx phải đi ngủ trước 9h, chán

Hơi tức, anh làm vậy chỉ muốn tốt cho cô vậy mà cô lại nghĩ nó xấu xa

-khi nào ox và bx đi du lịch đi

-ox ko rảnh

-ox chỉ rảnh lo cho mấy con bồ thôi con vợ thì chả là gì?

Tức vì từ nãy giờ cứ bị cô làm tức anh nói

-đúng đó, bồ luôn quan trọng hơn vợ

-thôi kệ, chả có đứa nào dám ng đến ox của bx đâu

Hơi ngạc nhiên vì Tiên ko giận mà nói lại như vậy Tiềm hơi bất ngờ, NT luôn luôn phá vĩnh bất cứ cuộc hẹn đi chơi nào của anh, có lần cô đã giả làm má anh tới vũ trường để lôi thằng con trai về, anh đã cười suốt dọc đường khi nhìn cô đóng vai mẹ anh, nhìn cô như bà cụ non, chỉ vì chuyện đó mà cô giận anh 1 tuần.

-tại sao?

-vì ox chỉ thương mỗi bx nhất

-sao biết

-bí mật, thôi bx đi ngủ đây, chờ ox mà buồn ngủ muốn đau lòng

-sao lại đau lòng

-vì sợ ox đi chơi với ẻm nào quên bx

Nói xong câu đó là cô ko nói gì nữa, Tiềm biết bx của anh đã ngủ say lắm rồi vì bây giờ là 2h

-----------------

-tụi bay thấy gì ko?

-thấy gì?

-hình như giám đốc có bồ

-sao mày biết

-ối dời, suốt ngày thấy giám đốc kè kè theo cái di động, lúc nào cũng nhắn tin cho ai đó

-tin sốt dẻo đây, ko biết ai lọt vào mắt xanh của giám đốc

Đó là câu chuyện ngắn của mấy nhân viên của Tiềm, quá đỗi quen thuộc nên ko nói gì anh đi thẳng vô phòng

Bài "god is girl" (ko biết ghi có đúng ko, bài Phượng thấy hay lắm), vang lên, Tiềm cầm chiếc di động bấm bấm

"ox, nhìn bx dễ thương ko?"-kèm theo 1pic chụp Tiên đang ở 1 nơi nào của oli (hỏng biết chữ oli ghi có đúng ko, Phượng thik ý lắm nên cũng muốn đến cái địa danh này 1 lần)

Tiềm cười nhìn cái dáng đuổi theo con chim của Tiên mà anh vui, cô bảo là do lịch trình thay đổi nên có thể 1 tuần sau cô mời về nên anh bảo cô sắm 1 chiếc di động để tiện liên lạc, nhưng ko ngờ nó lại mang tai họa cho anh, lúc nào cô cũng chụp hình và gửi tin nhắn chỉ để kể cô đang ở đâu, hay tâm trạng như thế nào

Có lần cô gửi 1 pic chụp khuôn mặt bí xị của cô, và nhắn 1 câu "ox, bx bị đau bụng"-vì tin nhắn này mà anh cười *** nẻ ngay trong phòng họp

Công việc chưa hết, cô còn bảo anh phải chép nó sang máy nhà để về nhà cô xem, thế là bữa nào anh cũng thưc chỉ để làm việc đó, 1 ngày mà cô chụp lận mấy trăm pic, mà pic nào cũng làm Tiềm ko nhịn nổi cười

* * *

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro