Phần 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tiên thật sự ngạc nhiên, rất nhiều người đến tham dự buổi tiệc,

ai cũng ăn mặc đẹp cả, nhìn rất thik

Tiềm nhìn bx của mình mà lắc đầu anh chỉ mong cho ko có

chuyện gì xảy ra trong hôm nay thôi

-bx

Đáp lại cái gọi thân mật của anh, là ánh mắt tròn xoe

Tiềm dơ tay lên, anh vỗ vỗ

Tiếng vỗ to gây ra tiếng vang lớn, làm mọi người đều nhìn về

phía anh

Tiên nhìn ox mình 1 cách khó hiểu, nhìn từ trên xuống cô đã

nhận ra Trung anh đang đứng gần 1 cô gái rất xinh đẹp

Đảo quanh 1 vòng cô nhận ra còn có, ba mẹ chồng mình trong

bữa tiệc, cô mỉm cười đáp lại mẹ Tiềm

Ba mẹ Tiềm từ lâu đã coi cô như con dâu trong nhà nên rất thân

thiết

Quay sang Tiềm, giờ đây anh đã ngay ngắn và còn định nói gì

đó

-thưa quý vị

-hôm nay tôi muốn giới thiệu với mọi người 1 nhân vật hết sức

quan trọng

-nhân vật chính của bữa tiệc

-đó là bx của tôi cô "Trần Nhật Tiên"

Có nhiều tiếng ồ lên ngạc nhiên, vì họ chưa bao giờ nghe báo chí

nhắc chuyện này cả

Tiên lơ mơ hiểu, việc Tiềm cho cô tham gia bữa tiệc này, nhưng

nó có quá sớm ko, có lần anh bảo để cô đủ 18t rồi công bố đám

cưới luôn mà

Nhìn Tiên, Tiềm như hiểu những khuất mắc trong cô, anh nói

-bx, nè, đừng suy nghĩ nhiều nữa

Nép vô Tiềm, Tiên bật khóc

-bx sợ

Hơi bất ngờ, Tiềm hỏi:

-sợ gì?

-lỡ bồ của ox tạt axit thì sao?

-ox làm gì có bồ?

-láo, hồi trước nào cô Bảo Hiền, Thanh Ngọc, Lê Như.......

-bỏ hết rồi

-xạo ke, định dỗ con nít hả, hồi truớc họ ko biết Tiên là bx bây

giờ họ biết họ sẽ tẩy chay bx

-chẳng lẽ bx sợ họ

Như chạm lòng tự ái, cô chun mùi nói:

-làm gì có

Nói xong cô lau nước mắt và nhìn xuống, hầu hết cặp mắt đều

hướng về cô 1 cách khó hiểu

-bx của tôi bị bụi bay vô mắt đó mà

Quay sang Tiên anh dơ tay ra, với ý dẫn cô xuống

-em muốn gặp mẹ và ba

-xíu nữa

Nói rồi anh dìu Tiên xuống, có một người luôn nhìn Tiên nãy

giờ đó là Mi, vừa thấy Tiềm dẫn Tiên xuống cô đã xấn tới

-anh, chúng ta ra kia đi

Tiên như hiểu ý, vị khách này chắc hẳn là bồ của anh nữa đây

Nhìn Tiềm, Tiên hỏi:

-ox bỏ bà này chưa

Nhìn Tiên tinh nghịch Tiềm nói:

-bậy, ox có cặp gì đâu mà bỏ?

Khuôn mặt biến sắc của Mi khiến Tiên như hả dạ

Cô nhướng vai lên, tỏ vẻ "chuyện là thế đó" càng làm Mi bực

hơn

-ox ko phải ox bảo giới thiệu bx với mọi người sao?

-uhm-vừa nói anh vừa hôn lên má Tiên 1 cái, nó càng làm Mi

phát hỏa

Nhưng với Tiên thì nó quá bình thường rồi

-----------

Sau một hồi dẫn Tiên đi giới thiệu, Tiềm mới tha cho cô được tự

do

Như chim vỡ g, cô chạy đến chỗ Trung, hình như anh đang

nói chuyện với ai đó nên ko thấy cô

Tiên đi nhè nhẹ sau anh và

-hù

Nhưng khi cô vừa hù thì Trung là kéo cô về mình

-định là gì đây nhox

Dưới con mắt ngạc nhiên của mấy cô gái đang trò chuyện, vì họ

được biết cậu banhà họ Vĩnh là người rất khó khăn với bọn con

gái tụi cô, anh luôn dè chừng chứ ko quan hệ lăng nhăng như

người bạn thân của mình

Thế nhưng nhìn cách nói chuyện của anh với Tiên thật khác

-định hù anh

Nhéo nhẹ mũi cô, mặt Tiên hơi nhăn. Vừa lúc đó Tiềm đi đến

-mày đừng có nhéo mũi bx tao như vậy nữa

-uhm, đúng đó cứ làm như bx còn bé lắm đó

Khi nghe xong câu đó cả hai chàng trai đều cười

Đúng là Tiên còn bé mà

Quay sang thằng bạn đang đứng cạnh Tiên, anh nói:

-từ nay mày đừng cho bx tao kẹo nữa

-nó thik ăn mà

Nhìn sang Tiên anh nói:

-bx

Như hiểu ý, cô nhe răng ra, Trung cười

-mày hiều chưa, sắp gãy cái răng cửa rồi đó, mà mày còn cười

-mày lo cả chuyện này nữa sao

-chứ sao, tối nào tao cũng phải khổ sở lên luôn mới chịu đánh

răng, ko thì ngậm nguyên kẹo đi ngủ, tất cả là tại lũ kẹo của mày

-rồi, rồi tao sẽ bớt

Thế là từ nay ko được ăn kẹo, nhìn khuôn mặt Tiên rầu rầu,

Tiềm nói:

-bx

-gi?

-giận hả

-có sao

-vậy cười lên coi

Nhe hàm răng ra cô cười, ngượng ngạo, nhưng cái cửa chỉ của

Tiềm làm cô bật cười

-bây giờ mới để ý

-sao-Tiên tròn xoe mắt

-Hôm nay nhox là người đẹp nhất trong bữa tiệc này

-thật sao, ox làm hết đó

-nó sướng thật

-sao sướng

-vì có nhox

Tiên ko hiểu lắm , nhưng cô cũng ko hỏi Trung làm gì nữa, vì cô

bận đi tìm ba mẹ Tiềm

-------------

-con nhỏ đó từ đâu chui ra vậy?

-ai biết

-nhìn bộ váy của nó kìa, hàng bên Pháp đó

-còn cái lắc nó đeo cỡ phải bạc triệu

-mày xem cái nhẫn kìa, kim cương, lọai đó chỉ có hai cái duy

nhất à

-nhất là cái dây chuyền nó đeo cái đó nghe nói được đấu giá, và

ko ngờ nó có, cái đó mắc dữ

-ko biết thân phận cỡ nào mà được làm vợ anh Tiềm nhỉ

-mày nhìn đi, cô ta nói chuyện với bố mẹ anh ấy như quen từ lâu

rồi, họ nói chuyện thân mật ghê

-cô ta thật có phúc

-nhưng nghe nói mới 16t à

-xời lo gì chỉ còn hai năm nữa thôi mà

-nhìn con nhỏ lóc c như 1 đứa trẻ, làm sao mà Tiềm yêu

được nhỉ

-nhìn cách cô ta được cả Trung quan tâm mà thấy ghét

Mi từ nãy giờ đứng một chỗ nghe mấy cô bạn của mình bàn về

Tiên mà tức

Đáng lẽ vị trí ấy phải là của cô, cô quyết dành lại dù phải dùng

bất cứ thủ đọan độc ác nào

Cô ngoắc mắt tụi bạn rồi ra về

__________________

Trong 1 quán cà phê mới mở, cô chủ quán ăn mặc đúng mốt, ngồi

vắt chân chữ ngũ, ngồi nói chuyện với 1 gã đàn ông

-mày điều tra đến đâu rồi

Vẻ mặt thấm mồ hôi của gã

-chị hai thưa thưa cho em ít bữa đi, con bé đó rất ma ranh, em theo dõi nó mà muốn khổ luôn

-thì mày phái thêm bọn thằng Ba Cuội nữa

-em sãi cả lũ thằng Địch nữa dấy chứ, nhưng con ranh đó lẩn rất giỏi

Suy nghĩ một hồi

-mày có những gì rồi?

-dạ theo lịch thì cứ chiều thứ 3,7 là nó đến trường đua. Thứ 2,4 nó đến studio ảnh của nó

Nói đến đó, mắt người đàn bà sáng lên

-nó có studio hả

-dạ, nghe nói là mẹ chồng góp vốn

-tiếp đi

Thấy sự tức giận của chị hai, gã ko lé khe gì hơn là nói hết nhưng dè chừng

-chiều thứ 5 nó thường đi chơi với Trung, cậu ba...

Chưa kịp nói xong, thì chị hai đã dơ tay ra hiệu khi có khách vào quán và còn là khách quen nữa

-mày sắp xếp cho tao 1 kế hoạch

Sự hốt hoảng trên khuôn mặt gã đàn ông, ông biết chứ nếu như chị

hai đã ra tay thì chỉ có nước đứa con gái ấy tàn đời. Ai nghe tiếng

chị cũng kiếp vía

-sao chú mày lo ko đựoc sao?

-nhưng thưa có quá ko chị?

-chú cứ làm đi, vụ này thân chủ của tôi chi hơi hậu hĩnh đó

Nói xong bà chủ quán đi tới chỗ người khách, đang ngồi chờ

Kéo ghế ngồi xuống đối diện với 1 cô gái, rất đẹp theo kiểu hớ hênh

Mỉm cười bà nói:

-lâu lắm mới thấy Mi đến chỗ chị đó

-mới hôm trước gọi điện hỏi thăm chị đấy thôi

-em cứ để chị lo vụ đó cho, cần gì mà cứ phải đích thân đi đi lại lại thế này

-em sợ ...

Đập vai Mi, chị hai nói:

-em ko tin tưởng chị sao?

-đâu có, tiếng chị ai mà ko biết

-thế thì yên tâm đi

--------------------------------------------------------------------------------

Mi bước ra khỏi quán chạy thẳng tới công ty của Tiềm, vừa

đi cô vừa vui sướng, vậy là mọi việc đã được sắp đặt đâu

vào đấy, cô chỉ cần chờ xem kết quả

Đặt chân vô công ty, cô đến bàn thư kí và nói:

-cho tôi gặp tổng giám đốc

Cô thứ kí nhìn Mi với vẻ diễu cợt, chắc đây là bồ mới đây mà

-chị có hẹn trước ko ?

Nghênh mặt lên, Mi nói:

-cứ báo là có cô Mi đến gặp

-dạ chị chờ chút xíu

Dợm bước, cô thư kí mở của phòng tổng giám đốc của mình

Anh đang nhắn tin cho ai đó rất vui, mà ko chú ý lắm gì đến cô tuy biết cô đã vô

Chờ một lúc, sau khi nhắn tin xong anh quay sang và nói:

-có chuyện gì vậy?

-thưa có cô Mi muốn gặp tổng giám đốc

Nhìn khuôn mặt đăm đăm suy nghĩ, mà cô cười thầm, chắc

cô Mi miếc này ko được anh nhớ đến

-à, tôi nhớ rồi

-vậy ông có gặp cô ta ko?

-có chuyện gì quan trọng sao

-ko, cô ấy chỉ nói là cần gặp

-vậy sao, cho cô ấy vô đi

Cúi đầu chào một cái, đáp lại cô anh cũng gật đầu chào

-----------------

Tiềm ngẩng đầu khỏi chồng hồ sơ, để nhìn vị khách mà anh cố nhớ lắm mới nhớ ra

Cô tự nhiên ngồi xuống chiếc ghế, dành cho khách và nói:

-anh đang làm gì vậy?

Tiềm hơi bỡ ngỡ, anh chưa từng thấy ai lại vô duyên như cô gái này

-em tìm anh có chuyện gì ko?

-bộ gặp có chuyện mới gặp anh được sao

-uhm, anh với em chả có quan hệ gì ngoài khách hành cả

Khuôn mặt xinh đẹp của Mi dần biến sắc, cô đúng là chỉ là 1 khách hàng ko hơn ko kém

Hơi bình tĩnh cô nói:

-bộ là bạn ko được sao

-được chứ, nhưng em cần gì?

Lại một câu hỏi bắt bí, khiến Mi chết đứng

-em đi công chuyện ngang qua đây nên ghé vô thăm anh

Mi đang nói thì, có tiếng

"ox tin nhắn bx gửi nè"

Tiềm lấy điện thoại, anh đọc tin nhắn và cười. Mi như 1 trò hề ko hơn ko kém trước mặt anh

Sau khi trả lời tin nhắn xong, anh quay snag Mi

-xin lỗi Mi nha

-ko sao, thôi em về đây

-ko ở chơi sao?

-anh đang bận mà, bữa sau em đến

Vừa nói, cô vừa dợm bước bỏ đi

Tiềm ko để tâm mấy, anh đang mắc cười về cái tin nhắn hồi nãy kèm theo 1 pic hết sức buồn cười mà Tiên gửi

Pic chụp cô, đang kệ nệ với cái bụng bầu, 1 vai diễn mà cô muốn đóng trong vở kịch của lớp, với lời nhắn "ox muốn mấy đứa"

Anh thấy Tiên thật thú vi, cô khác tất cả những cô gái vây quanh anh. Cô có nét đáng yêu nhưng hơi ngỗ nghịch và rất thông minh

----------------

Vừa bước ra khỏi trường, Tiên đã nhận được tin nhắn của Trung "hôm nay anh có ca nên ko đón em về được, em đi đường cẩn thận đó, qua đường nhớ nhìn đèn, xe......"

Vừa đọc Tiên cười, đúng là chỉ có Trung là còn coi cô như con nít

Bỗng có một bàn tay của một người đàn ông kéo cô về phía một chiếc xe đã được mở sắn, cô kêu lên nhưng chưa gì đã ngất đi vì thuốc mê

----------

Tỉnh dậy Tiên thấy như thân mình lơ lẳng trên ko trung, còn đầu óc thì mơ hồ, cô nhận ra trước mặt rất có nhiều người như ko nhìn rõ, mùi thuốc lá xuộc vô mũi một cách khó chịu

-hình như con nhỏ đó tỉnh rồi

-kệ nó, chị hai bảo là chờ lệnh chỉ mà

Vừa nói, gã vừa lấy tay đập vô một gã đối diện

-mày định gian hả kon?

-mày nhìn thấy ko mà bảo

-mày

-tụi bay thôi đi

Tiên có ý thức trở lại, cô mơ hồ nhận ra là mình bị bắt cóc, và người ấy được gọi là chị hai gì đó

Lục lại trí nhớ, cô cố nhớ xem mình có gây thù với ai ko nhưng vẫn bất lực, cô nhìn lên trên trần nhà, và xung quanh, cuối cùng cô xác định đây chắc là một nhà kho gì đó, nhưng vẫn ko nghĩ ra

Nhớ đến chiếc điện thoại, cô cựa mình, nhưng hai tay và hai chân đều bị trói

-cô em đừng cô sức nữa

Hướng con mắt hình viên đạn về phía một gã ko chơi bài mà ngồi nhìn mấy gã còn lại chơi nói:

-sao mấy người bắt tôi

-cô phải tự biết mình chuốc thù gây oán với ai chứ

-tôi ko nhớ

Nhìn Tiên bằng nửa con mắt và nụ cười khinh khỉnh, gã quay mặt đi

Tiên cũng ko nói gì, mà làm ra vẻ như một con cừa non tội nghiệp, cô cố loay hoay một hồi nhưng vẫn ko mở được

Hướng con mắt về phía mấy gã đang chơi bài và nói:

-tôi muốn đi vệ sinh

Mấy gã vẫn dán mắt vào bài mình, có hai gã ngoắc gã đang ngồi nhìn

-mày dẫn nó đi đi

-sao lại là tao

-thì trong đây mày là đứa rảnh nhất

Nghên cái mặt ko mấy vừa lòng của mình về phía mấy gã đang chơi bài, gã đứng lên đi về phía Tiên, gã mở trói cho cô vừa nói vừa khéo tay Tiên

-đứng dậy

-anh nhẹ nhẹ tay thôi

-tôi mà nhẹ có nước cô chạy mất à?

-anh nhìn xem biết bao nhiêu người, tôi điên chắc

-vậy là cô cũng biết điều đó

Chiếu tia nhìn kinh bỉ về phía gã

-ở đâu?

-tôi dẫn cô đi

Gã đi trước dẫn đường, Tiên nhìn xung quanh, tất cả đều khín hêt, cô ko nhìn thấy có cánh cửa nào cả, ở đây mùi hôi xốc lên tận mũi

-nhanh lên đi

Tiên bước vô một cái nhà theo nghĩ nó là một cái WC nhưng nhìn kĩ nó chả giống gì cả, mùi hôi thật kinh, và dơ bẩn

Nhìn gã đàn ông, với con mắt dò hỏi

-anh đứng đó sao tôi ấy được

-kệ cô

-ko kệ được

Hắn ko buồn cãi cô nữa nên đang bước đi

Và phán một câu

-đừng có ngu mà chạy trốn

Nói xong hắn bỏ đi, ko quên khóa cửa lại

Hắn vừa đi Tiên liền phán một câu

"ko trốn mới là đứa ngu"

Nói xong cô vừa bịt mũi vừa lấy điện thoại ra và gọi cho Tiềm

Nhưng vô vọng anh đã tắt máy

Cô liền, nhắn tin cho anh

"ox, bx đang bị bắt cóc, chúng nó sắp xử bx, chỗ này kinh lắm, hình như là một nhà kho, gần biển"

Nhắn xong cô gọi cho Trung, nhưng máy ko ai nhấc cô cũng gửi một tin nhắn cho anh

Cô bắt đầu lo lắng khi ko nhận lại được tin nhắn. Tiên bỏ cái di động vô túi

Cô nhìn lên cái cửa sổ, nó quá nhỏ nên ko nhảy ra được, từ cái cửa sổ Tiên mơ hồ nhận ra đây là đâu, nó chỉ cách nhà Trung một khoảng thôi

Lấy di động nhắn tin cho Trung cô báo cho anh biết

---------

Tiếng gõ cửa liên tục vang lên làm Tiên giật mình

Cô vội sử lại chế độ rung cho chiếc di động

-chờ đi

-cô đừng có cố làm gì?

Như chắc mình đã làm xong hết, Tiên thản nhiên lên giọng

-mở cửa đi

Hắn xoay cái chìa, và mở cửa, Tiên bước ra mà khó chịu

Cô bước về chỗ cũ, bây giờ chỉ còn lại hai gã, và hai gã đấy ko chơi bài nữa mà ngồi nói chuyện gì đó

Hắn xoay cái chìa, và mở cửa, Tiên bước ra mà khó chịu

*__*___*____*_____*______*_______*

-ê, Vũ mày đi mua cái gì ăn đi?

-tiền

-mày lấy ở thằng Năm đó

Gã đã dẫn Tiên vô tên Vũ, bước ra cửa, nói gì đó với tên canh cửa rồi rảo bước bỏ đi

Gã đang nằm, nháy mắt với Tiên rồi nói

-cô ngồi xuống đi

-anh ko sợ tôi chạy sao?

-sợ chứ

-sao ko trói cô lại

-tôi tin là cô có thể chạy trốn, nhưng ko tin là cô chạy thóat được

Cất giọng cười ha hả, hắn nhắm mắt và ngủ

Để tiên bơ vơ giữa một cái kho trống

Nhìn xung quanh như dò xét

-cô đừng nên cố làm gì, chỉ cần cô bước ra là "phằng"

-sao mấy ng' ko giết tôi luôn

-chị hai dặn "chỉ bất đắc dĩ lắm mới làm thế, thà bắn chết còn hơn gây họa sau này"

-chị hai mấy ng' coi bộ ác dữ

-tôi đâu biết

Gã ko nói gì, nhắm mắt và ngủ

Tiên đi đi lại lại trong cái nàh kho rộng nhưng vô vọng, ngoài anh sáng từ cái đèn trên trần, thì ko có một ánh sáng nào lọt được đến nơi đây

Cô dợm bước đến chỗ cánh cửa đang đóng im ỉm, mà lúc nãy gã tên Vũ bước ra

Nhưng ngoài cửa có lận 4 , 5 gã đang ngồi bàn tán chuyện gì đó

Cô thiểu não bước vô, vậy là hết hi vọng chỉ còn nước chờ Tiềm thôi

Ngồi phịch xuống cái ghế mà hồi nãy mấy gã chơi bài, cô lấy di động ra

Chả có tin nhắn nào cho cô cả

Cô bấm số gọi cảnh sát

Nhưng hỡi ôi, tiền trong máy cô hết sạch

Chẳng lẽ hết hi vọng

-----------------

Vừa lúc đó, một toán ng' đi vô, dẫn đầu là một ng' đàn bà bên cạnh là một ng' đàn ông cỡ bốn mươi có vẻ bệ vệ, và tinh quái, bởi đôi mắt sắc sảo

Ng' đàn bà trông rất sắc sảo và kín đáo

Họ ngồi xuống cái bàn mà cô đang ngồi rồi nói

-ông xem hàng mới đó

Hướng con mắt về phía tiên ng' đàn ông cười khẩy

-còn trinh ko bà chị

-đảm bảo

-giá hơi cao đó

-tiền bạc chả là gì đối với tôi cả

-200 triệu

-bà chị đòi hơi cao đó

-hơi cao với một ng' vợ thì chả bõ bèn gì, mà với ông thì có bạc tỉ cũng ok

-tôi đồng ý

Ngắc tay để bọn đàn em, đen tiền tới

-chị đếm đi

-khỏi cần, tôi tin ông mà

Tiên như hiểu ra, thì ra ng' đang đứng trước mặt cô là ng' được xưng là hcị hai, và ng' này định bán cô cho ng' đang nói chuyện để làm vợ ông ta

Cô vụt chạy nhưng bị dữ lại

Ng' đàn ông ra lệnh

-bế ra ngoài xe

-dạ thưa ông chủ

Tiên bị bế lên xe, cô cố chạy nhưng vô ích, gã đeo kính chụp thuốc cô

-------------

Tiên thức dậy, cô nhận ra mình đang nằm trong một cái giường rất sang trọng, căn phòng rất đẹp, tất cả như dành cho cô vậy

Cô bước xuống giường khi đầu vẫn còn nặng trịch và đau kinh khủng

Chạy đến đạp mạnh vào cái cửa, nhưng vô ích có n'g đã khóa bên ngoài

Cô thấy ghê tởm nơi này quá

-thả tôi ra

-thả tôi ra

-................

-...............

Cô vô vọng

Ngồi sụp xuống cô khóc

--------------

Tiên thiếp đi lúc nào ko hay, khi thức dậy cô thấy một ng' đàn ông đang đứng bên cạnh mình

Cô nhận ra đó là ng' mà đã mua cô

Ông ta mặc bộ vec trông rất đẹp

-em nên ngủ chút đi

-cho tôi về

-về, em đùa sao

-tôi ko đùa

-em sẽ là vợ tôi

-tôi có chồng rồi

Thoáng ngạc nhiên trên mặt ng' đàn ông lạ, nhưng ông vẫn nói:

-em đừng hù tôi

-tôi ko hù ông, hai năm nữa là tôi sẽ lấy chồng

-vậy là em chưa lấy

-nhưng chúng tôi đã tuyên bố là namư tôi 18t sẽ lấy nhau

Ng' đàn ông cau mày, lúc ông mua cô rõ rành Vân Minh đã nói cô 20t mà, vậy là ông bị lừa sao

-em mới 16t thật sao

Gật đầu, Tiên nói:

-thề ra đừng máy bay **ng

-em thề vậy cũng như ko?

Như ko hiểu cô nhìn ng' đàn ông dò hỏi

-máy bay ở trên trời thi sao **ng em được

-**ng được mới hay chứ

Ng' đàn ông bật cười, với ý nghĩ trẻ con của NT

-ông thả tôi về đi

-ko

-tại sao?

-vì tôi sẽ cưới em

-nhưng tôi mới 16 còn ông thì có thể xứng là cha chú tôi

-nhưng tôi thik em

Tiên giật mình với những từ vừa nghe, cô nói

-ông đừng đùa

-tôi giống đùa lắm sao

-tôi ko biết

-tôi sẽ chờ em đến khi em 18t thì chúng ta sẽ lấy nhau

-nhưng tôi ko yêu ông?

-tôi yêu em là đủ rồi

-tôi có chống rồi?

-nhưng em và hắn chưa cưới nên ko có gì rành buộc

Như bất lực Tiên thở dài, cô ko thuyết phục được ng' đàn ông trước mặt

-mai chúng ta sẽ sang Ý

-sao phải sang đó

-anh thik thế

Cô hiểu ng' đàn ông muốn ko cho cô về VN đây mà

-tôi sẽ trốn nếu có cơ hội cho dù ông có đem tôi đi đâu

Nhìn cô một hồi ng' đàn ông lên tiếng

-em dễ thương thật cưng à

-đừng gọi tôi như vậy

-anh thik mà

__________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro