Phần 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tiên khóc ầm cả toa tàu

Nhưng có hề gì

Cô có thể hét ầm lên mà ko bị phiền toái gì, vì Việt Khôi đã bao nguyên cái toa hạng nhất này rồi

-ông ko sợ sao?

-sợ gì?

-tôi khóc

-ko

-ông ác lắm, tôi muốn về với ox

-..............

-ox, cứu NT

Lắc đầu ngán ngẩm, chưa bao h Khôi thấy mình lại có sức chịu đựng được như vậy

Lần này về VN, chủ yếu là muốn lấy vợ, nhưng thật khó để tìm được ng' vừa ý, khi nghe Vân Minh giới thiệu NT, khôi có vẻ tò mò, nên đã mua như theo thỏa thuận vì theo anh được biết Vân Minh đâu phải là ng' bình thường, cô là 1 kẻ buôn ng' số 1 tại VN, luônn đáp ứng đủ nhu cầu của khách, anh ko tiếc khi đã bỏ ra 200 triệu để mua NT. Vì anh cảm nhận thấy cô là báu vật vô giá

Từ khi đưa NT về cô đã mấy lần trốn thóat đến nỗi bị té gãy chân phải băng bột gần hai tháng

Ko những thế cô còn bày hết trò này đến trò khác nhằm chọc tức anh

Nhưng trái lại, anh ko giận dữ mà lấy làm vui sướng, nếu cô mà buồn chắc anh chết mất

Mải đuổi theo những ý nghĩ của mình mà anh quên mất NT, quay lại thì thấy cô dã ngủ

-----------------

-NT đến ý rồi em

Khuôn mặt phụng phịu, của NT làm Việt Khôi phì cười

-ông cười gì tôi?

-cưng dễ thương quá mà

Vẹo má Tiên một cái, Khôi nhìn cô

-nhìn gì?

-cưng dễ thương quá chừng

-đừng gọi tôi là cưng, nghe ghê quá

-anh thik là được

NT thầm rủa Khôi trong bụng

Ko hiểu sao anh có thể chịu đựng được cô trong mấy tháng vừa qua

Chắc giờ này Tiềm đang lo cho cô lắm, cô đã ko liên lạc được với anh lâu lắm rồi

Tất cả mọi phương tiện truyền thông Khôi đều cắt hết, anh bắt cô ở trong một căn nhà rất hoành tráng, và buồn tẻ

Ngôi nhà chỉ có mỗi anh và cô rồi một bà giúp việc lớn tuổi

Ngày ngày ngoài việc chọc phá Khôi cô chẳng có việc gì làm cả

-anh tin em sẽ thik Ý?

-đúng là tôi rất thik Ý, nhưng bây h thì ko

-rồi em sẽ thik

-------------------

Ng' ra đón NT và Khôi tại sân bay là một ng' quản gia theo lời kể của Khôi

Vị quản gia trông rất già và cung kính Khôi như ông chủ nhỏ

-ông chủ, ng' định ở lại đây lâu ko?

-tôi sẽ ở luôn ở đây

Thoáng ngạc nhiên ông hỏi

-có lý do gì ko?

-tôi thik thế

Ông thâm nhủ, ko biết cô gái đi bên cạnh chủ nhân của mình là ai, mà ông chủ lại đối xử ân cần như vậy

Ông đã phải chuẩn bị gấp một gian phòng thượng hạng bậc nhất cho một vị khách của ông chủ, nhưng ông ko ngờ vị khách được đối xử đặc biệt là một cô gái

Trông cô gái có vẻ ko được vui, nhưng ông chắc rằng ông chủ của ông đang vui

-chú Tìn, chú đừng nhìn vợ tôi như vậy, cổ mắc cỡ đó

Ngạc nhiên vị quản gia già hỏi

-thiệt hả ông chủ

-uhm, cổ hay mắc cỡ lắm

Đập vô vai Khôi, NT nói

-tôi mắc cỡ khi nào?

-tôi đâu biết

Vẻ mặc nhăn nhó, trông rất dễ thương của NT làm Khôi có một hành động khiến Tiên bất ngờ

Anh hôn nhẹ lên má của NT

Khuôn mặt giận dữ của NT ko làm cho Khôi sợ mà càng vui

-sao ông làm vậy

-vì vợ anh dễ thương quá à

NT vò đầu, cô chưa thấy ai khùng như ng' đàn ông đang ở ngồi cạnh cô khi này

-pé cưng đừng đừng vò đầu, đau đầu đó

Trời hết cưng, vợ, rồi đến pé cưng

Nghe sao mà sởn da gà

-cho rách đầu luôn

Chỉ cười rồi nhìn cô Khôi ko nói gì, trên môn anh chỉ phản phất một nụ cười nửa miệng

Ngồi ghế trước vị quản gia đã nghe hết câu chuyện và hết sức kinh ngạc, chưa bao h ông chủ của ông lại tỏ ra thân mật với một cô gái từ khi vợ ông mất

Mà cô gái khi cũng đâu chịu thua, ở cô toát ra sự bướng bỉnh nhưng rất dễ thương hèn gì ông chủ ông thik là phải

__________________

Chiếc xe dừng lại ở một căn nhà hết sức nguy nga tráng lệ, trông nó nhỏ nhưng hết sức dễ thương

Nó xây theo lối gotic cổ

-đẹp ko cưng

Như quên ng' hỏi mình là ai Tiên trả lời trong vui sướng

-quá đẹp

-cưng thik thì anh cũng vui

Nhận ra là mình đang nói với Khôi nên cô chuyển khuôn mặt đang vui vẻ sang lầm lì

Căn phòng của cô là một căn phong hết sức đẹp

Nó có một chiếc giường rất êm, những cái tủ dễ thương và màu sẳc rất tuyệt

----------------

Mở cửa căn phòng cô , Khôi bất ngờ vì cô đang khóc, rõ ràng hồi nẵy cô vui lắm mà

-pé cưng em sao vậy?

Hic hic

-đừng im lặng?

-tôi muốn về với ox

-ở đây ko tốt sao

-tốt nhưng tôi ko thik

-tại sao

-tôi nhớ ox

-sao em cứ xưng ox trước chồng mình vậy

-ông ko phải chồng tôi

-đừng buồn cưng, cưng buồn anh cũng buồn

Tiên khóc và thiếp đi lúc nào ko hay, trong giấc ngủ cô đã mơ thấy Tiềm, anh đã tìm thấy cô

--------------

Khôi ngồi lặng ngắm Tiên ngủ, trông cô hơn cả một thiên thần

Cô đang khóc và đau khổ

Anh biết chứ nhưng anh ko muốn trao Tiên cho bất kì ai cho dù phải dùng bất kì thủ đọan nào

Tiên như mang lại sức sống cho anh, từ khi Quyên chết anh trở nên lầm lì và ít nói

Nhưng Tiên đã làm anh quên tất cả và bằng bất cứ giá nào anh cũng ko để mất NT

Vị quản gia già chạy hớt hải ra khu vườn nói ông chủ mình đang đứng

-chuyện j' vậy?

-cô.....cô....chủ...

-cô ấy bị sao?

-hình như cổ bị sốt

-sao chú biết

-tôi bưng cơm vô thấy cổ nằm bất động nên đến lay, thì thấy n'g lạnh ngắt

Chưa nói xong thì, vị quản gai đã thấy chủ mình đi rồi

----------

-bác sĩ cô ấy bị bệnh j'vậy?

-suy nhược thôi, nên để cổ tịnh dưỡng

-cám ơn

-cám ơn j', cậu nên lo cho bệnh của mình thì hơn

-tôi còn khỏe lắm

-khỏe, cậu cứ coi thường sức khỏe

-.........

-à, cô gái này là ai vậy?

-vợ chưa cưới

-xin chúc mừng

-----

Tiễn vị bác sĩ đi rồi, anh quay lại giường

Tiên vẫn bất động nằm đó

Hơi thở nhè nhẹ

Anh tự hỏi:

Có phải anh đã mang đau khổ đến cho cô ko?

-ox NT bị bệnh rồi

TiếngNT rên lên là Khôi trở về thực tại

Anh lặng lẽ bước ra khỏi phòng, mà trong lòng ngổn ngang

Hai năm sau

Tiềm ngồi suy tư anh đang nghĩ về vị khách mới gặp

Vị tổng giám đốc của tập đoàn đa quốc gia, nổi tiếng khó tính nhưng ngoài sức tưởng tượng, đó là một ng' rất hòa đồng, rất dễ thương lượng

Ông còn đề nghị anh đến nhà ông chơi trong khi ông còn lưu lại ở VN

Ông là vị khách duy nhất mà Tiềm phải căng óc ra suy nghĩ cách giải quyết trong lần thương thuyết này, nhưng ko ngờ nó thành công

-----------

Vị tổng giám đốc vừa bước vô nhà, ông đã bước lên phòng của một cô gái trẻ, cô ấy ngồi trên xe lăn, mắt nhìn đăm ra cửa sổ, đôi mắt đẹp nhưng vô hồn khiến ông sợ

Ông đau lòng nhìn cô

-Tiên à, em xem ta mua j' về cho em nè

Vừa nói ông bỏ ra một vỉ bánh đậu xanh

Tiên cười và lấy một miếng khi ông mở ra bỏ vô miệng

Cô mỉm cười và tiếp tục nhìn ra cửa sổ

-em đừng im lặng mãi như vậy Tiên à

-...........

Ko nói j' ông lẳng lặng bước ra, chắc chỉ có một ng' mới giúp được Tiên, ông đang làm tất cả để Tiên có thể hồi phục lại như trước

Lỗi là do ông

----------

Hai năm về trước

-ông nói dối

Nói xong Tiên đẩy Khôi và chạy

Cô chạy ra đường và chẳng may bị tai nạn, sau tai nạn, cô bị liệt chân và ko nói chuyện với ai được nữa, cô trở thành ng' bị thần kinh phân liệt theo lời bác sĩ

Khôi hối hận vì đã nói dối cô là sẽ trả cô về cho Tiềm, cô phát hiện và định trốn nhưng.....

-chào tổng giám đốc

-các cô cứ làm việc đi, đừng để ý tới tôi

Tiềm đi ngang qua các cô gái, anh nhìn tòan bộ khu trung tâm thương mại anh mới xây dựng vừa đi vô họat động

Nó thành công ngoài sức tưởng tưởng

Anh rảo mắt khắp nơi, con mắt dừng lại

Đó là một cô gái ngồi xem lăn, mắt luôn nhìn về phía cái máy ảnh một cách yên lặng, do mặt quay ngược anh nên, anh ko nhìn thấy khuôn mặt cô gái

Cô gái được một cô gái nữa, có vẻ là ng' trông nom cô, đẩy về phía cửa

Tiềm giật mình cô gái đó có phần giống một ng' mà anh đang tìm kiếm

Vội chạy xuống, anh loáng thoáng thấy cô, và chắc rằng đó là cô

Nhưng đôi mắt như vô hồn, ánh nhìn xa xăm

Cô được một chiếc xe rước đi, anh bất lực nhìn chiếc xe chạy đi mất hút mà ko làm được việc j'

Anh chắc đó là Nhật Tiên

Cô ko khác j' lắm, chỉ là sao cô phải ngồi xe lăn, đôi mắt vô hồn,nhìn xa xa

Trở về căn nhà

Anh nằm bệt xuống giường, nó làm anh nhớ đến một lần

Cô đã chọc anh bằng cách đã giăng một cái bẫy ngay trên cái giường

Tối đó, anh vẫn tưởng cái giường ko sao, nên nằm ngủ một cách ngon lành, ai ngờ

Tối thấy ngứa anh bèn dậy

Giật mình khi cái giường đây kíến

Anh bèn nghĩ ngay đến Tiên

Sang phòng thì thấy cô đang ngủ một cách ngon lành

Tức mình anh kéo Tiên lăn long lóc, lấy cái mền của cô và ngủ trên giường cô luôn

Sáng dậy Tiên còn chửi anh cơ hội dám lén vô nằm với cô, trong khi anh đã **ng được j' cô đâu

Cô luôn luôn có thói quen ngồi trên cửa sổ phòng anh vào tối nhìn bầu trời và thiếp đi, hay vào những lúc trời mưa

Căn nhà tràn ngập những kí ức về cô

Anh luôn tĩnh tâm khi nghĩ về nó

--------------

Anh bước nhẹ lên những thảm cỏ xanh ngắt của ngôi biệt thự sang trọng

Đó là một căn biệt thự biệt lập với bên ngoài, mang hẳn nét cổ kính của châu Âu

Chủ nhân của biệt thự và một ng' đàn ông trung niên tầm hơn bốn mươi

Tuy vậy nhưng trông ông vẫn còn nét trẻ trung vốn có

-cậu thấy sao?

-rất lãng mạn

-tôi mua nó từ một ng' bạn làm bên kiến trúc

Một cô gái bước ra mang theo những tách trà thơm ngát

Tiềm hơi chay mày khi nhìn cô gái trạc 30 này có nét quen quen

Nhấp một ngụm trà nóng, anh nhận ra đó là một lọai bạch trà của Trung Quốc

-ngon chứ

-đúng là trà ngon

-cậu biết xuất xứ chứ

Tiềm khá thú vị về ng' đàn ông này, ông ta như một nhà thông thái, biết nắm bắt tất cả, anh thầm hỏi liệu có ai đó đã đánh ngã được ng' đàn ông trước mặt anh chưa

Có vẻ chủ nhà là một ng' mến khách, nên đã mời anh ở lại ăn cơm sau khi đã dẫn anh đi một vòng quanh nhà

Hầu như mọi ngóc ngách Tiềm đều được đặt chân, riêng ngôi nhà nhỏ nhưng ko thua kém j' ngôi nhà chính anh lại ko được lui tới

Anh có hỏi, ông chỉ trả lời đó là một chỗ mà một rất quan trọng của ông sống, và anh sẽ được gặp ng' đó ngay trong bữa ăn

Tiềm hồi hộp muốn biết ng' đó là ai, anh ngồi trên chiếc bàn dài, nhưng do ko thik nên anh đề nghị được ngồi gần hơn để trò chuyện cho thỏai mái

Khi thức ăn đã được dọn lên

Nhưng ng' quan trọng đó vẫn ko xuất hiện anh hơi thất vọng

Nhưng cũng cố hòa nhập vô câu chuyện của ông

Lúc anh quên bẵng đi thì từ cửa tiến vào

Đó là một cô gái đeo kình, nhưng anh đóan đó là một đôi mắt trong veo

Khuôn mặt trắng có vẻ đợm buồn, nhìn sao mà xa vời, cô gái ngồi trên chiếc xe lăn được một ng' đàn bà đẩy

Cô mặc đầm màu đen lút chân, áo len cổ lọ tay dài, nhìn rất sang trọng, anh biết cô gái năm nay 18 tuổi

Sở dĩ anh biết được vì ng' con gái đó là ng' mà anh tìm kiếm chứ ko ai khác

Cô ko nhìn anh mà nhìn vào khoảng ko gian nào đó của riêng cô

Ng' phụ nữ bưng trà chính là ng' phụ nữ mà anh bắt gặp là đang đẩy xe cho Tiên trong TTTM

-xin giới thiệu đây là Lam, con gái tôi

Hơi ngạc nhiên bởi lời giới thiệu đó

Anh hỏi lại:

-cô ấy là con ruột ông

-cô ấy là cô con gái duy nhất với ng' vợ trước

Tiềm ko tin vào mắt mình

Cô gái trước mặt giống Tiên đến từng nét

* * *

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro